Chương 712: Nửa người nửa thần
Tô Lạp vốn sốt ruột bất an, nhưng nghe Đơn Phi nói một cách kiên quyết, nên cuối cùng cũng được an ủi.
Có điều trong lòng y vẫn không hiểu ý Đơn Phi, chần chừ nói: -Đơn Phi, ngươi rốt cuộc nói cái gì vậy? Tất cả không phải đều là chuyện của ngươi, chúng ta cũng không có sắp xếp gì cả, càng không nhắm vào ngươi! Lẽ nào đến bây giờ ngươi còn không hiểu, ngươi, ta, Quý Sương Vương, A Cửu mới là người người đồng lòng với nhau. Chuyện của Quý Sương Vương và A Cửu chính là chuyện của ta và ngươi. Nếu ngươi giúp được A Cửu, Quý Sương Vương nhất định sẽ nhìn ngươi bằng cặp mắt khác, đến lúc đó cho dù ngươi muốn làm Phó Vương của Quý Sương cũng không có vấn đề gì.
Thấy Đơn Phi nhìn y một cách kỳ lạ, Tô Lạp quả quyết nói:
-Những lời ta nói tuyệt đối thật lòng thật dạ, người khác thấy ta là Phó Vương thì cực kỳ hâm mộ, nhưng Tô Lạp ta không coi vị trí này ra gì cả.
Đơn Phi thấy thái độ Tô Lạp thành khẩn thì lắc đầu nói: -Không phải ta không tin ngươi, mà là cảm thấy ngươi căn bản cũng không biết nhiều nội tình cho lắm. Những chuyện này có quan hệ rất lớn đến ta, bằng không ta cũng sẽ không đến đây. Ôi, có nói ngươi cũng không hiểu. Nhưng ngươi yên tâm, bất luận thế ta, ta sẽ không để A Cửu có chuyện gì.
Hắn nghĩ Vi Tô Đề Bà có thể làm Quý Sương Vương thì đầu óc tuyệt đối không phải trưng cho đẹp. Nếu đã như thế thì hắn cũng không cần quá lo lắng mâu thuẫn giữa Vi Tô Đề Bà và Ngũ Hấp Hầu.
-Chỉ cần ngươi có thể bảo vệ A Cửu, ngươi bảo ta làm gì cũng được.
Tô Lạp phấn chấn tinh thần, sau đó lại oán giận nói: -Thật sự không biết sao chuyện lại ầm ĩ đến mức này. Lúc trước nếu ngươi tin lời A Cửu nói thì nàng sẽ không kiên trì đến thế, chuyện hôm nay căn bản cũng sẽ không xảy ra. Hiện giờ chuyện cầu linh truyền ra, căn bản không còn đường xoay chuyển nữa…Ngươi làm sao giúp A Cửu?
Một lúc sau Đơn Phi mới nói: -Tùy cơ ứng biến thôi.
Tô Lạp hiển nhiên không vừa lòng với đáp án này, cau mày nói: -Cái này gọi là cách?
-Chẳng lẽ ngươi còn có cao kiến khác? Đơn Phi hỏi ngược lại.
Tô Lạp hơi chần chừ, sau đó cắn răng nói: -Đơn Phi, ta nói với ngươi rồi, ngươi đừng bán đứng A Cửu.
-Vậy thì ngươi đừng nói nữa. Đơn Phi thở dài nói: -Chuyện đến nước này, lẽ nào ngươi còn không tin ta? Nếu ta và ngươi không tin tưởng nhau thì còn nói chuyện khác làm gì?
Tô Lạp cười chua chát: -Ngươi không biết… Trong lòng y đang nghĩ, ngươi không biết nếu một người thật lòng quan tâm đến người khác thì rất dễ bị rối loạn, đây có lẽ chính là “Trong cuộc u mê, ngoài cuộc tỉnh táo” mà người Trung Nguyên các ngươi hay nói.
Có điều y cũng không nói ra những gì trong lòng nghĩ, trở lại đề tài chính nói: -Trong Ngũ Hấp Hầu thì Hưu Mật Hầu là người tâm cơ nhất. Theo ta biết, tổ tiên của Quý Sương Hầu sau khi bị Quý Sương Vương bức thoái vị thì luôn canh cánh trong lòng. Gần đây Quý Sương Hầu và Hưu Mật Hầu liên hệ chặt chẽ, nói không chừng đã đi cùng đường rồi. Hai người này tuyệt đối sẽ không bỏ qua cơ hội trước mặt, hẳn sẽ mượn chuyện A Cửu cầu linh mà khơi dậy sóng gió. Nếu A Cửu cầu linh thành công thì chúng ta không cần nói gì nữa, nhưng nếu nàng thật sự thất bại thì sẽ nguy hiểm rất lớn đến tính mạng, sợ là Quý Sương Vương khó mà bảo vệ được nàng.
Ngừng một lát, Tô Lạp nói ra kế hoạch: -Nơi này là vương miếu, kiến trúc trên núi rắc rối phức tạp, nhưng rất ít người biết, phía dưới nơi này còn có mật đạo còn phức tạp hơn.
-Mê cung Minoan?
Đơn Phi đột nhiên nói.
-Ngươi…biết việc này? Tô Lạp kinh ngạc nói.
-Biết một chút. Đơn Phi đương nhiên hiểu được ý của Tô Lạp: -Nếu A Cửu không thành công thì ngươi bảo ta dẫn nàng chạy trốn từ chỗ mê cung này?
-Không sai. Tô Lạp phấn chấn nói: -Võ công của ngươi cao cường, Bạch Sa Ngõa căn bản không ai là đối thủ của ngươi. Ngươi mang theo A Cửu từ mê cung chạy đi, thì dưới gầm trời này không ai có thể ngăn cản được các ngươi.
-Vậy Quý Sương Vương thì sao? Đơn Phi hỏi.
Tô Lạp từ tốn nói: -Chỉ cần ngươi dẫn A Cửu đi, những chuyện còn lại ta sẽ giúp Quý Sương Vương giải quyết.
Đơn Phi nghe ra vẻ lạnh lẽo trong giọng nói của y, hơi cau mày lại, trầm ngâm một lát, Đơn Phi nói: -Đây cũng coi như một cách khi không còn cách nào, có điều ta căn bản chưa từng đến mê cung, nếu đã là mê cung thì hẳn là rất phức tạp, nếu ta và A Cửu bị lạc trong đó thì sao?
-Vậy thì ngươi không cần lo lắng.
Tô Lạp lấy trong lòng ra một cuộn da dê, mở ra nói: -Ở đây có địa hình tỉ mỉ của mê cung, trong căn phòng phía sau đài tế cầu linh có con đường đi vào mê cung, ta đã chuẩn bị lương thực và nước uống rồi, các ngươi đi theo hướng mà đường đỏ chỉ thì tuyệt đối không có vấn đề gì.
Đơn Phi nhận lấy da dê nhìn một lúc, thấy mê cung dưới đất kia quả nhiên cực kỳ phức tạp rườm rà, đột nhiên nói: -Tại sao phải xây dựng mê cung này?
Tô Lạp ngược lại ngẩn ra: -Chuyện này…nói ra rất dài dòng. Nhưng bây giờ chúng ta phải bắt tay chuẩn bị thôi. Ta gọi ngươi đến sớm như vậy vốn là muốn chỉ cho ngươi cửa vào mê cung, ngươi đi theo ta.
-Chuyện tìm cửa vào mê cung không cần vội. Đơn Phi kiên quyết nói: -Ta rất muốn nghe lai lịch của mê cung này.
Tô Lạp vừa tức vừa sốt ruột, có điều thấy Đơn Phi rất cố chấp, nên trở tay chỉ vào bích họa nói: -Chuyện này có liên quan đến một truyền thuyết của Hy Lạp, cũng có liên quan đến bích họa này. Vương miếu và mê cung đều là do Quý Sương Vương Diêm Cao Trân xây dựng sau khi dời đô đến Bạch Sa Ngõa. Theo truyền thuyết, Hy Lạp cũng có một tòa mê cung như thế, Diêm Cao Trân đã xây dựng mô phỏng theo mê cung này. Mà mê cung Hy Lạp lại có liên quan đến một thần thoại, nhưng những chuyện này đều hư vô mờ ảo, trước mắt cũng không có tác dụng gì…
-Trong mê cung Minoan của Hy Lạp có phải có một nhân vật nửa người nửa thú như trên bích họa sinh sống không? Thứ này vốn tên Minotaur? Đơn Phi nhẹ giọng hỏi.
