Ta Từ Trong Gương Xoát Cấp

Chương 57: Thối pháp ý cảnh!

Chương 57: Thối pháp ý cảnh!
Ví dụ như người đứng thứ mười Trịnh Sơn, lấy danh hiệu vô thượng Thối công, mỗi lần xuất thủ, nhất định sẽ có đại thế mênh mông mờ mịt, đệ tử đối chiến với hắn ta, sẽ bất lực giống như đối mặt với một ngọn núi lớn không thể leo lên vậy.
Lúc Phong Vân tiếp nhận khiêu chiến với Trịnh Sơn, đã yên lặng đến dưới lôi đài của hắn ta, nhìn như đang xem cuộc chiến, nhưng thật ra ánh mắt đã sớm tập trung rồi.
[Người hình chiếu] : Trịnh Sơn
[Tuổi] : 26 tuổi
[Cảnh giới] : Võ giả cao cấp
[Rơi xuống] : Võ kỹ nhị giai Tảo Diệp Thối>, võ kỹ tam giai Toàn Phong Phối>, Thối pháp ý cảnh (tàn thức), một lọ nhị phẩm đan dược Nguyên Lực Đan, một lọ nhị phẩm đan dược Kim Sang...
Thối pháp ý cảnh?
Phong Vân thấy bên trong những thứ rơi xuống có mấy chữ này, thần sắc khẽ động.
Giống như kiếm có ý cảnh, được gọi là kiếm ý, Thối pháp cũng có ý cảnh, có thể gọi là ‘Thối ý’.
Mà khiến Phong Vân cảm thấy bất ngờ, chính là Thối pháp ý cảnh của Trịnh Sơn là tàn thức, điều này nghĩa là, đối phương vừa nhập môn, còn chưa được một nửa.
Nhưng điều này đã rất lợi hại rồi, ít nhất, trong số những đệ tử mà Phong Vân đã gặp, không có ai lĩnh ngộ được ý cảnh, cho dù là một tia.
Đối chiến với Trịnh Sơn là đệ tử xếp thứ mười lăm trên Cường bảng, am hiểu tốc độ, không thể nắm bắt được, hai bên có qua có lại...
Nhưng khi Trịnh Sơn dung nhập một tia ý cảnh mênh mông mờ mịt trong Thối pháp, cuộc chiến lập tức thay đổi.
Ngay khi Trịnh Sơn giơ chân lên, khí chất liền thay đổi, giống như có mây gió tụ tập lại, rồi dung nhập vào chân hắn ta.
Oanh!
Một giây sau, học viên kia đã bị cỗ ý cảnh này khóa chặt, cho dù trốn tránh thế nào cũng không thoát được, bị một chân này quét ra ngoài.
“Thối pháp của học trưởng Trịnh Sơn quá mạnh!”
“Đúng vậy, có cảm giác như đối mặt với núi lớn.”
Phong Vân hiểu ý cười một tiếng, hình chiếu đã đến tay.
Sau đó, hắn tiếp tục chạy đến từng bình đài, chỗ nào cũng có thể nhìn thấy bóng dáng hắn, giống như đang xem cuộc chiến, kỳ thật trong đầu đã có hình chiếu của từng người.
Từ người đứng ở vị trí thứ tư đến thứ chín, hắn đều tìm cơ hội có được hình chiếu của bọn họ.
Trong đó, người khiến hắn có hứng thú lại không nhiều lắm, nhưng tại hình chiếu của Thuận Vị Thiết Phiến Hồ Thanh, đứng vị trí thứ năm, phát hiện trong những cái rơi xuống thậm chí còn có đan dược tam giai Thanh Văn Linh Đan>.
Viên đan dược này được điều chế từ rất nhiều linh vật tinh túy, sau đó dùng nguyên lực luyện chế thành.
Tại cứ địa Tinh Diệu tam đẳng này, là rất hiếm thấy.
Nơi đây không có luyện đan sư, mà cho dù có, cũng chỉ là một, hai phẩm, còn được bảo vệ nghiêm mật, người bình thường không thể đến gần.
Điều này khiến Phong Vân chưa từng tiếp xúc với luyện đan sư, nên không thể có hình chiếu của bọn họ...
Nhưng truy cứu nguyên nhân, cũng chỉ tại thân phận của hắn quá thấp, nếu như có thể trở thành người đứng đầu đám học viên ở trường cao đẳng Tinh Diệu, dựa vào thân phận này, có thể gặp được những luyện đan sư kia.
Hơn nữa, không chỉ luyện đan sư, đến lúc đó, ngay cả những cao thủ chân chính trong căn cứ, hắn cũng có thể nhìn thấy.
Lúc đó, hắn sẽ có hình chiếu của bọn họ, chẳng phải quá đẹp sao!
Nghĩ đến đây, Phong Vân cảm thấy, lần khảo hạch này, hắn nhất định phải đạt được hạng nhất.
Bất kể là cái lợi trước mắt hay sau này, đều là chuyện mua bán không thiệt.
“Tác dụng chính của Thanh Văn Linh Đan là rèn luyện thân thể, củng cố căn cơ, cái này có thể cho Tiểu Lan tỷ dùng.”
Phong Vân nghĩ thầm, đan dược này không có tác dụng với hắn, nhưng lại có tác dụng rất lớn với Tiểu Lan tỷ, người đã qua độ tuổi tốt nhất để tu luyện, thì đan dược bình thường không có tác dụng lớn.
Mà Thanh Văn Linh Đan có thể giải quyết rất tốt vấn đề này.
...
Sau đó, ánh mắt Phong Vân tập trung vào ba người đứng đầu trên Cường bảng.
Đứng thứ ba là ‘Bá Giả’ Chiến Tâm, thứ hai là ‘Phong công tử’ Lục Hiên, thứ nhất, là người đứng đầu đám học viên, ‘Cuồng đao’ Chu Thắng.
Chỉ có ba người này là Phong Vân không có hình chiếu.
Vì không ai dám khiêu chiến ba người bọn họ.
Mặc dù là ba người đứng đầu Cường bảng, nhưng thực lực của ba người này vượt qua những người khác quá nhiều, nhất là Chu Thắng, càng có thể nghiền ép người khác.
Có thể nói, trên Cường bảng phân chia thành ba cấp bậc lớn, một mình Chu Thắng một cấp bậc, người đứng thứ hai và thứ ba một cấp bậc, những người còn lại là cấp bậc thứ ba.
“Hình chiếu không cần vội, mình muốn khiêu chiến Chu Thắng, nhất định phải đánh vào mười vị trí dẫn đầu mới được.”
Phong Vân lẩm bẩm nói.
Đây rõ ràng là quy định, nếu không có quy định hạn chế, ai cũng đến khiêu chiến, thì hắn ta sẽ mệt chết.
“Theo quy định, chọn người thứ mười khiêu chiến trước vậy.”
Nghĩ đến đây, Phong Vân không do dự, nhẹ nhàng nhảy lên, đứng trên đài cao, nhìn Trịnh Sơn cách đó không xa, mở miệng nói:
“Học trưởng Trịnh Sơn, xin chỉ giáo.”
Vừa dứt lời, các học viên khác đã chú ý.
Biểu hiện lúc trước của Phong Vân đã thành công thuyết phục bọn họ, học viên sáng chói nhất lần này, chắc chắn là hắn.
“Được.”
Trịnh Sơn cười cộc lốc, đi lên đài cao, nói với Phong Vân: “Chỉ giáo nhiều hơn.”
“Các ngươi cảm thấy ai sẽ thắng.”
Các học viên thảo luận với nhau.
“Ta cá là học trưởng Trịnh Sơn, cái đại thế mênh mông mờ mịt kia rất đáng sợ, Phong Vân sẽ không ngăn được.”
“Ha ha, kiếm của học trưởng Phong Vân không gì không phá được, sợ là một kiếm có thể đánh tan thế công của Trịnh Sơn.”
“Có muốn cược không?”
“Còn ta nữa...”
Chiến đấu trên đài còn chưa bắt đầu, các học viên dưới đài đã bắt đầu đại chiến nước miếng, sau đó biến thành đánh cược.
...
Trên bình đài.
Trịnh Sơn biết Phong Vân khó đối phó, một kiếm lúc trước khiến hắn ta phải ghé mắt, cho nên chủ động xuất thủ.
Nhẹ nhàng nâng đùi phải lên, đại thế mênh mông lập tức dung nhập vào cơ thế hắn ta, không khí trên bình đài trở nên dị thường, cuồng phong gào thét.
Phong Vân đứng đối diện cũng bị ảnh hưởng, bộ đồng phục tử kim bay phấp phới trong gió, giống như một chiếc thuyền lá nhỏ giữa sóng biển rít gào.
Nhưng mà, khi hắn duỗi một ngón tay ra, cuồng phong trên bình đài giống như bị chém thành hai nửa, bên kia Trịnh Sơn gió thổi mây phun, bên này của hắn lại sóng yên biển lặng, hình thành đối lập mãnh liệt.
Toàn Phong Thối!
Trịnh Sơn tích thế hoàn thành, chân chính đá một chân đến, đại thế mênh mông mờ mịt, phóng về phía Phong Vân.
Bành!
Khí tràng bình tĩnh bên Phong Vân bị phá vỡ, khí lưu càng thêm cuồng mãnh thổi đến, thậm chí còn khiến không ít học viên đứng không vững, sắc mặt ngạc nhiên không gì sánh được.
Xoát!
Lúc này, Phong Vân nhẹ nhàng giơ vỏ kiếm lên, một vệt kiếm quang lóe lên rồi biến mất, khí thế cuồng mãnh lập tức bị phá vỡ giống như giấy mỏng.
“Học trưởng Phong Vân quá mạnh mẽ, đại thế cũng có thể chặt đứt!”
Một học viên hít một ngụm khí lạnh nói.


Truyện Cùng Thể Loại
Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức

Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất