Chương 91: Không hổ danh là Quỳnh Tương Ngọc Lộ!
"Phiền bệ hạ hộ pháp cho ta."
Bạch lão nói xong, trịnh trọng lấy Quỳnh Tương Lộ ra.
Cơ Vô Hối đứng cách đó không xa, tò mò nhìn sang.
Đây là lần đầu tiên hắn ta nhìn thấy vật có thể bổ sung sinh cơ.
Đồng thời, thần thức của Cơ Vô Hối đã tản ra khắp bốn phía.
Một chút gió thổi cỏ lay xung quanh đều không thoát khỏi cảm giác của hắn ta.
Tuy nói ở trong hoàng lăng này, khả năng gặp nguy hiểm gần như là bằng không.
Nhưng Cơ Vô Hối vẫn không dám có chút lơ là nào, bởi vì chuyện này liên quan đến sự an nguy của Bạch lão!
Bạch lão hít sâu một hơi, đè nén rung động trong lòng, từ từ mở nắp Quỳnh Tương Lộ ra.
Một hương thơm lành lạnh phả vào mặt, quanh quẩn trong cả đại điện.
Vậy mà lại là hương rượu!
Trong hương rượu lại hòa lẫn đủ loại hương hoa quả, khiến người ta say mê!
Bạch lão và Cơ Vô Hối có chút say mê ngửi mùi hương, giống như đặt mình vào trong một mảnh rừng bát ngát…
Chỉ cần ngửi hương rượu đã có thể làm say lòng người!
"Hương rượu thật hấp dẫn!"
Bạch lão và Cơ Vô Hối đồng thời cảm thán.
"Quỳnh Tương Lộ! Thật không hổ danh là Quỳnh Tương Ngọc Lộ! Rượu ngon cỡ này, e rằng cũng chỉ có tiên nhân trên trời mới có thể hưởng thụ nhỉ?" Cơ Vô Hối không thể không kinh ngạc: "Bạch lão, nếu không phải thứ này rất quan trọng đối với ngươi, trẫm suýt chút nữa đã không được mà muốn nhấm nháp một chút!"
Thân phận của Cơ Vô Hối tôn quý cỡ nào? Là hoàng đế của Thiên Tinh đế quốc đấy!
Đồng thời, hắn ta cũng là người yêu rượu!
Thân phận như thế, từ lâu đã thưởng thức đủ mọi loại rượu ngon.
Nhưng so sánh với hương rượu mà Quỳnh Tương Lộ tỏa ra, thứ trước kia uống có thể gọi là rượu sao?
Gọi là bã rượu cũng không sai!
Sau khi ngửi được hương rượu này, Cơ Vô Hối cảm thấy mình sẽ không uống nổi những loại rượu khác.
Nhất định phải tìm cơ hội nhấm nháp thử vị của Quỳnh Tương Lộ mà cường giả thần bí kia bán!
Ánh mắt Cơ Vô Hối sáng rực, trong lòng đã đưa ra quyết định.
"Quỳnh Tương Lộ trong cửa hàng của ông chủ, mỗi bảy ngày bán một bình." Bạch lão nói.
Bảy ngày một bình?
Trong lòng Cơ Vô Hối tràn đầy khiếp sợ.
Nghe lời của Bạch lão, chẳng lẽ loại Quỳnh Tương Lộ này có rất nhiều hay sao?
Từ khi nào thì thần vật có thể bổ sung sinh cơ như thế này lại trở nên bình thường vậy?
Lúc này Bạch lão cũng đã chuẩn bị xong.
Ông ta hít sâu một hơi, sau đó uống một hơi cạn sạch Quỳnh Tương Lộ!
"Rượu ngon!"
Bạch lão mở to hai mắt, không khỏi cảm thán một câu.
Quỳnh Tương Lộ vào trong cổ họng, cảm giác mát lạnh đi thẳng vào đáy lòng, vô cùng thoải mái.
Một mùi hương hoa quả nồng đậm quét qua, khiến cho lỗ chân lông trên cả người Bạch lão đều như mở ra.
Bạch lão còn chưa kịp tỉ mỉ cảm nhận dư vị, một cỗ sinh cơ khổng lồ bỗng nhiên tuôn ra.
Ánh mắt Bạch lão nghiêm túc, bắt đầu hấp thu.
Đồng thời, thân thể của ông ta cũng thay đổi với một loại tốc độ mà mắt thường có thể thấy được…
Một lát sau, Bạch lão chậm rãi mở mắt ra, một tia sáng chợt lóe rồi biến mất.
So sánh với lúc trước, Bạch lão trông trẻ ra ít nhất mười mấy tuổi!
Nếu nói lúc trước là người tầm bảy mươi tuổi, vậy thì hiện tại chỉ còn bốn mươi tuổi.
Tóc của Bạch lão giờ đây cũng biến thành màu đen sì.
"Sức mạnh này…"
Bạch lão nhìn bàn tay của mình, hết sức bùi ngùi.
Đã bao lâu?
Đã bao lâu chưa được cảm nhận được cơ thể đầy sức sống như thế này?
Bây giờ, Bạch lão chỉ thầm muốn ngửa mặt lên trời kêu một tiếng dài.
"Chúc mừng Bạch lão." Cơ Vô Hối ở bên cạnh cười nói.
Trước đó hắn ta vẫn luôn yên lặng chờ đợi, bây giờ nhìn thấy Bạch lão thay đổi, không khỏi thầm cảm thấy kinh hãi.
Quỳnh Tương Lộ có thể bổ sung sinh cơ, quả thật là có hiệu quả cải lão hoàn đồng!
Nếu bị mấy lão quái vật tuổi thọ suy giảm biết được, chỉ sợ coi như đánh nhau toác đầu cũng muốn có được?
Khi đó, thành Cửu Diệu sẽ như thế nào?
Là dựa vào đó để trở thành một thành trì lớn hơn, hay là trở thành một nơi cực kỳ hỗn loạn?
Trong nháy mắt, Cơ Vô Hối đã liên tưởng đến rất nhiều chuyện.
"Bạch lão, về chuyện Quỳnh Tương Lộ…" Cơ Vô Hối hơi cau mày, nói.
Bạch lão lại lắc đầu, hiển nhiên là ông ta đã đoán ra suy nghĩ trong đầu Cơ Vô Hối.
Ông ta nói: "Bệ hạ, cửa hàng của ông chủ không chỉ có một khách là ta. Trước khi ta đi còn thấy học viên của Lăng Vân học phủ."
Lời editor: Chị giáo beta nhà muội hỏi hôm nay chị í thêm được một chương, các đại thần có thể bạo ít KP cho chị í có thêm động lực không ạ??? :longlanh