Chương 316: Chiến Đấu Với Sở Quân
- Hừ, đợi ba ngày, Tề Vân Tông rốt cuộc cũng phái ra một kẻ đi chịu chết?
Nhìn thấy Diệp Chân lên đài, Ba Quốc An cười gằn.
- Vừa rồi là ngươi nhục mạ Thải Y đúng không? Xin lỗi đi! Ta có thể cho ngươi xuống đài một cách không mất mặt!
- Sao cơ? Tiểu tử, ngươi là kẻ ngốc ư? Đầu óc ngươi có vấn đề sao?
Nghe thấy Diệp Chân nói, Ba Quốc An sững sờ.
- Một nữ nhân, ta chửi thì chửi, ngươi còn dám nói? Ba ngày không ra mặt, cô ta không phải rùa đen rút đầu thì là cái gì, ta còn chưa mắng cô ta tiện…
- Câm mồm!
Sở Quân đứng sau lưng Ba Quốc An quát lớn.
- Ba Quốc An, ngươi không phải không biết chiến tích của Diệp Chân, ít khua môi múa mép, tập trung đối phó hắn!
Không thể không nói, Sở Quân vẫn rất cẩn thận đề phòng người đối thủ như Diệp Chân, nhưng muốn không cẩn thận cũng khó. Nhớ năm đó, khi Tu vi của Diệp Chân vẫn là Chân Nguyên cảnh đã suýt nữa hố chết cái mạng nhỏ của Sở Quân hắn, càng đừng nói hiện tại tu vi của Diệp Chân đã đột phá tới Hóa Linh cảnh.
Cơ hồ là đồng thời, Diệp Chân trừng mắt lạnh lùng nhìn, Linh lực quanh người ba động, Thanh Ngọc Linh Giáp đã bao trùm ra toàn thân, sát khí và Linh lực mênh mông khóa chặt chẽ vào Ba Quốc An.
- Muốn ra tay? Trước thực hiện quy củ đi! Không đặt cọc một vạn viên Hạ phẩm Linh Tinh, ta sẽ không động thủ với ngươi. Tiểu tử, ngươi sẽ không nghèo đến mức một vạn viên Hạ phẩm Linh Tinh cũng không có chứ?
Ba Quốc An cười lạnh.
- Một vạn viên Hạ phẩm Linh Tinh đúng không? Nhìn kỹ đây!
Diệp Chân giơ tay lên, số lượng lớn Hạ phẩm Linh Tinh từ trong nhẫn trữ vật bay ra ngoài, rơi vào một đống lớn Hạ phẩm Linh Tinh xếp thành một ngọn núi nhỏ.
Thực ra, đống Hạ phẩm Linh Tinh xếp đống như ngọn núi nhỏ kia mới là nguyên nhân đám người Sở Quân có thể dễ dàng chấp nhận Tề Vân tông võ giả tiến hành xa luân chiến. Hơn hai mươi vạn Hạ phẩm Linh Tinh, dù Võ giả Hồn Hải cảnh cũng là một khoản tiền rất lớn.
Dù sao đệ tử chân truyền Tề Vân tông đánh không lại bọn hắn, bọn hắn chỉ cần làm cho Tề Vân tông đệ tử chân truyền nguyên một đám một lại một đám lên sân đấu, mỗi lần đánh bại một người thì có thể tích lũy một vạn Hạ phẩm Linh Tinh, tốc độ này còn nhanh hơn đi ăn cướp.
- Hiện tại có thể sao?
- Có thể!
- Vậy ngươi hãy thua đi!
Giây phút Ba Quốc An gật đầu, Linh lực quanh người đồng thời bùng lên; cơ hồ là cùng lúc thân hình Diệp Chân cũng như tia chớp vọt ra ngoài, xông về phía Ba Quốc An.
- A, Hóa Linh cảnh nhị trọng?
- Tu vi Diệp sư đệ lại đạt đến Hóa Linh cảnh nhị trọng?
Khoảnh khắc Linh Lực ba động của Diệp Chân bộc phát ra, đám người xem đấu đều cảm thấy kinh sợ.
- Hóa Linh cảnh nhị trọng?
Ly Thạch và Chung Ly đồng thời đều cảm thấy kinh hãi; trong vòng thời gian một năm, tu vi từ Dẫn Linh cảnh đỉnh phong đột phá đến Hóa Linh cảnh, lại đột phá đến Hóa Linh cảnh nhị trọng. Tốc độ này....
