Chương 176
Tô Phi tiến lên nói:
- Không bằng quay về huyện Tu Thủy trước, nơi này hẳn là dấu vết Chu tướng quân giao chiến với binh mã Giang Đông để lại.
Lưu Bàn nhìn xung quanh xoay đầu nói:
- Không sai, nơi này cách huyện Tu Thủy rất gần, đề phòng vạn nhất chúng ta vẫn nên nhanh chóng trở về huyện Tu Thủy thôi.
Lưu Bàn trong lòng có chút lo lắng huyện Tu Thủy
Không lâu sau Lưu Bàn cùng Tô Phi dẫn binh mã về đến huyện Tu Thủy, nhìn thấy huyện Tu Thủy vẫn bình yên Lưu Bàn mới thở phào nhẹ nhõm, Lưu Bàn vừa tiến đến gần huyện Tu thủy chợt nghe trên thành có người quát:
- Dưới thành là người nào? Không được đến gần.
Nghe thấy âm thanh Lưu Bàn ngẩng đầu nói:
- Hoàng tướng quân, ta là Lưu Bàn mau mở cửa thành.
Trên thành ném xuống hơn mười mấy ngọn đuốc Hoàng Trung cẩn thận quan sát mới sai người mở cổng thành, sau khi vào thành Hoàng Trung đến nghênh tiếp nói:
- Các người rốt cuộc đã trở về, quân sư vừa rồi còn sai người đến hỏi.
Lưu Bàn nhìn Hoàng Trung nói:
- Mã tướng quân bọn họ đã về chưa?
Hoàng Trung thở dài nói:
- Đã quay về, nhưng mà bọn họ cũng không thiêu hủy thành công xe ném đá và giếng lan, hơn nữa một ngàn binh mã dưới trướng Chu tướng quân cũng tổn thất gần một nửa ba ngàn binh mã của Mã tướng quân cũng tổn thất gần năm trăm người.
Lưu Bàn ngạc nhiên nhìn Hoàng Trung hỏi:
- Tại sao?
Hoàng Trung lắc đầu nói:
- Bọn họ cũng vừa mới trở về Từ quân sư sợ các người xảy ra chuyện lệnh ta đến trước tiếp ứng, nếu như mọi người còn chưa về e rằng nói không chừng ta phải ra ngoài thành tiếp ứng.
Hoàng Trung nói xong xoay đầu nhìn Lưu Bàn nói:
- Lưu tướng quân lần này tổn thất thế nào?
Lưu Bàn xua tay nói:
- Thiệt hại không lớn.
Nghe được lời của Lưu Bàn Hoàng Trung thở phào mọi người cùng đi đến phủ huyện.
Trong phủ huyện Lưu Bàn, Hoàng Trung còn có mấy người Mã Lương đều tụ tập đông đủ, Từ Thứ ngồi trên ghế chủ tọa lẳng lặng nhìn bọn họ, vừa rồi mọi người đã đem tình hình đêm nay cẩn thận thuật lại một lượt. Từ Thứ nhìn Hoàng Trung nói:
- Truyền lệnh đại quân tập kết trong đêm nay thừa dịp tối trời rút về huyện Ngải.
Từ Thứ nói xong mọi người đều không thể tin nổi nhìn Từ Thứ, Hoàng Trung ngây người định bước lên lĩnh mệnh thì nghe thấy Tô Phi bên cạnh nói:
- Quân sư trong thành còn một vạn năm ngàn binh mã đủ để thủ vững, tại sao phải rút lui?
Những người khác tuy không nói gì nhưng cũng đang nhìn Từ Thứ.
Từ Thứ im lặng một hồi đáp:
- Sớm muộn gì cũng phải rút lui, còn không bằng nhanh chóng lui về giữ một phần binh lực.
Nói xong nhìn mọi người nói:
- Chu Du kia e rằng đã quyết tâm công thành, nếu hôm nay không rút quân ngày mai hắn sẽ sử dụng xe ném đá, tuy rằng chúng ta nắm chắc bảo vệ được huyện Tu Thủy, nhưng tổn thất sẽ không nhỏ.
Lưu Bàn chau mày nói:
- Quân sư, chúng ta rút về huyện Ngải vậy Chu Du cũng sẽ công thành đây chẳng phải để Giang Đông chiếm tiện nghi sao.
Từ Thứ lắc đầu nói:
- Không đâu, Chu Du kia nghe chúng ta lui về huyện Ngải sẽ không tấn công nữa, quyết định bày bố trọng binh xung quanh huyện Ngải đề phòng chúng ta trở mình.
Lại nói tiếp:
- Nắm được huyện Tu Thủy hắn phải giao phó với Giang Đông, đối với huyện Ngải trong thời gian ngắn không chiếm được hắn đương nhiên không thể lưu lại quá lâu.
- Từ Thứ đi rồi?
Chu Du dùng ánh mắt khó tin nhìn gã thám báo trước mặt.
- Khởi bẩm Đô Đốc, sáng nay huyện Tu Thủy đã là một tòa thành không, tiểu nhân phụng mệnh tới đó xem xét, trong thành cũng không có gì khác thường cả.
