Ta Từ Trong Gương Xoát Cấp

Chương 92: Thiên phú khống huyết trung cấp!

Chương 92: Thiên phú khống huyết trung cấp!
Nơi tiếp giáp giữa cứ địa Tinh Diệu và cứ địa Tử Dương có một con đường được đả thông, còn những địa phương ở xa khác, đều là khu vực chưa được khai phá.
Ở những nơi đó, hung thú còn nhiều hơn Dạ Huyết Sâm Lâm gấp bội, nguy hiểm càng không cần nói.
Chỉ có võ giả đạt đến cấp tiên thiên mới dám xâm nhập những nơi như vậy.
Những võ giả cấp bậc thấp hơn, đi vào còn chưa trở về.
Giáo huấn đầm đìa máu chảy, khiến rất nhiều võ giả chùn bước, mặc dù bên ngoài tràn đầy kỳ ngộ, nhưng cũng rất nguy hiểm.
Cho dù có cơ duyên, cũng phải có mạng hưởng thụ mới được.
Phong Vân có ý định đi ra bên ngoài cứ địa, không phải do đầu óc nóng lên, mặc dù chiến lực của hắn còn một đoạn đường rất dài mới đạt đến tiên thiên, nhưng hắn có thiên phú thuộc tính Hắc Ám, còn có thiên phú thuộc tính không gian.
Hai thiên phú này giúp hắn có năng lực ẩn nấp và năng lực thuấn di.
Khi kết hợp lại, có thể khiến hắn sinh tồn được ở những địa phương này.
“Cứ quyết định như vậy đi…”
Phong Vân không do dự nhiều, hiện giờ, trong cứ địa Tinh Diệu không còn võ giả để hắn lấy hình chiếu nữa, Thánh Nguyên Tháp cũng bị hắn hút rỗng, đợi ở đây đã không có ý nghĩa nữa.
Dù sao mấy tháng nữa mới đến sang năm, lúc đó hắn trở về là được.
Trong lòng Phong Vân có chút không nỡ, mấy tháng không thể gặp Tiểu Lan tỷ và viện trưởng.
Nhưng hắn chỉ không nỡ mà thôi, quyết định trong lòng vẫn không hề dao động.
Đây là con đường để trở thành cường giả, hi sinh tất cả thời gian, để bản thân càng mạnh mẽ hơn.
….
Rất nhanh., đến tối, hình chiếu khiêu chiến trong không gian tấm gương lại thay đổi.
Phong Vân lập tức thả ý thức vào trong đó, bắt đầu khiêu chiến từng người một.
Một đường khiêu chiến đều có thu hoạch giống nhau, rơi xuống đều là vật liệu hoặc bảo khí gì đó.
Nếu là lúc trước, tự nhiên là đồ tốt, nhưng bây giờ, hắn đã không để vào mắt.
Trong chiến trường. Phong Vân nhìn hình chiếu hung thú Huyết Bức Vương cấp chín đối diện, không chút do dự bộc phát toàn bộ chiến lực.
Đương nhiên hắn không thiết lập thực lực của nó ở thời kỳ toàn thịnh, dù sao thực lực của nó có thể so sánh với võ giả cấp tiên thiên. Mà thiết lập ở cấp độ võ giả cực hạn cao hơn hắn một bậc, chính là hung thú cấp tám.
Hung thú cấp độ võ giả cực hạn còn có chiến lực mạnh hơn con người cấp độ võ giả cực hạn, nhưng Phong Vân có thể đối phó được.
Hai bên rất nhanh lao vào đại chiến.
Mười phút sau.
Phong Vân bộc phát ba thành kiếm ý, nguyên lực thuộc tính Kim tuôn động, toàn bộ ngưng tụ trên Kim Ngân Kiếm.
Sau đó hắn sử dụng năng lực thuộc tính không gian, trực tiếp thuấn di đến gần Huyết Bức Vương, một kiếm đâm xuyên qua nó.
Phốc!
Phòng ngự của Huyết Bức Vương cũng không mạnh, cho nên rất dễ dàng bị Kim Ngân Kiếm xuyên qua, rồi bạo nổ.
Đinh!
[Trận chiến với hình chiếu hung thú Huyết Bức Vương thắng lợi!]
[Rơi xuống] : Thiên phú khống huyết thiên phú
“Có hiển hóa không?”
“Hiển hóa.”
“Oanh!”
Một đạo huyết quang từ trong gương bắn ra, trong chớp mắt đã dung nhập vào cơ thể Phong Vân.
Cùng lúc đó, trong đầu hắn cũng có thêm một chút tin tức, chính là tin tức giới thiệu về thiên phú khống huyết này.
Thiên phú khống huyết, tên cũng như nghĩa, có thể không chế huyết dịch, bất kể là mình, hay là người khác. Năng lực loại thiên phú này bí hiểm ở chỗ, có thể giết người trong vô hình.
Ví dụ như, có thể khống chế huyết dịch trong cơ thể đối thủ bạo động, chảy ngược vào tim, làm trái tim ngừng đập, thậm chí có thể chen vỡ mạch máu…
Có thể nói, cũng là một năng lực ám sát vô địch, bởi vì lúc phát động, người khác rất khó phát giác, gần như vô thanh vô tức.
Đương nhiên, muốn đạt được tình trạng như vậy, thiên phú khống huyết cao hay thấp có liên quan rất lớn với sự chênh lệch thực lực của mình và đối thủ.
Ngươi không thể trông cậy một người bình thường có thể dùng năng lực này để giết chết một võ giả.
Mà trừ điều đó ra, thiên phú khống huyết còn có một tác dụng lớn khác.
Chính là có thể rèn luyện huyết dịch trong cơ thể người có được nó, thông qua khống chế huyết dịch rồi không ngừng chiết xuất, rèn luyện, cuối cùng có thể làm cho huyết dịch trong cơ thể đạt đến trạng thái cực hạn, thậm chí là tiến giai.
Huyết dịch, gân cốt, lục phủ ngũ tạng… Thông thương mà nói, đều rất khó cường hóa hoàn toàn, chưa nói là đạt đến trạng thái cực hạn.
Giai đoạn trước rất khó làm được, đến giai đoạn sau, mặc dù có thể làm được, nhưng lại không kịp, vì cơ thể đã hoàn toàn định hình, trừ khi gặp được cơ duyên nghịch thiên.
Như vậy, đa số các võ giả cực hạn, thật ra chỉ là nguyên lực cực hạn mà thôi, còn những bộ phận khác trong cơ thể, như huyết dịch, gân cốt, lục phủ ngũ tạng… Cũng không đạt đến trạng thái cực hạn.
Không phải bọn họ không muốn, mà rất khó làm được.
Cho dù là võ giả luyện thể đại thành, cũng chỉ làm được môt, hai hạng trong đó mà thôi, để làm được toàn bộ, rất khó khăn.
Nhưng hiện giờ, Phong Vân lại muốn làm như vậy, hắn không chỉ muốn có một trạng thái cực hạn.
Đối với người khác, chuyện này rất tốn thời gian, lại phí sức, còn rất khó thành công, nhưng đối với hắn mà nói, tỷ lệ thành công rất lớn.
Nhất là bây giờ, hắn đã có thiên phú khống huyết.
“Đã làm, thì sẽ làm tốt nhất.”
Trong lòng Phong Vân thầm hạ quyết tâm.
Hắn lập tức phát động thiên phú khống huyết, nhất thời cảm thấy huyết dịch trong cơ thể mình đang phun trào dưới sự điều khiến của mình.
Cảm giác này, giống như hắn dung nhập ý thức vào trong máu vậy, theo suy nghĩ của hắn mà động, sử dụng giống như cánh tay, là một thể nghiệm rất kỳ diệu.