- Hóa Linh nhị trọng lại như thế nào, gặp phải Hóa Linh cảnh tứ trọng Ba Quốc An, chưa phải một chữ “thua”!
Phiền Sở Ngọc lại dáng vẻ giận dữ.
- Đáng giận, Diệp Chân không nghe sắp xếp của ta, nếu nghe theo ta sắp xếp....
Đột nhiên, Phiền Sở Ngọc trợn trừng mắt, bỗng nhiên sững người.
Không chỉ Phiền Sở Ngọc, Lữ Tín, Mai Nguyên Câu, Ô Minh Đạt, Ly Thạch, Chung Ly đều ở trong nháy mắt này sững người. Kể cả vẻ mặt của Sở Quân trong lúc đó cũng như gặp ma.
Chỉ vừa vừa chạm trán, đám người này thậm chí ngay cả quá trình đều không thấy rõ ràng, đệ tử chân truyền Ba Quốc An hung hăng vênh váo ở Tề Vân tông ba ngày lập tức bị Diệp Chân đánh bại.
Nói chính xác, là bị Diệp Chân bắt sống.
Lúc này, Ba Quốc An bị Diệp Chân bắt lấy như xách con gà con trong tay:
- Bốp!
Một tát vang dội liền đánh vào miệng của Ba Quốc An.
- Lập tức xin lỗi Thải Y, nếu không, ta không ngại vả chết ngươi! Bốp!
Trong khi vừa nói chuyện, Diệp Chân vừa đánh thêm một tát.
Lúc này, Ba Quốc An cũng đờ đẫn sững sờ, hắn thậm chí chưa kịp phản ứng, đã bị
Diệp Chân bắt giữ. Sau khi bị Diệp Chân vả cho hai bạt tai, Ba Quốc An mới hiểu được tình hình mình hiện giờ.
Sau khi Diệp Chân xông tới, Ba Quốc An cũng nhào đến, thậm chí sử dụng sở trường võ kỹ của mình - Đại Nhật Tinh Hỏa Chưởng đánh về phía đối phương, trong tưởng tượng của hắn, hắn đánh ra một chưởng này, chỉ cần Diệp Chân gặp phải, như vậy Diệp Chân chắc chắn không chết cũng phải trọng thương.
Thế nhưng Diệp Chân lại chống cự được! Mà lại dùng đầu vai, không phải dùng chiêu thức. Sau đó, Diệp Chân lông tóc không thương, nhưng linh cương hộ thể của chính hắn trong thời gian ngắn bị phá, sau đó bị Diệp Chân bắt giữ lấy như bắt một con gà con..
Không sai, lúc này Diệp Chân sử dụng thủ đoạn đối phó với Ba Quốc An, chính là chiêu thức trước đây từng dùng để đối phó Văn Thiên Ngọc, dựa vào Thanh Ngọc Linh Giáp chống cự một chiêu của đối thủ, sau đó lấy tổn thương đổi tổn thương, trong nháy mắt đánh bại đối phương.
Đương nhiên, Diệp Chân có Thanh Ngọc Linh Giáp hộ thân, trong tình huống bình thường, có Thanh Ngọc Linh Giáp hộ thể, võ giả Hóa Linh cảnh không thể gây thương tổn cho hắn.
Loại kịch bản công kích này, thực ra là Diệp Chân thích nhất. Bởi vì nó bạo lực nhất trực tiếp nhất, cũng thần bí nhất!
Phương xa, chưởng môn Tề Vân tông - Quách Kỳ Kinh và Liêu Phi Bạch đang âm thầm chú ý một trận chiến này cũng trợn tròn mắt.
Bọn hắn cho rằng Diệp Chân sẽ thắng, nhưng không ngờ Diệp Chân lại thắng được trực tiếp như thế!
Bốp! Bốp! Bốp!
Âm thanh vang dội khi Diệp Chân một bạt tai tiếp một bạt tai khiến đám người đang lâm vào trạng thái đờ đẫn bừng tỉnh.
Bên trong đám đệ tử chân truyền Tề Vân tông, gương mặt Phiền Sở Ngọc lúc đỏ lúc trắng, vừa rồi hắn còn nói Diệp Chân không có khả năng thắng, lại còn khoe khoang mình cao minh.
Nhưng giờ phút này Diệp Chân chỉ cần một chiêu đã bắt được Ba Quốc An.
Âm thanh của những cái tát vang dội kia giống như đang đánh mặt của hắn, làm cho Phiền Sở Ngọc hận không tìm được một lỗ chui xuống.
Thải Y lẳng lặng nhìn Diệp Chân, trong mắt giống như chỉ còn lại một người Diệp Chân.
- Chưa xin lỗi sao? Có tin ta sẽ vả chết ngươi hay không?
Diệp Chân lạnh lùng quát.
Khuôn mặt sưng vù Ba Quốc An xấu hổ giận dữ muốn chết.
- Muốn ta xin lỗi, nằm mơ! Có gan, ngươi đánh chết ta đi!
Thần sắc của Diệp Chân đột ngột trở nên âm lãnh.
- Đánh chết người, thực ra cũng rất đơn giản!
- Diệp Chân, giết người chẳng qua chém đầu rơi xuống đất, không cần phải nhục mạ
Ba Quốc An như vậy?
Sở Quân mở miệng.
- Ta đã cho hắn cơ hội! Lần này ta đã cho hắn cơ hội, nhưng hắn không nguyện ý, ta đây cũng chỉ có thể thỏa mãn nguyện vọng của hắn.
Cơ hồ là đồng thời, Diệp Chân bàn tay đánh tới Ba Quốc An, đột ngột hiện lên Linh Lực.
- Ba Quốc An, lập tức xin lỗi Thải Y!
Cơ hồ là đồng thời, trưởng lão Ly Thạch vội vàng mệnh lệnh cho Ba Quốc An.
- Mau xin lỗi!
Ly Thạch gần như rống lên!
Ly Thạch liên tiếp gầm thét, dùng ánh mắt ra hiệu cảnh cáo, khiến cho Ba Quốc An ý thức được tính nghiêm trọng của vấn đề lúc này, lúc này mới cực kỳ chật vật mở miệng nói xin lỗi.
- Ta... Thực xin lỗi, Thải Y tiên tử, là miệng ta thối, ta không nên mắng chửi người...
Diệp Chân nhìn về phía Thải Y, lời xin lỗi này, phải xem Thải Y có hài lòng hay không.
- Ta không muốn ở lại đây, ta muốn nhanh lên về Tiên Nữ Phong, ta có rất nhiều lời muốn nói với huynh!
Thải Y thẳng thắn khiến đám người chấn động, đồng thời cũng giúp cho Ba Quốc An được giải thoát.
- Được!
Diệp Chân nhẹ nhàng vung tay quăng Ba Quốc An ra ngoài.
- Tên khốn khiếp, chết đi cho ta!
Cơ hồ là đồng thời, Ba Quốc An bị buông ra lập tức khôi phục năng lực công kích, một đầu hỏa long lập tức bay ra từ giữa hai bàn tay, xông thẳng đến Diệp Chân.
- Hừ, muốn chết!
Nhìn thấy Ba Quốc An quay người lại đánh lén, Diệp Chân cười gằn một, mặc kệ cho đầu hỏa long kia đập vào trên lồng ngực của mình, nhanh như tia chơp đá ra một chân.
Ầm!
Ba Quốc An giống như một viên như đạn pháo bị Diệp Chân một chân đạp bay lên, máu tươi trong miệng giống như nước suối phun ra ào ạt.
Linh Lực Hỏa Long đánh đến trước ngực Diệp Chân, phanh phanh nổ tung, mà Thanh Ngọc Linh Giáp của Diệp Chân, ngày cả một tia ba động đều không có. Hết cách rồi, Ngọc Linh Lực áp chế Hỏa Linh Lực mạnh nhất.
Tu vi như Ba Quốc An, nếu dùng loại Linh Lực khác, khả năng còn có thể khiến cho Thanh Ngọc Linh Giáp của Diệp Chân nứt ra mấy vết rạn, nhưng nếu là Hỏa hệ Linh Lực, thì sẽ bị Ngọc Linh Lực của Diệp Chân khắc chế chặt chẽ.
Các đệ tử Tề Vân tông xem chiến trực tiếp trợn tròn mắt.
Đây là đệ tử chân truyền Ly Thủy Tông - Ba Quốc An mấy ngày nay hành đệ tử chân truyền hạ Tề Vân tông chết đi sống lại sao? Tại sao ở trong tay Diệp Chân, giống như hồ dán bình thường thế?
Một chân đạp bay Ba Quốc An, Diệp Chân bình tĩnh nhìn chằm chằm Sở Quân.
- Sở Quân, ngươi trực tiếp đi lên, hay lại phái người đến xò xét thực lực của ta?
Diệp Chân quát lạnh.
Nghe vậy, thần sắc Sở Quân chấn động, trên mặt hiện lên vẻ không biết làm sao.
Khoan hãy nói, Sở Quân đang suy nghĩ, có nên làm cho đồng môn sư huynh đi lên tái chiến một trận hay không, có thể làm cho hắn nhìn thêm càng nhiều tình huống.
Chủ yếu vẫn là Diệp Chân biểu hiện ra thực lực quá kinh khủng, một chiêu đã bắt được Ba Quốc An.
Sở Quân tự nghĩ, hắn chiến thắng Ba Quốc An là không vấn đề gì, nhưng trong vòng một chiêu bắt giữ Ba Quốc An, hắn tuyệt đối làm không được.
Khiến cho hắn bất đắc dĩ nhất là, trong trận giao chiến này đã hiện ra chiến lực siêu cường của Diệp Chân, nhưng hắn ngoại trừ nhìn ra Thanh Ngọc Linh Giáp của Diệp Chân có lực phòng ngự cực cao ra thì lại không thu hoạch được gì.
Cái này khiến trong lòng Sở Quân có chút bồn chồn, Diệp Chân vừa mới bày ra thực lực khiến cho Sở Quân không còn có cực kỳ tự tin như trước.
- Buồn cười, chỉ bằng ngươi sao?
Ngoài miệng lại phủ nhận, Sở Quân bước lên đài đấu võ.
- Này!
Diệp Chân nhếch miệng hướng về phía Sở Quân, Sở Quân tự nhiên hiểu ý, một vạn viên Hạ phẩm Linh Tinh bay về phía đống Linh Tinh to như ngọn núi bên cạnh.
- Sở Quân, trận chiến này, ta chờ rất lâu rồi!
Diệp Chân hít sâu một hơi, đột nhiên nói.
Thần sắc Sở Quân biến đổi.
- Ta cũng vậy!
- Không vì Mông Xuyên, càng không vì Mông Tiểu Nguyệt, chỉ vì nãi nãi của Mông Tiểu Nguyệt - Mông lão phu nhân! Giữa các võ giả, mạnh được yếu thua, ngươi đối với võ giả làm cái gì, luôn có lập trường của ngươi, nhưng ngươi lại ra tay độc ác với một người già bình thường như Mông lão phu nhân, chuyện này, ta nhất định sẽ khiến ngươi phải cho ta một câu trả lời thỏa đáng!
Diệp Chân nghiêm nghị.
- Thật ra....
Sở Quân muốn phủ nhận chuyện này, việc chém giết Mông lão phu nhân, hắn vô cùng mất mặt! Nhưng khi hắn mở miệng, lại phát hiện, tất cả lời giải thích vào lúc này đều trở nên phi thường yếu ớt không có sức thuyết phục.
- Tới đi, đánh đi, mối thù làm tổn hại thân thể, ta chờ ngày này đã lâu rồi!
Linh Lực màu đỏ đột nhiên hiện ra quan người Sở Quân, ngưng tụ thành một tầng linh cương hộ thể, cơ hồ là đồng thời, trong mỗi bộ phận của Sở Quân như tim, phổi trái, dạ dày, gan, thận lần lượt bay ra một hỏa diễm màu sắc rực rỡ sáng ngời.
Năm đóa hỏa diễm nhoáng một cái lập tức ngưng tụ thành một bức màn lửa, màn lửa trong nháy mắt xuất hiện, cự thạch dưới lòng bàn chân Sở Quân chớp mắt nóng chảy thành nước.
- Diệp Chân, đây là Ngũ Hỏa Chiến Thể Ngũ Phủ Linh Hỏa, Sở Quân đã tu luyện đến đại thành, vô cùng lợi hại, không thể chủ quan!
Thất trưởng lão Chung Ly quan chiến ở một bên nhắc nhở.
Tạo Hóa Chi Vương -