Chương 122. Tuyên truyền
"Thiếu niên à, ngươi còn muốn mua gì nữa không?
Giang Thái Huyền mở miệng lần nữa, Thần Huyết và Thần Thể khẳng định bọn họ sẽ mua không nổi nên không trông đợi nữa.
"Lại cho ta một sợi linh khí đi Tiên Thiên, ta muốn tăng phẩm chất nguyên lực.
Hứa Trường Không nói.
Lại thu được năm ngàn nguyên tệ, Giang Thái Huyền trong lòng vui vẻ, nhưng cũng vét được không ít của Hứa Trường Không rồi. Dương Tử Lăng tiếp tục chơi bàn quay, còn hắn thì tiếp tục nằm võng nghỉ ngơi.
Hứa Trường Không luyện hóa linh khí Tiên Thiên xong liền ra khỏi đạo tràng, lấy trường kiếm ra, không vận nguyên lực, từng kiếm chém tới tạo ra âm thanh nghe như khí nổ.
"Ta nói này, nếu ngươi muốn luyện kiếm thì trở về rồi hãy luyện, đừng quấy rầy ta nghỉ ngơi.
Giang Thái Huyền bất mãn nói, luyện kiếm trước cửa đạo tràng của hắn chẳng khác gì đang làm ảnh hưởng đến việc làm ăn của hắn hay sao.
Hứa Trường Không lơ đi, vẫn tiếp tục chém từng kiếm từng kiếm xuống.
"Thiếu niên à, thật ra ngươi có thể gọi sư phụ ngươi tới để bảo hắn mua cho ngươi. Người có thể dạy ngươi thành một thiên tài như vậy, chắc sẽ có rất nhiều tiền.
Giang Thái Huyền lại nói.
Nhìn Hứa Trường Không chắc chỉ mười sáu mười bảy tuổi, tuy nhỏ hơn hắn nhưng đã có tu vi Tiên Thiên, đây tuyệt đối không phải người bình thường có thể dạy ra được, đằng sau nhất định phải là một người cực giỏi.
Loại cường giả này, cho dù mua không nổi Thần Thể và Thần Huyết, vậy nhưng cũng có thể mua được rất nhiều đồ khác.
Đáng tiếc, Hứa Trường Không vẫn không nói gì, giống như trong mắt hắn ngoại trừ kiếm ra không còn thứ gì khác nữa.
Giang Thái Huyền ngáp một cái rồi không thèm để ý nữa mà tiếp tục ngủ.
Khi hắn tỉnh lại thì Hứa Trường Không đã đi, Dương Tử Lăng cũng đã đi rồi, nhìn qua tiểu kim khố, đột nhiên thấy nhiều hơn mấy trăm nguyên tệ.
"Ôi trời, Dương Tử Lăng ném đi mấy vạn mà cũng không lấy được phần thưởng sao? Không biết sắc mặt nàng ta khó coi đến cỡ nào nhỉ."
Giang Thái Huyền khóe miệng giật một cái, không thể không nói, hệ thống này làm rất tốt.
"Lại có năm ngàn nguyên tệ, giờ ta đã là Tiên Thiên trung kỳ đỉnh phong, nếu lần này dùng thêm hai sợi linh khí Tiên Thiên chắc hẳn sẽ có khả năng tích lũy đến Tiên Thiên hậu kỳ, thậm chí vọt thẳng lên Tiên Thiên đỉnh phong."
Giang Thái Huyền kích động nghĩ.
Một khi đạt tới Tiên Thiên đỉnh phong, thì có thể xông lên cảnh giới Trúc Cơ, còn chuyện gặp phải bình cảnh thì Giang Thái Huyền không có chút e ngại nào, hắn có đạo cảnh thần cấp, trước khi thành thần nếu không có bình cảnh thì chỉ cần tích lũy đủ là được.
Nghĩ đến đây, hắn liền vội vàng đi vào mua hai sợi linh khí Tiên Thiên, nâng cao luyện hóa.
Thanh Nguyệt thành, Trần Trung Hà rốt cuộc đã trở về, đem theo sử giả Quốc Đô đến truyền ý chỉ của hoàng đế Đại Vân, phong Vương Nguyên làm thành chủ, quản lý Thanh Nguyệt thành, còn mang theo tài nguyên và tiền tài đến giúp.
Đêm hôm đó, phủ thành chủ mở tiệc chúc mừng, có mời các đại gia tộc, võ giả Tiên Thiên, mời cả Giang Thái Huyền, chỉ là Giang Thái Huyền đang bế quan, nhờ nhóm Thần Ma giúp nói lại một câu: "Ta ủng hộ hắn làm thành chủ, nhưng tiệc rượu thì xin miễn."
Vương Nguyên cũng không thất vọng, có câu ủng hộ này, đồng nghĩa là hắn có thể ngồi vững vàng vị trí này rồi.
Tại Thần Ma đạo tràng, Giang Thái Huyền chậm rãi mở hai mắt ra, phun ra một ngụm khí đục: "Mặc dù không đạt được Tiên Thiên đỉnh phong, nhưng cũng chỉ kém một chút nữa thôi, không bao lâu nữa là ta có thể lên tới Trúc Cơ rồi."
Một khi lên Trúc Cơ thì sẽ là kỳ Ấu Niên!
Đương nhiên, kỳ Ấu Niên này chỉ là Thần Ma cấp thấp, nếu như đổi thành cấp trung hoặc cấp cao, thì kỳ Anh Nhi cũng có thể đột phá Thần Ma cấp thấp của kỳ Ấu Niên.
"Thần Ma đạo tràng cần một chút giấy trắng, nếu ai có thì đưa tới đây một chút.
Giang Thái Huyền mở Thiên Võng ra, đăng bài viết.
"Tràng chủ, không phải ngươi lại muốn dán đầy thành đấy chứ?
Đám võ giả Tiên Thiên sắc mặt đau khổ, đến Vương Nguyên cũng không thể uống rượu được nữa.
Lúc trước, mấy tờ quảng cáo của Giang Thái Huyền dán đầy toàn thành khiến không ít người ghét bỏ.
Quan trọng nhất chính là, bọn họ lại mua không nổi, ngươi dán nhiều sẽ chỉ khiến trong lòng chúng ta ngứa ngáy, lại không thể làm ăn được.
"Dùng vào việc khác.
Giang Thái Huyền trả lời.
Hiện tại, Thần Ma đạo tràng đã đóng chiếm toàn bộ Thanh Nguyệt thành, trong phạm vi hai mươi dặm không ai là không biết đến sự tồn tại Thần Ma đạo tràng cả, cũng hiểu rõ hết về Thần Ma đạo tràng, nếu lại quảng cáo chẳng phải là lãng phí sao.
"Đúng rồi, các ngươi giúp ta một chút, đi bên ngoài Thanh Nguyệt thành, tuyên truyền về đạo tràng một chút, ai tuyên truyền tốt có thể sẽ giành được thẻ hội viên, sẽ có được độ thiện cảm của tràng chủ.
Giang Thái Huyền nói.
"Thẻ hội viên thì ta biết, nhưng độ thiện cảm này là thứ gì?
Tất cả Tiên Thiên võ giả, Trúc Cơ võ giả đồng thời mơ hồ.
"Độ thiện cảm cao thì ta sẽ nhớ kỹ người đó, về sau có chuyện tốt sẽ nghĩ đến người đó đầu tiên.
Giang Thái Huyền mỉm cười nói, dừng một chút, lại nói: "Tuyên truyền mà tốt, nói không chừng, lần sau các ngươi mà thuê cường giả ta có thể sẽ giảm nửa giá nha."
"Tràng chủ yên tâm, ngày mai ta sẽ đi tuyên truyền.
Có võ giả Tiên Thiên vội vàng trả lời.
Giang Thái Huyền cũng thở dài một tiếng, không biết có phải Lý Quảng lúc trước ra tay quá ác hay không mà thế lực bên ngoài Thanh Nguyệt thành không có ai dám tới đây, hoàn toàn coi nơi này là cấm địa rồi.
Như thế này làm sao ta có thể kiếm được tiền chứ?