Thâu Hương

Chương 497: Chỉ ý của thần

Chương 497: Chỉ ý của thần


.
Á Khắc Tây theo đuổi logic của cường đạo, đối với người không có bản lĩnh thì xảo trá uy hiếp, đối với người có bản lĩnh thì tiến hành chiến lược lôi kéo, lôi kéo không được thì phân tách sau đó thì khai chiến dọa nạt bắt chẹt.
Từ điểm này mà nói, gã ta rất giống với Uncle Sam, cũng chỉ có thể lăn lộn cùng với Biên Phong.
Thấy kiến thức của Đơn Phi đúng là người đầu tiên gã ta từng gặp ở Trung Nguyên, Á Khắc Tây cuối cùng cũng không bỏ lỡ nữa, nói: - Đơn bằng hữu, đèn thần vốn có hai cái, một cái đã lưu truyền đến phương Tây, đã từng gây nên chấn động cực lớn.
- Rất nhiều người đã ước nguyện thành công?
Đơn Phi nói có vẻ hơi châm biếm.
Nhưng Á Khắc Tây lại nghiêm túc gật đầu nói: - Không sai, rất nhiều nhân vật từng thấy đèn thần đều đã có sự nghiệp cực lớn mạnh, mà A Nhĩ Sa Khắc của vương quốc Mạt Đề Á chính là đã đạt được mong ước sau khi dùng đèn thần ước nguyện, từ tù trưởng của bộ lạc trở thành người đặt nền móng của đế quốc Mạt Đề Á.
Đơn Phi ngẩn người.
Á Khắc Tây thận trọng nói về chuyện này: - Chuyện này rất bí ẩn, không phải là nhân vật quan trọng của đế quốc Mạt Đề Á thì không thể biết rõ. Đơn bằng hữu, chắc ngươi biết?
Đơn Phi lẩm bẩm: - Ốc Lạc Gia Tây Tư đời thứ năm không nói chuyện này với ta.
Lời hắn nói tuyệt đối là nói thật.
Ốc Lạc Gia Tây Tư đời thứ năm ngay cả Đơn Phi hắn là củ tỏi nào cũng không biết nữa là.
Nhưng Á Khắc Tây lại nghe ra một tầng ý nghĩa khác, cảm giác đế vương Mạt Đề Á và Đơn Phi không có gì không nói với nhau, càng thêm có ý kính sợ đối với Đơn Phi.
Đơn Phi nhíu mày lại nói: - Ốc Lạ Gia Tây Tư đời thứ năm đã nói với ngươi chuyện này? Vậy khi nào có cơ hội gặp ông ta, ta phải hỏi thử xem. Hắn nghĩ không có cơ hội, chẳng qua chỉ là lời nói khách sáo mà thôi.
Á Khắc Tây vội vàng nói: - Đơn bằng hữu, chuyện này cũng không phải là quân vươngđời thứ năm nói với ta.
- Vậy là ai nói với ngươi? Đơn Phi tò mò nói.
Á Khắc Tây do dự chốc lát rồi nói: - Là Mạt Đế. Thấy Đơn Phi không hiểu, Á Khắc Tây úp mở: - Nữ nhân của y Mãn Diễm ở trong cung rất có… rất có…
Thấy ánh mắt Đơn Phi nhìn gã ta sáng rực như đuốc, Á Khắc Tây nói lại: - Mãn Diễm ở trong cung có chút năng lực, thăm dò được chuyện này.
Đơn Phi lẩm bẩm: - Có chút rất phức tạp.
- Không phức tạp, không phức tạp chút nào.
Á Khắc Tây vội nói: - Đèn thần ở ngay trong vương cung An Tức, Mãn Diễm thăm dò được đèn thần đã mất linh rất nhiều năm.
Hết pin rồi?
Đơn Phi vừa nghe đến thần đèn mất linh, tự nhiên nghĩ đến điều này.
Hiện giờ hắn đã nhận định đèn thần là Xi Vưu mang đến phương tây, cứ đem đèn thần và Tần Hoàng Kính quy về một loại, Tần Hoàng Kính hình như phải có nguồn năng lượng mới có thể phát huy tác dụng mạnh hơn, còn đèn thần không phải cũng vậy sao?
Trong lòng khẽ động, Đơn Phi mơ hồ nghĩ đến manh mối mấu chốt, nhưng nhất thời không thể nghĩ rõ ràng.
