Chương 232
Thần Ma đạo tràng.
Giang Thái Huyền cùng hai vị Thần Ma trở về, trước cửa đạo tràng đã tụ tập hơn mười người, đây đều là gia chủ của các gia tộc ở Vân Thủy thành.
"Tràng chủ, Thần Ma đạo tràng muốn đấu giá dược điền và sơn môn ư?
Vừa thấy được Giang Thái Huyền, những gia chủ này lập tức hồ hởi lại hỏi chuyện.
"Không sai, mười mảnh dược điền và cả bốn tòa phó sơn môn của Thanh Huyền Tông, đều sẽ được đem ra bán đấu giá.
Giang Thái Huyền nói.
"Dược điền và phó sơn của Thanh Huyền Tông?
Một đám người kinh ngạc.
Thanh Huyền Tông đứng hàng thứ ba trong năm đại tông môn, tông môn này vô cùng cường đại, dược điền cũng là dược diền trung phẩm, chỉ cần chọn đại một mảnh, số lượng dược liệu thu được hằng năm của nó cũng có thể bán ra hơn vạn nguyên tệ.
Còn có phó sơn thiên địa nguyên khí nồng đậm, và cả một số dược điền đã được khai phá, đây đều là những tài nguyên tốt nhất.
Tài nguyên tốt như vậy, sao Thần Ma đạo tràng lại mang ra đấu giá? Hơn nữa đây còn là của Thanh Huyền Tông nữa!
"Ba ngày sau, các ngươi tới ra giá là được rồi, về phần nguyên nhân cụ thể các ngươi sẽ biết ngay thôi.
Giang Thái Huyền sâu xa nói.
Với tính tình của Lâm Thanh, khẳng định sẽ tới chỗ khác khoe khoang mình đột phá Thần Thông, chẳng mấy chốc những gia chủ gia tộc này sẽ có thể biết được toàn bộ sự việc.
Đem những gia chủ của gia tộc này đuổi đi, mở ra Thần Ma đạo tràng, Hứa Trường Không oạch một chút chạy vào Đạo Tràng, bước lên truyền tống trận: "Ta muốn cùng sư phụ thương nghị."
Những dược điền, sơn môn này là tài nguyên cố định, hàng năm không biết có thể sinh ra biết bao nhiêu tiền, mà không phải một lần chỉ có bao nhiêu đó tiền.
Quan trọng nhất chính là, nếu mua tới tay được một trong số những tài nguyên này, Hứa Trường Không hắn sẽ có thể tại Vân Thủy thành đứng vững gót chân, ở chỗ này phát triển.
"Diệp Đạo, nhanh chóng cho người đi kêu Cầm Hi tới đây.
Giang Thái Huyền nói.
"Cầm Hi?
Diệp Đạo đứng dậy, dậm chân hướng Vân Thủy thành mà đi.
"Ừm, đấu giá hội sao có thể không có ngôi sao ca nhạc đến ca hát chứ? Mặc dù ngôi sao ca nhạc này còn chưa nổi danh.
Giang Thái Huyền thầm nói, bắt đầu nghĩ xem nên dùng ca khúc nào mới phù hợp.
Chẳng mấy chốc, tin tức truyền ra, Thiên Võng liền bùng nổ.
"Lâm Thanh làm sao có thể đột phá Thần Thông, treo lão tổ của Thần Kiếm Tông lên đánh."
"Mẹ nó, chỉ đánh lão tổ của Thần Kiếm Tông? Ta Thanh Sơn lão tổ không chỉ bị treo lên đánh, còn bị đoạt hai trăm nghìn nguyên tệ."
"Mấy thiếu tông chủ trước kia hay vũ nhục Lâm Thanh trên cơ bản đều quỳ phục rồi, chuyện này rốt cuộc là như thế nào?"
Trên Thiên Võng, Phương Tiến bọn người cảm thấy mờ mịt.
Lâm Thanh, Thiếu tông chủ Thanh Huyền Tông gây sự khắp nơi, gây họa cho mấy đại tông môn, quá đáng hơn là hắn bắt đầu cướp tiền.
"Tràng chủ, Lâm Thanh còn muốn làm tông chủ mạnh nhất, cầu người xuất thủ giết chết hắn."
Giang Thái Huyền: "..."
Nên hay không nên giết chết Lâm Thanh đây?
Dựa theo thực lực của Thần Ma đạo tràng, Lý Nguyên Bá và Võ Tòng cộng lại đã đủ sức đánh bại hắn, trong khoảng thời gian này bọn hắn sử dụng nhiều Thần Ma đan như vậy, sớm đã đột phá Đạo Quả hậu kỳ, nếu đánh tay đôi không đánh chết được, liên thủ tuyệt đối có thể giết chết.
Chỉ là không thể làm như vậy được, đến Thần Ma đạo tràng mua đồ sử dụng tăng thực lực, sau khi tăng lên không phải là muốn trở về khoe khoang sao? Nếu là khoe khoang một cái là chết, vậy còn ai mua đồ nữa?
"Giờ Lâm Thanh đang ở đâu?
Giang Thái Huyền đăng bài hỏi.
"Đang trên đường tới Vân Dương Tông, thiếu tông chủ Vân Dương Tông từng đấu với hắn.
Phương Tiến trả lời.
"Bảo Tống Nguyên với Hàn Mặc đánh tiếng kêu Lâm Thanh biết điều một chút, ba ngày sau đến Thần Ma đạo tràng tham gia buổi đấu giá, bổn tràng chủ có chuyện cần tuyên bố.
Giang Thái Huyền nhắn lại.
"Vậy không cần để mắt đến Lâm Thanh kia nữa?
Phương Tiến sốt ruột hỏi, lão tổ của Thần Kiếm Tông mới bị đánh một trận tơi bời đó, hắn nhất định phải đòi lại công đạo cho lão tổ.
"Người ta dùng tiền để nâng cao thực lực mà, ta lo thế nào được? Cả cha của hắn còn không để tâm tới hắn mà.
Giang Thái Huyền hừ lạnh một tiếng rồi tắt Thiên Võng.
Phương Tiến: "…"
Mấy gia chủ của các gia tộc khác cũng bối rối theo, lời tràng chủ nói cũng có lý, người ta tiêu tiền nâng cao thực lực của bản thân, bọn họ dựa vào đâu để xen vào?
Còn về cha của Lâm Thanh, tông chủ Thanh Huyền Tông thì thôi dẹp đi, bây giờ mà lão dám nói Lâm Thanh tiếng nào thử xem? Coi Lâm Thanh có đánh chết lão luôn không.
Giang Thái Huyền đóng Thiên Võng tiếp tục lấy hàng ra, xử lý mấy đơn hàng còn tồn lại.
"Trời ạ, lỡ Lâm Thanh nổi điên thì chúng ta phải làm sao đây?"
Mấy gia chủ còn lại lo sợ, nhốn nháo cả lên, nếu lỡ mà Lâm Thanh đột nhiên lên cơn điên chạy tới cướp tài sản của bọn họ, còn xử luôn lão tổ của gia tộc thì sau này bọn họ sẽ không còn chỗ đứng ở cái đất này nữa!
Nghĩ đến tương lai sau này lúc nào cũng bị một Thần Thông đè đầu cưỡi cổ, nhóm lão tổ bèn thương lượng xem có nên hùn tiền cho một người đột phá trước để kiềm chân Lâm Thanh.
Mà Lâm Thanh cũng không náo loạn lâu lắm, hắn chỉ đánh lão tổ của mấy tông môn một trận, uy hiếp cướp thêm ít tiền xong là bỏ về Thanh Huyền Tông luôn.
Lúc này mấy đại gia tộc mới thở phào một hơi.