Chương 280: Nhân viên muốn xin nghỉ phép
Nhìn thông tin trên giao diện, khóe miệng của Lạc Xuyên lộ ra một nụ cười khẽ khó tả.
So sánh với lúc vừa mới ràng buộc với hệ thống, số liệu thay đổi có thể nói là long trời lở đất.
Tầm mắt Lạc Xuyên dời đi, chú ý đến dòng đánh giá dưới cùng.
"Hệ thống, ta cảm thấy ngươi càng ngày càng nghịch." Lạc Xuyên mặt không biểu cảm nói.
Hệ thống không hề đáp lại lời châm chọc của Lạc Xuyên.
Có điều Lạc Xuyên cũng không rối rắm quá lâu về vấn đề này, bởi vì hắn bỗng nhiên nghĩ đến một chuyện quan trọng.
"Hệ thống, khi nào thì cấp sao của ta mới có thể tăng lên?" Lạc Xuyên hỏi.
"Khi ký chủ hoàn thành nhiệm vụ tăng sao đặc biệt của chủ tiệm do hệ thống tuyên bố, căn cứ vào độ hoàn thành nhiệm vụ, cấp sao sẽ xuất hiện thay đổi." Giọng nói của hệ thống vang lên.
"Ừm, ta biết rồi." Lạc Xuyên gật đầu.
Trước đó hệ thống đã nói qua với hắn mấy tin tức này rồi.
Điều Lạc Xuyên thực sự muốn biết là một chuyện khác.
"Khi nào mới tuyên bố nhiệm vụ tăng sao?" Lạc Xuyên đưa ra nghi vấn của chính mình.
Hệ thống: "Căn cứ vào đánh giá của hệ thống, khi điều kiện thích hợp, hệ thống sẽ tự động tuyên bố."
Lạc Xuyên: …
Ngươi nói có vẻ khá hợp lý đó.
Nhưng nếu nghĩ kĩ lại.
Câu trả lời này hình như không có gì khác với không trả lời cả…
Lạc Xuyên gần như đã hiểu rõ, hẳn là sẽ không hỏi được gì từ chỗ hệ thống.
Sau khi tùy tay đóng giao diện hệ thống, hắn tiến vào giấc mơ đẹp.
…
Trong thoáng chốc, thời gian ba ngày đã yên lặng biến mất.
Nhìn ánh trời chiều ở đằng xa, Lạc Xuyên đứng dậy khỏi ghế nằm, ngáp một cái thật to.
Nhiều ngày như vậy, nhiệm vụ chính tuyến cuối cùng cũng hoàn thành.
Trong lòng Lạc Xuyên có chút kích động.
Nhiệm vụ hoàn thành có nghĩa là gì?
Là rút thưởng!
Lạc Xuyên đã cực kỳ mong đợi lần rút thưởng mới.
"Ông chủ, trong cửa hàng đã hết khách rồi."
Yêu Tử Yên đi ra khỏi Khởi Nguyên Thương Thành, nói với Lạc Xuyên.
Lạc Xuyên gật đầu.
Lúc này, Lạc Xuyên bỗng nhiên chú ý đến nét mặt có chút do dự của Yêu Tử Yên.
Cô nàng này có tâm sự.
Lạc Xuyên liếc mắt một cái đã nhìn ra.
"Có việc gì?" Lạc Xuyên hỏi.
"Hả?"
Yêu Tử Yên vốn đang suy nghĩ.
Sau khi nghe thấy lời của Lạc Xuyên thì nhất thời sửng sốt.
Nàng nhìn vào ánh mắt của Lạc Xuyên.
Đôi mắt tối đen, tựa như đầm sâu yên tĩnh.
Nhưng nhìn kỹ lại, có thể phát hiện trong đó mang theo một chút thân thiết.
Yêu Tử Yên không khỏi cảm thấy ấm áp.
Hít sâu một hơi, bình tĩnh lại, nàng mở lời nói: "Ông chủ, ta muốn xin nghỉ phép vài ngày."
Nghỉ phép?
Lạc Xuyên sửng sốt.
Nếu Yêu Tử Yên đi rồi, việc ăn uống của mình phải làm sao đây?
Điều đầu tiên mà Lạc Xuyên nghĩ đến chính là vấn đề ăn uống của bản thân.
Khẩu vị của hắn đã bị Yêu Tử Yên nuôi đến cực kỳ soi mói.
Yêu Tử Yên giải thích tiếp: "Ta đã rời đi một khoảng thời gian dài, muốn về tộc xem thử…"
Ánh mắt Lạc Xuyên lộ ra vẻ bừng tỉnh.
Thì ra là nhớ nhà.
Hắn gật đầu: "Có thể."
Yêu Tử Yên mỉm cười.
Lạc Xuyên bỗng nhiên lại nghĩ đến chuyện gì, nói tiếp: "Mặt khác, ngươi là nhân viên phục vụ của Khởi Nguyên Thương Thành, nếu gặp phải nguy hiểm gì có thể trực tiếp triệu hồi ta."
Nhân viên của Khởi Nguyên Thương Thành đương nhiên phải có phúc lợi tương ứng.
Trong đó có một cái là lúc gặp phải nguy hiểm, có thể triệu hồi ông chủ.
Hơn nữa còn là một ông chủ có thêm BUFF vô địch…
Nói thật, lúc Lạc Xuyên vừa nhìn đến thông tin này, trong lòng cảm thấy có hơi kì dị.
Sao lại cảm thấy hắn đang là một ông chủ, bỗng nhiên lại trở thành bảo vệ cho nhân viên chứ…
Nhưng nghĩ đến nghĩ lui, Lạc Xuyên cũng bình thường trở lại.
Dù sao phúc lợi này đối với nhân viên phục vụ của mình cũng không tệ lắm, cứ miễn cưỡng chấp nhận vậy.