Chương 350: Lưới giăng đầy trời
.
Cái chết của Tôn Sách vốn có rất nhiều điểm đáng ngờ, kỳ thật còn một cách nói khác.
Năm đó Tôn Sách cắt đứt với Viên Thuật. Sau khi bất ngờ đánh chiếm Lư Giang, đánh cho Hoàng Tổ đại bại và thắng lợi Dự Chương một cách dễ dàng, nhất thời uy danh đại chấn, đội hình cường thịnh.
Võ tướng Chu Du, Trình Phổ, Thái Sử Từ, Hoàng Cái và Lỗ Túc, văn thần Trương Chiêu, Trương Hoành và đám người Ngu Phiên đều là những người đi theo Tôn Sách khi đó.
Những thành viên dưới trướng Tôn Sách có ba thành là đến từ phụ thân Tôn Kiên của y, bảy thành là dựa vào chính bản thân y lôi kéo.
Những tinh anh Tôn Quyền thống lĩnh lúc này, gần như toàn bộ là kế thừa từ Tôn Sách.
Đơn Phi là một nhân sĩ thành công, nhưng trong mắt thế nhân, Tôn Sách khi đó so với Đơn Phi còn thành công hơn rất nhiều.
Tôn Sách càng giống như có quầng sáng của diễn viên chính, khi chết y mới có hai mươi sáu tuổi, nhưng y lại làm được những chuyện mà tuyệt đại đa số những người khác ở tuổi hai mươi sáu không làm được.
Khi đó Tôn Sách tư thế oai hùng, khí thế đang thịnh. Vốn có hai con đường đi, một là tiến về phía tây mưu đồ Kinh Châu, một là tiến lên phía bắc liên thủ với Viên Thiệu đối phó Tào Tháo.
Lưu Bị tiếc nuối Tôn Sách chưa xuất chiến mà đã bị chết. Theo Lưu Bị đánh giá, Tôn Sách cũng rất muốn đánh một trận với lão Tào.
Khi đó đến Tào Tháo đều phải khen Tôn Sách tuổi trẻ tài cao!
Ai cũng muốn nhìn xem Tôn Sách có thể đạt đến được thành tựu nào, nhưng lúc ấy có rất ít người dự đoán được Tôn Sách sẽ chết!
Người như thế làm sao không rõ lý do liền chết đi?
Một trong những người dự đoán được chuyện này là Smart Quách Gia. Đơn Phi nhanh chóng suy nghĩ, hắn nhớ rõ trong lịch sử từng ghi lại, Tôn Sách cố ý mưu đồ phía sau Tào Tháo, Tào Tháo kích động không ngừng. Quách Gia lại nói Tôn Sách vừa mới chiếm được Giang Đông, vì cầu kiến công lập nghiệp giết vô số hào kiệt, y tuy rằng đủ huynh đệ, cũng kết giao một đám huynh đệ, nhưng y tự cao võ công cao cường, ít phòng bị, nếu có người muốn đối phó y, thì khiến y chết không khó.
Quách Gia nói ra những lời này chưa được mấy ngày, Tôn Sách liền chết rồi.
Sau đó rất nhiều người đều nói Quách Gia ngươi thật sự là thần, ngươi nói kẻ nào chết kẻ đó liền chết. Đây là do Quách Gia ngươi an bài người hạ thủ để lừa gạt người khác đi?
Đơn Phi đối với giả thuyết này không dám khẳng định. Thầm nghĩ nếu nói ngươi sẽ chết liền biến thành hung thủ, vậy các thầy bói đều có hiềm nghi gây án. Anh em vùng Đông Bắc không có việc gì cũng nói giết chết ngươi, nếu cảnh sát đều dựa theo tiêu chuẩn này để phá án, những anh em vùng Đông Bắc tiền đồ thật sự khó lường.
Nói nói về mặt pháp luật thì không thể lấy làm bằng chứng được.
Huống chi từ trước lúc Quách Gia nói ra những lời này, thủ hạ của Tôn Sách là Công Tào Ngu Phiên cũng đã nói ra những lời cực kỳ tương tự Quách Gia.
Chuyện này không phải là Ngu Phiên cùng Quách Gia hợp mưu đi?
Quách Gia không quá giống người sẽ an bài thích khách xử lý Tôn Sách. Quách Gia người này kỳ thật tâm địa khá mềm, tuy rằng y lải nhải hệt như Đường Tăng, thần thông như Tôn Hầu Tử, nhưng y chỉ thích giảng đạo lý, không thích động đao thương.
Đây là một loại tu dưỡng, Quách Gia càng giống biến tu dưỡng thành tín ngưỡng.
Thấy Lục Tốn đề cập đến Hứa Cống liền biến sắc, nói vậy cũng là nghĩ đến việc này. Đơn Phi tâm tư bay nhanh, thầm nghĩ Tôn Dực tìm Trường Sinh Hương, tra nguyên nhân cái chết của Tôn Sách, tiếp theo liền có môn khách của Hứa Cống đến đánh hơi, Đàn Thạch Xung lại đúng dịp đến nơi này.
Mẹ nó! Đàn Thạch Xung và những người này có cấu kết... Cũng có liên quan đến Trường Sinh Hương.
Đơn Phi càng nghĩ càng nhập thần, rồi đột nhiên trong óc chấn động. Hắn nhớ rõ có người nói qua lúc trước Tôn Sách cũng đang âm thầm điều tra Trường Sinh Hương!
Là ai nói những lời này?
Đúng rồi, là Diêm Hành!
Hắn nhớ rõ lúc trước khi hắn cùng Diêm Hành nhảy vào hố lửa, cùng rơi vào cạm bẫy của Tào Quan. Diêm Hành từng khoe khoang nói ra chuyện Trương Giác tìm Tam hương, chẳng những bên trong quân Hoàng Cân có rất nhiều người biết, đến Tôn Sách năm đó cũng âm thầm điều tra chuyện này!
Khi đó Đơn Phi hắn đến Tam hương có hay không cũng không quá khẳng định, tự nhiên không để những lời của Diêm Hành trong lòng. Nhưng hiện giờ nghĩ đến, tin đồn không có căn cứ, cũng không thể không có nguyên nhân. Diêm Hành khi đó cũng không cần phải đem chuyện này đẩy cho một người đã chết.
Nói như vậy Tôn Sách đích xác cũng đi tìm Trường Sinh Hương! Kết quả như thế nào? Tôn Sách là vì Trường Sinh Hương mà chết?
Đơn Phi nghĩ đến đây, thầm nghĩ hiện giờ Tôn Dực lại đang tìm Trường Sinh Hương, Từ phu nhân nói Tôn Dực là đang truy tra nguyên nhân cái chết của đại ca y, Tôn Hà vội vội vàng vàng từ Lư Giang chạy tới, ông ta rất để ý bộ bạch cốt trong căn phòng bí mật của Quy Lãm, thậm chí đích thân thẩm vấn Quy Lãm. Đến Bàng Thống đều nhìn ra trong lòng những người này có quỷ. Tôn Hà đi theo Tôn Sách nhiều năm, nếu Tôn Sách tìm Trường Sinh Hương, Tôn Hà cũng rất có khả năng biết đến Trường Sinh Hương.
Bộ dáng của Tôn Thượng Hương giống như cái gì cũng biết, nhưng cái gì cũng không nói. Thêm Từ Tuệ cái gì cũng nói giống như biết hết vậy...
Vụ án dường như rành mạch rõ ràng, hết thảy tất cả đều có liên quan đến Trường Sinh Hương.
Tôn gia và Trường Sinh Hương có muôn vàn quan hệ!
Đơn Phi cảm giác chính mình một khắc này biến thành Kha Bắc, nhưng biết còn thiếu một ít manh mối mấu chốt.
