Tam Quốc Tranh Phong

Chương 218

Chương 218
- Phụ thân đến rồi, vãn bối phải cáo từ trước, đợi mở yến rồi sẽ hầu mấy vị tiên sinh uống thoải mái.
Lưu Kỳ chắp tay nói với mấy người Hoàng Thừa Ngạn.
- Đại công tử cứ tự nhiên, tôi cùng mấy người này ngay tại đây chúc mừng đại công tử trước.
Mấy người Hoàng Thừa Ngạn cười nói.
Lưu Kỳ mang theo Vương Nghị, Cam Ninh đi về chỗ ngồi, mấy người phía sau Y Tịch chắp tay cười rồi đi theo Lưu Kỳ rời khỏi.
- Ha ha, lâu rồi mới thấy Hoàng Thừa Ngạn cao hứng như vậy.
Lưu Kỳ vừa đi khỏi, Tư Mã Huy liền cười nói.
- Đúng vậy, nhớ ngày đó ta cùng mấy người liên thủ cũng không thể khiến hắn nhận thua, không ngờ hôm nay Lưu Kỳ chỉ nói mấy câu mà hắn liền nhận thua.
Bàng Đức Công cũng cười nói theo.
Hoàng Thừa Ngạn khoát tay nói:
- Ta cũng không ngờ ta cả đời tính toán tường tận, lại bị Lưu Kỳ nắm lấy điểm yếu.
Mấy người Lưu Kỳ vừa mới trở lại chỗ ngồi, Lưu Biểu mặc cẩm phục nét mặt tươi cười cùng hơn mười tên Phi Hổ Vệ đi tới.
Lưu Kỳ ngồi vào chỗ của mình sau đó phất tay để mọi người nguồi xuống, nở nụ cười nhìn mọi người khiến cho Lưu Biểu nhìn đến Lưu Kỳ sự vui mừng trong đôi mắt không thể che dấu được, gật đầu tán thưởng đối với Lưu Kỳ.
Nhìn thấy Lưu Biểu như thế, chư vị quan viên bên dưới cũng âm thầm khiếp sợ, hai tay Lưu Tông nắm chặt, vẻ mặt âm trầm. Vừa rồi Lưu Biểu không phái người gọi y đến, y mơ hồ nhận thấy có chuyện gì đó không ngờ nó lại tới nhanh như vậy.
Y Tịch, Lý Khuê, Lưu Kỳ cùng quan viên nhất hệ sắc mặt hết sức vui mừng, mà quan viên hệ Thái thị còn lại mỗi người đểu có vẻ mặt ưu tư.
- Xem ra kế thừa Lưu Kinh châu chính là Lưu Kỳ rồi.
Tư Mã Huy vẻ mặt chờ mong nói.
- Ha ha, với năng lực của Lưu Kỳ, cho dù sau lưng Lưu Tông có bộ tộc Thái thị chống đỡ cũng tuyệt đối không phải là đối thủ, ta thực chờ mong sau này khi Lưu Kỳ đứng đầu Kinh Châu thì tình hình Kinh châu sẽ như thế nào.
Bàng Đức Công vẻ mặt đầy ý cười nói.
- Chỉ sợ không tránh khỏi một phen long tranh hổ đấu thôi, thiên hạ này là thiên hạ của người trẻ tuổi.
Hoàng Thừa Ngạn nhìn Lưu Kỳ nói.
- Ha ha …
Tống Trọng Tử vẻ mặt đầy ý cười không nói gì, với thân phận của hắn cũng không thích hợp để phát biểu ý kiến trong chuyện này.
- Hôm nay mở yến mừng Chinh Nam đại tướng quân khải hoàn trở về, lấy được Kinh Châu hơn mười năm không không thắng, việc này mọi người đều biết cô sẽ không nhắc lại, hôm nay không nói chuyện chính sự mà chỉ nói chuyện yến tiệc, về việc phong thưởng sẽ chờ đến ngày mai thảo luận thêm.
Lưu Biểu nở nụ cười nhìn mọi người, trên mặt tràn đầy tự hào và vui mừng.
- Cái này …
Mọi người vốn là nghĩ Lưu Biểu mượn cơ hội này công bố phong thưởng cho Lưu Kỳ trước mặt mọi người, không ngờ kết quả như thế này, toàn bộ yến tiệc mở là vì Lưu Kỳ. Không phải là toàn bộ quan viên Tương Dương đều tới để đón tiếp Lưu Kỳ trở về đó ư, mọi người khó có thể tưởng tượng thanh danh của Lưu Kỳ hôm nay sẽ đạt tới mức độ này.
Lưu Biểu gióng trống khua chiêng nâng cao danh vọng cho Lưu Kỳ, mọi người mơ hồ cảm thấy địa vị của Lưu Kỳ trong lòng Lưu Biểu đã đạt mức cao nhất rồi. Lúc này mọi người mới hiểu, vì sao Lưu Tông ở bên cạnh Lưu Biểu như hình với bóng nhưng lại một mình xuất hiện ở yến hội, vì sao Thái phu nhân được Lưu Biểu sủng ái như vậy nhưng lại không xuất hiện ở yến hội.
- Xem ra Đại công tử trở thành người kế nhiệm Kinh Châu không nghi ngờ gì nữa
Tất cả các dấu hiệu đều cho thấy Lưu Biểu đã quyết tâm lập Lưu Kỳ làm người kế thừa rồi.
Vậy là tất cả quan viên trong sân tâm tư đều quay ngoắt 180 độ, âm thầm tính toán cho tương lai của mình. Những quan viên lúc đầu đứng trung lập, lúc này cũng liếc ánh mắt về phía Lưu Kỳ, trong lòng cân nhắc xem lát nữa yến hội có cần qua chỗ Lưu Kỳ tạo quan hệ hay không. Mà những quan viên ủng hộ Lưu Kỳ trong lòng cũng yên tâm lớn, âm thầm cảm thấy may mắn vì mình đã lựa chọn đúng.
- Sao thế này?
Thái Mạo ngẩng đầu nghi hoặc nhìn qua Lưu Biểu, trong lòng trầm xuống. Hành động này của Lưu Biểu hết sức bất ngờ, trước đó cũng chưa hề thương lượng với người nào, điều này làm cho y trở tay không kịp.
- Mặc kệ, bất luận trong lòng Lưu Biểu muốn gì, chỉ cần giết Lưu Kỳ thì tất cả mọi chuyện đều được giải quyết, đến lúc đó xem người làm thế nào.
Trong nháy mắt Thái Mạo đã quyết định xong. Giết Lưu Kỳ, Lưu Tông sẽ trở thành ứng cử viên thứ hai đứng đầu Kinh Châu. Tuy Lưu Tông thông minh, nhưng vẫn còn nhỏ nên dễ dàng khống chế, đến lúc đó Kinh Châu còn không phải là thiên hạ của bộ tộc Thái thị hay sao.
- Sao Hầu gia lại đột nhiên quyết định chuyện này, xem ra bộ tộc họ Khoái cũng không thể không có dự tính gì.
Nghe Lưu Biểu nói vậy, Khoái Việt bên cạnh Thái Mạo híp mắt lại thầm nghĩ, quay đầu liếc mắt trầm mặc nhìn Thái Mạo, tâm tư Khoái Việt quay ngược lại tìm lối thoát.
Không chỉ có bọn họ nghi hoặc mà ngay cả Lưu Kỳ lúc này cũng kinh hãi. Từ lúc tái sinh đến bây giờ thái độ Lưu Biểu đối với hắn vẫn mơ hồ nửa chừng, mà ngay cả Lưu Kỳ cũng không biết rốt cuộc trong lòng Lưu Biểu đang nghĩ gì, hôm nay thái độ Lưu Biểu đột nhiên thay đổi lớn, thể hiện thái độ trước mặt tất cả mọi người, thật sự là khiến cho Lưu Kỳ trăm lần không có lời giải đáp.
Không để ý tới vẻ mặt hưng phấn của đám người Vương Nghị, Cam Ninh, mặt Lưu Kỳ không chút cảm xúc chờ đợi câu dưới của Lưu Biểu, lúc này hắn không dám có chút lơi lỏng, tính cách Lưu Biểu đa nghi, nói không chừng là đang thử dò xét thái độ của mình.
- Nếu quân sư ở đây thì tốt quá.
Trong lòng Lưu Kỳ nghĩ tới Từ Thứ, nếu có Từ Thứ ở đây tất nhiên có thể đoán ra dụng ý của Lưu Biểu.
- Đưa rượu lên.
Lưu Biểu quát tỳ nữ phía sau. Lưu Biểu vừa nói xong thì tì nữ phía sau tiến tới rót rượu vào chén của Lưu Biểu.
- Chén rượu đầu tiên này, chúc mừng Chinh Nam đại tướng quân mất ba ngày đã bình định phản loại, tru sát nghịch tặc cha con Trương Tiện, an định Kinh Châu.
Lưu Biểu nâng chén rượu lên nói. Lưu Biểu nói xong thì tì nữ bên cạnh cũng rót một chén rượu cung kính đưa cho Lưu Kỳ.
- Chúc mừng Chinh Nam tướng quân tru sát nghịch tặc, giành lấy an bình cho Kinh Châu.
Lưu Biểu vừa mới nói xong, quan viên bên dưới liền giơ chén rượu lên xoay về phía Lưu Kỳ nói.
Nhìn thấy mọi người như vậy, tuy rằng đoán mãi không ra dụng ý của Lưu Biểu, nhưng Lưu Kỳ vẫn nâng chén rượu lên cao giọng nói:
- Thay mặt tướng sĩ tử thương tại Trường Sa tạ ơn phụ thân, tạ ơn chư vị.
- Cạn.
Lưu Kỳ uống một hơn cạn sạch rượu trong tay.
- Tốt.
Lưu Biểu tán thưởng một tiếng rồi uống một hơi cạn sạch chén rượu trong tay, ngay sau đó những người khác cũng làm như vậy.
Lưu Biểu để chén rượu trống sang một bên, có tì nữ rót rượu cho ông ta, Lưu Biểu cũng không thèm để ý hành động rót rượu này nói:
- Chén thứ hai này là chúc mừng Chinh Nam tướng quân dũng mãnh giết địch, ngăn cản tiến công của đại quân Giang Đông, đánh bại binh mã Giang Đông, chém giết đại tướng Giang Đông, ngăn địch ở ngoài gia môn, khiến cho đại quân Giang Đông không dám coi khinh Kinh Châu ta nữa.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất