Thâu Hương

Chương 498: Truy sát ngàn dặm

Chương 498: Truy sát ngàn dặm


.
Biên Phong dường như đã bị A Khắc Tây tẩy não, mặc kệ người ta tin không, nói chung là y tin.
Nhưng y nghe xong lời của A Khắc Tây vẫn thấy có gì đó khác thường, vì y không biết liệu Đơn Phi có coi họ là kẻ điên không.
Ý chỉ của thần, vong linh của thần…
Nếu không phải vì muốn báo thù cho cha, lại có phát hiện mới về truyền thuyết này, sau khi gặp được A Khắc Tây càng xác định suy nghĩ trong lòng, Biên Phong sẽ vỗ mông đi ngay tức khắc, quát ngươi ăn nói hàm hồ.
Tuân Du, Trương Liêu đều có cảm giác trứng đau a.
Đơn Phi cư nhiên gật đầu: - Thì ra là thế.
Gì?
Tròng mắt mọi người sắp rơi xuống đất luôn, vô cùng kinh ngạc nhìn Đơn Phi, cảm giác khả năng chấp nhận của tên tiểu tử này đúng là sánh bằng Aladin đấy.
A Khắc Tây vốn nghĩ Đơn Phi sẽ chất vấn gã, nhưng Đơn Phi lại không dò hỏi, chần chờ nói: - Sao … ngươi không hỏi về vong linh của thần là gì?
Đơn Phi bình tĩnh nói: - Có phải sau khi ngươi gặp đèn thần thì chuyện kỳ lạ liền xảy ra, cứ như là thần đang thao túng tất cả, nhưng ngươi lại không tận mắt nhìn thấy thần?
Biên Phong càng kinh ngạc.
A Khắc Tây giọng run run nói: - Sao ngươi biết?
Đơn Phi cười cười. Hắn biết nhiều người phương Tây hay mở miệng nói về chỉ thị của thần, nhưng theo hắn, một là đám người này có cái não khác người thường, hoặc là họ cũng như hắn, coi qua phim phóng sự viễn cổ!
Hắn nhìn A Khắc Tây, cái mũi thì lớn nhưng cái đầu cũng như người thường mà thôi, cảm giác thần sẽ không chọn tên tiểu tử này đâu. Thế là Đơn Phi nghĩ đèn thần giống với bình ngọc. Khi A Khắc Tây thấy đèn thần, tình cờ coi qua hình ảnh trong đó. Kiến thức của những người phương Tây trước mắt không bằng với Tuân Du bọn họ đâu, Hoa Hạ thì nhận định đây là thần tiên, còn họ thì coi là dấu ấn của thần, chỉ thị của thần.
Cách gọi khác nhau, nhưng bản chất giống nhau.
Trương Trị Đầu nhìn Đơn Phi lần nữa, lần này ánh mắt của y khác lạ. Họ tự nhận có thể nắm bí mật trong tay, nhưng thấy Đơn Phi nói vậy, cảm giác tên tiểu tử này còn biết nhiều hơn họ.
Thông thường Đơn Phi sẽ không khoe khoang như vậy, nhưng nếu bây giờ còn giả bộ không hiểu chuyện thì không thể dụ đối phương nói ra bí mật được.
Mua bán chính là như vậy.
Đầu cơ tích trữ là con đường duy nhất của thương nhân, nhưng nếu họ cảm thấy đống hàng đó không có gì đặc biệt thì sẽ bán rẻ nó đi, có lúc thậm chí là tặng cho ngươi luôn.
Đơn Phi biết vậy liền mỉm cười nói: - Vậy đèn thần có đột nhiên dẫn ngươi ra khỏi hoàng cung không? Việc này khá giống với trường hợp của hắn, vì thế hắn phỏng đoán rất tự nhiên.
- Đúng vậy a, đúng vậy.
A Khắc Tây gật đầu lia lịa, khâm phục ngàn lần với Đơn Phi: - Chính là lúc ta đối diện với đèn thần…không hiểu sao, đột nhiên thần dẫn ta đến đây, một nơi mênh mông…lúc đó ta không biết đây là Vân Mộng Trạch, sau đó ta vẽ ra dựa vào trí nhớ, hỏi thăm rất nhiều người, là thương nhân phương đông nói ta mới biết thì ra Vân Mộng Trạch lại giống với chỉ thị của thần.
Tiểu tử này đúng là chịu khó.
Lúc Đơn Phi đang suy tư, lại nghe A Khắc Tây nói: - Thần nói với ta, Vân Mộng Trạch còn một ngọn đèn thần khác nữa, vốn là một cặp với đèn thần An Tức, nếu đặt hai ngọn đèn này với nhau, sẽ có sự thông linh lạ kỳ.
Đơn Phi thấy A Khắc Tây nói đến đây, con ngươi chuyển động không ngừng, trong lòng hơi có hoài nghi.
- Thần nói nơi này có Tương Phi Từ? Bảo ngươi đến hướng tây nam của Tương Phi Từ để tìm đến chỉ thị thứ hai của thần sao?
Đơn Phi hỏi.
Đây là lời A Khắc Tây mới nói ban nãy, bây giờ thấy Đơn Phi nhắc lại, gã do dự, nói: - Đúng là vậy.
Tiểu tử ngươi đang nói xạo!
Đơn Phi cười lạnh trong lòng, nếu đèn thần là do Xi Vưu mang đến phương Tây, vậy lúc đó Tương Phi còn chưa ra đời mà! Sao có Tương Phi Từ được? Sao đèn thần lại ghi chép được việc này?
Biên Phong không văn hóa dễ bị dụ, ngươi tưởng ta cũng thất học như vậy sao?
Đơn Phi nhìn A Khắc Tây có vẻ không thành thật.
A Khắc Tây âm mưu với hổ, sao lại tin Biên Phong sẽ để gã mang đèn thần về đế quốc An Tức được? Nếu gã không phải kẻ ngu vậy thì nghĩa là gã còn lá bài cuối chưa lật. Nhìn gã có vẻ thật thà, cái gì cũng nói, nhưng nói không chừng là đang giả bộ.
Đơn Phi nhìn thấu điểm này nhưng không nói toạc ra, mỉm cười nói: - Nếu bang chủ không ngại, chúng ta cũng muốn đến đó xem thử, coi rốt cuộc đèn thần đã cho chỉ thị gì cho A Khắc Tây.
Biên Phong vội nói: - Đơn bằng hữu chịu ra tay giúp đỡ, chúng ta hoan nghênh còn không kịp, sao lại ngại chứ?
Y vốn tự tin với A Khắc Tây, nhưng nay thấy A Khắc Tây đứng trước mặt Đơn Phi, vẻ mặt như ma-nơ-canh, sự tự tin đó liền giảm sút đi. Bây giờ Biên Phong cảm thấy, thà tin lời Đơn Phi còn hơn tin chỉ thị của thần.
- Vậy trước mắt phải làm gì? Đơn Phi “khiêm tốn” nhìn sang A Khắc Tây: - Làm thế nào mới có được sự chỉ thị của thần, có cần làm lễ rửa tội ăn chay không?
A Khắc Tây khâm phục hơn nữa: - Đơn bằng hữu đúng là thần thông quảng đại, giáo phái của ta trước khi nhận chỉ thị, đích thực phải làm lễ rửa tội, hơn nữa phải cấm dục.
Đơn Phi không biết A Khắc Tây thuộc giáo phái phương Tây nào, nhưng hắn biết đa phần các giáo phái của phương Tây toàn là lối mòn, trước mắt hắn không quan tâm những cái này, trầm ngâm nói: - Vậy chúng ta còn phải đợi sao?
- Không cần, không cần.
A Khắc Tây vội nói: - Dọc đường ta đều thành tâm trai giới, hơn nữa tuyệt đối không gần nữ sắc.
Biên Phong nói: - Cái này…ta có thể làm chứng.
Đám cướp đều cười, ít nhiều có ý chế giễu. Bọn họ giết người phóng hỏa không gì không làm, hoàn toàn không để ý đến cái gọi là trai giới.
- Muốn nhận chỉ thị của thần, còn cần sự trợ giúp khác nữa. A Khắc Tây thành khẩn nói: - Đơn bằng hữu, ngươi có thể giúp không?
Đơn Phi cười nói: - Được chứ, nhưng cái gì ta cũng không biết, còn mong chỉ điểm.
A Khắc Tây vui sướng nói: - Đơn bằng hữu là người thông minh nhất mà ta từng gặp, nhất định sẽ biết ngay. Ngươi cứ làm theo ta là được. Gã thấy Đơn Phi không phải đối, đưa mắt nhìn xung quanh một cái, sau đó chậm rãi đến gần nơi chôn dị vật.
Trong lòng Đơn Phi hơi chấn động, thầm nghĩ, tên này đích thật biết không ít chuyện.
Đám cướp thấy Đơn Phi và A Khắc Tây đi lên trước, đều vây quanh sau lưng họ.
Tuân Du, Trương Liêu nhìn về phía Đơn Phi, thầm nghĩ, nếu chỗ đó thực sự có gì khác thường, vậy bọn họ có nổi điên như ong vỡ tổ không?
Bạch Liên Hoa không kìm được nắm chặt sợi tơ tằm.
- Các ngươi ở lại đây đi. Đơn Phi thấy họ lo sợ, liền thấp giọng bảo: - Ta nghĩ A Khắc Tây không dẫn ta đi đâu xa đâu.
Đúng như Đơn Phi dự đoán, đến gần điểm đỏ thì A Khắc Tây dừng bước, quay đầu lại nói với Biên Phong: - Biên giáo chủ, ta cần không gian yên tĩnh để cầu chỉ thị của thần, còn mong giáo chủ cho mọi người lùi lại.
Biên Phong hừ một tiếng, dẫn mọi người lùi ra sau vài trượng.
Lúc này A Khắc Tây mới đặt tay lên ngực, vẽ hình chữ thập, quỳ dưới đất, đồng thời ra hiệu Đơn Phi làm theo.
Đơn Phi thấy động tác của hắn thuần thục, liền quỳ xuống theo lời hắn. Hắn thật sự không biết liệu tín ngưỡng phương Tây du nhập vào phương đông, Hoàng Đế họ có cho phép không?
Lần này hắn không đứng ngay điểm đỏ, không thấy không gì khác lạ, chỉ thấy A Khắc Tây cúi đầu dùng âm thanh cực nhỏ nói: - Đơn bằng hữu, đèn thần ở cách đây trăm dặm về hướng nam.
Đơn Phi ngẩn ra, hắn biết nơi đó sẽ có bí địa Vân Mộng, vậy khả năng đèn thần ở đó cũng rất cao. Vì sao A Khắc Tây lại biết chuyện? Hắn cũng muốn đến bí địa sao? Vì sao A Khắc Tây lại nói với Đơn Phi hắn chuyện này?
A Khắc Tây đứng dậy, chớp mắt với Đơn Phi, hai tay hợp lại thành chữ thập, lớn tiếng nói: - Thần a, xin người hãy ban cho ta…Mẹ ơi!
Vút!
Một tiếng gió bén nhọn đột nhiên quét vào vị trí trái tim A Khắc Tây!
Mọi người kinh hãi.
Đám cướp sớm mất kiên nhẫn với việc A Khắc Tây giả thần giả quỷ rồi, nếu không phải vì Biên Phong, sớm đã động thủ với gã. Thấy gã nằm sát đất cầu nguyện, trong lòng đám cướp đều đầy chế giễu, không tin sẽ có kỳ tích xảy ra.
Ai ngờ, A Khắc Tây vừa mới cầu thần ban cho ta người mẹ thì thần đáp lại A Khắc Tây ngay.
Sắc mặt Đơn Phi thay đổi, hắn còn đang ôm đất chưa đứng dậy, giơ tay kéo A Khắc Tây, một chưởng đánh xuống đất, dời A Khắc Tây ra xa hơn một trượng.
Sát!
Phi tiêu bay ngang qua người A Khắc Tây, dính vào thân cây phía sau gã, cây đổ nửa khúc.
Biên Phong và Trương Trị Đầu trước tiên nghiêm nghị, đồng thanh nói: - Cẩn thận, có mai phục.
Lúc ai người đưa ra lời cảnh báo, Biên Phong nghiêng mình núp sau cây, Trương Trị Đầu phi thân lên cây.
Đám cướp lúc này mới tỉnh ngộ, thì ra đây không phải chỉ thị của thần, mà là Diêm Vương đang ngoắc tay với họ.
Trong tiếng hô quát, mọi người lũ lượt lợi dụng địa thế ẩn mình, quan sát động tĩnh phía trước.
Đũng quần của A Khắc Tây ướt ẩm, trên trán mồ hôi hột đổ đầy, gã biết nếu ban nãy Đơn Phi không kịp thời kéo gã một phát, bây giờ gã đã chết rồi!
Thần cũng cứu không được gã!
Hồi lâu, Biên Phong nặn từng chữ: - Diêm Hành, ngươi đến rồi!
Đơn Phi thấy hơi rét.
Trong bóng đêm lờ mờ không biết có bao nhiêu người, một lúc sau, một người chậm rãi đi ra, bên hông nhô lên một đống, hai mày vẹo sát tóc mai như đao, chính là Diêm Hành, đệ nhất cao thủ trong trướng của Hàn Toại.
Đơn Phi thầm nghĩ, đèn thần ước nguyện vừa xuất hiện, không những thần có lời chỉ thỉ, mà yêu ma quỷ quái cũng tụ tập nơi đây.
Hắn và Diêm Hành quen biết từ lâu, lúc đó, Diêm Hành phụng lệnh của Hàn Toại tìm kiếm Trường Sinh Hương, đi vào quan tài của người khổng lồ, trúng phải kế của Tào Quan.
Sau đó Diêm Hành lẻn vào hố trời, vẫn không đoạt lợi từ tay Tào Quan được, sau khi Diêm Hành rời khỏi hố trời, lại xuất hiện ở gần Hắc Sơn.
Tiểu tử này chạy tán loạn khắp nơi, không ngờ bây giờ lại đến nơi này.
Đơn Phi trầm ngâm, kéo A Khắc Tây núp sau cây, A Khắc Tây sợ đến tim rụng nhưng không quên nói cảm tạ:
- Đa tạ… đa tạ… Đơn bằng hữu!
Diêm Hành đứng lại, cách xa mọi người vài trượng, ha ha cười to, bảo: - Biên Phong, tục ngữ nói đúng, hữu duyên thiên lí năng tương ngộ, ngươi và ta đúng là có duyên.
Biên Phong thầm hừ lạnh một tiếng.
Diêm Hành tự tiện như đang ở nhà: - Biên Phong, cha ngươi Biên Trương không chịu quy thuận triều đình, bị Hàn đại nhân giết chết, Hàn đại nhân rộng lượng tha ngươi một mạng, ngươi lại không hề hối cải, cấu kết với phản tặc Lương Châu đối địch với đại nhân, thật sự là phụ lòng khổ tâm của đại nhân rồi.
Biên Phong cắn răng nói: - Diêm Hành, ta từng gặp người vô sỉ, nhưng hạng vô sỉ lật ngược phải trái như ngươi và Hàn Toại, ta thật là chưa từng gặp đấy.
Ánh mắt Diêm Hành lạnh đi.
Biên Phong ngưng thanh nói: - Gia phụ và đám cẩu tặc Hàn Toại đồng thời khởi sự kết bái, Hàn Toại vì cầu quyền lợi, đánh lén gia phụ trước, sau đó giết chết gia tộc họ Biên. Sau khi Biên Phong ta trốn thoát từ tên cẩu tặc Hàn Toại, cả đời này, mục tiêu duy nhất của ta chính là đoạt lấy thủ cấp của ông ta. Còn có mạng của tên chó giữ cửa ngươi!
Đơn Phi không thể không nói dư luận khó dò.
Một phúc trước, Hàn Toại còn là hóa thân của chính nghĩa, mới đảo mắt một cái, Hàn Toại trở thành tên cuồng nhân giết người.
Hắn không biết rốt cuộc chuyện này là thế nào, nhưng giờ hắn đã hiểu vì sao Biên Phong thành lập "Sát Hàn Bang", hoá ra Hàn Toại phản bội phụ thân của Biên Phong, nên y mới một lòng báo thù như vậy.
Hàn Toại cũng tàn nhẫn, không ngờ phái Diêm Hành ngàn dặm truy sát.
Diêm Hành lãnh đạm nói: - Đúng sai có công đạo. Ngươi vô số lần bỉ ổi ám sát đại nhân không thành, thì đáng lý phải biết mình đang ở đâu chứ. Với bản lĩnh của ngươi, cả đời cũng là vô vọng thôi.
Biên Phong cắn chặt răng, không hề phản bác.
- Vì thế ngươi mới tin cái đèn thần ước nguyện gì đó, ngàn dặm xa xôi tới đây hứa nguyện. Diêm Hành lạnh nhạt nói: - Nhưng e là ngươi chưa từng nghĩ, đèn thần ước nguyện ngay cả mạng ngươi cũng cứu không được.
Tiến lên một bước, Diêm Hành sát ý đầy mình, tự tin nói: - Biên Phong, lần này…ngươi trốn không thoát đâu. Xem ra ngươi chỉ có thể ước rằng, ngày này năm sau, cây cỏ bên mộ ngươi sẽ mọc cao thêm vài mét!
Biên Phong vô cùng căng thẳng, đột nhiên lên tiếng: - Đơn bằng hữu, nếu ngươi giúp ta giải quyết Diêm Hành, đời này ta chỉ nhận ngươi làm chủ! Nếu ngươi có việc gì, dù dầu sôi lửa bỏng, Biên Phong ta không chối từ!
Y cân nhắc tình thế, biết Diêm Hành có chuẩn bị mà tới, đối phương đang chiếm thế thượng phong, ban nãy Đơn Phi ra tay đáng kinh ngạc, kéo hắn vào, giết chết Diêm Hành là lựa chọn khôn ngoan nhất.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất