Chương 755: Đại Nhật Như Lai
Đơn Phi kinh ngạc không hiểu, thật sự không biết Tần Hoàng Kính sao lại ở trong tay đám người Ba La tăng, hắn tuyệt đối không xa lạ gì Tần Hoàng Kính, thậm chí còn có nỗi đau thấu xương với Tần Hoàng Kính nữa.
Giữa hắn và Thần Vũ xuất hiện điềm báo chính là vì Tần Hoàng Kính này.
Lúc trước khi Thần Vũ nhìn thấy Tần Hoàng Kính thì rất kinh ngạc, khi đó Đơn Phi không rõ ràng cho lắm, về sau mới biết khi đó Thần Vũ nghe được lời của Tào Quan, Tào Quan dùng Vô Gian Hương trở về mười mấy năm trước đã làm hai chuyện muốn chết, chính là lấy đi Tần Hoàng Kính và khuyên Thi Ngôn trả lại Thần Vũ.
Tào Quan khuyên Thi Ngôn trả lại Thần Vũ mới tạo nên cục diện Đơn Phi đau khổ truy tìm Thần Vũ hôm nay. Khi đó Đơn Phi biết được chuyện này thì đã có ý muốn bóp chết Tào Quan rồi, có điều Đơn Phi trải qua nhiều gập ghềnh, trong lòng đã biết chuyện này có lẽ có liên quan đến Tào Quan, nhưng bất luận Tào Quan có làm chuyện này hay không thì Thần Vũ là truyền nhân của Nữ Tu, số mệnh đã định sẽ gặp sóng gió dị thường. Hiện tại tuy Đơn Phi đã xác định Tôn Thượng Hương chính là Thần Vũ, nhưng hắn muốn gặp Tôn Thượng Hương không phải càng thêm gian nan sao?
Đơn Phi đã không còn oán giận gì Tào Quan nữa, biết chắc Tào Quan không phải vô cớ lấy đi Tần Hoàng Kính. Tào Quan lấy đi Tần Hoàng Kính là vì muốn cứu Vu Linh Nhi.
Trắc trở trong đó, ảnh hưởng do Vô Gian thay đổi tạo thành tự nhiên cũng không cần nhiều.
Trên đài tế hoàng kim dưới vương miếu Quý Sương, Đơn Phi từng nghe “Huyền Nữ” giải thích rất nhiều chuyện, hắn và A Cửu khác nhau. A Cửu tin tưởng “Huyền Nữ” là chúa cứu thế, “Huyền Nữ” nói gì nghe nấy, Đơn Phi lại luôn giữ thái độ biện chứng, tuyệt đối sẽ không hoàn toàn tin tưởng người chưa từng gặp mặt.
Có điều “Huyền Nữ” giải thích quan hệ giữa Vô Gian và Lưu Niên lại khiến hắn rất tán thành.
Lưu Niên có công dụng đẩy nhanh phản ứng vật chất, nó có thể đẩy nhanh thời gian, nếu không có Lưu Niên, biến đổi không gian do Vô Gian tạo thành phải trải qua sự biến thiên thời gian bình thường mới có thể thay đổi song song.
Tào Quan mười mấy năm trước đoạt đi Tần Hoàng Kính ở Nghiệp Thành cứu Vu Linh Nhi, tạo thành một chuỗi thay đổi, sau đó Tào Quan đi Vân Mộng Trạch, Tần Hoàng Kính khi đó còn ở trong tay Tào Quan.
Khi đó Tào Quan luôn làm ra sự thay đổi song song, Tào Quan cũng hiểu rõ sự thay đổi này, nên mới ước định với Thạch Lai về cách đưa thư cực kỳ độc đáo.
Tào Quan thật sự là một người thông minh.
Nhưng dù Tào Quan có thông minh hơn nữa cũng chưa từng ngờ rằng, ông ta sẽ bị Nữ Tu bắt về từ mười mấy năm trước!
Tào Quan lại quay lại thời không bình thường, nhưng Tần Hoàng Kính lại không đi cùng Tào Quan đến đây…
Tần Hoàng Kính bị Tào Quan lấy đi sao lại rơi vào tay Ba La tăng?
Trong khi Đơn Phi suy nghĩ, nghĩ ra được bảy tám phần bên trong, hắn không biết Tần Hoàng Kính sao lại được Ba La tăng lấy ra, nhưng ít nhiều cũng hiểu dụng ý của Ba La tăng.
Tần Hoàng Kính không phải kính chiếu yêu, nhưng đích thực có thể chiếu ra rất nhiều những thứ dị thường. Những dị thường này bị Ba La tăng tô dệt thêm thì rất dễ mê hoặc dân chúng.
Thứ này rất có thể được Thần Nông dùng để nghiên cứu Trường Sinh Hương, rốt cuộc còn có công dụng gì khác không thì Đơn Phi không biết. Nếu Ba La tăng có thể lợi dụng công dụng khác của Tần Hoàng Kính, Tần Hoàng Kính có phải cũng có lực lượng kinh người như Tự Minh Cầm không?
Đơn Phi nhất thời do dự.
Ba La tăng thấy thế thì không khỏi cười nói: -Yêu nghiệt ngươi cuối cùng cũng sợ rồi sao. Bản tăng có lòng từ bi, nếu ngươi thật sự nhận sai, bản tăng cũng không muốn phá hỏng tu hành ngàn năm của ngươi.
Mấy câu ngươi nói sao lại quen tai vậy chứ?
Đơn Phi thầm nghĩ đạo sĩ, hòa thượng đời sau nói chuyện có phải cũng kế thừa từ ngươi hay không? Kính chiếu yêu gì đó ở hậu thế có phải cũng xuất phát từ Tần Hoàng Kính hay không?
Thôi Trấn Tướng coi Đơn Phi như tri kỷ, biết hai người vinh nhục cùng chịu, thấy Đơn Phi do dự, Thôi Trấn Tướng không cho rằng trên đời này có kính chiếu yêu gì, lớn tiếng quát: -Yêu tăng, ngươi chớ có nói bậy, trên đời này làm gì có kính chiếu yêu gì?!
Ba La tăng lạnh nhạt nói: -Thôi Trấn Tướng, ta niệm tình ngươi tu hành không dễ, vốn cũng không muốn vạch trần lai lịch của ngươi.
-Cái gì? Thôi Trấn Tướng giận quá hóa cười: -Xem ra ngươi cũng coi ta như yêu tinh rồi?
-Ngươi không phải sao?
Mắt Ba La tăng lộ vẻ quỷ dị: -Vừa rồi Đơn Phi và ngươi còn cùng một giuộc, ngươi là nam nhân chân chính, loại yêu ngôn này chỉ có thể lừa gạt dân chúng vô tri, nhưng làm sao có thể qua được pháp nhãn của bần tăng chứ? Ngươi không chỉ không phải là nam nhân, còn không phải là người nữa, nếu ngươi thật sự có gan thì đến trước kính chiếu yêu soi xem.
Thôi Trấn Tướng nhíu mày, thật sự không biết tăng nhân này rốt cuộc là đang tính toán cái gì.
Ba La tăng mỉm cười nói: -Ngươi do dự như vậy, là sợ kính chiếu yêu soi ra nguyên hình yêu nghiệt ngươi trước dân chúng Vu Điền sao?
Dân chúng và binh sĩ nghe thế đều lộ vẻ bán tín bán nghi.
Thôi Trấn Tướng giận dữ quát: -Được, ta đi soi thử! Y nhấc bước muốn tiến lên, lại bị Đơn Phi kéo lại:
-Đợi đã.
-Không cần đợi.