Tô Lạp ngẩn ra, tất thanh nói: -Làm sao ngươi biết? Y thầm nghĩ truyền thuyết này đã sắp tuyệt tích rồi, ở Bạch Sa Ngõa càng ít có ngươi biết, sao Đơn Phi lại biết rõ tên gọi của thứ đó như thế chứ.
-Ngươi biết được bao nhiêu về chuyện này? Đơn Phi chấp nhất nói.
Tô Lạp chỉ nghĩ chuyện cứu viện cho A Cửu, không hiểu sao Đơn Phi lại có hứng thú với chuyện này như thế, nhưng thấy dáng vẻ Đơn Phi, y biết trước mắt phải nói cho rõ ràng, liền nói một cách đơn giản: -Được rồi, ta nói cho ngươi nghe. Thứ trên bích họa đích thực tên là Minotaur, chuyện trên bích họa có liên quan đến một truyền thuyết viễn cổ của Hy Lạp…
Y xoa mặt, sắp xếp lại suy nghĩ rồi nói: -Hy Lạp từng có một đế quốc Minoan, Quốc Chủ tên Milos, nghe nói khi đó đế quốc Minoan còn phồn hoa hơn cả Đại Tần, Quý Sương. Quốc Vương Milos xây dựng một vương cung Minoan ở gần biển, tự xưng là con trai của thần.
Đơn Phi thầm gật đầu, thầm nghĩ chuyện này cũng không chênh lệch quá lớn với những gì hắn biết.
-Có điều Milos hình như lại đắc tội với một vị thần linh khác, thần linh đó vì trừng phạt Milos nên khiến thê tử y yêu một con trâu đực, thê tử của Milos lại cùng con trâu đực…
Nói tới đây y lại ấp úng, có điều nghĩ chắc Đơn Phi hiểu ý y, nên nhảy qua đoạn này nói tiếp: -Sau đó thê tử của Milos sinh ra một nhi tử nửa người nửa trâu, tên là Minotaur, cũng chính là người trên bích họa. Minotaur hình thù quái dị, nhưng lại có thần thông, sức lực lại lớn vô cùng, nên nói y là nửa người nửa thú mới đúng…
Đơn Phi nghe Tô Lạp kể lại, nhìn hình người quái dị trên bích họa, trong đầu liền hiện lên bức điêu khắc Thần Nông ở Trung Nguyên.
Minotaur trên bích họa là mình người đầu trâu, Thần Nông không phải cũng thế sao? Chẳng qua là tượng điêu khắc của Thần Nông thoạt nhìn thật sự là giống như nửa người nửa thần, mà Minotaur trong bích họa lại đáng sợ hơn thôi.
Tô Lạp kể cũng không rõ ràng, Đơn Phi lại còn biết nhiều hơn cả Tô Lạp.
Milos trong truyền thuyết vốn là kết tinh của vua các vị thần Hy Lạp Zeus và Europa. Europa không phải vợ của thần Zeus, chỉ có thể coi như kẻ thứ ba, vợ lớn của Zeus là Hera, mà Zeus trong truyền thuyết vì quyến rũ Europa, không để chuyện tình cảm “tốt đẹp” này bị vợ phát hiện, nên biến thành một con trâu thần đi quyến rũ Europa.
Trùng hợp chính là, con trai mà Europa sinh ra từ cuộc tình này Milos vì tranh giành ngôi vua với huynh đệ mà thỉnh cầu thần biển Poseidon ủng hộ, Poseidon cũng dâng lên một con trâu đực trắng, bảo Milos hiến con trâu trắng này cho mình.
Thần thoại Hy Lạp đôi khi thật kỳ lạ, đường đường là vua các vị thần lại biến thành một con trâu đi quyến rũ vợ người ta, đã khiến người ta cảm thấy biến thái đến không tưởng tượng nổi rồi. Thần biển Poseidon này lại lấy đồ của mình muốn hiến cho mình lại càng tự kỷ một cách thái quá.
Những người này không giống như thần, mà bị thần thoại kể đến giống như thần kinh hơn.
Kết quả càng ly kỳ hơn là Milos giàu có một phương lại giữ con trâu trắng kia lại nuôi chơi, dùng một con trâu khác vàng thau lẫn lộn mà hiến cho Poseidon.
Poseidon vì thế mà giận tím mặt, để cho vợ của Milos mê luyến con trâu đực kia, kết quả là vợ của Milos vì thế mà sinh ra một quái thú mình người đầu trâu Minotaur.
Tô Lạp không biết Đơn Phi lại hiểu rõ thần thoại Hy Lạp như thế, nên vẫn tiếp tục nói: -Nghe nói đế quốc Minoan rất cường thịnh, Milos làm người cũng tham lam hiếu chiến, con trai ông ta Minotaur lại càng tàn bạo vô kể. Người này cả đời chuyên ăn thịt người, do vậy Quân Vương Milos bảo các nước láng giềng hàng năm hiến tế đồng nam đồng nữ cho con trai Minotaur ăn. Nước láng giềng có một Vương Tử không chịu nổi sỉ nhục này, chủ động xin được hiến vào mê cung để giết chết Minotaur, còn được Công Chúa của đế quốc Milos mê đắm và hẹn ước. Kết quả…
Y hơi ngừng lại, mong đợi nói: -Vương Tử kia dẫn Công Chúa đi, sống một cuộc sống hạnh phúc.
Đơn Phi suýt chút cười sặc sụa.
Tô Lạp nói rất hàm hồ, Đơn Phi lại biết rất rõ.
Nước láng giềng hiến đồng nam đồng nữ chính là Athens, lúc đó đế quốc Minoan rất cường thịnh, cho dù là Athens cũng không thể không cúi đầu xưng thần.
Quân Vương Milos cực kỳ tàn bạo, đế quốc lại có tập quán làm lễ tế, do vậy Quân Chủ Milos lệnh cho Athens hiến đồng nam đồng nữ làm vật tế, mà Vương Tử Athens là Theseus tự nguyện làm vật hi sinh, thừa cơ muốn giết chết Minotaur. Về sau Theseus được Công Chúa Mios là Ariadne mê đắm và hẹn ước, tặng cho Vương Tử kiếm ma và cuộn chỉ. Vương Tử dùng kiếm ma giết chết Minotaur nửa người nửa thần, dùng cuộn chỉ để ra khỏi mê cung, dẫn Công Chúa rời khỏi hoàng cung Milos trên đảo Crete.
Nhưng kết cục thật sự không hề tốt đẹp như Tô Lạp nói. Kết cục thật sự trong truyền thuyết chính là Theseus bội tình bạc nghĩa, bỏ Công Chúa lại trên đảo hoang, bản thân gã cũng vì thế mà bị thần linh trừng phạt, hại chết cha ruột của mình.
Màu sắc số mệnh trong thần thoại Hy Lạp trước nay đều rất nồng đậm.
Nghe Tô Lạp nói, Đơn Phi không biết có phải y ám chỉ mình sắp trở thành Vương Tử Theseus gì đó hay không, nhưng lúc này trong đầu hắn lại như có tia chớp xẹt qua, đưa ra một kết quả khiến chính bản thân hắn cũng không tưởng tượng nổi, nhưng lại vô cùng tự nhiên.
Người Hy Lạp cổ không thể giải thích nổi sao lại có người có hình dạng quái vật nửa người nửa trâu như thế, nên mới tưởng tượng là một truyền thuyết để giải thích, mà vua của các vị thần Zeus vì thế không thể không hạ thấp thân phận để đi dụ dỗ kẻ thứ ba, cũng phải biến thành trâu thần gì đó để quyến rũ Europa, cứ vậy mới có thể giải thích chuyện người trâu hợp nhất một cách hợp lý một chút.
Có cha nào thì mới có con nấy nha.
Nhưng Đơn Phi lại nghĩ đến một khả năng còn to gan hơn, Thần Nông không phải cũng có dáng vẻ như thế sao? Thần Nông biến thành như thế là đã dùng Dị Hình Hương!
Nhân vật như Hoàng Thừa Ngạn cũng biết “Sơn Hải Kinh” thuật lại địa lý thế giới, Quý Sương Vương càng biết rõ trận chiến kinh thiên của Xi Vưu, Hoàng Đế năm đó không chỉ lan khắp Trung Nguyên, thậm chí có thể còn vươn xa đến Thân Độc, Đại Tần…còn có Hy Lạp nữa!
Có một nhân vật sử dụng Dị Hình Hương đã đến Hy lạp, bị người Hy Lạp cổ nhìn thấy…
Truyền thuyết Minotaur nửa người nửa thần bắt nguồn từ Dị Hình Hương, người này thông qua Dị Hình Hương biến dị mới xuất hiện ở trên đời này!