Chương 175
Bỗng nhiên một gã binh sĩ chạy đến thấp giọng thì thầm vài câu bên người Thái Sử Từ, nhãn thần lóe sáng phất tay hơn mười binh mã Giang Đông ẩn tàng đằng sau bước ra, đồng thời lại có bốn năm tên binh sĩ truyền lệnh của Thái Sử Từ xuống dưới, không bao lâu ba ngàn binh mã Giang Đông đã vào trạng thái phòng bị.
Một khắc sau trên quan đạo vang lên tiếng bước chân hỗn loạn, không bao lâu liền có một đội binh mã đi qua chính là đám người Chu Thương, đám người Chu Thương được Tô Phi tiếp ứng rất mau ra khỏi đại doanh Giang Đông một đường cũng không gặp kẻ địch nào, lúc này đã gần đến ngoài thành huyện Tu Thủy cảnh giác của đại quân cũng thả lỏng ít nhiều, Mã Lương một đường nhắc nhở rất nhiều lần ban đầu còn chút tác dụng nhưng sau nhiều lần, ngay cả Chu Thương và Dương Linh cũng không nghe theo hắn.
Trải qua một hồi kịch chiến binh mã còn lại đều đã mệt mỏi bất kham một hai người rũ rượi thuận theo quan đạo mà đi, Thái Sử Từ nhìn binh sĩ Kinh Châu nắm chặt trường kiếm trong tay không xa kia, đợi đến khi binh mã Kinh Châu đi qua được nửa đường Thái Sử Từ mới đứng dậy trường kiếm thẳng tắp quát:
- Giết!
Ba ngàn binh mã Giang Đông từ hai bên đường xông ra chém giết, binh mã Kinh Châu vốn không phòng bị trong nháy mắt rối loạn một mảnh, thậm chí có vài binh sĩ đã chuẩn bị chạy trốn, Thái Sử Từ xung phong đi trước nhảy lên chiến mã vọt vào trong đại quân, đến nơi binh mã Kinh Châu đều thiệt hại nghiêm trọng.
Chu Thương và Dương Linh trong đại quân căn bản chưa kịp phản ứng đã thấy binh mã Giang Đông ập đến, Mã Lương bên cạnh nhưng lại có chút đề phòng lập tức ra lệnh:
- Chạy vào rừng.
Đại quân lúc này bị chặn ngang cắt đứt lại có đại tướng Giang Đông Thái Sử Từ ở đây căn bản không thể vãn hồi chạy thoát dọc theo quan đạo được, sẽ chỉ khiến đại quân bị Thái Sử Từ xâm chiếm từng chút một, chạy vào trong rừng ngược lại khiến Thái Sử Từ ném chuột sợ vỡ đồ không dám đuổi theo.
Binh mã Kinh Châu dưới mệnh lệnh của Mã Lương nhanh chong chạy vào trong rừng rậm hai bên đường, thế nhưng binh sĩ vừa tiến vào đã truyền đến một tiếng kêu thảm thiết. Thái Sử Từ đang xông đến cười nói:
- Bổn tướng sớm đã cho sắp đặt cơ quan cạm bẫy trong rừng, lần này các ngươi có cánh cũng khó lòng chạy thoát.
Dứt lời binh sĩ Giang Đông sĩ khí tăng mạnh, còn sĩ khí sĩ tốt Kinh Châu suy giảm không còn ý chí chiến đấu.
Thanh âm thảm thiết khiến đám người Mã Lương vừa mới tiến vào bên rừng đều đứng sững lại, Mã Lương cười khổ một tiếng mắt thấy binh mã Kinh Châu sắp tan rã vội quay đầu hỏi:
- Chu tướng quân hai người các ngươi có thể cầm cự được Thái Sử Từ không?
Thuận theo hướng Mã Lương chỉ hai người Chu Thương nhìn thấy Thái Sử Từ đang chém giết trong đại quân, sắc mặt Chu Thương ngưng trọng lắc đầu nói:
- Thái Sử Từ này dũng mãnh như thế, cho dù hai người chúng ta có hợp lực cũng chỉ có thể miễn cưỡng cầm cự được nửa canh giờ dưới tay hắn, lâu thêm chút nữa hai người chúng ta sẽ kiệt sức.
Mã Lương sắc mặt mừng rỡ nói với hai người Chu Thương:
- Hai vị tướng quân hiện tại đại quân đã rối loạn nếu không ngăn cản quân tiên phong của Thái Sử Từ, đại quân sớm muộn cũng sẽ tan vỡ, chỉ cần hai vị tướng quân tranh thủ chút thời gian, đợi tại hạ triệu tập những binh sĩ còn lại đến lúc đó cho dù là Thái Sử Từ cũng không làm gì được chúng ta.
Hai người Chu Thương, Dương Linh không dám chậm trễ ôm quyền nói:
- Cứ giao cho hai người chúng ta.
