Thần Ma Cung Ứng Thương

Chương 224. Gãy chân không đến?

Chương 224. Gãy chân không đến?
Thanh Huyền Tông, cuối cùng cuộc thi tông môn đã bắt đầu.
Đệ tử ngoại môn, đệ tử nội môn, đệ tử ưu tú đều được huy động.
Ba trận đấu, ba lôi đài, các trưởng lão Đạo Quả và tông chủ trấn giữ Đạo Quả sẽ chủ trì cuộc thi.
Vào thời điểm này hàng năm, khi đệ tử năm đại tông môn luận võ, các tông chủ hay trưởng lão đều trở về để xem đệ tử tông môn tu luyện như thế nào, có thiên tài sinh ra hay không để tuyển chọn đệ tử.
Hôm nay từng đệ tử xuất hiện, mắt tông chủ, trưởng lão đều sáng ngời, bởi vì họ phát hiện những đệ tử này đều có thể mạnh mẽ, hơi thở cũng vững vàng.
"Mới có một đệ tử Trúc Cơ đỉnh phong ra đời, trong khoảng thời gian này, bọn họ tiến bộ rất nhanh, trong tương lai Thanh Huyền Tông ắt có thể vượt qua Võ Môn, Thần Kiếm Tông, trở thành tông môn mạnh nhất!" Các tông môn và trưởng lão Đạo Quả vui mừng.
Đệ tử Trúc Cơ đỉnh phong, đây là điều kiện mà Đạo Quả chuẩn bị chọn người!
"Tốt, tốt, cuộc thi đấu này thực sự là một sự kiện lớn, cho dù không phải thi đấu võ thuật, nhưng sự tu luyện của những đệ tử này cũng đủ khiến cho bổn toạ vui mừng rồi.
Tông chủ mừng rỡ.
Những trưởng lão khác gật đầu lia lịa: "Tông chủ, không bao lâu nữa Thanh Huyền Tông ta sẽ sinh ra một Đạo Quả mới."
Lần này, Trúc Cơ đỉnh phong tự nhiên xuất hiện bảy tám người, cộng thêm những đệ tử đã tấn cấp Trúc Cơ đỉnh phong từ trước, chỉ cần cho bọn họ ra ngoài lịch luyện một phen, nói không chừng sẽ có người bước vào cảnh giới Đạo Quả.
"Tông chủ, không hay rồi.
Trần Quyền hoảng sợ chạy vào, thở phì phò quỳ xuống nói: "Thiếu tông chủ xảy ra chuyện rồi."
"Hả? Thiếu tông chủ xảy ra chuyện gì? Nói mau!" Tông chủ biến sắc, vội vàng quát.
"Thiếu tông chủ đi đường bị ngã gãy chân rồi, không thể tham gia luận võ.
Trần Quyền vội vàng nói.
"… Ngươi nói cái gì?
Sắc mặt tông chủ tối sầm lại.
Khuôn mặt lo lắng của bốn vị trưởng lão cũng cứng đờ, đường đường là võ giả Trúc Cơ lại bị té gãy chân khi đi đường? Bộ ngươi nghĩ rằng đường đi là vách núi à?
"Thiếu tông chủ đang nằm trên giường, rất đau, nên bảo đệ tử đến nói cho tông chủ biết.
Trần Quyền bình thản nói.
Thiếu tông chủ Lâm Thanh dạy hắn nói như thế.
Hắn chỉ có thể nói như vậy thôi.
"Thiếu tông chủ lại té gãy chân?"
"Không phải năm ngoái mới bị một lần rồi sao?"
"Thiếu tông chủ thật là bất cẩn, ngã mấy năm rồi mà vẫn không biết đổi đường mà đi."
Một đám đệ tử phía dưới bắt đầu bàn tán, Trần Quyền sửng sốt, đậu xanh đã ngã mấy năm rồi sao?
Tông chủ sầm mặt, mặt mày không ngừng vặn vẹo, mẹ nó, sao ngươi không nghĩ đến việc đổi lí do hả, năm nào cũng té gãy chân thì xương của ngươi phải lành nhanh tới cỡ nào hả?!
"Khụ, thiếu tông chủ bị bệnh, vậy không nên tham gia thi đấu được rồi.
Một trưởng lão Đạo Quả vội ho một tiếng, nói.
"Trần Quyền, nói với thiếu tông chủ, hắn cứ dưỡng thương, không cần lo lắng về trận chiến.
Một vị trưởng lão Đạo Quả khác nói.
Tông chủ xanh cả mặt, hận không thể đến đó giết đứa con Lâm Thanh này.
Nhưng nghĩ lại, con hắn chỉ là Trúc Cơ sơ kỳ, vẫn nên bỏ qua đi, không đến cũng tốt, tránh làm ta mất mặt: "Còn không nhanh đi nói với thiếu tông chủ, để hắn nghỉ ngơi cho tốt."
"Vâng, tông chủ.
Trần Quyền hành lễ rời đi.
Trần Quyền nhanh chóng chạy vào chỗ ở của thiếu tông chủ, nhìn thấy Lâm Thanh vẫn đang nằm trên giường, đang kêu đau thảm thiết, nói: "Thiếu tông chủ, tông chủ và các trưởng lão bảo ta chuyển lời đến ngươi là nghỉ ngơi cho tốt."
Lâm Thanh ngừng la hét, trực tiếp mở chăn bông đứng dậy: "Tiến hành bước tiếp theo, ngươi cõng ta đi, bây giờ ta gãy chân rồi."
Khóe miệng Trần Quyền giật giật: "Thiếu tông chủ, hiện tại tất cả đệ tử của tông môn đều tham gia tỷ thí rồi, ngươi đừng lo cứ đi đi, ta ở đây thay ngươi."
Lâm Thanh do dự một chút, nghiến răng nghiến lợi nói: "Được rồi, cho ta mượn nhẫn không gian, đợi ta đột phá Thần Thông, nhất định không quên ngươi, giúp thay ta."
"Đừng lo lắng, chúng ta là huynh đệ tốt mà.
Trần Quyền nói xong liền nhanh chóng lấy ra hai chiếc nhẫn: "Đây là ta đặc biệt chuẩn bị cho ngươi đấy."
"Huynh đệ tốt, đúng là chu đáo, chờ ta trở về.
Lâm Thanh vui mừng khôn xiết, cầm lấy nhẫn không gian đi ra ngoài.
Lâm Thanh rời khỏi nơi ở đến ngọn núi phía sau của Thanh Huyền Tông theo con đường quen thuộc, nhìn trận pháp bao phủ, lấy trận pháp dùng để khóa khí tức ra, rót nguyên lực vào, bàn trận lóng lánh ánh sáng màu lam bao phủ lấy người hắn.
Hắn khẽ khàng thăm dò, duỗi hai tay vào trong trận pháp, mà trận pháp cũng không có động tĩnh gì.
"Thần Ma đạo tràng thực sự thần kỳ, Gia Cát Thần Hầu quả là bậc thầy của trận pháp."
Lâm Thanh thầm khen ngợi một tiếng, trực tiếp bước vào trận pháp.
Thanh Huyền Tông.
Cuộc luận chiến diễn ra rất khốc liệt, bởi vì những đệ tử này rất mạnh, điều này đã làm cho tông chủ và các trưởng lão của Thanh Huyền Tông đắm chìm trong sự phấn khích, họ đã nhìn thấy hình ảnh Thanh Huyền Tông quật khởi rồi.
Đến lúc đó, họ sẽ đánh bại tứ đại tông môn, lấy hết tài nguyên của Vân Thuỷ thành, biến Vân Thuỷ thành thành địa bàn của Thanh Huyền Tông!
Về phần Lâm Thanh thiếu tông chủ, không ai có tâm trạng nhớ nhung hắn, ngoại trừ tông chủ, những người còn lại đều mong hắn chết đi.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất