Chương 316. Bắt yêu
Nhìn thấy bóng lưng tông chủ rời đi, khoé miệng Liễu Thanh Duyên nhếch lên cười: "Tiểu Vân Nhi à, cảm ơn ngươi, giúp ta kiếm được bốn mươi vạn, đợi tỷ tỷ tăng thực lực sẽ đưa ngươi đi bắt nạt người khác."
…
"Là một người quyết tâm trở thành sát thủ số một, mục tiêu của ta là không ngừng hoàn thành nhiệm vụ, theo đuổi đòn đánh hoàn mỹ, ra một chiêu làm kẻ địch chết."
"Nhưng mà ai có thể giải thích một chút được không, điều gì đã xảy ra với các võ giả của Thiên Quang thành vậy?"
Một gã thanh niên nhìn lên trời, vẻ mặt buồn bã: "Sao thế giới kinh khủng thế này?"
"Nhanh làm việc đi, Mã Lưu Địa, một canh giờ sau nếu không dọn đồ đạc xong, ta sẽ giết ngươi!" Một võ giả Tiên Thiên hung ác nhìn chằm chằm người thanh niên.
"Xong ngay, xong ngay.
Gã thanh niên nở nụ cười, nhanh chóng di chuyển bao tải, là bao đựng dược liệu.
"Lão Lưu, ngươi nhìn xem, chúng ta để mấy tên kia đi lấy quặng mỏ?
Một võ giả Tiên Thiên nhìn nhóm võ giả đang vác bao tải nói.
"Lưới bắt yêu để khai phá sông Thiên Duyên đã làm xong chưa? Trong sông Thiên Duyên yêu thú Trúc Cơ rất nhiều, mấy cường giả Trúc Cơ kia có đồng ý cùng nhau kiếm tiền không?
Lão Lưu không nhịn được hỏi.
"Đồng ý rồi, bọn họ cũng làm lưới bắt yêu, sau đó sẽ đi cùng chúng ta, chăm sóc lẫn nhau.
Võ giả Tiên Thiên nói.
"Được rồi, đem mấy tên cu li đi theo, thêm vài cái roi nữa, mấy cái này bị đứt hết rồi.
Lão Lưu giơ mấy cái roi bị đứt lên nói.
Ta nhịn!
Sát thủ giỏi ẩn nấp nên trốn ở tầng dưới cùng này, định bụng sau khi tìm được Mạnh Hiên sẽ tìm cơ hội một chiêu giết chết hắn. Tên võ giả tính toán như thế đó.
Tên sát thủ trẻ tuổi theo đám người lão Lưu ra khỏi Thiên Quang thành, hướng về phía sông Thiên Duyên.
"Hả? Đó là Mạnh Hiên?
Tên sát thủ vui mừng: "Cuối cùng cũng cho ta tìm được ngươi, giết ngươi, nhiệm vụ của ta sẽ…"
Ầm
Rầm một tiếng, cây roi dài xé rách không khí hung hăng quất vào tên sát nhân trẻ tuổi, lão Lưu lạnh nhạt nói: "Ngoan ngoãn chút đi, nhớ rõ thân phận của ngươi, tù binh của ta!"
"Lưu ca, Lưu ca ta sai rồi, ta không bao giờ lộn xộn nữa.
Tên sát thủ vội vàng ngồi xổm xuống van xin.
Ta mẹ nó cũng là sát thủ tung hoành thiên hạ, đối tượng nhiệm vụ ngay trước mặt mà phải cúi đầu khúm núm như một con chó, vật lộn giành sự sống!
Đợi ta tìm được thời gian thích hợp rồi, nhất định sẽ giết chết ngươi!
Nội tâm sát thủ sụp đổ, trong lòng hung tợn thề thốt, chỉ cần có một cơ hội, tự tay hắn sẽ ra một đòn hoàn hảo.
