Chương 133: Phần thưởng đặc biệt, Hủy Diệt Thần Mâu
Mẹ kiếp!
Sau khi Diệp Phong hiểu về tình hình của Vạn Hồn Thị Huyết Phiên thì không nhịn được thốt lên một câu chửi tục!
Hắn thật sự không ngờ hoàn thành nhiệm vụ lại còn được một phần thưởng đặc biệt, nhưng phần thưởng đặc biệt này lại là một bộ ma linh khí, chẳng phải Đại ma đầu mới nghịch thứ đồ chơi này sao?
Tuy rằng thông qua lời giới thiệu của hệ thống có thể đoán được Vạn Hồn Thị Huyết Phiên này chắc chắn là một bộ ma linh khí cực kỳ cường đại, thậm chí đưa lên Thượng giới có khi có thể tiến giai đến cấp bậc ma tiên khí. Nhưng mà phải dùng máu của mình để nuôi dưỡng, điều này khiến Diệp Phong cảm thấy có chút phản cảm.
"Đinh! Kí chủ, ngươi thay đổi rồi, từ bao giờ mà ngươi muốn chiếm cả loại đồ rác rưởi này làm của riêng thế? Tuy là giai đoạn trước ngươi hơi nghèo khổ một chút nhưng những ngày tháng sau đó chắc chắn sẽ khá lên, đợi đến khi đồ tốt phù hợp với ngươi xuất hiện, hệ thống sẽ nhắc nhở kí chủ."
Aiz!
Nghe thấy nhắc nhở của hệ thống, Diệp Phong thở dài, sau đó thì thào lẩm bẩm: "Thật sự là cực khổ quá lâu, loại đồ rác rưởi này cũng khiến ta thấy thích!"
Tuy là nghĩ như thế nhưng trong lòng Diệp Phong thấy đắng. Đấu Chiến Thánh Thể ngươi cũng nói là rác rưởi, Vạn Hồn Thị Huyết Phiên này ngươi cũng bảo là rác rưởi, mẹ nóm thế thì ngươi cho ta ít đồ tốt đi!
"Đinh! Hệ thống cảm nhận được tâm trạng của kí chủ đang dao động, khen thưởng Hủy Diệt Thần Mâu * 1!"
Hủy Diệt Thần Mâu: Nhắm mắt vạn vật sinh, mở mắt vạn vật diệt, với cảnh giới hiện tại của ký chủ thì mỗi ngày có thể sử dụng một lần.
Tê tê dại dại!
Cảm nhận được giờ phút này ánh mắt của mình xuất hiện cảm giác tê tê dại dại, tựa như có một luồng sức mạnh đang không ngừng dung nhập vào bên trong hai mắt của mình.
"Hệ thống, rốt cuộc ngươi làm được cái mẹ gì!"
Tuy là không hiểu rõ lắm về uy lực của Hủy Diệt Thần Mâu nhưng nếu là phần thưởng hệ thống đưa ra dựa vào tâm trạng của mình ngay lúc này thì chắc chắn không thể là phần thưởng thông thường, chưa kể cảnh giới chính là phạm vi quy định số lần sử dụng nhưng không nói nó có ảnh hưởng đến uy lực của Hủy Diệt Thần Mâu!
Một lát sau!
Sau khi cảm giác tê tê dại dại kia biến mất, Diệp Phong có thể cảm nhận rõ ràng được bên trong hai mắt của mình có thêm một nguồn lực hủy diệt khó mà tưởng tượng được, cảm giác này huyền diệu vô cùng!
"Diệp thiếu gia, sao không đi tiếp?"
"Làm sao bây giờ, ta không dám hỏi!"
Diệp Phong đứng tại chỗ ngây ra rất lâu, trực tiếp khiến cho Sở Hồng Sơn bất ổn khắp người.
"Ngươi!"
Đúng lúc này, ánh mắt Diệp Phong bỗng nhiên nhìn về một ngọn núi cao trăm thước ở phía xa.
Xác định mục tiêu, Diệp Phong trực tiếp nhắm hai mắt lại!
Mà ngay giây phút này, không hiểu sao Sở Hồng Sơn đứng bên cạnh lại cảm nhận được một luồng nguy hiểm vô hình trên người Diệp Phong, luồng nguy hiểm này khiến lông tơ trên người hắn dựng hết cả lên!
Khi Diệp Phong chậm rãi mở mắt ra, một luồng sức mạnh hủy diệt vô hình nổ bắn ra từ trong đôi mắt tựa như hố đen của hắn.
Im hơi lặng tiếng!
Vẻn vẹn chưa đến một giây, Diệp Phong lại mắt mắt vào, đến khi hắn mở ra lần nữa thì ánh mắt đã trở về nguyên dạng.
Làm gì vậy?
Ánh mắt say đắm?
Nhìn thấy Diệp Phong sau khi ngẩn người thì chớp mắt, Sở Hồng Sơn nhìn hành động này của Diệp Phong mà chết lặng, thậm chí bắt đầu hoài nghi cảm giác nguy hiểm mà mình cảm nhận được vừa nãy liệu có phải ảo giác không.
Mẹ!
Vừa nãy là ngọn núi cao trăm thước đấy!
Nhưng khi Sở Hồng Sơn nhìn theo hướng Diệp Phong đang nhìn, lại hoảng sợ phát hiện ra ở nơi xa không còn ngọn núi cao trăm thước kia, tan biến không một cách quỷ dị như thế!
Hoảng sợ!
Sau khi hết khiếp sợ, trong ánh mắt Sở Hồng Sơn khi nhìn Diệp Phong đã tràn ngập sự hoảng sợ vô tận!
Chớp mắt một cái, ngọn núi biến mất rồi!
Mẹ nó, nếu chớp mắt một cái với hắn thì hắn có trực tiếp biến mất không?
Nghĩ vậy, cơ thể của Sở Hồng Sơn mất khống chế run lên, loại sức mạnh khủng bố này, hắn chưa từng nghe qua!
Một vạn tên kim giáp hộ vệ lấy Thiên Đạo lôi kiếp làm đồ chơi!
Tên điên cụt một tay!
Nhị đệ tử ẩn mình ở Thiên Cơ các, chuẩn bị giành quyền!
Sức mạnh khủng khiếp liếc mắt một cái có thể hủy diệt cả một ngọn núi!
Mẹ nó, người này chỉ là kẻ phá của đơn thuần thôi sao?
"Sở trưởng lão, một đường vất vả rồi, tặng cho ngươi Vạn Hồn Thị Huyết Phiên này."
Thấy được sức mạnh của Hủy Diệt Thần Mâu, Diệp Phong cũng mừng rỡ, tiện tay đưa Vạn Hồn Thị Huyết Phiên vừa lấy được cho Sở Hồng Sơn, chỉ cần không phải là Ma tu thì đưa cho ai cũng như nhau cả!
"Lấy máu nhận chủ, đây chính là một loại linh khí có thể phát triển, sau khi đến Thượng giới không chừng có thể tiến giai trở thành tiên khí, chắc chắn là một bảo bối hiếm có."
Hả?
Nghe thấy lời này của Diệp Phong, nhìn lá cờ dài toàn thân màu đen tỏng tay, Sở Hồng Sơn bán tín bán nghi hoàn thành việc lấy máu nhận chủ.
Nhưng ngay tại lúc Sở Hồng Sơn vừa lấy máu nhận chủ xong, từng đợt tiếng rít chói tai bỗng nhiên vang lên, ngay sau đó toàn bộ hồn phách ác linh vẻ mặt dữ tợn bay ra từ trong Vạn Hồn Thị Huyết Phiên ra.
Hít!
Một lát sau, sau khi Sở Hồng Sơn và Diệp Phong nhìn vạn hồn phách ác linh ngưng tụ thành một gương mặt quỷ to lớn mang vẻ dữ tợn trên không trung, hai người không hỏi hít một hơi khí lạnh.
Nhìn từ xa là một gương mặt quỷ to lớn, dữ tợn, nhìn gần có thể nhìn ra bên trong mặt quỷ dữ tợn có vô số ác linh lít nha lít nhít. Cảnh tượng này chắc chắn là ác mộng của người có chứng sợ đông đúc!
Cái này, mẹ nó, chẳng phải ma linh khí sao!
Rốt cuộc là Đại ma đầu nào mà giết hại vạn người như vậy, chế tạo ra cái Vạn Hồn Thị Huyết Phiên này!
Sau khi Sở Hồng Sơn phát hiện ra đây là một ma linh khí thì sắp điên mất rồi!
Tuy rằng hắn cũng từng giết không ít người nhưng tuyệt đối không lạm sát người vô tội.
"Sở trưởng lão, xem như ngươi nhặt được món hời rồi."