Trong lúc hắn không ngừng thể nghiệm, bất tri bất giác đã đến sáng hôm sau.
“Đã thử suốt đêm sao?”
Phong Vân thấy vậy, nhẹ nhàng đi ra diễn võ phòng, đến ban công.
Tuy đã thức một đêm, nhưng hắn cảm giác tinh thần vẫn thoải mái như trước, không có chút mệt mỏi.
Đạt đến cấp bậc của hắn, đừng nói một buổi tối, cho dù liên tục ‘Tu tiên’ một tháng, cũng không sao.
Đột tử? Sẽ không bao giờ có!
Sau đó, Phong Vân đi xuống lầu.
Phong Tiểu Lan sớm đã chuẩn bị xong bữa sáng, vô cùng phong phú,
Ban đầu Phong Vân nói muốn tìm người đến làm, nhưng Phong Tiểu Lan cảm thấy những người kia không làm tốt, nên tự mình làm.
Không thể không nói, tay nghề của Phong Tiểu Lan rất tốt, trong thời đại hòa bình, có thể làm bếp trưởng.
Nhưng đáng tiếc lại sinh ra ở thời đại này, không cần dùng đến.
Sau khi ăn sáng xong, Phong Vân nói với Phong Tiểu Lan và viện trưởng rằng mình phải đi xa một chuyến, hai người họ không nỡ, nhưng cũng không nói gì thêm.
Đây là quyết định của Phong Vân, bọn họ sẽ không can thiệp, mà sẽ ủng hộ vô điều kiện.


Truyện Cùng Thể Loại
Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức

Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất