Chương 616
...
Tiếng nổ vang chói tai khắp nơi.
Angela chỉ có thể nghe được loáng thoáng tiếng kêu thảm và tiếng kêu đau ở khoảng cách gần.
Phía trước là võ sĩ thần phạt tạo thành thuẫn trận, đằng sau là quân thẩm phán chậm rãi đi theo —— đây là trận hình được luyện tập để ứng đối tà thú tụ thành đàn xung kích, nhưng mà cự thuẫn cũng hữu hiệu với cung nỏ và súng kíp. Một cái thiết thuẫn dày đủ để ngăn cản cường nỗ bắn chụm, mà súng kíp do Deflick phỏng chế cũng không thể xuyên thấu chút nào, khuyết điểm duy nhất là quá nặng nề, chỉ có quân thần phạt mới có thể gánh nó hành quân tác chiến.
Nhưng mà bây giờ nó mất hiệu lực.
Thỉnh thoảng có võ sĩ thần phạt bị viên bi sắt gào thét mà đến bắn thành hai khúc, ngay cả người đứng phía sau cũng gặp nạn, lỗ hổng bị phá ra nhanh chóng xuất hiện một đám sương máu, võ sĩ không bị mất mạng tại chỗ ôm lấy nội tạng của mình hoặc tay chân đau đớn kêu rên, không ngừng làm hao mòn chiến ý đồng bào.
Phụ tá hô.
Một tên quan chỉ huy khác nắm chặt hai anwms đấm.
Angela nghe được Soule Darr hạ mệnh lệnh tấn công.
Nhưng ngay một khắc này, một loại vũ khí mới đã gia nhập chiến trường.
Tiếng của nó giống như hạt mưa không ngừng nghỉ, lại giống như là tiếng kim loại va chạm vào nhau vù vù —— phòng tuyến phía trước lập tức bị bụi mù che kín, các võ sĩ bị công kích trúng thì giống như là lúa mì bị gặt nằm rạp dưới đất, mà nàng thậm chí còn không nhìn thấy được công kích đến từ đâu.
Các quan chỉ huy sắc mặt dần trở nên trắng bệch.
Ai cũng biết, trận chiến đấu này thắng bại đã định.
Bỗng nhiên, bên tai Angela vang lên một tiếng xé gió, nó bén nhọn mà mơ hồ, giống như là rắn độc đang săn tìm mồi.
Nguy hiểm!
Nàng đưa mắt nhìn về hướng tiếng vang đó đánh tới, vô thức muốn tránh né, lại nhớ tới thân thể này cũng không thuộc về mình.
Tiếc nuối là Soule Darr còn lâu mới cảnh giác như nàng.
Một viên bi sắt từ giữa không trung rơi xuống, không sai một ly nào, nện xuống mặt đất trước người hắn, sau đó nhảy lên thật cao, sượt qua người hắn.
Angela chỉ cảm thấy thị giác xoay tròn, sau đó té lăn dưới đất.
Máu tươi từ nơi bả vai Soule không ngừng tuôn ra, mà vị trí vốn là cánh tay đã rỗng tuếch, hắn cắn chặt răng mới không có khiến cho mình đau đến kêu ra tiếng.
Người bên cạnh cuống quít xông tới.
Đến đây, hồi ức gián đoạn.
Angela mở to mắt, thần thạch hình lăng trụ và Thánh Điện bí mật sâu trong lòng đất lại trở lại trước mắt của nàng.
Hóa ra chuyện là như vậy, nàng cúi đầu xuống, ức chế không nổi nhếch miệng.
Như vậy, tất cả đều có thể giải thích được.
Tại sao Roland Wimbledon có thể từ một lãnh chúa biên thùy không có tiếng tăm gì trở thành quốc vương mới của Greyfort trong một năm rưỡi, tại sao hắn có thể đánh bại đoàn kỵ sĩ của công tước và hóa quân tử cuồng của nhị vương trong nhiều lần chiến đấu, thậm chí trong vòng một ngày chiếm được vương đô, đây chính là lý do.
Tiếng nổ liên miên không dứt, mùi khói thuốc súng tung bay ở hiện trường... không có một cái nào mà không chứng minh bọn chúng đều là một loại súng đạn kiểu mới —— ống bột tuyết mà Deflick phỏng chế, ngay cả một phần trăm của đối phương cũng không bằng.
Nếu như không phải "tận mắt nhìn thấy" thì Angela hoàn toàn không tưởng tượng ra được vũ khí bột tuyết lại có thể phát huy ra uy lực khổng lồ như thế.
Nàng đương nhiên sẽ không tin tưởng đây là truyền thừa bí mật của gia tộc Wimbledon, nếu không thì Deflick và Garcia sẽ không thể nào hoàn toàn không biết gì về cái này cả.
Chắc chắn là Roland gặp cái gì ở Biên Thùy Trấn mới khiến cho hắn có thành tựu của ngày hôm nay.
Có lẽ là nắm giữ thế gia ẩn cư bí kỹ cổ xưa —— từ khi Hội Liên Hợp giải thể, những người viện trợ dân bản xứ kiến thiết vĩnh viễn mất đi liên hệ, trong đó không thiếu thợ khéo, suy nghĩ ra những khí cụ tinh xảo này cũng không phải là không thể được.
Hoặc là giấu sâu di tích ở nơi nào đó trong dãy núi tuyệt cảnh —— sử sách trong tàng thư quán có nói tới biên giới vùng đất man hoang tồn tại một chút di tích cổ quái không rõ lai lịch, mà nguyên nhân cuối cùng khiến cho Hội Liên Hợp phân liệt cũng là vì phát hiện một cái mê cung trong lòng đất.
Nhưng nàng có khuynh hướng là năng lực của một vị phù thủy nào đó mới khiến cho bột tuyết bình thường có được uy lực cực kì trí mạng.
Chính vì vậy, tứ vương tử mới có thể thay đổi thái độ trước đó, trắng trợn mời chào phù thủy, cũng trợ giúp các nàng rửa sạch oan khuất.
Nhưng mà mình suy đoán như thế nào cũng không quan trọng... cho dù là nguyên nhân gì, chắc chắn bản thân Roland Wimbledon biết rất rõ chuyện này.
Chỉ cần có thể ‘ăn’ Roland, sự thật về những vũ khí này sẽ bị nàng nắm giữ.
"Đại nhân... Angela?" Đội trưởng cấm vệ canh giữ ở lối ra giỏ treo thấy nàng chậm chạp không có động tĩnh, không khỏi lo lắng nói.
Angela dằn kích thích trong lòng xuống, cho đến khi khóe miệng nhếch lên hoàn toàn bình phục thì mới chậm rãi đi ra khỏi giỏ treo: "Ta không sao, thông báo cho cơ quan tình báo, nói bọn họ gọi tất cả người thuần khiết còn tại ở Dawn Kingdom về."
"Toàn bộ?" Đội trưởng ngẩn người: "Nhưng trước đó ngài định ra kế hoạch..."
"Quyết chiến sắp bắt đầu!" Angela nói từng chữ từng câu: "Ta muốn gặp được mỗi người."
Không hề nghi ngờ, so với đồ trong đầu Roland, thế cục ở Dawn Kingdom đã không có ý nghĩa.
Uy lực to lớn, tầm bắn kinh người, phàm nhân có thể dùng, chỉ suy nghĩ thôi thì có thể hiểu được ý nghĩa của nó.
Nếu có thể phân phối trang bị loại vũ khí này với quy mô lớn trước khi Hồng Nguyệt giáng lâm, tỷ số thắng khi Thánh Thành đối kháng ma quỷ sẽ tăng lên trên diện rộng.
Mà nàng, cũng có thể tới gần thần ý hơn.
Bắc cảnh Greyfort, Trấn U Cốc.
Ăn xong bữa tối, Iphies trở lại phòng ngủ trong thành bảo, không khỏi ngáp một cái. Nửa tháng này, nàng ngoại trừ chấp hành ‘hành động nhổ răng’ ra, sau khi đến thị trấn cũng không có nhàn rỗi, đầu tiên là trợ giúp Đệ Nhất Quân đề phòng doanh trại, tiếp theo là đi theo mấy người Edith đến Coldwind Ridge, di chuyển dân sống ở đó, mặc dù cực kỳ bận rộn nhưng cuộc sống lại có chút phong phú.
Khi trong lòng bình tĩnh lại, nàng phát hiện những đúng là những phù thủy không phải phù thủy chiến đấu đó có điểm đặc biệt của mình, trừ năng lực ra, nàng và người bình thường lại không có gì khác nhau.
Trong lúc ở chung, nàng cũng dần được người của Liên Minh Phù Thủy chấp nhận, thậm chí khi thi hành nhiệm vụ cảnh giới, Macy còn lần đầu tiên lên tiếng chào hỏi nàng —— tuy rằng Lightning bên cạnh nàng vẫn có vẻ không vui.
Iphies không có gửi hi vọng đối phương sẽ tha thứ cho mình mà là định dùng hành động để đền bù sai lầm đã phạm trước đây, nàng thậm chí không quan tâm cuối cùng mình có thể trở thành tỷ muội trong miệng các nàng hay không, tất cả những gì nàng làm chỉ để chuộc tội.
Chuộc tội với người bạn duy nhất của nàng, Annie.
Đang lúc Iphies chuẩn bị lên giường ngủ thì cửa phòng bị gõ.
Nàng mở cửa, ngoài ý muốn phát hiện người đứng ngoài cửa lại là lãnh tụ Đảo Trầm Thụy, đại nhân Tilly Wimbledon.
"Ta muốn nói chuyện Hội Răng Máu với ngươi!" Tilly khẽ thở dài: "Còn chuyện Heidy Morgan và ... Annie."