Á Khắc Tây nhìn thấy thần sắc suy tư của Đơn Phi, cảm giác tiểu tử này e rằng còn biết nhiều hơn cả ngươi, đối với một thứ không biết thì cùng lắm là nghi hoặc, làm sao lại suy nghĩ?
Gã ta biết đoán ý qua lời nói và sắc mặt, càng cẩn thận hơn, nói: - Còn nguyên nhân đèn thần mất linh, đế quốc điều tra đã lâu, vẫn không có kết quả.
Đơn Phi cười cười.
Biên Phong thấy Đơn Phi cười thần bí, không khỏi nói: - Đơn bằng hữu cười gì?
Đơn Phi ra vẻ cao thâm nói: - Nguyên nhân đèn thần mất linh có thể nghĩ là, đèn thần vốn là bị mất từ Trung Nguyên, sau khi đến An Tức không hợp đất nước, khó tránh khỏi thần lực mất dần.
Trong lòng khẽ động, Đơn Phi dò hỏi: - Đây vốn là nơi khởi nguồn của đèn thần, nếu có thể mang đèn thần đến đây, nói không chừng sẽ khiến đèn thần lấy lại thần lực?
Á Khắc Tây kinh ngạc đến mức tròng mắt đã sắp rơi ra ngoài rồi.
Biên Phong chấn động, thất thanh nói: - Đơn bằng hữu quả nhiên cao kiến, lúc đầu Á Khắc Tây cũng nói như vậy.
Đơn Phi thấy Á Khắc Tây vẻ mặt đầy kinh ngạc, mỉm cười nói: - Ngươi đã mang đèn thần đến?
Hắn cũng thật sự muốn xem đèn thần nhìn như thế nào.
Á Khắc Tây nhăn nhó nói: - Ta không mang đến. Gã ta chẳng qua chỉ là một nhân vật nhỏ của đế quốc, sao có thể lấy vật báu trong cung ra? Có chút hổ thẹn, Á Khắc Tây nói: - Ta đến đây, vốn là muốn tìm cây đèn thần khác, trong truyền thuyết nói, ở đây còn có một cây đèn nữa.
Đơn Phi gần như muốn vung nắm đấm lên, tiểu tử ngươi ăn no rửng mỡ có phải không? Các ngươi may mắn có được một cây đèn thần ước nguyện phù hộ cho đế quốc An Tức còn chưa đủ, bây giờ lại muốn lấy trộm một cây nữa về?
Đây là đồ của Hoa Hạ ta!
Chúng ta không lấy đèn thần của các ngươi về đã là nhân nghĩa rồi, các ngươi làm trộm cướp đến nghiện rồi, còn muốn vét sạch sành sanh nữa hay sao?
Thấy Đơn Phi sắc mặt bất thiện, Á Khắc Tây tưởng rằng hắn cảm thấy chuyện này không đáng tin cậy, thấp giọng nói: - Đơn bằng hữu, nếu ngươi có thể trợ thủ tìm được cây đèn thần khác, ta và ngươi mang đèn thần đế đế quốc Mạt Đề Á, quân vương đời thứ năm vui mừng, ngươi cũng chẳng phải là muốn ước gì là được nấy hay sao?
Đơn Phi “hừ” một tiếng.
Hắn vốn đã hiểu đại khái chuyện này, Á Khắc Tây nói úp úp mở mở, nhưng Đơn Phi nghe mà tuyệt không cần đợi đối phương nói xong.
Chỉ từ vài câu nói của Á Khắc Tây, Đơn Phi đã hiểu, giả thiết chuyện Á Khắc Tây nói là sự thực, người đặt nền móng của An Tức đã dùng đèn thần ước nguyện của Xi Vưu truyền lại sáng lập ra đế quốc An Tức, trải qua nhiều năm sau, đèn thần ước nguyện đã mất hiệu lực rồi.
Á Khắc Tây là một nhân vật nhỏ.
Người này đã biết được rất chuyện từ người vợ Mãn Diễm của bằng hữu Bạt Đế, vậy mà bọn họ lại biết đèn thần là từ Vân Mộng Trạch mà ra, hơn nữa nhìn bộ dạng của bọn họ, cũng là biết chuyện Xi Vưu Hoàng Đế, nhưng bọn họ hẳn là coi Hoàng Đế như là thần tiên vậy.
Từ thần thái của Á Khắc Tây có thể nhìn ra, Mãn Diễm cũng sẽ không phải nhân vật lớn trong vương cung An Tức, có thể là cung nữ của vương cung An Tức, Á Khắc Tây tuy là nhân vật nhỏ, nhưng là một con bạc, đem hy vọng cả đời gắn liền với việc tìm kiến đèn thần, khi gã đến phương đông đã gặp được đầu lĩnh trộm cướp Lương Châu- Biên Phong, vừa hay Biên Phong cũng muốn cầu nguyện, hơn nữa còn rất cuồng nhiệt muốn cầu nguyện, thế là bọn họ lại kéo Trương Trị Đầu đi.
Có lẽ Trương Trị Đầu càng biết rõ nội tình, người này là thủ hạ của Trương Lỗ, nhất định là có nghiên cứu về những chuyện thần bí này.
Thấy Đơn Phi xuất thần, Á Khắc Tây tiếp tục dụ dỗ, nói: - Các hạ… và quân vương đời thứ năm nước ta không phải bằng hữu? Hiện giờ đại đế đời thứ năm nóng lòng tìm lại năng lực của đèn thần…
- Ông ta muốn làm gì? Đơn Phi khó hiểu nói.
Đơn Phi biết đế quốc An Tức lập quốc có thể nói là gần năm trăm năm, tuy nói phương Tây khó khăn, không màu mỡ giàu có như phương đông, nhưng một đế quốc tích lũy tài vật năm trăm năm là có thể thấy được độ giàu có, một đại đế như vậy còn cần phải cầu nguyện sao?
Á Khắc Tây làm ra vẻ thần bí nói: - Đây vốn liên quan đến một chuyện cực kỳ bí ẩn, nhưng ta và Đơn bằng hữu mới gặp đã thân nên không ngại nói thẳng. Hiện nay đại đế đời thứ năm hy vọng chấn hưng sự hùng phong trước đây của quân vương A Nhĩ Sa Khắc, cho nên…
- Ta… hiểu rồi! Đơn Phi thất thanh nói.
Hắn bỗng nghĩ thông suốt chuyện nghi hoặc lúc nãy.
Đơn Phi vẫn luôn quy đèn thần và Tần Hoàng Kính về một loại, nhưng hắn tiếp xúc quá nhiều chuyện về Tam hương, tự nhiên lại nghĩ thứ này có liên quan đến Tam hương hay không.
Khi nghe Á Khắc Tây nói đến “đại đế đời thứ năm hy vọng chấn hưng sự hùng phong trước đây của quân vương A Nhĩ Sa Khắc”, trong đầu hắn chợt lóe sáng.
Nếu vật ở dưới nơi này có công năng khiến người ta có ảo giác, liệu đèn thần cũng có hay không?
Có lẽ đèn thần sẽ không khiến người ta có ảo giác, nhưng sẽ khiến người ta trở nên tự tin cố chấp!
Đúng rồi, là cố chấp! Giống như Dị Hình Hương!
Không phải Dị Hình Hương có công dụng khiến người ta suy nghĩ mạnh mẽ hơn sao? Bất luận là Đổng Trác hay Tôn Sách đều là dưới sự thúc giục của Dị Hình Hương, những thói xấu nào đó của bản thân trở nên chấp nhất hơn bao giờ hết.
Thông Linh Kính là công cụ sử dụng Vô Gian của Đơn gia, Tần Hoàng Kính rõ ràng cho thấy là phụ tá của Trường Sinh Hương, vậy liệu đèn thần có phải là dụng cụ khoa học sử dụng Dị Hình Hương không?
Là Xi Vưu đã mang đèn thần đến phương tây, Xi Vưu không phải là am hiểu sử dụng Dị Hình Hương sao?
Tuyệt đối là như vậy!
Giây phút này Đơn Phi không hề nghi ngờ suy nghĩ của mình.
Dị Hình Hương có khả năng khiến người ta trở nên chấp nhất, đèn thần có thể khiến người ta mộng tưởng thành thật, điều này nghe có vẻ có chút bất đồng, nhưng mộng tưởng thành thật chân chính chưa bao giờ là cái bánh từ trên trời rơi xuống, ngươi ước được cái gì thì có thể được cái đó, đó là truyện cổ tích.
Đèn thần không phải là cổ tích, mà là tác dụng khoa học!
Khoa học chân chính giải thích là ngươi ước nguyện, dưới tác dụng của đèn thần, Dị Hình Hương, ý niệm của ngươi sẽ biến thành rõ ràng, chấp nhất chưa từng có, mới khiến ngươi kiên trì thực hiện nguyện vọng của ngươi.
Người thành công thật sự đều có ý niệm cực kỳ chấp nhất, hon nữa còn mãnh liệt hơn nhiều so với người bình thường!
Người thất bại trước nay đều là dễ dàng từ bỏ lòng kiên trì.
Người có sự nghiệp lớn căn bản chính là đem tính mạng dâng hiến cho nguyện vọng của chính mình.
A Nhĩ Sa Khắc tuy là tù trưởng một bộ lạc nhỏ, nhưng có nguyện vọng thống nhất bộ lạc du mục, sau khi có đèn thần trợ lực trở nên dũng cảm tiến tới, đây chính là nguyên nhân căn bản khiến đế vương khai quốc An Tức – A Nhĩ Sa Khắc có thể từ một tù trưởng bộ lạc nhỏ trở thành quân vương khai quốc.
Đầu óc bỗng nhiên sáng sủa, Đơn Phi liên hệ đèn thần và Dị Hình Hương với nhau, cảm thấy không có vấn đề gì nữa. Đưa mắt nhìn về địa điểm có chôn giấu dị vật, Đơn Phi nghĩ bụng, bây giờ là phải xác định vật đó và đèn thần, Dị Hình Hương có liên quan hay không.
Hắn thất thanh kinh ngữ, sau đó trầm mặc.
Á Khắc Tây, Biên Phong đều chăm chú nhìn vẻ mặt của hắn, đồng thanh nói: - Ngươi hiểu gì?
Đơn Phi biết những lý luận này của mình là đúng, nhưng nói ra thì chưa chắc có người hiểu, huống chi, hắn hà tất phải nói rõ chuyện này với hai người trước mặt?
Đầu óc xoay chuyển, Đơn Phi sớm đã tìm được cái cớ, cau mày nói: - Ta nghĩ hiểu rồi. Có phải là gần đây đế quốc Mạt Đề Á liên tiếp thất bại dưới tay La Mã, quân vương đời thứ năm của quý quốc mới muốn cầu nguyện đánh bại La Mã, chấn hưng uy phong của Mạt Đề Á phải không?
Á Khắc Tây trợn mắt há hốc mồm.
Gã ta vốn coi chuyện này là bí mật lớn, đâu ngờ Đơn Phi lại buột miệng nói ra.
Đơn Phi biết quan hệ của An Tức và La Mã giống như là trộm cướp đi qua nhà, lúc tốt khi tách nhà, lúc không tốt thì xét nhà. Hai nước đã đấu rất nhiều năm, An Tức sụp đổ chính là dưới áp lực của La Mã.
An Tức đời thứ năm hiện giờ chắc chắn áp lực như núi, ông ta muốn có hành động nữa, cho nên mới tìm kiếm đèn thần.
Chỉnh lý mạch suy nghĩ, cảm thấy cơ sở hữu dụng thì có, nhưng tìm kiếm đèn thần vẫn là không có đầu mối gì, Đơn Phi cau mày nói: - Cho dù chúng ta cùng nhau tìm kiếm đèn thần…
Nhìn Á Khắc Tây lộ vẻ vui mừng trên mặt, giống như hắn là đèn thần vậy, Đơn Phi vẫn tạt một gáo nước lạnh qua: - Nhưng Vân Mộng Trạch mênh mông, muốn tìm đèn thần nói dễ hơn làm.
Á Khắc Tây phấn chấn nói: - Chuyện này à… Hơi thẳng sống lưng, Á Khắc Tây nói: - Ta có ý chỉ của thần, thần sẽ giúp ta tìm được đèn thần, chỉ cần ngươi chịu giúp đỡ, chúng ta nghe chỉ thị của thần đi làm là được.
Lần này đến lượt Đơn Phi kinh ngạc: - Ý chỉ của thần? Thần ở đâu cho ngươi ý chỉ?
Á Khắc Tây thần bí nói: - Đã nói đèn thần ước nguyện mất linh rồi, nhưng ta có may mắn thấy đèn thần một lần, lặng lẽ cầu nguyện dưới đèn thần, lại còn có thể nhìn thấy vong linh của thần. Lúc đó thần đã cho ta gợi ý, đến đây tìm được địa điểm Tương Phi Từ, tây nam, có gợi ý thứ hai của thần!


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất