Chương 174
Binh lính Phong Thỉ Doanh mà Lưu Bàn lãnh đạo dù sao cũng mới chỉ trải nghiệm qua hai lần chiến đấu, trong đó có một lần trong lúc binh lính Giang Đông không phát hiện leo lên trên núi, thể lực đương nhiên là có chút không bằng. Do đó mà khoảng cách giữa mấy người Lưu Bàn và Hàn Đương càng ngày càng gần.
Nhìn thấy sắp bị đuổi kịp, Lưu Bàn bèn rút cung tên sau lưng lắp tên bắn về phía Hàn Đương, kỹ thuật bắn cung của Lưu Bàn mặc dù không được cao siêu như Hoàng Trung nhưng mà cũng có chỗ hơn người. Tên bắn ra khỏi cung bay thẳng về phía Hàn Đương ở sau lưng.
Mũi tên thình lình bay tới khiến Hàn Đương giật mình, gã vốn không có phòng bị gì hết, có điều chỉ một mũi tên nhỏ bé làm sao làm gã bị thương được, ngay lập tức gã ngả người ép sát vào lưng ngựa, mũi tên vừa may bay sát qua đầu gã. Lúc này ngay cả Hàn Đương cũng toàn thân toát hết mồ hôi, khi nãy thiếu chút nữa thì gã đã mất mạng ở nơi này rồi.
Lưu Bàn tập kích khiến Hàn Đương hoảng sợ toàn thân toát mồ hôi lạnh, ánh mắt nhìn về phía Lưu Bàn càng thêm u ám lập tức liều mạng thúc ngựa đuổi theo Lưu Bàn.
Tuy rằng một tiễn đánh lén làm suy giảm chút tốc độ của Hàn Đương, nhưng đến lúc này vẫn chưa thấy tin tức của binh mã Kinh Châu, nếu cứ tiếp tục như vậy Lưu Bàn không thể không giao chiến cùng Hàn Đương. Lưu Bàn trong lòng thầm lo lắng nhưng cung tiễn trên tay vẫn không ngừng bắn ra, Hàn Đương cách đó không xa tuy rằng tránh được mũi tên của Lưu Bàn, nhưng binh sĩ sau lưng Hàn Đương thỉnh thoảng cũng có người trúng tiễn bỏ mình.
Trong khi Hàn Đương truy đuổi gắt gao đột nhiên từ hai bên xông ra một đội nhân mã dẫn đầu chính là Tô Phi. Hóa ra Tô Phi mang theo ba ngàn binh mã nửa đường tiếp ứng Lưu Bàn nhưng lại mất liên lạc với Lưu Bàn, cho nên Tô Phi mới cho mai phục ở giữa đường, một mặt thăm dò tin tức của Lưu Bàn, một mặt làm tốt chuẩn bị tập kích binh mã Giang Đông. Nào ngờ hắn thật sự thăm dò được tin tức của Lưu Bản, biết có binh mã Giang Đông truy kích Lưu Bàn Tô Phi âm thầm ở nơi này chờ đợi khi Hàn Đương vừa mang binh mã đi vào mai phục Tô Phi đột ngột dẫn binh mã xông ra chém giết.
Trông thấy sau lưng có binh mã xông ra Hàn Đương lập tức kinh hoảng lúc này phía trước có Lưu Bàn phía sau có binh mã Kinh Châu nếu tiền hậu giáp kích ba ngàn binh mã gã chỉ huy e rằng bỏ mạng tại đây, Lưu Bàn phía trước sắc mặt vui mừng lập tức mang Phong Thỉ doanh ngừng lại xoay người quay lại chém giết.
Hàn Đương lúc này có chút hối hận đã tùy tiện truy kích Lưu Bàn bất quá lúc này quan trọng nhất vẫn là phá thế gọng kìm, nhìn binh lực trước sau Hàn Đương không chút do dự dẫn binh mã xông tới phía Lưu Bàn. Binh mã Kinh Châu đằng sau ít nhất cũng có ba ngàn, còn phía trước lại chỉ có một ngàn, chỉ cần chọc thủng vòng vây Thái Sử Từ cũng sẽ tiếp ứng gã.
Thế nhưng Hàn Đương lần này đã tính toán sai rồi. Hàn Đương mang theo ba ngàn binh mã Giang Đông trực tiếp chính diện giao phong cùng Phong Thỉ doanh của Lưu Bàn. Lưu Bàn chặn lại Hàn Đương, Phong Thỉ doanh đằng sau cũng ngăn cản ba ngàn binh mã Giang Đông, binh mã Giang Đông dù nhiều nhưng một ngàn binh mã Phong Thỉ Doanh đều là tinh nhuệ, một ngàn binh mã này sớm đã được Lưu Bàn khơi dậy sát khí vừa vào chiến trường liền toàn lực chém giết quân địch trước mắt.
Một hồi tấn công ba ngàn binh mã Giang Đông cũng không chiếm được tiện nghi gì ngược lại tổn thất mười mấy người, còn Phong Thỉ doanh sau khi Lưu Bàn ngăn cản Hàn Đương cũng xông vào trong ba ngàn binh mã, đằng sau binh mã Giang Đông Tô Phi mang ba ngàn binh mã cũng cùng một ngàn binh mã Phong Thỉ doanh tiền hậu giáp kích, chưa đầy một khắc binh mã Giang Đông đã dần dần không thể cầm cự.
Hàn Đương đang giao chiến cùng Lưu Bàn hốt hoảng trong lòng, một đao đẩy lùi Lưu Bàn nghĩ muốn đích thân lên trước mở đường cho đại quân. Thế nhưng Lưu Bàn võ nghệ tùy rằng không bằng Hàn Đương, nhưng cũng sẽ không để mặc Hàn Đương xông ra khỏi đại quân vì vậy gắt gao quấn chặt lấy Hàn Đương. Lưu Bàn sống chết kiềm chân đương nhiên chọc giận Hàn Đương, lực đạo trên tay lập tức tăng thêm vài phần đao đao chém xuống người Lưu Bàn, Lưu Bàn nhất thời có phần lấy trứng chọi đá.
Sau khi Tô Phi mang binh mã xông vào trong đại quân Giang Đông, tiền hậu giáp kích đại quân Giang Đông căn bản không còn chút dũng khí sụp đổ trước sự tấn công của Tô Phi, nhưng Tô Phi khẳng định không hề vui mừng, Tô Phi rất hiểu thực lực của Lưu Bàn và Hàn Đương, nếu mặc cho hai người chém giết Lưu Bàn nhất định sẽ bị Hàn Đương chém chết.
Đinh một tiếng, thanh âm binh khí va chạm chói tai vang lên lấn át toàn bộ âm thanh xung quanh, Tô Phi ngẩng đầu chỉ thấy trong đại quân Lưu Bàn đang chật vật chống đỡ Hàn Đương, đại đao va chạm Hàn Đương đè xuống đại đao của Lưu Bàn, mắt thấy mũi đao to lớn sắp đè đến cổ Lưu Bàn, Tô Phi không dám chần chừ tóm cung tiễn buộc bên thân ngựa, kéo cung bắn một mũi về phía Hàn Đương, mũi tên rời khỏi dây cung cứ thế bắn vút đến sau lưng Hàn Đương.
Hàn Đương đang dùng toàn lực nghĩ muốn giết chết Lưu Bàn nháy mắt tóc gáy dựng đứng trong lòng nghiêm nghị, một phen đẩy Lưu Bàn ra nằm phục trên lưng ngựa, mũi tên vừa vặn sượt qua đỉnh đầu Hàn Đương, Lưu Bàn thừa dịp bổ một đao xuống đầu Hàn Đương mắt thấy sắp đem Hàn Đương giết chết tại đương trường, Hàn Đương xoay mình một cái ngồi dậy hất vung đại đao Lưu Bàn ra, kế đó mặc kệ Lưu Bàn dẫn đại quân xông ra bên cạnh, hai bên đường đều là rừng rậm tuy rằng đào thoát như vậy sẽ khiến đại quân tan rã nhưng vẫn hơn toàn quân bị tiêu diệt.
Đợi đến khi Tô Phi Lưu Bàn đuổi theo kịp thì Hàn Đương đã chạy vào trong rừng, Lưu Bàn kéo Tô Phi đang muốn đuổi theo lại, Tô Phi quay đầu vội vàng nói:
- Lưu tướng quân lúc này chính là thời cơ tốt nhất để giết Hàn Đương tại sao không đuổi theo?
Lưu Bàn lắc đầu đáp:
- Giặc cùng đường chớ đuổi nơi này rừng rậm chúng ta cũng không hiểu rõ, lỡ như Hàn Đương thiết lập cạm bẫy bên trong vậy thì nguy to.
Tô Phi nói:
- Không thể nào bên người gã giờ đây nhều nhất chỉ còn lại một ngàn binh mã còn có thể mai phục bên trong.
Lưu Bàn kéo Tô Phi nói:
- Đề phòng vạn nhất, lần này mục đích của chúng ta đã hoàn thành, giải quyết sạch sẽ đám binh lính Giang Đông còn sót lại chúng ta sẽ đến huyện Tu Thủy, tránh đêm dài lắm mộng.
Dứt lời xoay người giết sạch binh sĩ Giang Đông phía sau.
Sau nửa canh giờ chiến đấu kết thúc, binh mã Giang Đông có hơn ngàn người đầu hàng không ngờ những người khác đều bị giết, hai người Lưu Bàn thu dọn chiến trường xong xuôi dẫn binh mã đi về phía huyện Tu Thủy.
Cách huyện Tu Thủy không xa Ái Thi Từ dẫn theo ba ngàn binh mã mai phục ở đây, hắn nhận mệnh lệnh của Chu Du mai phục ở đây trước sau đã đi qua tứ phê binh mã Kinh Châu, Thái Sử Từ luôn luôn bỏ qua chính là đợi đến khi bọn họ quay về thì tập kích. Đối với đại doanh Giang Đông hắn cũng không lo lắng lắm dù sao có Chu Du đích thân trấn giữ không thể xảy ra chuyện gì được.