Chương 489
"Lần đầu tiên nhìn thấy trường hợp như vậy sao?" Ryan lo lắng đi qua: "Đi ra ngoài hít thở không khí mới mẻ đi."
"Không... không được." Asha nhìn thấy Nightingale đã ngồi xổm bên cạnh thi thể, sắc mặt bình tĩnh quan sát vết thương. Đối mặt cảnh tượng máu tanh như vậy, nàng còn có thể điềm nhiên như không có việc gì... mình nhất định phải kiên trì, ít nhất cũng không thể để cho nàng mất mặt: “Ta... ọe... đỡ hơn nhiều rồi."
"Hắn bị phát hiện lúc nào?" Nightingale quay đầu lại hỏi.
"Sáng hôm nay, cư dân xung quanh thừa dịp trời chưa sáng vội đi ra ngoài múc nước, phát hiện thi thể của hắn —— lúc ấy cửa cứ mở rộng ra như vậy, giống như là cố ý biểu hiện ra cho người khác nhìn." Ryan tóm tắt nói: “Nếu là lúc trước, sợ là chúng ta phải chờ hai ba ngày mới có thể nhận được tin tức, nhưng mà gần đây Tòa thị chính đang treo thưởng báo cáo, cho nên lập tức có người báo cáo cho Tòa thị chính."
"Thân phận của người chết?"
"Shovel, dân tự do." Ryan nhìn bài trí trong phòng: "Không có gì cả... ân, hẳn là trước kia cũng đã làm ‘chuột’."
"Đêm qua có người từng thấy hắn sao?"
"Ta hỏi rồi, không có."
"Tiếng vang thì sao?"
"... Không ai nghe được."
"Giết chết một người lớn như thế, dù sao cũng phải có chút tiếng vang chứ." Nightingale nhíu mày nói: "Xem như cắt đứt yết hầu thì hắn cũng sẽ không tử vong ngay lập tức, đánh sàn nhà hoặc giãy dụa trước khi chết đều có thể gây ra động tĩnh rất lớn mới đúng. Ngươi xác định bọn họ không có nói sai?"
"Chuyện này… không đến mức như thế chứ." Ryan chần chờ nói: "Xuất hiện án mưu sát, cư dân nơi này đều lòng người bàng hoàng, hơn nữa hỗ trợ cảnh sát bắt được hung thủ còn có thể nhận được khen thưởng thêm, bọn họ không có lý do nói dối."
"Như vậy, ngươi gọi người xung quanh đến, ta tự mình hỏi một lần. Còn nữa... Asha." Nightingale nhìn về phía trợ thủ.
"Rõ!" Người sau toàn thân run lên.
"Ngươi đi thành bảo một chuyến, gọi Soria tới."
"A... được."
Asha vội vàng hấp tấp ra cửa, chạy tới thành bảo.
Chẳng biết tại sao, nàng cảm thấy dáng vẻ ra lệnh của Nightingale cực kỳ xinh đẹp, trong lúc giơ tay nhấc chân đều toát ra một sự tự tin mạnh mẽ, không trách điện hạ sẽ giao trách nhiệm gìn giữ an toàn cho nàng.
...
Khi trở lại đường phố, bên cạnh Asha ngoại trừ Soria ra thì còn có thêm hai người.
"Chuyện này tại sao có thể không gọi ta?" Lightning bay vào trong phòng, lớn tiếng ồn ào nói: "Điện hạ thật bất công!"
"Ục ục!" Macy theo sát phía sau.
"Các nàng... nhất định phải theo tới." Asha rụt rè nói.
"Lúc ta không có mặt, không phải là các ngươi nên bảo vệ Roland điện hạ sao?" Nightingale nhíu lông mày lại: "Đây không phải là trò chơi thám hiểm!"
"Yên tâm, có Sylvia, không ai có thể dễ dàng tới gần hắn." Lightning chớp chớp mắt: "Hơn nữa điện hạ đang muốn tổ chức hội nghị quý tộc, ở trong đại sảnh thành bảo thì có thể gặp được nguy hiểm gì?"
Đúng là không thể tưởng tượng nổi... Asha nghĩ thầm, tại sao hai người này đều có thể lạnh nhạt đối mặt hiện trường mưu sát máu tanh đáng sợ như thế? Đặc biệt là Lightning, rõ ràng còn nhỏ hơn mình tới mấy tuổi, trong mắt còn có vẻ hưng phấn... thần linh ơi, sau khi trở thành phù thủy, các nàng đều trải qua cái gì?
"Đây là..." Ryan và một cảnh sát mở to hai mắt nhìn một người một chim bay trên không trung.
"Các nàng cũng là phù thủy." Nightingale tức giận nói: "Không cần biết như thế nào, trước khi hội nghị kết thúc, các ngươi phải về, rõ chưa?"
"Úc..." Lightning chu mỏ nói.
"Ặc, ngươi gọi ta tới chính là vì vẽ cỗ thi thể này chứ?" Soria là người cuối cùng đi vào phòng, Asha chú ý tới sắc mặt của nàng không tốt hơn mình bao nhiêu, trong lòng mới thoáng bình phục một chút.
"Không, là vẽ hung thủ." Nightingale đóng cửa phòng, nói kế hoạch bắt cho mọi người: "Có chân dung người hành hung, lại dán lên bố cáo quảng trường tiến hành treo thưởng, đây là đường tắt nhanh nhất để bắt được hắn."
Bá tước Moose hít vào một hơi khí lạnh: "Ngươi nói là, vị phù thủy này... Asha tiểu thư có thể tái hiện quá trình giết người?"
"Cũng không nhất định có thể làm được, vì thời gian ảo ảnh kéo dài có hạn, chúng ta còn cần một chút vận may, chờ một lúc ngươi sẽ biết." Nightingale gật gật đầu với Asha: "Bắt đầu đi."
"Ừm!" Người sau nhắm mắt lại, dựa theo nàng dặn dò, chọn lần tái hiện đầu tiên ở nửa đêm và rạng sáng. Trong bóng tối, ma lực từ đầu ngón tay tuôn ra, đan vào một chỗ, dần dần tạo thành hình ảnh rõ ràng —— tấm ván gỗ, giường chiếu, cái bàn, phòng... trong đầu của nàng, một cái phòng được tạo ra. Người chết nằm trên đất, máu tươi chảy theo bùn đất gập ghềnh, mà cửa vốn nên khóa lại thì lại mở ra.
"Cái này. . . chính là năng lực của phù thủy sao?"
"Đúng là khiến cho người ta không thể tin được!"
"Trời ạ, những ảo ảnh này cũng quá giống như thật, nói là lực lượng ma quỷ ta cũng tin —— "
"Xuỵt! Im miệng!"
Tiếng cảnh sát bàn luận xôn xao xung quanh.
"Xem ra lúc này hắn đã chết." Asha cảm thấy có người vỗ vỗ bờ vai của nàng, là Nightingale: "Đừng lãng phí ma lực, đổi thời gian kế tiếp."
Lần tái hiện thứ hai tới gần nửa đêm, bóng người trên sàn nhà bỗng nhiên biến mất, người chết xuất hiện trên giường, hình như đang ngủ say.
"Như vậy có phải là... hắn chết trong thời gian giữa hai lần tái hiện?" Ryan nghi hoặc hỏi.
"Không sai, từ nửa đêm đến ba giờ —— trong vòng một canh giờ rưỡi này chính là thời điểm hắn bị mưu sát."
"Ta đã hiểu! Năng lực của tiểu thư Asha không thể nào kéo dài quá lâu, rất có thể sẽ bỏ lỡ quá trình mưu sát cho nên ngươi mới nói cần một chút xíu vận may!"
"Đúng là như thế!" Nightingale nói: “Suy tính đến giết người phải dùng thời gian tương đối dài để để lưu lại tiêu ký, vậy tái hiện lại khoảng thời gian gần ba giờ đi."
Asha gật gật đầu, thở dài một hơi, thi triển năng lực lần nữa, khống chế thời gian tái hiện ở giữa hai giờ và ba giờ, ma lực phun trào lên bức tường không có gì, tạo thành một người xa lạ đang đứng thẳng. Hắn đang dùng cái chăn dính đầy máu tươi, vẽ cái gì đó lên tường.
"Xem ra đã tìm được." Nightingale nhếch khóe miệng: "Vận may của ta quả nhiên không sai."
"Người này chính là hung thủ, groo?"
"Dáng vẻ bình thường... ta còn tưởng là ít nhất cũng là một người đàn ông khôi ngô." Lightning thất vọng nói.
"Như vậy chỉ có thể vẽ ra một góc." Soria nhìn tường một chút: "Có thể khiến cho hắn xoay người lại hay không?"
"Asha, giao cho ngươi." Nightingale nói.
"Vâng!" Không cần đối phương nói tỉ mỉ nàng cũng biết nên làm như thế nào, lần tái hiện cuối cùng thoáng đẩy về phía trước một khắc đồng hồ, lần này, tất cả mọi người thấy rõ hình dạng hung thủ —— hắn dùng dây thừng ghìm chết Shovel, sau đó kéo đối phương xuống sàn nhà, móc chủy thủ ra cắt cổ. Toàn bộ quá trình Shovel không có phản kháng, ngủ như chết.
Hình như Ryan nhận ra cái gì, quay đầu nhìn về vạc nước ở góc phòng: "Hắn bị đầu độc bằng Aquadream?"
"Hẳn là không sai!" Nightingale gật đầu nói: "Cho nên người bị hại mới không có phát ra bất cứ tiếng động nào. Cắt cổ chỉ vì lấy máu, trước đó hắn đã chết vì ngạt thở."
"Đại, đại nhân... ta từng gặp người này!" Một cảnh sát bỗng nhiên mở miệng nói.
"Cái gì?" Ánh mắt hai người lập tức chuyển đến hắn.
Người đó nuốt một ngụm nước bọt: "Hắn tên là Mance, trước đây là thành viên đội tuần tra, ta cũng có quen với hắn..."
"Ngươi biết địa chỉ hắn ở đâu không?" Ryan gặn hỏi.
"Hình như là nội thành... phố tây, gần quán rượu Sheep."
"Rất tốt, ngay cả quá trình tìm người cũng bớt được, xem ra vận may đứng về phía chúng ta." Nightingale cười lạnh nói: "Hắn trốn không thoát, chúng ta xuất phát!"
"Vâng, đại nhân!" Cảnh sát cùng đáp.