Chương 318. Tỷ đệ tốt
"Thần Ma đạo tràng, ta đến rồi đây."
Tiếng cười khẽ vang lên, một bóng người xinh đẹp đi tới, Liễu Thanh Duyên lại lần nữa đến Thần Ma đạo tràng.
"Hoan nghênh.
Dư Thanh gật đầu nhẹ.
"Thần Võ Linh từ Nhập Môn đến Thần Thông, còn có mười sợi linh khí Tiên Thiên, hai viên Thần Ma đan…"
"Liễu Thanh Duyên tiểu thư, có muốn xem phương án bồi dưỡng Thần Thông của bọn ta không?
Dư Thanh chậm rãi lấy ra một tờ giấy, đưa cho Liễu Thanh Duyên.
"Ba mươi sợi linh khí Tiên Thiên, ba viên kỹ năng đan Thần Thông, công pháp từ Nhập Môn đến Thần Thông, năm viên Thần Ma đan, tổng cộng sáu mươi mốt vạn một trăm năm mươi nguyên tệ.
Liễu Thanh Duyên trầm mặc, nhìn Dư Thanh nói: "Thiên Võ Tông có phải là người của các ngươi không?"
"Liễu tiểu thư có ý gì?
Dư Thanh khó hiểu hỏi.
"Ta vừa hay có đủ sáu mươi vạn…" Liễu Thanh Duyên giọng run run nói.
Phương án của ngươi không phải là đặc biệt chuẩn bị cho ta đấy chứ?
Ta lừa tông chủ, cộng thêm phần thưởng Thần Thông, dự chi một năm cung phụng thì mới được có sáu mươi hai vạn, ngươi lại cho ta món hàng giá sáu mươi mốt vạn?
Dư Thanh im lặng một chút, mới nói: "Ta đề nghị ngươi mua ba mươi mốt sợi nguyên khí Tiên Thiên."
Ngươi để ta giữ lại hơn ba nghìn nguyên tệ, cái gì cũng mua không được à?
"Đương nhiên, Liễu tiểu thư cũng có thể tiết kiệm hai trăm vạn, mua đạo cảnh Trường Sinh.
Dư Thanh thản nhiên nói: "Dù sao cũng phải tiêu, tăng thực lực càng sớm không phải càng tốt sao?"
Đúng thế, dù sao cũng phải tiêu, chỉ là hơi đau ví…
Sau khi mua gói Thần Thông, Liễu Thanh Duyên hết tiền, không có tiền nhưng thực lực lại có thể tăng lên, đang chuẩn bị luyện hoá thì có một đôi mắt tội nghiệp nhìn nàng chằm chằm.
"Tiểu Hạo đệ đệ.
Liễu Thanh Duyên khẽ cười nói.
"Sư tỷ, ngươi giàu thật đấy.
Long Hạo tỏ vẻ ghen tị, sau đó lấy ra một yêu thú Tiên Thiên: "Đại ca Dư Thanh, đây là con yêu thú làm ta tốn sức cả ngày đấy."
Da mặt Dư Thanh nhăn lại: "Yêu hổ Tiên Thiên bình thường thôi, hai mươi nguyên tệ."
"Cảm ơn đại ca Dư Thanh.
Long Hạo vui vẻ nhận lấy hai mươi nguyên tệ, vui vẻ ngẩng đầu lên: "Tốt quá rồi, một ngày ta giết một con, sau trăm năm ta có thể trở thành Long Xà cường đại rồi."
Liễu Thanh Duyên há hốc mồm, vì sao có cảm giác rất muốn đồng cảm với nó?
Đáng thương quá, có hai mươi nguyên tệ mà đã hạnh phúc như vậy rồi.
"Liễu tỷ tỷ, đệ chia cho tỷ một nửa.
Long Hạo vui vẻ bò qua, phun ra mười nguyên tệ, đưa cho Liễu Thanh Duyên.
"Ta…" Liễu Thanh Duyên há hốc mồm, sao tự dưng nàng lại thấy xấu hổ thế này? Người ta gọi mình là tỷ tỷ, mệt muốn chết mới giết được con yêu thú Tiên Thiên đầu tiên, kiếm được hai mươi nguyên tệ mà còn chia cho nàng một nửa.
Còn bản thân có sáu mươi hai vạn nguyên tệ mà chưa bao giờ nghĩ đến Long Hạo.
Liễu Thanh Duyên cầm mấy món hàng Thần Ma vô cùng áy náy.
"Cao thủ!" Dư Thanh khen, Long Hạo ngoài việc hơi kém một chút thì đầu ốc thật sự thông minh.
"Tiểu đệ, ngươi chờ ta tăng thực lực xong sẽ đưa ngươi đi kiếm nhiều tiền.
Hai mắt Liễu Thanh Duyên đỏ lên, kiên định nói: "Tỷ tỷ có đồ ăn thì nhất định không để ngươi đói."
"Tỷ tỷ, tỷ tỷ tốt của ta.
Long Hạo khóc, nước mắt từng hạt không ngừng tuôn rơi.
Chết tiệt, ta nhìn không nổi nữa, muốn vạch trần con rắn này…Dư Thanh quyết định quay đầu sang một bên.
"Đệ đệ, đệ đệ tốt của ta.
Liễu Thanh Duyên mắt đỏ hoe, ôm Long Hạo.
"Tỷ, ta phải trở về rồi, lần này lén lút chạy ra ngoài, hiện tại đang bị một yêu thú giam giữ làm nô lệ, ta phải về càng sớm càng tốt nếu không sẽ bị đánh.
Long Hạo lấy đuôi lau nước mắt, nhanh chóng chạy ra ngoài đạo tràng.
"Đệ đệ, người chờ ta, chờ ta tăng thực lực, sẽ giúp ngươi giết cho yêu thú đáng ghét đó.
Liễu Thanh Duyên trầm giọng nói.
"Tỷ tỷ, ta chờ ngươi.
Long Hạo bỏ lại một câu, chạy thật xa.
"Mười nguyên tệ? Lúc trước thấy ngươi là Trúc Cơ rồi, còn mang theo yêu thú Tiên Thiên đến nữa, tưởng ta ngốc chắc?
Liễu Thanh Duyên cười lạnh, lấy mười nguyên tệ rời đi.
Dư Thanh ngây người nhìn tất cả mọi chuyện, nhân tài, đậu xanh đều là nhân tài!
"Ta vẫn còn quá trẻ.
Dư Thanh ngẩn người, cắt đứt ý nghĩ muốn lừa Long Hạo trước đó.
Kiểu này có đem nhà họ Dư đến lừa Long Hạo thì nhà họ Dư đến cái quần cũng không còn mà mặc mất.
Ầm
Đột nhiên, một đường khí tức cường đại quét qua, nguyên khí thiên địa dao động dị thường, lực lượng kinh khủng lan tràn khiến Dư Thanh chấn động.
"Muốn bị đánh thì cút xa một chút, ở đây mà còn dám làm bậy?
Dư Thanh ngẩng đầu thấy thấp thoáng hai bóng dáng, trong đó có một người hắn biết, là võ giả Đạo Quả của Thiên Quang thành, còn một người không biết là ai.
"Chỉ là một con kiến mà cũng dám làm càn!" Võ giả trẻ hừ lạnh một tiếng, một chưởng xuống, chưởng lực dồi dào hoá thành một bàn tay khổng lồ che trời.
"Ngươi mẹ nó muốn chết cũng đừng liên luỵ đến ta!" Đạo Quả Thiên Quang thành biến sắc, một chưởng đẩy lui võ giả trẻ, vội vàng xuống dưới, lao thẳng về phía chưởng lực đó.
Đây là cánh cổng của Thần Ma đạo tràng, Dư Thanh lại là nhân viên cửa hàng của Thần Ma đạo tràng, động vào Dư Thanh chẳng khác nào đập vào mặt Thần Ma đạo tràng!
"Người trẻ đúng là quá kiêu ngạo, dễ chết đấy.
Vẻ mặt của Dư Thanh không thay đổi, thân như tảng đá, không nhúc nhích, tràng chủ và hai đại nhân đang ở phía sau, hắn mà chết thì thật là chuyện cười.
Ầm
Một tiếng chấn động, võ giả Đạo Quả của Thiên Quang thành rốt cuộc cũng bắt kịp chưởng lực, một chưởng đánh ra, hai chưởng lực hội tụ trong không trung, nổ tung, khí tức mạnh mẽ lan tràn, Dư Thanh lui về phía sau hai bước, khuôn mặt âm trầm.