Chương 364
...
Tuyết ngoài cửa sổ lại đổ lớn, từng đóa bông tuyết lớn bằng móng tay từ không trung rơi xuống, đưa mắt nhìn lại, trên không thị trấn hiện đầy bóng dáng của bọn chúng. Tinh linh màu xám trắng theo gió phất phới, lít nha lít nhít rơi xuống đất, hòa làm một thể với nóc nhà và chạc cây trắng noãn, cảnh tượng khiến cho bất cứ ai nhìn thấy cũng cảm thấy rét lạnh.
Nhưng càng là như thế thì Tilly càng cảm thấy ấm áp.
Nàng dựa vào ghế dựa, nửa người bị chăn lông mềm mại bao trùm, hai chân vươn vào trong thùng lửa —— thiết bị sưởi ấm tiện lợi này được Roland Wimbledon phát minh ra, thùng gỗ vuông vức và ngang với ghế, bên trong để một cái bồn lửa than, ở giữa dùng hàng rào gỗ ngang ngăn lại. Nó không giống như đống lửa cháy hừng hực, áp sát quá gần dễ bị bỏng, cách xa lại không cảm nhận được bao nhiêu độ nóng. Chỉ cần để chân lên hàng rào gỗ thì có thể hưởng thụ sự ấm áp từ lửa than ở khoảng cách gần, đắp chăn lên thì giống như toàn thân cao thấp đều được sự ấm áp vây quanh.
Tuyết lớn bay tán loạn ngoài cửa sổ càng làm nổi bật độ ấm trong phòng, đại khái chỉ có khi cảm thấy hạnh phúc mới khiến cho người ta ấn tượng sâu sắc như vậy.
Không thể không nói, phù thủy ở đây được đãi ngộ hoàn toàn là trên trời dưới đất so với một năm trước, đi vào thị trấn thì không muốn rời đi cũng không khó hiểu, bởi vì ngay cả bản thân nàng cũng không muốn ngừng hưởng thụ khoảnh khắc này.
Ngoại trừ nàng ra, trong phòng còn có Anna và Akesha —— chỗ này vốn là phòng ngủ của Anna, thừa dịp thời gian nhàn rỗi khó được, Tilly không có chuyện gì làm thì sẽ ôm sách vở tìm tới cửa, hỏi đối phương những chỗ mình không hiểu. Ngay từ đầu chỉ có hai người bọn họ, bây giờ còn thêm một phù thủy cổ thức tỉnh từ trong di tích. Anna dứt khoát đem thùng lửa từ bên cạnh bàn đến chỗ trống trải trong phòng, lại kêu Roland mua thêm hai cái ghế nằm, ba người vây quanh thùng lửa, hai chân để chung một chỗ, cùng nhau nghiên cứu những tri thức mới lạ khiến cho người ta mở rộng tầm mắt đó.
Đương nhiên, đa số là các nàng hỏi, Anna đáp.
"Rất khó mà tin tưởng loại sách vở như này đến từ tay một người bình thường." Akesha khép Cơ sở lý thuyết của Khoa học Tự nhiên lại, hít một hơi thật sâu: "Càng xem thì càng phát hiện hình như thế giới này đúng là như thế, trong tất cả sự hỗn loạn đều có quy luật của nó, vạn vật đều tuần hoàn theo cùng một quy tắc. Dù không xuất thân từ Taqira thì chắc chắn Hội Liên Hợp cũng sẽ kết nạp hắn, nói không chừng còn có thể có được địa vị tương đương với phù thủy cao cấp."
Ngay từ đầu, nàng còn có rất nhiều nghi ngờ với nội dung trong sách, nhưng khi Anna cẩn thận giải đáp, thái độ của Akesha với Roland đã thay đổi nhiều.
Nhưng mà Tilly tin tưởng thay đổi này chỉ nhằm vào một mình Roland, ở trong mắt các nàng, những người bình thường khác vẫn là ngu dốt.
Nghĩ như vậy, nàng không khỏi thở dài, chỉ có mình mới biết, những kiến thức này đều không thuộc về Roland Wimbledon mà là thuộc về một người khác, một người đột nhiên xuất hiện trong đầu hắn bây giờ.
Trải qua những ngày ở chung này, còn có bằng chứng của Sylvia, Tilly gần như xác nhận được. Nhưng bởi như vậy, chứng minh hắn vẫn là hắn là một chuyện hoàn toàn không thể làm được. Hơn nữa, điểm đáng nghi nhất chính là hắn thật sự không biết bộ phận trí nhớ này đến từ phương nào, thuộc về người nào sao? Rất khó tin tưởng trí nhớ có thể tách rời hoàn toàn với cuộc đời, ít nhất mình không thể làm được như vậy. Chỉ cần trong đầu hồi tưởng lại những tri thức mà đạo sư cung đình dạy thì trước mắt sẽ hiện lên cảnh tượng liên quan đến lúc đó.
"Rốt cuộc thì hắn học được những kiến thức này từ đâu?" Akesha cảm thán, nói: "Ta vốn tưởng rằng nghiên cứu của người bình thường đã đến được mức độ sâu như vậy, nhưng mấy ngày nay, ta quan sát thấy có vẻ như cũng không có khác với bốn trăm năm trước nhiều —— thậm chí càng lạc hậu hơn."
"Ta cũng không biết." Tilly nhún nhún vai: "Dù sao không thể nào là học được từ trong vương cung."
"Trước đây hắn là người như thế nào?
Vấn đề này khiến cho Anna cũng ngẩng đầu lên.
"Trước đây sao..." Tilly trầm ngâm một lát: "Tự đại, nhu nhược, thích làm theo ý mình, bất học vô thuật, tính cách xấu xa... đại khái chỉ có ưu điểm duy nhất chính là không có lợi dụng thân phận vương tử làm chuyện thương thiên hại lý gì."
"Ừm... trình độ người bình thường sao?"
"Không, trong số người bình thường, hắn chỉ là một tên hư hỏng." Nàng phàn nàn: "Cho dù sau này đột nhiên có chuyển biến tốt đẹp thì vẫn khiến cho người ta không mò ra được hắn đang suy nghĩ gì... có lời gì cũng giấu ở trong bụng, còn muốn cho người khác tin tưởng hắn, như vậy sao có thể được."
Trong phòng bỗng nhiên yên tĩnh lại.
"Sao vậy?" Tilly cảm thấy ánh mắt hai người có chút kỳ quái.
"Không... không có gì." Anna che miệng cười nói: "Đây là lần đầu tiên ta nghe ngươi nói như vậy."
Gặp quỷ, lúc này nàng mới phát hiện mình nói hớ, những lời phàn nàn như vậy không nên tới từ một vị minh hữu, đại khái là do thời gian gần đây quá nhẹ nhõm: “Ý của ta là…”
"Không sao, điện hạ cũng sẽ không so đo chuyện này." Anna lắc đầu cười nói: "Đại khái là hắn cũng có nỗi khổ tâm riêng của mình đi."
"Roland..." Tilly do dự một lát: "Không có nói mấy chuyện này với ngươi sao?"
"Không có." Anna lơ đễnh nói: "Ta cũng không hỏi, nếu như hắn muốn nói thì sẽ nói."
Cũng thế, nàng âm thầm thở dài, đối với đối phương thì từ lần đầu tiên nhìn thấy vương tử, hẳn là Roland sau khi thay đổi, suy tính vấn đề này hoàn toàn không có ý nghĩa gì.
"Nghe ý của các ngươi, hắn trước đây và hắn bây giờ giống như hai người?" Akesha có chút hăng hái hỏi: "Trong tổ chức Quest có một kiểu nói, người càng không bình thường thì càng có tính cách dở hơi khác với người bình thường, nói không chừng loại thay đổi này mới là hiện tượng bình thường. Khi Roland ở hoàng cung thì hắn có nhìn mặt trăng thét dài, hoặc là nhìn vách tường khoa tay một thời gian dài hay không?"
"Này là mấy thứ dở hơi gì..." Tilly bất đắc dĩ lắc đầu: "Trước đây, hắn ngoại trừ làm việc quái đản một chút thì không khác gì người bình thường. Nhưng mà... ta chỉ nghe người ta nói, nói hắn từng la hét trước mặt tất cả mọi người trong cùng đình, nói mình muốn cưới một phù thủy, đại khái cũng là vì lời nói này nên Gaulon và Deflick luôn dùng danh nghĩa tịnh hóa nanh vuốt của ma quỷ giày vò hắn, hơn nữa phụ thân cũng không thích hành vi này của hắn, sau này tính cách của hắn càng ngang bướng hơn."
"Bởi vì muốn cưới phù thủy mà bị người ta kỳ thị?" Akesha bĩu môi: "Ở Taqira, đây là một lý tưởng vĩ đại. Đương nhiên, người thành công ít càng thêm ít, đa số phù thủy cũng không chịu ở chung với một người đàn ông cả đời."
"Nhưng chúng ta không giống như bốn trăm năm trước, nếu hắn cưới phù thủy làm vợ, chẳng khác nào không có con cái để kế thừa những gì của hắn, sao phụ thân có thể có ấn tượng tốt với ý nghĩ này được." Tilly thở dài: "Nhưng mà đã qua hơn mười năm, bây giờ hẳn là hắn đã quên những lời ngu xuẩn mà mình từng nói."
"Thật sao?" Anna bỗng nhiên mở miệng nói: "Nhưng bây giờ hắn vẫn chịu cưới một phù thủy."
"Ừm, hắn còn nhớ —— khoan đã." Tilly không khỏi mở to hai mắt nhìn: "Ngươi nói là bây giờ?"
"Ừm." Nàng cười khẽ, nói: "Chính miệng Roland điện hạ nói."
Tilly lập tức sững sờ ngay tại chỗ.
………………………………………………………………………………...