Chương 338
Dude xoay người xuống giường, thử vặn vặn người. Phần lưng không có đau chút nào, xem ra kỵ sĩ đại nhân nói không sai, mặc kệ vết thương thì nó sẽ tự động khép lại.
"Ngươi không nghỉ ngơi thêm mấy ngày sao?" Kurasimo hỏi.
"Hắn chỉ cho ta hai ngày." Dude mặc áo khoác đã cũ nát vào, sọt chân vào giày ống cao lạnh lẽo: "Hơn nữa, trở lại làm việc cho bọn họ sớm thì mới có thể được chia cháo lúa mì cho. Ta không thể ăn của ngươi mãi, một bát cháo như vậy hoàn toàn không đủ chia cho hai người."
"Ta lại cảm thấy không tệ, cháo lúa mì ở nơi này đặc hơn loại cứu tế ở chỗ khác nhiều, hơn nữa còn có thể nếm được một chút vị thịt." Ông lão lắc đầu: "Đứa nhỏ, trước kia ngươi là thành viên của đội tuần tra, có lẽ ngươi không hiểu lắm về cuộc sống ở khu ổ chuột. Chỗ ấy, uống cháo không khác gì uống nước, chỉ thêm vào trong đó mấy hạt lúa mì, vì khiến cho nó nhìn ra hồn một chút mà thường nấu chung với cỏ hoặc lá cây. Cháo lúa mì mà lãnh chúa đại nhân phát chia làm hai phần có lẽ ăn không đủ no nhưng cũng sẽ không đói bụng chết."
"Ta muốn để hai người chúng ta đều được ăn no." Hắn buộc dây giày, cười nói.
"Được rồi." Kurasimo thở dài: "Vậy ngươi chú ý thân thể, đừng có làm liều."
Cảm giác kỳ quái, rõ ràng hắn chỉ là một con dê thế tội do ‘con chuột’ ở phố đen đẩy ra, bây giờ lại trở thành trưởng bối của mình, Dude thầm nghĩ. Kỳ quái hơn chính là mình lại cảm thấy như vậy cũng không tệ.
"Ta biết." Hắn buồn cười lắc đầu, đeo mũ trùm lên: "Ngươi cũng thế."
Vừa đẩy cửa ra thì thấy hai người đàn ông đang đứng ngoài cửa, đồng phục có thêu sọc lam nhạt ở vai và ống tay đã chứng minh thân phận của người đến —— bọn họ là người của Tòa thị chính.
Dude không khỏi hơi nhíu mày lại: "Các ngươi tìm ai?"
Một người trong đó rút một trang giấy ra nhìn: "Ngươi chính là Dude?"
"Vâng."
"Chuyện gì xảy ra?" Kurasimo cũng chú ý tới tình huống ngoài phòng.
"Chúc mừng ngươi." Một người khác cười nói: "Ngươi đã thông qua kiểm tra giấy để trở thành đội viên đội công an, tiếp theo là huấn luyện tổng hợp trong một tuần lễ." Hắn đưa một tấm thẻ nhỏ cho Dude: "Đây là thẻ căn cước tạm thời của ngươi, cầm nó đi tới doanh trại Đệ Nhị Quân, ở đó sẽ có người đón ngươi.”
Người sau mở to hai mắt nhìn: "Ta... thông qua kiểm tra của lãnh chúa đại nhân?"
“Vẫn chưa.” Cán sự trả lời: "Kiểm tra giấy chỉ là vòng tuyển thứ nhất thôi, ngươi còn phải hoàn thành huấn luyện, cũng được thủ tịch kỵ sĩ đại nhân tán thành thì mới tính là thông qua kiểm tra, trở thành đội viên chính thức của đội công an."
Sau khi hai người nói xong thì đi thẳng, không có đòi tiền, cũng không có móc nối cảm tình, giống như là chỉ tới vì thông báo cho hắn.
"Ngươi thành công!" Ông lão kích động vỗ bả vai Dude, nói: "Lúc trước ngươi nói cái gì mà chắc chắn mình sẽ không được chọn."
Dude sửng sốt nửa ngày mới thì thào nói: "Bởi vì những câu hỏi đó quá kì quái."
Ông lão nao nao: "Câu hỏi gì?"
Hắn không khỏi nhớ lại chuyện xảy ra một tuần trước, từ khi biết được vương tử điện hạ chiêu mộ đội viên cho đội công an —— cũng chính là đội tuần tra nhưng đổi tên mới, hắn bắt đầu dựa theo thông cáo, đến Tòa thị chính xin ứng tuyển. Đối phương phản ứng tương đối cấp tốc, chỉ qua năm ngày thì hắn đã nhận được thông báo kiểm tra.
Dude rất có lòng tin với cái này, mình không chỉ hoàn toàn phù hợp điều kiện trên thông báo, hơn nữa còn có kinh nghiệm thực tế hơn năm năm, mà thị trấn này đúng là thiếu nhân viên giám sát dân chúng, khả năng mình được chọn trúng cực lớn. Nếu như có thể trở thành thành viên của đội tuần tra, dù cho ở trong khu nội thành thì cũng có thể trợ giúp Kurasimo bất cứ lúc nào.
Nhưng hắn không nghĩ tới vừa mới bắt đầu kiểm tra thì đã vượt qua dự tính của tất cả mọi người.