Dứt lời hai người Chu Thương liền dẫn theo năm trăm người còn lại dưới trướng xông lên, binh sĩ Kinh Châu dọc đường đều tránh sang không bao lâu hai người đã cùng giao thủ với Thái Sử Từ.
Thái Sử Từ trông thấy một đội binh mã lao về phía mình cũng không để tâm, chỉ là đến gần mới nhìn thấy Chu Thương, y với Chu Thương đã giao thủ đối với khí lực của Chu Thương có chút kiêng dè, thế nhưng cũng không sợ hãi, dẫn binh mã tiến lên nghênh đón.
Chu Thương, Dương Linh một trái một phải bổ hai đao xuống Thái Sử Từ, hắn chưa từng gặp Dương Linh nhưng đã từng gặp Chu Thương, đương nhiên sẽ không lơ là, giơ bảo kiếm trong tay giao chiến cùng hai người.
Đinh một tiếng binh khhis ba người va vào nhau, Thái Sử Từ thậm chí bị Chu Dương hai người bức lui vài bước, còn thân hình hai người cũng chấn động không ít, Chu Thương hít sâu một hơi mới nhấc đại đao lần nữa xông lên, Dương Linh bên cạnh cũng vẫy cánh tay mới cùng Chu Thương xông tới.
Thái Sử Từ thân hình lùi vài bước mới dừng lại kinh ngạc nhìn hai người trước mặt, khí lực Chu Thương đã đủ lớn không ngờ còn có một người khí lực cũng tương đương Chu Thương, Thái Sử Từ vội thu lại lòng chủ quan đề phòng nhìn hai người trước mặt.
Khi hai người Chu Thương dẫn theo năm trăm người ngăn cản Thái Sử Từ, Mã Lương bên cạnh cũng bắt đầu củng cố tàn quân ba ngàn binh sĩ Kinh Châu dưới sự chỉ huy của Mã Lương bắt đầu chậm rãi thành hình, binh sĩ tứ tán cũng tụ tập về phía Mã Lương.
Trong nháy mắt đã qua nửa canh giờ Chu Thương, Dương Linh cũng dần kiệt sức dần dần không chống đỡ nổi tấn công của Thái Sử Từ còn Mã Lương đã sớm tụ tập ba ngàn binh mã tứ tán kia cũng gia nhập vòng chiến, có Mã Lương tham chiến Thái Sử Từ trong nhất thời cũng không chiếm được tiện nghi, binh mã Kinh Châu bắt đầu phát huy ưu thế của mình, binh mã Giang Đông sắp rơi vào thế xấu bị binh mã Kinh Châu chèn ép.
Thái Sử Từ một bên chiến đấu cùng ba người một bên chú ý biến hóa xung quanh, binh mã Giang Đông bị đè ép hắn sớm đã lường trước được, chỉ không ngờ lại nhanh như vậy. Năm trăm binh mã Chu Thương, Dương Linh dẫn theo đủ để ngăn cản sự tấn công của một ngàn binh mã Giang Đông, lúc nhìn thấy năm trăm binh mã này Thái Sử Từ đã chuẩn bị rút lui.
Trường kiếm quét ngang đẩy lùi ba người Chu thương Thái Sử Từ lui về sau vài bước kéo dãn khoảng cách hét lớn:
- Dừng tay!
Tiếng như chuông đồng vang dội binh lính toàn trường chậm rãi lui về song phương tách ra sau đó cảnh giác chằm chằm nhìn đối phương.
Thái Sử Từ lướt nhìn ba người đối diện xoay người dẫn binh mã Giang Đông bỏ đi. Nhìn Thái Sử Từ bỏ đi, mấy người Chu Thương cũng thở phào nhẹ nhõm, nếu như thật sự tiếp tục chém giết như vậy ba ngàn binh mã này nhất định sẽ tổn hại nghiêm trọng. Không may nói không chừng còn bị Thái Sử Từ đánh tan tác.
Nhìn Thái Sử Từ đi xa dần mấy người Mã Lương cũng bắt đầu thu gom binh mã vừa mới giao chiến lại tổn thất vài trăm binh mã, tổn thất lần trước cộng thêm trong đêm nay tổn thất gần một ngàn binh mã, ba người cười khổ dẫn binh mã còn lại đi về huyện Tu Thủy.
Trên quan đạo Lưu Bàn, Tô Phi mang binh mã Kinh Châu chạy đến huyện Tu Thủy, mắt thấy sắp đến huyện Tu Thủy Lưu Bàn vung tay:
- Dừng lại!
Chẳng qua là một người do thám chạy tới báo:
- Khởi bẩm tướng quân, phía trước có vết tích giao chiến hẳn là vừa mới xảy ra đại chiến.
Lưu Bàn gật đầu mệnh lệnh đại quân đề phòng, sau đó mới tiếp tục tiến tới, không bao lâu đã thấy giáp trụ và binh khí rải rác trên quan đạo, trên mặt đất còn lưu lại vết máu, những vết máu này vẫn còn chưa khô hẳn.