Chương 183. Cách kiếm tiền
"Ở đây cũng không có, rốt cuộc là kẻ nào làm ra?"
"Con mẹ nó ngươi cũng phải để lại cho ta một xu chứ!"
Diệp Đạo xông vào mấy sơn trại liên tiếp nhưng đập vào mắt hắn chỉ có thi thể và thi thể, không một sơn trại nào còn nguyên vẹn, có người thì bị cháy đen, có người lại chết dưới đao kiếm.
Hắn mặc kệ mấy tên cường đạo này chết thế nào, vấn đề là sơn trại nào cũng không còn một cắc!
Chẳng lẽ cứ trở về tay không thế này?
Diệp Đạo trầm mặc, ban nãy hắn đã hùng hồn nói một canh giờ sau sẽ mang tiền về, nhưng mà thời gian một canh giờ sắp hết rồi, vậy mà hắn vẫn chưa thu hoạch được đồng nào.
Không phải đã nói mấy tên cướp này rất xảo quyệt, rất khó giải quyết ư?
Sao hắn mới đến đã chết sạch hết rồi?
"Hay là tự làm một vụ?"
Diệp Đạo nghĩ, lúc nãy hắn bắt gặp một đoàn thương buôn đang đi về phía của hắn, nhưng ngẫm lại hay là thôi vậy, hắn không thể làm ra chuyện mất mặt như vậy được.
"Nhưng đã nói nhưng vậy rồi, mình phải làm sao đây?
Diệp Đạo gấp đến muốn khóc.
"Thôi, liều ăn nhiều, đi một chuyến tới sơn trại của bọn Trúc Cơ vậy, nếu gặp may thì có thể kiếm được không ít.
Diệp Đạo kiên định nói, hắn không đi nhòm đoàn thương buôn nữa mà xoay người rời đi.
...
"Tràng chủ, sắp qua một canh giờ rồi, ngươi nói xem Diệp Đạo có thể kiếm được tiền không?
Triệu Minh nhíu mày.
"Sao ta biết được, ta lại không đi theo hắn.
Giang Thái Huyền bĩu môi, qua một chốc hắn lại nói: "Đây là bản kế hoạch cho các ngươi."
"Bản kế hoạch?
Đám Triệu Minh nghi hoặc nhận xấp giấy từ tay Giang Thái Huyền rồi lật xem.
"Ban vận chuyển, ban tuyên truyền, ban nhân lực Phong Trì? Tràng chủ, bây giờ bọn ta đang rảnh mốc meo đây này, còn tuyển thêm người?"
Triệu Minh nhíu mày, bây giờ bọn họ vẫn còn lo liệu được, đơn đặt hàng cũng không có bao nhiêu, nếu còn tuyển thêm người chẳng phải lại chia tiền cho nhiều người hơn nữa à?
"Đây chỉ là hướng phát triển ta chuẩn bị sẵn cho các ngươi thôi, sau này tham khảo một tí, đừng hễ có chuyện gì cũng chạy tới hỏi ta là được.
Giang Thái Huyền xua tay.
Hắn lười quan tâm đến công ty Phong Trì, hắn chỉ cần bán được hàng mà thôi.
"Ting, bạn có một đơn hàng mới, có nhận hay không?"
"Có khách mới à?
Giang Thái Huyền hiếu kỳ mở Thiên Võng, thế mà lại là đệ tử Vân Dương Tông, muốn mua hai sợi linh khí Tiên Thiên và đạo cảnh Trúc Cơ.
Người giới thiệu, Cầm Hi!
"Bản lĩnh của Cầm Hi này đúng là không nhỏ.
Giang Thái Huyền bật cười, hắn lấy hàng giao cho võ giả Tiên Thiên.
Chẳng bao lâu sau lại có thêm võ giả có tu vi dưới Tiên Thiên tìm đến đạo tràng để quay thưởng, dâng lên hết mấy kim tệ cho hắn, mà đương nhiên là không quay trúng lần nào.
Sắc trời dần tối đen, thế mà Diệp Đạo vẫn chưa về.
"Tên Diệp Đạo này chắc không xảy ra chuyện đâu nhỉ?
Triệu Minh ngẩng mặt lên nhìn trời rồi mở miệng nói.
"Ngươi lo lắm à?
Giang Thái Huyền liếc nhìn hắn, thờ ơ hỏi.
Triệu Minh lắc đầu: "Chỉ là muốn biết hắn kiếm tiền bằng cách nào mà thôi."
"Ha ha, tràng chủ nhớ ta chứ?"
Lúc hai người đang nói chuyện thì một tiếng cười quen thuộc truyền đến.
"Ối, đây chẳng phải là Vương thiếu thành chủ ư, sao lại có thời gian đến Vân Thủy thành thế?
Giang Thái Huyền ngước mắt nhìn, là khách quen Vương Minh Minh.
Sau lưng Vương Minh Minh còn có mười mấy người đều là võ giả Tiên Thiên.
"Còn không phải là do gần đây phái người đi nghe ngóng tin tức biết được đám cường đạo chết hết rồi sao? Vậy nên bọn ta lại đến Vân Thủy thành làm ăn tiếp.
Vương Minh Minh nói.
"Lần này Vương thiếu thành chủ kiếm được không ít nhỉ? Muốn đến đây mua đồ à?
Giang Thái Huyền tỏ vẻ vô cùng hoan nghênh.
Vương Minh Minh lắc đầu: "Lần này chỉ đến thăm tràng chủ thôi, sẵn tiện hỏi xem tràng chủ có quen tên này không?"
Vương Minh Minh vừa dứt lời thì mười mấy người theo sau lập tức tản ra, kẻ đang bị trói gô cổ, bên cạnh còn có một thanh đao vừa nhìn thấy Giang Thái Huyền thì cực kỳ kích động mà nhìn hắn rồi kêu ưm ưm liên hồi.
Giang Thái Huyền liếc nhìn người nọ một cái, quả quyết nói: "Không quen."
"Diệp Đạo, tràng chủ, đó chẳng phải Diệp Đạo à?
Đám Triệu Minh ngạc nhiên, sao tự dưng lại bị trói gô thế này? Sao tràng chủ lại nói không quen?
"Các ngươi quen hắn?
Hai mắt Vương Minh Minh tỏa sáng: "Hắn là bằng hữu của ngươi?"
"Không phải bằng hữu, chỉ quen biết xã giao thôi.
Triệu Minh ngẫm nghĩ một lúc rồi đáp.
"Nhưng hắn nói quan hệ giữa hắn và ngươi là sinh tử chi giao.
Vương Minh Minh không tin.
Sinh tử chi giao?
Suýt giết chết hắn mà cũng được xem là sinh tử chi giao? Triệu Minh tức tối trừng mắt nhìn Diệp Đạo, hắn cười gằn: "Quả thật là sinh tử chi giao."
"Được, là sinh tử chi giao là được, một trăm nguyên tệ, cho ngươi tên này.
Vương Minh Minh xoa tay nói.
Triệu Minh: "..."
Một trăm nguyên tệ, mua Diệp Đạo? Sinh tử chi giao mà ta nói không phải vậy!
"Thiếu tràng chủ, rốt cuộc chuyện này là sao vậy?
Đám võ giả Tiên Thiên đứng bên cạnh ngơ ngác, sao tên Diệp Đạo này lại bị trói vậy? Chẳng phải hắn đi kiếm tiền sao?
Vương Minh Minh bĩu môi khinh bỉ nhình Diệp Đạo: "Hắn dám một thân một mình chặn cướp ta, không thể không thừa nhận, lá gan của hắn cũng to phết đấy."
Chặn cướp...
Má nó đây là cách ngươi kiếm tiền hả?!