Chương 254: Chung Kết
Mãi cho đến sắc trời dần tối Tiểu Hoàng mới từ ngoài phòng đi vào nhà, chỉ là thân ảnh đó nhìn qua có vẻ rất tiều tụy.
- Lệ lệ?
Tiểu Diễm nuốt một con cá lớn mập mạp từ trong thùng vào bụng, dùng ánh mắt nghi ngờ nhìn Tiểu Hoàng. Không biết có phải do nó bị ảo giác hay không, tại sao lại cảm thấy bộ dạng của con vịt này rất tiều tụy.
Tiểu Hoàng mặt ủ mày chau đặt mông ngồi trên mặt đất, đồ ăn trước mắt dù có ngon thế nào đi nữa cũng không thể dụ dỗ được nó.
Mình thật ngốc, đúng là ngốc.
Bây giờ Tiểu Hoàng rất muốn khóc, nhưng nó biết mình là một con vịt nhỏ rất kiên cường, một con vịt nhỏ kiên cường sẽ không bao giờ khóc.
Bây giờ tạm thời Cao Bằng không muốn quan tâm tới con vịt tham lam này. Rõ ràng chính mình đã kiếm lời giúp nó một bút tiền tài bất nghĩa, kết quả cái tên này lại lén lút giấu bản thân đi mua, lại còn đặt cược nhiều như thế, chỉ sợ số tiền mà hắn kiếm được ngày hôm qua đều dùng hết để đánh bạc rồi.
- Tự gây nghiệt!
Cao Bằng cười lạnh.
Tiểu Hoàng nước mắt lưng tròng tủi thân nhìn Cao Bằng, vốn đang muốn nhận được chút an ủi từ Cao Bằng, kết quả lại nhận được một câu trả lời tàn khốc như thế, Tiểu Hoàng thiếu chút nữa đã khóc rống lên.
- Ta hỏi ngươi, ngươi làm thế nào để ông chủ tiệm bán cho ngươi? Chắc chắn chủ tiệm không thể nào nghe hiểu ngươi đang nói gì rồi.
Cao Bằng đột nhiên nghĩ đến cái gì đó, giống như cười mà không phải cười nói với Tiểu Hoàng.
Tiểu Hoàng còn tốt, nhất thời chưa kịp phản ứng, nhưng A Ban đang đứng cách đó không xa lại giật mình một cái.
Mình sớm đã biết cái con vịt Tiểu Hoàng này không phải thứ đáng tin cậy gì mà.
A Ban đột nhiên đứng ngồi không yên, trong lòng làm thế nào cũng không thể bình tĩnh lại. Vụng trộm nhìn thoáng qua bóng lưng Cao Bằng, chắc hẳn còn chưa phát hiện ra là mình làm đâu.
Ngay sau đó nó đứng dậy, thừa cơ chạy trốn mất tích.
- A Ban là một con nhện có văn hóa, chữ viết của hắn siêu đẹp mắt.
Tiểu Hoàng lắp bắp nói.
A Ban đang chạy trốn nghe thấy những lời này thiếu chút nữa ngất đi, tranh thủ thời gian chạy tới sau vườn đào hố đem mình chôn xuống đó.
Chuyện này không có quan hệ gì với mình, mình là kẻ vô tội.
A Ban đột nhiên cảm thấy thân phận nhện có văn hóa của mình cũng không an toàn cho lắm. Mình biết đọc sách, còn biết viết chữ nữa, có thể nào vì bản thân mình biết quá nhiều thứ nên sẽ bị Cao Bằng nghi kỵ hay không.
- À, thì ra là A Ban sao.
Cao Bằng gật đầu đi đến đằng sau vườn, lấy chân đạp lên một chỗ đất vừa được đào lên, lạnh giọng nói.
- Đừng có mà giả chết, có phải ngươi cảm thấy chữ viết của mình rất đẹp mắt đúng không. Phân dính trên mông của mình còn chưa lau sạch mà đã có thời gian đi quản chuyện của người khác, nếu như ngươi thích học tập như thế thì hãy học ngữ văn tới trình độ cao trung đi.
Trải qua trận phong ba này, ngày thứ hai Tiểu Hoàng ôm một cuối sách dày cộm ngồi ở góc phòng, trên bìa sách viết « Tài chính và Phố Wall ».
Tiểu Hoàng ôm cuốn sách này ngồi ngây ngốc hết 3 tiếng.
Cuối cùng nó đứng dậy, yên lặng đi tới bên cạnh thùng rác rồi ném cuốn sách vào bên trong.
- Không học được!
Tiểu Hoàng yên lặng nói, sau đó cúi đầu đưa mắt nhìn lên cơ ngực phình lên của mình. Tự dưng Tiểu Hoàng nghĩ tới cái gì đó, thì ra mình vẫn luôn sai lầm.
…..
Hôm nay chính là ngày bắt đầu vòng tranh tài thứ ba, khác biệt với hai vòng trước chính là vòng thứ ba đã hủy bỏ cơ chế những tuyển thủ trong cùng một khu vực không thể đấu với nhau.
Bây giờ vòng thứ ba còn lại mười sáu tuyển thủ, so với sáu mươi tư người vòng thứ nhất thì đã đào thải hết ba phần tư.
Người có thể đến vòng thứ ba này trên cơ bản đều là hạt giống đứng đầu các đại khu, cho dù trước đây có phải là hắc mã hay không thì bây giờ họ cũng biến thành thiên tài của các đại khu.
Mười sáu người nghe thì cũng không ít, nhưng mà phân đến mỗi đại khu tương ứng thì nhân số không nhiều lắm, mỗi khu nhiều thì chỉ khoảng ba bốn người, ít thì một hai người, thậm chí có khu toàn quân bị diệt.