Mạnh Hiên đang hoang mang có nên đi tìm Hứa Trường Không hay không?
Đi thách đấu cao thủ? Nhưng nếu thất bại nữa thì sao? Ở chỗ này bản thân có thua thì cũng không ai để ý, nhưng một khi tới những thành trì đó, chuyện thách đấu thất bại rất có thể sẽ truyền tới sư môn.
"Tiền bối Dư Thanh, lần trước ngươi chỉ chúng ta săn yêu ở sông Thiên Duyên, xin hỏi, chỗ nào là vùng cấm?
Lão Lưu cẩn thận hỏi.
Thần Ma đạo tràng ở đây nên bọn họ không dám làm loạn, trước tiên phải xin chỉ thị, nếu không lỡ có liên quan gì đến Thần Ma đạo tràng vậy chẳng phải là xong đời luôn sao?
"Ngoại trừ Thần Ma đạo tràng với ba dặm quanh đây, còn lại các ngươi đều có thể săn.
Dư Thanh lạnh lùng nói.
"Cám ơn tiền bối Dư Thanh.
Lão Lưu chắp tay cảm ơn.
"Bắt yêu?
Mạnh Hiên bị cuộc trò chuyện thu hút, bước nhanh tới chỗ lão Lưu nói nhỏ: "Đại ca, có cần giúp không?"
"Ngươi… ngươi chính là người ngày hôm qua bị treo lên đánh, Mạnh Hiên đúng không?
Lão Lưu lộ vẻ kinh ngạc.
Có thể đừng nói đến chuyện này được không?
Bị đánh bại đã rất xấu hổ rồi, ngươi đừng bóc vết sẹo của ta chứ? Còn nữa, bị treo lên đánh là sao hả?
"Đại ca, không phải ta thì ai, ngươi cũng thấy rồi đấy, thực lực của ta cũng không tệ, mang ta theo với được không?
Mạnh Hiên vội vàng nói: "Ta còn có thể chất đặc biệt, Phong Linh thể!"
"Phong Linh thể? Thể chất cấp thấp?
Lão Lưu trầm tư một lát, mới nói: "Thử việc trước thử xem, một yêu thú Tiên Thiên, nhận hoa hồng một nguyên tệ, ngươi làm được không?"
"Thử việc? Một nguyên tệ?
Mạnh Hiên ngẩn ngơ, thử việc là cái gì, một nguyên tệ lại là cái gì?
"Thử việc chính là tạm thời dùng ngươi, nhưng nếu ngươi không cố gắng làm việc thì sẽ đuổi ngươi.
Lão Lưu thản nhiên nói, thấy Mạnh Hiên do dự, lão Lưu lạnh lùng cười nói: "Sông Thiên Duyên này yêu thú Tiên Thiên rất nhiều, trích phần trăm một con một nguyên tệ, nếu ngươi có thể bắt một trăm con, thì có một trăm nguyên tệ rồi."
"Nhưng mà, yêu thú Tiên Thiên rất khó bắt, huống chi là ở dưới sông.
Mạnh Hiên do dự nói.
"Chúng ta đã đặc biệt luyện chế lưới bắt yêu, nếu là Đạo Quả trở xuống, một khi bị mắc vào lưới thì thực lực lập tức bị áp chế bảy mươi phần trăm.
Lão Lưu tự hào nói.
"Làm, đại ca, nhận ta, ta nhất định cố gắng làm việc.
Mạnh Hiên vội vàng nói.
Có lưới bắt yêu, chắc chắn sẽ tốt hơn là một mình đến Yêu Thú Sơn Mạch.
"Tốt quá, Mạnh Hiên tự nhiên lại theo ta cùng đi bắt yêu, cơ hội ra tay của ta cuối cùng cũng đến, Mạnh Hiên, lần này ngươi trốn không thoát đâu!" Tên sát thủ lạnh lùng cười, trong lòng tràn đầy hưng phấn.