Chương 317. Quà ra mắt?
Lão Lưu dẫn theo hơn mười võ giả Tiên Thiên, hướng phía trước đi, đi được ba dặm, sau đó dừng lại, một lát sau, một đám võ giả lại đến, các võ giả này đều là Trúc Cơ.
"Hừ, giúp tên kia chạy tới thành trì luận võ nhưng đều bị cướp chỗ hết, chúng ta chỉ có thể tới đây kiếm chút tiền.
Một võ giả Trúc Cơ nhổ miếng nước bọt, khó chịu nói.
"Sớm muộn gì bọn họ cũng bị thương thôi, cứ tưởng mấy thành trì rất hỗn loạn, không ai bảo hộ, bị làm thịt cũng không biết làm thế nào.
Một võ giả Trúc Cơ lạnh lùng cười nói.
"Được rồi, đến nơi rồi.
Lão Lưu nhẹ giọng nói.
Cơ hội biểu hiện đã đến, sát thủ thầm cười, vội vàng chạy tới lớn tiếng nói: "Lưu ca, giờ ta bắt đầu công việc."
Biểu hiện bây giờ tốt một chút, nhận được sự tin tưởng của thằng nhãi này, về sau có thể tự do hoạt động mới có cơ hội ám sát.
Chỉ là hắn không ngờ tới, sắc mặt Lưu ca lập tức đen lại, rút roi ra đánh: "Mẹ nó nhà ngươi, có hiểu quy tắc không hả?"
Tên sát thủ choáng váng, tại sao lại đánh ta? Ta đang tích cực làm mọi thứ mà.
Đánh tên sát thủ một roi, lão Lưu vẻ mặt u ám xoay người, nhìn về đám võ giả Trúc Cơ: "Các huynh đệ, các ngươi đã mang theo mọi thứ chưa?"
"Mang rồi.
Một võ giả Trúc Cơ cười khẻ một tiếng, lấy ra một miếng thịt nát.
"Lưu ca đang muốn dẫn lũ yêu thú Tiên Thiên đó bằng thịt băm, để một lần có thể bắt được nhiều hơn.
Tên sát thủ khen ngợi.
"Ngươi mẹ nó câm miệng, ngươi có biết số thịt này là thịt gì không? Thịt của yêu thú Tiên Thiên đấy, ta bị ngu à, mà dùng thịt yêu thú Tiên Thiên để dụ yêu thú Tiên Thiên?"
Lưu ca nổi giận gầm lên một tiếng, chỉ vào tên sát thủ: "Ngươi mà nói thêm một câu nữa, ngươi có tin ta đem ngươi ném xuống cho yêu thú ăn không!"
Tên sát thủ dại ra, tại sao, tại sao lại mắng ta, ta nịnh nọt cũng không được sao?
Võ giả Thiên Quang thành thật kì lạ!
Nhìn thấy tên sát thủ sững sờ, Mạnh Hiên tò mò: "Đại ca, cái này để làm gì?"
"Quà ra mắt.
Lão Lưu trầm giọng nói, giơ tay lên: "Mấy vị sư huynh, rắc đồ xuống đi."
Quà ra mắt? Nghĩa là gì? Chúng ta không phải tới bắt yêu sao?
Rào rào
Những miếng thịt băm nhỏ rơi xuống sông, lão Lưu và đám võ giả Thiên Quang thành nhanh chóng đứng thành hàng và cúi đầu hành lễ: "Võ giả Tiên Thiên của Thiên Quang thành Lưu Toàn Quang, võ giả Trúc Cơ Triệu Nham, tới đây để xin cơm ăn, hy vọng đại ca Long Xà tộc, các tiền bối chỉ đường cho."
Rào rào
Mặt nước yên tĩnh ban đầu của sông bỗng khuấy động trong tích tắc, những con yêu xà nhiều màu sắc nhô đầu lên khỏi mặt sông, phun thư ra, lạnh lùng liếc nhìn Lưu Toàn Quang một cái, sau đó mới nuốt thịt nát và bơi về phía hạ lưu.
"Cảm ơn Long Xà tộc đại ca, các tiền bối nể tình.
Lưu Toàn Quang Cung cùng các võ giả vội vàng hành lễ.
Tên sát thủ, Mạnh Hiên đều choáng váng, dưới sông toàn là rắn?
Đậu xanh, vừa rồi nếu đi xuống là bị rắn ăn thịt rồi!
Con sông này từ lúc nào lại nguy hiểm đến vậy?
Long Xà tộc không phải là yêu tộc cấp cao sao, sao lại chạy đến sông này sinh sống?
"Còn ngây ra đó làm gì, Long Xà tộc đều đã cho chúng ta ở đây kiếm cơm rồi, không như các ngươi, một chút năng lực cũng không có.
Lưu Toàn Quang chửi rủa.
Mạnh Hiên thở hổn hển, thật là nguy hiểm, nhưng cũng may là trước đó hắn không nghĩ tới một mình đến sông Thiên Duyên này làm, nếu không chắc không còn cả bã.
Tên sát thủ run rẩy nhìn đám yêu xà rậm rạp kia, hai chân run lên: "Lưu ca, chuyện này là sao vậy?"
"Nhóc con còn phải học nhiều nhiều, tưởng tài giỏi thì có thể tung hoành thiên hạ được sao?
Lưu Toàn Quang chế nhạo, khinh thường nói: "Ở đây, thứ đầu tiên không thể đắc tội chính là Thần Ma đạo tràng, thứ hai chính là đám rắn đó, nếu không, ta cũng không cứu được ngươi."
Long Xà? Mạnh Hiên hít một hơi thật sâu, hắn đã gặp qua Long Xà kia, rất giàu, nếu không phải đánh không lại nó, thì hắn đã cướp của nó rồi, hiện tại nhìn thấy mấy con rắn này, hắn không còn chút dã tâm nào nữa.
Một đám võ giả Tiên Thiên lấy ra những con tàu to bằng bàn tay, đổ nguyên lực vào, ngay lập tức biến chúng thành những con tàu dài tới vài trượng: "Mới bắt đầu có thể sẽ không có yêu thú, nhưng Long Xà đi rồi, nơi này rất nhanh thôi sẽ có yêu thú đến."
"Chúng ta cũng có thể đi lên một chút để có thể bắt được nhiều yêu thú hơn.
Lưu Toàn Quang dừng lại rồi nói: "Hơn nữa, lão ca Triệu Nham luôn liên lạc với Long Xà tộc, nếu có yêu thú khó bắt thì mời Long Xà ra tay, đến lúc đó chúng ta tặng con mồi cho chúng nó."
"Được, ta đã bàn bạc với Long Hạo, nếu gặp phải yêu thú Đạo Quả giải quyết không được, thì nó sẽ ra tay, chỉ cần là yêu thú Đạo Quả.
Triệu Nhâm thản nhiên nói.
"Vậy bắt đầu đi, hơn nữa tin tức đã được chặn lại, đừng truyền ra ngoài.
Lưu Toàn Quang trầm giọng nói.
"Lão Lưu đừng lo lắng, kẻ nào dám phát tán, ta sẽ giết cả nhà hắn.
Triệu Nham lạnh lùng nói.