Từ Nguyên nào biết Đơn Phi đầy đầu đều là tâm tư khác, thấy hắn trầm ngâm không nói, cho là hắn coi trọng quân tình, rốt cục nói: -Những người đó không phải thủ hạ của Hứa Cống, hẳn là nhân mã của Hứa Sinh.
Mẹ nó!
Còn có thể chơi đùa nữa hay không, kính nhờ ngươi nói cho tròn câu được không hả? Ta vừa rồi phân tích một đống, chẳng lẽ căn bản không có bất cứ tác dụng gì?
Không thể nào, lúc này Sơn việt là thủ hạ của ai, cũng không thay đổi phán đoán vừa rồi của hắn.
Hứa Sinh lại là ai? Là thân thích của Hứa Cống sao?
Khi Đơn Phi đang cân nhắc, Lục Tốn sắc mặt nghiêm nghị, không chút nào coi suy đoán sai lầm là hổ thẹn, cau mày nói: -Đây chẳng lẽ là Dương Minh Thần Xạ Quân dưới trướng Hứa Sinh hay sao?
Từ Nguyên thần sắc ngưng trọng gật đầu.
Đơn Phi hơi nhíu mày hỏi: -Hứa Sinh là ai? Rất nổi danh sao?
Thấy mọi người kinh ngạc nhìn hắn, Đơn Phi cảm giác Hứa Sinh người này khẳng định rất có danh tiếng, nhưng hắn thật sự không có ấn tượng gì đối với người này.
Lục Tốn thấy Đơn Phi không biết, lập tức giải thích nói: -Đơn Thống Binh, Hứa Sinh là người Hội Kê, là phụ thân của nghịch tặc Hứa Xương.
Ta ngay cả lão tử cũng không biết, càng không biết con của ông ta.
Đơn Phi trầm mặc, Lục Tốn rốt cuộc nhìn ra Đơn Thống Binh không gì không làm được này rốt cục cũng có nhược điểm, phấn chấn giải thích nói: -Hứa Xương từng đại nghịch bất đạo tự xưng Dương Minh Hoàng đế, Hứa Sinh tự xưng Việt Vương, Hứa Xương có con trai kêu Hứa Thiều tự xưng Đại Tướng Quân. Ba ông cháu này liên hợp ở lân cận Hội Kê tạo phản, năm đó thanh thế rất lớn, so với quân Hoàng Cân sau này quy mô không kém bao nhiêu, nhưng lúc ấy điều động mấy vạn nhân mã, cũng khiến triều đình cực kỳ khiếp sợ.
Hứa Sinh tự xưng đế là trước quân Hoàng Cân?
Đơn Phi tính một chút thời gian, hỏi ngược lại: -Đây không phải là việc của vài chục năm trước? Thấy Lục Tốn gật đầu, Đơn Phi cau mày nói: -Nhà ông ta còn có người còn sống?
Tạo phản không phải giết cửu tộc hay sao?
Lúc trước sau khi huynh đệ Trương Giác chết, nghe nói quan tài đều bị bới lên, Hứa Sinh một nhà sớm nghiện làm Hoàng đế, làm sao còn có Dương Minh Thần Xạ Quân cái gì lưu lại chứ?
Lục Tốn nói: -Ba ông cháu này sau lại không rõ tung tích. Ta chỉ biết là thủ hạ bọn họ có một cung thủ rất nổi danh, tự xưng Dương Minh Thần Xạ Quân, cụ thể như thế nào, còn phải thỉnh giáo Từ bộ tướng.
Từ Nguyên khiêm tốn nói: -Lục Giáo Úy khách khí, Ba ông cháu Hứa Sinh sau đó đích xác chẳng biết đi đâu, lúc trước ta chỉ là một tên lính quèn dưới trướng Phá Lỗ Tướng Quân. Khi đó Phá Lỗ Tướng Quân đảm nhiệm Tư Mã Ngô Quận, mộ binh tiến hành bình định Hứa Sinh. Ta nhân tham dự việc này, có gặp qua dáng vẻ của Dương Minh Thần Xạ Quân, quần áo và cung tiễn bọn họ đều có ký hiệu, giống cung thủ vừa phục kích chúng ta.
Phá Lỗ Tướng Quân mà y nói chính là Tôn Kiên, khi nói chuyện, Từ Nguyên đưa qua một chiếc cung cứng.
Đơn Phi thấy cung cứng kia nước sơn còn mới, trên đó có in một chữ "Hứa", cau mày nói: -Đây không phải cung của mấy chục năm trước!
-Nhưng đây tuyệt đối là kiểu dáng cung tiễn của Dương Minh Thần Xạ Quân năm đó, mà ngay cả chữ viết đều giống nhau như đúc. Từ Nguyên khẳng định nói: -Ta không có nói dối.
Lục Tốn nói: -Không ai nói Từ bộ tương nói dối. Tuy nhiên...nước sơn trên cây cung này đích thật là mới.
Cung nỏ chế tạo đều có nước sơn da thuộc linh tinh, dễ dàng phong hóa. Ý nghĩ của Lục Tốn giống với Đơn Phi, thầm nghĩ nước sơn trên cung là mới, không phải cung tên của vài chục năm trước. Người nọ đâu? Có thật là thuộc hạ cũ của Hứa Sinh?
-Đám người này tài bắn cung đích xác không kém, huấn luyện có tố chất. Lục Tốn rốt cục đem nghi hoặc nói ra -Chẳng lẽ lần này chỉ có nhân mã của Hứa Sinh? Bọn họ phục kích chúng ta... Là vì đã liên thủ với Phí Sạn?
Y nghe toán Sơn việt trước đó đã từng nói, Hạ Tề đánh bại Mãnh Tiến ở Ngô Quận, người của Ngô Miễn, hoặc đầu hàng hoặc là trốn, bị Sơn việt Đại Soái Đan Dương Phí Sạn xác nhập. Hiện giờ nghe thấy thủ hạ của Hứa Sinh cũng thuộc về Phí Sạn, Lục Tốn chỉ cảm thấy Phí Sạn mưu đồ quá nhiều, đã không phải đơn giản tác loạn là có thể hình dung.
-Không phải chỉ có binh mã Hứa Sinh. Từ Nguyên lắc đầu nói.
Lục Tốn trong lòng khẩn trương: -Ý Từ bộ tướng là?
-Đơn Thống Binh lúc trước trảm hai người, mạt tướng cảm thấy, rất có thể là Nhất Bức Nhất Sơn.
Từ Nguyên thần sắc ngưng trọng nói.
Đơn Phi nhìn về phía Lục Tốn.
Lục Tốn biết Đơn Phi muốn y giải thích, thần sắc có chút khó coi nói: -Từ bộ tướng nói chẳng lẽ chính là thủ hạ của Nghiêm Hổ?
Đơn Phi âm thầm vò đầu.
Hắn biết Nghiêm Hổ, nhờ Diễn nghĩa truyền bá. Trong Diễn nghĩa từng có một đoạn Thái Sử Từ hàm đấu Tiểu Bá Vương, Tôn Bá Phù đại chiến Nghiêm Bạch Hổ.
Nghiêm Bạch Hổ này kỳ thật chính là Nghiêm Hổ, một quân phiệt cuối thời Đông Hán.
Tuy nhiên quân phiệt cuối thời Đông Hán thật sự vô số, Tào Tháo, Viên Thiệu thậm chí Lưu Bị đều xem như quân phiệt. Trong hoàn cảnh cá lớn nuốt cá bé, cá lớn được nhớ kỹ, rất nhiều cá bé càng giống khách qua đường vậy.
Nghiêm Hổ trong lịch sử ghi lại càng giống như khách qua đường, nhưng thấy bộ dáng của Lục Tốn, Đơn Phi biết rằng Nghiêm Hổ ở Giang Đông chỉ sợ cũng không đơn giản.
Từ Nguyên thận trọng gật đầu nói: -Đúng vậy, nghe nói dưới tay Nghiêm Hổ cao thủ không ít, dựa vào y thống lĩnh Hổ Báo Long Xà Sơn, còn có rất nhiều cao thủ như Bức Âu Bảo Ông Phàm. Hổ chính là Nghiêm Hổ, Báo chính là huynh đệ Nghiêm Dư của y, còn những tên còn lại, đều là cao thủ của Giang Đông dưới trướng Nghiêm Hổ.
Ngừng chốc lát, Từ Nguyên nhớ lại nói: -Lúc trước Thảo Nghịch Tướng Quân từng cùng Nghiêm Hổ giao thủ...
Y đối người khác ngạo mạn, nhưng đối với Tôn gia cực kỳ tôn kính. Tôn Kiên, Tôn Sách trước sau được triều đình phong làm Phá Lỗ Tướng Quân, Thảo Nghịch Tướng Quân, Từ Nguyên vẫn luôn lấy quan hàm tôn xưng hai người.
-Đều nói Nghiêm Dư có cái dũng mà vạn người không bằng, ở dưới tay Nghiêm Hổ xem như đệ nhất cao thủ. Nhưng khi Thảo Nghịch Tướng Quân và Nghiêm gia hợp đàm, một chọi một giết Nghiêm Dư, lập tức bao vây tiễu trừ Nghiêm Hổ, thủ hạ Long Xà Âu Bảo Ông của Nghiêm Hổ đều chết ở chiến dịch kia, duy chỉ có Nhất Sơn, Nhất Bức, Nhất Phàm không ở trong quân, tránh thoát cái chết. Nhưng lúc trước ta từng thấy Thảo Nghịch Tướng Quân ở trong quân dán bức họa của mấy người kia, đối với những người này rất có ấn tượng.
Từ Nguyên nói tới đây nhìn Đơn Phi nói: - Hai người Đơn Thống Binh chém giết kia rất giống Nhất Sơn Nhất Bức. Không nghĩ tới bọn họ lúc trước tránh được bàn tay của Thảo Nghịch Tướng Quân, lại chết ở dưới tay của Đơn Thống Binh.
Y đối võ công của Tôn Sách cực kỳ khâm phục, nhưng hôm nay thấy Đơn Phi dễ dàng đánh chết hai cao thủ này, tự nhiên cũng cực kỳ kính sợ Đơn Phi.
Thần sắc than thở, Từ Nguyên lại nói: -Ta cũng không nghĩ đến, bộ hạ cũ của Nghiêm Hổ, không ngờ cũng tham dự chiến dịch này. Hứa Sinh, Nghiêm Hổ đều là những kẻ dũng mãnh một thời, bộ hạ kỷ luật nghiêm minh, tuyệt không phải Sơn việt bình thường có thể sánh bằng. Lúc này, với nhân thủ thế này của chúng ta, trong hoàn cảnh bất lợi như vậy còn có thể thắng được, cũng không dễ dàng.
Y nói những lời này cũng không phải đang khoe thành tích, kì thực là bên ta chỉ có năm trăm, đối phương hơn ngàn người phục kích, lại đều là những Sơn việt có kinh nghiệm sa trường. Binh Đan Dương có thể ở trong tình huống bị phục kích mà thắng ngược, thương vong lại ít, trong mắt Từ Nguyên, đã là việc cực kỳ may mắn.
Nếu không có Lưu Bị, kỵ binh Đan Dương khẳng định tổn thất nghiêm trọng, nhưng nếu không có Đơn Phi, Từ Nguyên y nói không chừng sớm chết ở dưới tay Đàn Thạch Xung.
Mọi người nghe Từ Nguyên nói xong, cũng là ngơ ngác nhìn nhau, trong lòng nghĩ vấn đề đều giống Lục Tốn, Phí Sạn người này không ngờ có năng lực đến như vậy, chiêu mộ được rất nhiều kẻ địch cũ của Tôn gia, như vậy xem ra dụng ý của Phí Sạn, chỉ sợ tuyệt không đơn giản!