Ta Vô Địch Từ Phá Của Bắt Đầu

Chương 125: Lão phu không nhịn được, Diệp Phong, ngươi điên rồi

Chương 125: Lão phu không nhịn được, Diệp Phong, ngươi điên rồi


"Ngươi có biết sau mỗi lần sử dụng Khuy Thiên Kính, ta sẽ hao tổn biết bao nhiêu tuổi thọ không?"
Nói đến đây, đại trưởng lão lại nhìn Dạ Lăng Tuyết với ánh mắt hâm mộ, nói tiếp: "Chỉ dựa vào nhân quả đạo văn trên cánh tay ngươi thì một ngày ngươi sử dụng Khuy Thiên Kính hơn mười lần cũng chỉ như đùa nghịch mà thôi!"
"Với lại vốn không phải chịu bất kỳ nhân quả phản phệ nào, cũng không hao tổn bất kỳ một ngày tuổi thọ nào!
Nói xong, đại trưởng lão kéo Dạ Lăng Tuyết đang chết lặng bay thẳng vào trong gian phòng phía sau, đồng thời trong lòng thấy vô cùng may mắn, may là hắn lớn tuổi rồi, bước chân chậm, nếu không đã phải chịu đựng một lần nhân quả phải phệ kinh khủng một cách vô ích!
"Tất cả các ngươi nghe kỹ cho ta, từ hôm nay trở đi các ngươi nhất định phải hầu hạ Dạ Lăng Tuyết như tổ nãi nãi cho ta. Có nàng ở đây thì Thiên Cơ các chúng ta chắc chắn sẽ đạt đến độ cao mà trước đây không dám nghĩ đến!"
Lúc sắp tiến vào gian phòng, đại trưởng lão trực tiếp quay người tỏ vẻ uy nghiêm, nói với mười một vị trưởng lão ở phía dưới.
"Sư tôn trâu bò thật!!"
Lúc này Dạ Lăng Tuyết nghe nói thế cũng khàn giọng gào lên trong lòng, nàng còn xem thường nhân quả đạo văn mà Diệp Phong đưa cho này!
Nghĩ đến việc Diệp Phong cho mình nhân quả đạo văn có thể khiến đại trưởng lão hâm mộ, điều này càng làm quyết tâm nắm Thiên Cơ các trong tay của nàng thêm kiên định, nàng tuyệt đối không thể để Diệp Phong thất vọng!"
Mà lúc này mười một vị trưởng lão ở phía dưới cũng kích động dị thường, thiên phú mà Dạ Lăng Tuyết thể hiện trong việc tu luyện Thiên Huyền Bí Thuật đã làm bọn họ sợ, ai ngờ đối phương còn con át chủ bài khủng bố thế này chưa để lộ ra.
Năm phút sau.
Sau khi đại trưởng lão và Dạ Lăng Tuyết từ tỏng phòng đi ra, ánh mắt của mười một vị trưởng lão lập tức nhìn về phía hai người họ, bọn họ đều rất muốn biết ai là người phù hợp để đến Hắc Ma giáo nhất!
"Căn cứ vào gợi ý của Khuy Thiên Kính, lần này người phù hợp nhất để đến Hắc Ma giáo chính là thánh nữ Dạ Lăng Tuyết!"
"Nhưng tuyệt đối không thể để một mình thánh nữ đến đó được."
Nói đến đây, vẻ mặt của đại trưởng lão quái dị nhìn Chu Thông, nói: "Chu Thông trưởng lão, ngươi theo thánh nữ đến Hắc Ma giáo trước đi, nhớ nhất định phải bảo vệ thánh nữ an toàn."
"Đại trưởng lão, chi bằng phái thêm vài trưởng lão đi cùng đi, sự an toàn của thánh nữ không thể sai sót được!"
Lúc này nhị trưởng lão lại đứng dậy.
"Không cần, căn cứ vào gợi ý của Khuy Thiên Kính, tuy rằng lần này thánh nữ sẽ gặp phải nguy hiểm nhưng cuối cùng cũng sẽ biến nguy thành an, một mình Chu Thông trưởng lão là đủ."
Nói xong, đại trưởng lão nói với Chu Thông: "Mau dẫn thánh nữ đi đi, đi sớm về sớm."
"Chu Thông tuân mệnh!"
Sau khi Chu Thông dẫn theo Dạ Thiên Tuyết rời khỏi lầu các, đại trưởng cũng dồn sức lau mồ hôi lạnh trên trán, nới với mười vị trưởng lão còn lại: "Tính sai, tính sai rồi!"
"Nhân quả đạo văn trên cánh tay phải của Dạ Lăng Tuyết mạnh hơn nhiều so với những gì ta tra xét ra, các ngươi biết vừa nãy nàng đã dử dụng Thiên Huyền Bí Thuật để thôi động Khuy Thiên Kính bao nhiêu lần không?"
"Ròng rã sáu mươi sáu lần!"
"Nếu không phải cuối cùng ta vội vàng ngăn cản lại thì chỉ sợ nàng sẽ tiếp tục đùa nghịch, mà các ngươi có biết nàng dùng Khuy Thiên Kính nhiều lần như vậy để làm gì không?"
Hô!
Nói đến đây, đến đại trưởng lão cũng thở ra một hơi sâu, nghĩ đến mà sợ không thôi, nói: "Gần ba năm nay, Chu Thông đến Vọng Xuân lâu bao nhiêu lần, giả danh đi lừa bịp bao nhiêu lần, thậm chí là có bao nhiêu đứa con riêng cũng bị nhìn trộm rõ ràng!"
"Đây chính là nhân quả đạo văn đấy!"
"Phải mất rất nhiều thời gian để phục hồi từ từ sau khi chịu nhân quả phản phệ đạt đến cực hạn nhưng với sức mạnh này, nàng lại dùng để nhìn trộm những vặt vãnh này, đúng là lãng phí đến tận nóc rồi!"
Nói đến đây, đại trưởng lão sắp tức đến phát khóc rồi, từ khi hắn lên làm trưởng lão, có lần nào sử dụng Khuy Thiên Kính mà không phải vì gặp chuyện cực kỳ quan trọng, mà sau mỗi lần động tới nó cũng phải chịu đựng nhân quả phản phệ dữ dội!
Nói không ngoa thì từ khi hắn lên làm đại trưởng lão đến giờ, số lần sử dụng Khuy Thiên Kính không nhiều bằng số lần Dạ Lăng Tuyết sử dụng vừa nãy!
"Đại trưởng lão, nhất định phải thuyết phục thánh nữ mới được, sức mạnh của nhân quả đạo văn không thể bị lãng phí như thế được!"
Nghe đại trưởng lão nói xong, nhị trường lão sợ hãi tiến lên một bước, vội vàng nói.
Đối với mười hai trưởng lão của Thiên Cơ các thì nhân quả đạo văn có thể ngăn cản lực nhân quả không khác nào linh tinh cao quý nhất, mà hành động của Dạ Lăng Tuyết không khác nào dùng linh tinh trân quý như thế để mua bánh bao cho phàm nhân ăn, đây không phải phá của thì là cái gì!
Mà điều làm đông đảo trưởng lão lo lắng nhất là nếu thật sự để cho Dạ Lăng Tuyết lãng phí không chút kiêng kị như thế thì chẳng phải bí mật trên người bọn họ sẽ bị nhìn trộm rõ rành rành hay sao?
"Nếu lời khuyên của ta có ích thì nàng sẽ chơi đến sáu mươi sáu lần sao?"
"Chờ Dạ lăng Tuyết trở về rồi mọi người cùng nhau thuyết phục đi.
Đại trưởng lão nghe xong cũng tỏ vẻ bất đắc dĩ, nói.
...
"Đủ rồi!"
"Đừng nói nữa!"
Chu Thông vừa rời khỏi Thiên Cơ các đã phải nghe Diệp Lăng Tuyết nói cặn kẽ vài bí mật lớn nhất của hắn trong ba năm gần đây, sắp điên rồi!
"Sáu mươi sáu lần, ngoại trừ lần đầu tiên ra thì sáu mươi lăm lần còn lại ngươi dùng Khuy Thiên Kính để nhìn trộm bí mật của ta sao?"
"Thánh nữ, sức mạnh của nhân quả đạo văn không phải để dùng như thế đâu!"
Chu Thông nhìn vẻ mặt đắc ý của Dạ Lăng Tuyết, cảm thấy tim mình như đang chảy máu. Nếu nói trên đời có điều gì khiến mười hai lão già bọn họ để ý nhất thì chắc chắn đó là bảo vật ngăn cản nhân quả.
"Ngươi, không phải ngươi đang phá..."
Nói được nửa câu, Chu Thông lại đột nhiên nghĩ đến trước đó gặp được tên phá của Diệp Phong ở Phong Diệp thành!

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất