Chương 235
Tiếng kêu thảm thiết đầy đau đớn kèm theo một tiếng gào thét vang lên, Cầm Hi và đám người của Phong trì chuyển phát nhanh đã sớm đã bị kinh động, giờ phút này đang vây quanh ở Thần Ma đạo tràng, vẻ mặt ngơ ngác.
"Đây là Thanh Ngọc Sư Vương?"
"Đêm hôm khuya khoắt đến đây gào thét gây chuyện?"
"Tự tin bao nhiêu mới dám tùy tiện như vậy nhỉ.
Đám võ giả Tiên Thiên sợ hãi nói.
"Vẫn may vẫn chưa đụng phải Lâm Thanh, hắn vừa đột phá Thần Thông xong, khẳng định không ngại làm thịt một con Thanh Ngọc Sư Vương để khoe khoang một chút.
Diệp Đạo nói.
Thần Thông?
Vân Thủy thành có Thần Thông?
Thanh Ngọc Sư Vương sợ tè ra quần, nếu ngươi sớm nói cho ta biết là có Thần Thông thì đến nhi tử ta cũng không cần, còn chạy đến tìm chết hả?
"Tha mạng, Thần Thông tiền bối tha mạng.
Vừa nghe có Thần Thông, lại nghĩ tới Lý Nguyên Bá trực tiếp giam giữ hắn thì lập tức sợ.
Cầu xin Thần Thông tha thứ thì không tính là mất mặt của yêu thú.
"Ta không phải Thần Thông.
Lý Nguyên Bá thản nhiên nói.
Oanh
Mặc dù không phải Thần Thông nhưng một luồng khí chất uy nghi phát ra giống hệt như ma, Thanh Ngọc Sư Vương chỉ cảm thấy bản thân bị rơi vào địa ngục đầy đáng sợ, mà người trước mặt thì lại là vị thượng thần cao cao tại thượng, còn hắn chỉ là một con sâu con kiến đầy hèn mọn.
"Ngươi...
Thanh Ngọc Sư Vương kinh hãi, thằng nhỏ cũng run lẩy bẩy.
"Được rồi, Tràng chủ, hiện tại hẳn là nói chuyện được rồi đấy.
Lý Nguyên Bá trực tiếp nếm Thanh Ngọc Sư Vương đến trước mặt của Giang Thái Huyền như thể ném rác.
"Thanh Ngọc Sư Vương?
Giang Thái Huyền cười mỉm mà nhìn Sư Vương, ừm, biết sợ rồi đây, thái độ không còn chút nào cuồng ngạo như lúc nãy.
"Tiền bối gọi ta là tiểu sư được rồi.
Thanh Ngọc Sư Vương vội vàng nói.
"Con của ngươi?
Giang Thái Huyền nhấc sư tử con lên.
"Nó đi theo tiền bối, là vinh hạnh..."
Bốp
Giang Thái Huyền lại tát thêm một cái, cười lạnh nói: "Nghĩ hay nhỉ, đi theo ta, lãng phí lương thực của ta? Nói cho ngươi biết, dùng mười vạn nguyên tệ, mua lại con của ngươi đi!"
"..."
Tràng chủ, thật là... Bọn người Cầm Hi che mặt, thật không biết nên nói như thế nào, đến cả yêu thú mà ngươi cũng lừa tiền à?
"Tiền bối, chẳng lẽ đang nói đùa với ta à?"
Thanh Ngọc Sư Vương ngơ ngác, mười vạn nguyên tệ?
Một con yêu thú như ta thì làm sao có nguyên tệ? Hơn nữa, kia là nhi tử ta đó, hậu duệ của Thanh Ngọc Sư Vương là thứ có thể dùng tiền để cân đo đong đếm sao?
"Con mẹ nó ai nói đùa với ngươi, biết đọc hàng chữ này không?
Giang Thái Huyền xòe ra tấm bảng gỗ.
"Thần Ma đạo tràng, tất cả đều có giá trị?
Mặc dù Thanh Ngọc Sư Vương đối với nhân loại không hiểu nhiều lắm nhưng một vài chữ của nhân loại vẫn biết chút chút.
"Ừm, xem ra có đọc qua sách.
Giang Thái Huyền gật gật đầu, vẻ mặt tán thưởng: "Yêu thú có văn hóa, không tệ, ta cho ngươi biết, tại Thần Ma đạo tràng của ta thì tất cả đều có thể bán lấy tiền, bao gồm cả con của ngươi."
Thanh Ngọc Sư Vương ngơ ngác mà gật đầu.
"Mà tiền này, là nguyên tệ, ngươi có thể dùng dược liệu mọc ở lãnh địa của ngươi hoặc khoáng thạch của mình để gán nợ, đương nhiên cũng có thể cả bán tộc đàn của ngươi.
Giang Thái Huyền nghiêm mặt nói.
"Ta, ta có trữ một ít.
Thanh Ngọc Sư Vương tỉnh ngộ, vội vàng nói: "Hẳn là có thể gom góp được mười vạn nguyên tệ."
"Không, hiện tại thì ngươi đã thiếu nợ ba mươi vạn.
Giang Thái Huyền buồn bã nói.
"Không phải mười vạn sao?
Thanh Ngọc Sư Vương mờ mịt.
Mấy người Diệp Đạo cũng mang vẻ mặt mờ mịt, mới vừa nói mười vạn, sao mới chút liền thành ba mươi vạn rồi?
"Đó là giá của con trai ngươi thôi, còn giờ cả ngươi cũng bị bắt làm tù binh rồi.
Giang Thái Huyền vẻ mặt bất đắc dĩ nói: "Nếu ngươi ôn tồn mà tới thương lượng thì đã là chuyện của mười vạn nguyên tệ rồi, nhưng ngươi lại biến nó thành một khoản tiền lớn - ba mươi vạn."
"Dù sao ngươi cũng là Sư Vương, chưởng quản của tộc đàn Thanh Ngọc sư tử, thân phận địa vị kia đều khác hẳn yêu thú Đạo Quả bình thường, không muốn hai mươi vạn nguyên tệ thì không phải là đang xem thường ngươi sao?"
"..."
Hình như cũng có lý?
Hắn là Sư Vương, địa vị cao quý, đúng là không phải yêu thú bình thường có thể so sánh.
Nhưng vì vậy mà hắn phải tốn thêm tiền ư?!!!
Đám người Diệp Đạo yên lặng nhìn mọi chuyện, rơi vào tay tràng chủ mà còn muốn bỏ chút ít tiền? Không ép ngươi một khoản, lột sạch ngươi thì sao xứng đáng với ba chữ Giang Thái Huyền?
"Tiền bối, Thanh Ngọc Sư tộc ta há có thể dùng tiền để đong đếm?
Thanh Ngọc Sư Vương rốt cục cũng phản bác lại một câu.
Một đám người dùng vẻ mặt nhìn đồ ngốc mà nhìn Thanh Ngọc Sư Vương, tự nâng cao giá trị bản thân?
Ở chỗ này, không có chuyện gì mà tiền không giải quyết được, trừ phi là Tràng chủ chướng mắt đối phương nên không chịu đáp ứng.
"Đến đây, đi theo ta.
Giang Thái Huyền kéo lấy Thanh Ngọc Sư Vương tiến vào Thần Ma đạo tràng.