Hơn một trăm người tham gia ứng tuyển ngồi trong một sảnh lớn, kỵ sĩ đại nhân lần lượt phát một chồng giấy, yêu cầu trả lời tất cả câu hỏi được viết ra trên đó, cũng phải viết ra giấy, còn nói người thẩm duyệt sau cùng chính là vương tử điện hạ. Loại phương thức kiểm tra này lập tức khiến cho đám người xôn xao, mặc dù trên thông báo có viết rõ yêu cầu có thể đọc biết chữ, nhưng mà không ai ngờ là đối phương làm thật.
Lúc ấy có hơn nửa số người choáng váng, mặc dù Dude có thể đọc hiểu câu hỏi trên giấy nhưng sau khi nhìn kỹ một lần thì hắn cũng sững sờ tại chỗ —— đều là mấy câu hỏi kỳ quái? Ví dụ như "Ngươi là một người đánh xe, lái xe ngựa bốn bánh đi trên một con đường núi chật hẹp, trong xe có hai bình dân. Lúc này, con đường phía trước bỗng nhiên xuất hiện một đám lưu dân, ngươi không tránh kịp, chỉ có thể lựa chọn đụng vào hoặc là để xe ngựa rớt xuống vách núi. Cái trước sẽ khiến cho vô số lưu dân tử vong, cái sau sẽ khiến cho hai bình dân mất mạng, mà cho dù là tình huống nào thì ngươi cũng có thể dựa vào thân thủ nhanh nhẹn thoát được. Như vậy lựa chọn của ngươi sẽ là? Hãy dùng ít nhất ba trăm từ để trình bay lý do."
Câu hỏi này khiến cho người ta bất ngờ, mặc dù một bên là bình dân, một bên là lưu dân, nhưng số lượng cụ thể đều mơ hồ không rõ, muốn cân nhắc cũng không có chỗ xuống tay. Hơn nữa hắn luôn cảm thấy đâm chết một đám lưu dân nhìn như không phải chuyện lớn gì những không chắc sẽ là câu trả lời mà vương tử điện hạ muốn.
Như vậy, chọn để bình dân đi chết? Chẳng lẽ đây cũng là câu trả lời chính xác sao?
Mà toàn bộ giấy đều là những câu hỏi kỳ quái như thế, lúc ấy thậm chí hắn còn cảm thấy là điện hạ đang cố ý làm khó bọn họ, thực tế thì nhân viên công an đã được chọn từ trước rồi.
"Không có gì, có lẽ là ta nghĩ lầm." Dude hít vào một hơi: "Như vậy, bây giờ ta đi doanh trại."
"Ừm." Kurasimo cười to nói: "Ta cảm thấy chắc chắn ngươi có thể trở thành nhân viên công an chính thức."
...
Doanh trại Đệ Nhị Quân ở phía bắc thị trấn, bên ngoài tường đá nội thành, khi Dude đến đó thì phát hiện thủ tịch kỵ sĩ đại nhân đã chờ trong doanh trại.
"Từ hôm nay trở đi, các ngươi chính là cảnh sát dự bị." Chờ tất cả mọi người đến đông đủ, Carter mở miệng nói: "Trong một tuần tiếp theo, các ngươi nhất định phải ở trong doanh trại này, tiếp nhận huấn luyện đặc biệt. Người hợp lệ ở lại, không hợp lệ về chỗ cũ! Ta sẽ để cho các ngươi biết cái gì gọi là kỷ luật, cái gì gọi là phục vụ cho vương tử điện hạ!"
Đây mới là dáng vẻ nên có của kiểm tra trong trí nhớ Dude, nhưng mà... chừng một trăm người báo danh, đối phương chỉ để lại mười lăm người? Hắn nhìn trái nhìn phải, từ trang phục và sắc mặt thì trừ mình ra, những người khác đều là dân bản địa.
Quả nhiên, yêu cầu biết chữ cũng không phải là nói đùa.
"Báo cáo!" Có người nhấc tay nói.
Carter nhếch miệng cười: "Ồ? Ngươi có vẻ rành nghi thức trong quân đội, nói đi!”
"Hắc hắc, ca ca ta đang trong Đệ Nhất Quân." Người đó sờ cái ót nói: "Xin hỏi đại nhân, cảnh sát là cái gì? Chúng ta không phải là nhân viên công an sao?"
"Cảnh sát là một bộ phận của hệ thống công an, các ngươi có thể hiểu thành nhân viên trị an trong lãnh địa của điện hạ, cần bắt tội phạm, đả kích hành động trái luật, duy trì trật tự của lãnh địa, chấp hành chính sách của điện hạ và Tòa thị chính ban bố, trợ giúp lĩnh dân gặp khó khăn."
"Trợ giúp lĩnh dân? Nhưng ngài mới vừa nói, chúng ta là phục vụ cho vương tử điện hạ..."
"Cả hai cũng không có khác nhau, phục vụ lĩnh dân của điện hạ chính là phục vụ cho điện hạ. Làm sao, ngươi còn muốn vào thành bảo phục thị hắn sao?" Carter nhún vai nói: "Trở thành kỵ sĩ ưu tú rồi nói sau."
Nhưng mà kỵ sĩ đều là quý tộc... Dude nghĩ, địa vị khác biệt một trời một vực với đám bình dân bọn họ, cũng không phải là muốn làm thì có thể làm được.
"Nhớ kỹ, các ngươi đã là người thi hành pháp luật, cũng là người bảo vệ nhân dân. Bây giờ, đi vào trong lều vải thay đồng phục trước." Thủ tịch kỵ sĩ phủi tay: "Tiếp theo, ta có một nhiệm vụ giao cho các ngươi.”