Tên lính trinh sát kính cẩn nói.
- Đi xem xem.
Chu Du đứng dậy đi ra khỏi doanh trại, không lâu sau Chu Du dẫn theo Thái Sử Từ, Hàn Đương, còn có một toán binh mã đến bên ngoài huyện thành Tu Thủy.
Chu Du cẩn thận quan sát bốn bề xung quanh huyện Tu Thủy, đích thực là trong ngoài không có lính mai phục, tới lúc đó Chu Du mới dẫn binh mã tiến vào trong thành. Khi leo lên nhìn thấy được kiến trúc của tường thành Chu Du mới thở phào nhẹ nhõm, sau đó dặn dò Thái Sử Từ:
- Lệnh đại quân tiến vào thành.
- Vâng.
Thái Sử Từ lập tức rời khỏi tường thành tiến về phía Đại bản doanh.
Hàn Đương nhìn liếc vào trong thành nói:
- Đại Đô Đốc, binh mã Kinh Châu chắc chỉ mới rời đi nhiều nhất là nửa canh giờ, bây giờ đuổi theo truy kích không chừng vẫn còn kịp.
- Ừ.
Chu Du khẽ gật đầu, sau đó liếc Hàn Đương rồi chỉ lên kiến trúc tường thành nói:
- Ngươi có biết đây là gì không?
- Dạ, không biết.
Hàn Đương lắc đầu nói.
- Đầu thạch xa này có thể ngăn cản đại quân.
Chu Du nhẹ nhàng nói.
- Cái gì?
Hàn Đương tiến lên xem xét kỹ càng, sau đó mới có chút thất vọng nói:
- Đại Đô Đốc, nếu như là Đầu Thạch Xa có thể chống lại đại quân, vậy tại sao Từ Từ lại rút quân?
Chu Du thở dài nói:
- Y chính là muốn lấy lùi làm tiến, khiến chúng ta cũng phải rút quân.
Nói xong không quan tâm đến ánh mắt đầy thắc mắc của Hàn Đương mà tiếp lời:
- Ngươi nhìn thấy những thứ này còn có thể nắm chắc sẽ công hạ được Ngải Huyện, cho dù là có thể công hạ sẽ tốn bao nhiêu thời gian? Hao tổn bao nhiêu binh lực?
Những câu hỏi liên tiếp khiến Hàn Đương cứng họng không biết nói gì đành im lặng.
Chu Du ở bên cạnh cũng không nói lời nào, nửa canh giờ sau Thái Sử Từ dẫn theo đại quân tiến tới huyện Tu Thủy. Sau khi sắp xếp xong xuôi cho đại quân, mấy người Chu Du tụ tập lại trong huyện phủ.
- Chư vị.
Nhìn mấy người trước mặt, Chu Du trầm giọng nói:
- Ngày mai ta sẽ tới Cửu Giang hợp binh với chủ công chinh phạt Kinh Châu, việc phòng ngự ở đây đều nhờ cả vào các vị.
- Chuyện này. . .
Tướng lĩnh trong phòng đều kinh ngạc nhìn Chu Du.
- Đại Đô Đốc, Ngải Huyện vẫn chưa thu hồi, tại sao lại vội vàng rời đi?
Thái Sử Từ hỏi trước.
- Nơi này ta sẽ có sắp xếp, còn về Ngải Huyện nhất thời không thể thu hồi về ngay, Từ Thứ kia sẽ không tới làm loạn đâu, chỉ cần làm tốt công tác phòng ngự là được.
Chu Du nhìn Thái Sử Từ rồi điềm đạm nói.
- Vâng.
Mọi người trong phòng đều cúi người đáp.
Chu Du nhìn về hướng Thái Sử Từ nói:
- Binh mã của quận Dự Chương đều do Thái Sử tướng quân chỉ huy, còn lại thì ở lại đây phò trợ cho Thái Sử tướng quân, còn nữa nếu không có lệnh thì không được xuất chiến, chú ý quan sát từng động tĩnh của binh mã Kinh Châu, không được có chút sơ suất nào, nếu như có bất kỳ động tĩnh gì thì phải bẩm báo cho ta ngay lập tức.
- Vâng.
Chu Du lại nhìn về phía Hàn Đương nói:
- Hàn tướng quân và ta tới trước giúp đỡ chủ công tiến đánh Kinh Châu.
- Vâng.
Hàn Đương tiến lên trước nhận lệnh.
Sau khi an bài xong, Chu Du khoát tay cho mọi người lui xuống, chỉ lưu lại Hàn Đương, Thái Sử Từ. Chu Du nhìn Thái Sử Từ nói:
- Ngươi có nắm chắc là trấn thủ được quận Dự Chương?
- Mạt tướng sẽ cố gắng hết sức.
Thái Sử Từ cũng không hoàn toàn nắm chắc có thể chống lại được sự tiến công của Từ Thứ.
Chu Du nhìn về phía Thái Sử Từ nói:
- Ngươi vẫn còn nhớ lần trước bị tập kích ở hẻm núi Nã Xuất?