Khu Hoa Hạ bây giờ có bốn người tiến vào vòng ba, theo thứ tự là Trương Dực, Quân Mạc Y, Cao Nhạc Sĩ, Long Băng Vũ.
Hiện nay là khu có số tuyển thủ thăng cấp nhiều nhất, cũng coi như cho Hoa Hạ nở mày nở mặt được một lần.
Ngự Sử có thể thăng cấp đến giai đoạn này đều có ngự thú thành danh của riêng mình, cũng là một con ngự thú mạnh nhất và là chủ lực trung tâm của đám ngự thú trong tay họ.
Ngự thú chủ lực của Trương Dực là Thiên Hỏa Khuyển hệ Hỏa, trên mạng bị người nhiều chuyện xưng là Hỏa Cẩu Vương. Căn cứ tin tức ngầm, Trương Dực đã từ chối cái danh xưng này.
Ngự thú chủ lực của Quân Mạc Y là Hắc Hoặc Thủy Mãng, mà ngự thú chủ lực của Cao Nhạc Sĩ là một con Huyết Giác Khải Lang cấp Thủ Lĩnh phẩm chất Hoàn Mỹ.
Còn Ngự thú chủ lực của Long Băng Vũ là một con Cực Địa Kim Quy phẩm chất Hoàn Mỹ.
Chỉ có Thiên Hỏa Khuyển của Trương Thiên Dực là phẩm chất Sử Thi, còn lại ba ngự thú chủ lực kia chỉ có phẩm chất Hoàn Mỹ, coi như ở trong loại tranh tài cỡ lớn này thì phẩm chất Sử Thi vẫn cực kỳ hiếm thấy.
Vận may rất tốt, bốn tên tuyển thủ của khu Hoa Hạ không có phát sinh nội chiến, toàn bộ đều bị ghép đôi với các tuyển thủ của đại khu khác.
Sau khi có kết quả rút thăm, bốn tuyển thủ đều thở dài một hơi, Cao Bằng không có đảm nhiệm vai trò trọng tài trong trận đấu của bốn người bọn họ.
Không biết vì sao trong khoảng thời gian này, trên internet truyền lưu một cỗ tà phong…
Tám tuyển thủ của Hoa Hạ bị đào thải trong đó có sáu người là do Cao Bằng đảm nhiệm vai trò trọng tài.
Đương nhiên sáu tuyển thủ kia đúng là tài nghệ không bằng người, khán giả cũng thấy rất rõ ràng, nhưng cái tỷ lệ này cũng quá trùng hợp rồi.
Dù cho không tin những thứ này nhưng cũng có không ít người nhịn không được phải nói thầm.
Cao Bằng cũng dở khóc dở cười, chuyện này thật ra không liên quan gì tới hắn, hắn cũng là người khu Hoa Hạ, hắn đương nhiên hi vọng tuyển thủ khu Hoa Hạ có thể thắng lợi.
Nhưng tuyển thủ đánh không lại, mà hắn thân là trọng tài cũng không thể xắn tay áo tự thân lên trận được. Cao Bằng bất đắc dĩ, trên thực tế vị trí trọng tài này cũng không có gì hay, ngoại trừ ngay từ đầu còn có chút kích động, còn lại chỉ là sự lặp lại khô khan mà thôi.
Đối thủ Trương Dực là hạng nhất khu Ưng Liệt, Brownie. Lúc trước đệ nhất khu Hoa Hạ Du Lạc chính là bị Brownie đào thải, bởi vậy có rất nhiều người có sự chờ mong rất lớn đối với trận đấu này.
Thậm chí Trương Dực bị rất nhiều người chụp mũ là hy vọng của toàn thôn.
Ngự thú hệ Hỏa phẩm chất Sử Thi quyết đấu ngự thú hệ Mộc phẩm chất Sử Thi, kết quả của trận đấu này cũng làm rất nhiều người mong chờ. Từ vừa mới bắt đầu Thiên Hỏa Khuyển của Trương Dực đã ở vào thượng phong, trên sàn thi đấu liệt diễm ngập trời, sóng lửa cực nóng từng tầng từng tầng đập vào mặt, thiêu đốt cho Ai Hào Xà Thụ kêu thảm không thôi.
Tiếng kêu của Ai Hào Xà Thụ rất quỷ dị, tiếng khò khè phát ra từ trong hốc cây, cuối cùng vẫn là Brownie chủ động lựa chọn đầu hàng, đau lòng mang theo ngự thú xuống tiếp nhận trị liệu.
Sau khi tiến vào vòng tranh tài thứ ba tiến độ đột nhiên tăng nhanh, từng tràng chiến đấu kịch liệt đặc sắc để cho người xem bên ngoài hò hét đã nghiền, cái giá vé vào cửa này cũng coi như đáng giá.
Ngự thú cấp Thủ Lĩnh đã có thể làm được nguyên tố ngoại phóng, chỉ là không có khủng bố như ngự thú cấp Lĩnh Chủ thôi, nhưng đặc hiệu lại không kém chút nào. Từng quyền va chạm kịch liệt, một số người xem thấy chỗ đặc sắc thậm chí không nhịn được cao giọng gào thét.
Cao Bằng nhìn thấy tất cả những thứ này, đột nhiên hắn nghĩ tới đấu thú trường dưới mặt đất.
Thật ra thì cũng không có bao nhiêu khác biệt?
Chỉ là một bên khoác cờ xí chính thức, còn một bên là thi đấu phi pháp.
May mà mình chỉ là một trọng tài, Cao Bằng đột nhiên cảm thấy may mắn.
----------
Dịch: Trúc
Beta: B
Team: MBMH Translate
Truyện được cập nhật độc quyền tại manhuavn.top