Trong lòng Thôi Trấn Tướng có tính toán từ sớm, thầm nghĩ chiếu yêu hơn phân nửa không phải thật, nhưng yêu tăng này cũng có nhiều quỷ kế, y phải thay Đơn Phi thử trước, nếu có gì bất ngờ cũng coi như là cảnh báo cho Đơn Phi.
-Ngươi…
Trong mắt Thôi Trấn Tướng có chút khẩn cầu, thầm nghĩ nếu mình thật sự chết, còn phải nhờ Đơn Phi chăm sóc người nhà giúp, nhưng nghĩ lại, người trẻ tuổi kia lại vì mình ra mặt, sao mình lại tăng thêm gánh nặng cho hắn được chứ?
-Ngươi yên tâm, nếu ta có chuyện gì, ngươi càng nên cẩn thận!
Thôi Trấn Tướng có nhiều điều muốn nói nhưng lại chỉ hóa thành một câu, sải bước đi đến trước Tần Hoàng Kính, lớn tiếng cười nói: -Yêu đạo, ta nhìn coi ngươi làm sao dùng yêu pháp biến ta thành…
Y còn chưa nói xong thì thần sắc đại biến, bởi vì gương kia vốn u tối không soi được gì cả, nhưng khi y đến gần, gương kia bỗng sáng bừng, bên trong hiện ra một bộ xương trắng.
Tần Hoàng Kính chợt hiện ánh sáng, lập tức có lồng sáng chụp lên người Thôi Trấn Tướng, ảo ảnh ngưng tụ trên không trung cũng hóa thành dáng vẻ xương trắng!
Mọi người xôn xao.
Trước đó bọn họ chỉ biết gương có thể soi ra hình ảnh bản thân mình, chưa bao giờ nhìn thấy tình hình ly kỳ như thế này, mắt thấy Thôi Trấn Tướng đứng trước gương, nhưng hình ảnh xương trắng lại xuất hiện trên không, không sợ hãi muốn chết làm sao được?
Mọi người xôn xao nhao nhao lùi lại.
-A di đà phật.
Ngoài thành Vu Điền vang lên Phật hiệu vang dội, dân chúng nhất thời xôn xao gần như đều yên tĩnh lại.
-Các ngươi không cần sợ hãi, có bản tăng ở đây, yêu nghiệt này không thể làm xằng làm bậy được.
Ba La tăng lớn tiếng nói.
Dân chúng trong lòng vốn hoảng sợ bất an, nghe Ba La tăng cam đoan như thế thì đa số đã khôi phục lại tinh thần. Mọi người thầm nghĩ tăng nhân vốn là vì thế gian mà diệt yêu nghiệt, có thánh tăng thần thông quảng đại ở đây, thì phải nhân cơ hội mà coi việc bắt yêu nghiệt náo nhiệt này mới được.
Cũng có dân chúng vô tri đã quỳ rạp xuống đất bái nói: -Mời thánh tăng hàng yêu.
Trong phút chút, ngoài thành Vu Điền có một đám dân chúng quỳ rạp xuống, những dân chúng, binh lính còn lại hơi do dự, nhưng thấy người bên cạnh như thế thì bất giác cũng quỳ bái, đồng thanh hô lên: -Xin thánh tăng hàng yêu, bảo vệ dân chúng Vu Điền!
Trong lúc nhất thời dân chúng ngoài thành Vu Điền ngoài trừ ít ỏi vài người thì còn lại đều quỳ rạp xuống.
Khóe miệng Ba La tăng nở nụ cười, trong mắt lóe lên hàn quang nhìn sang mấy người trong đám dân chúng còn chưa quỳ xuống, những người đó chính là bốn người Trụ Tử, Lương Tử và A Cửu.
Thôi Trấn Tướng từng nghĩ đến rất nhiều khả năng, nhưng lại chưa từng nghĩ sẽ xảy ra chuyện quỷ dị như vậy. Nhìn thấy mình trong gương, trên không trung hóa thành bộ xương trắng, Thôi Trấn Tướng kinh hãi không tin, lẩm bẩm nói: -Không thể, tuyệt đối không thể.
Y giơ tay duỗi tay chỉ tay, để xác định xem trong gương có điều kỳ lạ. Người xuất hiện trong gương tuyệt đối không phải là mình, cho dù động tác của bộ xương trắng trong gương giống hệt như mình vậy.
Dân chúng thấy bộ xương trắng ảo ảnh trên không hoạt động giống như người, thì đồng loạt sợ hãi nói: -Yêu nghiệt hiện hình, xin thánh tăng hàng yêu!
-Các ngươi mắc lừa rồi!
Trụ Tử không nhịn được xông lên quát: -Đây là yêu pháp mà yêu tăng sử dụng, ta không tin ông ta cũng có thể soi ra ta… Y nhận định Ba La tăng dùng yêu pháp mê hoặc dân chúng, cảm thấy mình trẻ tuổi, hỏa lực tràn trề dương khí thịnh vượng, không giống như Thôi Trấn Tướng bị yêu tăng mê hoặc, nào ngờ khi y xông đến phía trước thì cũng ngây người ra đó, bởi vì y nhìn thấy trong gương có thêm một bộ xương trắng, ngẩng đầu nhìn sang mình, Trụ Tử kinh hãi phát hiện trên đầu mình cũng có hình ảnh xương trắng ngưng tụ.
-Sao lại thế này? Không thể nào!
Trụ Tử ở Tây Vực đã lâu, cũng nghe qua không ít chuyện yêu ma quỷ quái, nếu là trước kia, bọn họ nhất định sẽ chuẩn bị máu chó mực, móng lừa gì đó để phá, nhưng bây giờ tìm đâu ra những thứ cổ quái đó đây?
-Lương Tử, Phòng Diêm, Thạch Đầu, các ngươi đều qua đây.
Trụ Tử tính tình thô lỗ không tin tà, thầm nghĩ dương khí của nhiều người lẽ nào lại không trấn áp được yêu khí của yêu tăng sao?
Mấy người Lương Tử cũng đồng lòng chạy sang, A Cửu không rõ thế nào, nhưng thấy Đơn Phi chỉ nhíu mày mà không ngăn lại, cắn răng một cái, cũng chạy sang muốn giúp đỡ.
Mọi người sau khi vọt sang thì cũng ngây ra đó.
Trong gương lại hiện ra thêm ba bộ xương trắng, đám người Lương Tử khó tin ngẩng đầu lên, phát hiện cũng có ảo ảnh xương trắng ngưng tụ trên đầu mình.
-Yêu nghiệt, yêu nghiệ! Hóa ra các ngươi đều là yêu nghiệt bạch cốt hóa thành. Thanh âm Ba La tăng không lớn, nhưng lại cố tình để cho dân chúng Vu Điền nghe thấy.
Chúng dân nghe thấy không rét mà run, khó ngờ rằng trên đời này lại có quỷ quái nhiều như thế, dương khí chính ngọ không ngờ không trấn áp được bọn họ xuất hiện. Binh sĩ Vu Điền cũng run rẩy cả người dựa sát vào Vu Điền Vương, nhìn mấy người Thôi Trấn Tướng, những binh sĩ này đều lộ ra vẻ cực kỳ đề phòng.
-Cô tránh ra. Trụ Tử thầm kêu tà môn. Y nhìn thấy A Cửu đi qua, thầm nghĩ có phải là âm khí của nữ nhân mới làm cho chuyện này xảy ra hay không, nên mới muốn đẩy A Cửu ra, Trụ Tử vội quát lên: -Cô làm sao vậy? Sao cô lại…
Y bỗng phát hiện A Cửu ở trong gương căn bản không có bất cứ hình ảnh gì!
Mọi người cũng phát hiện ra sự dị thường của cô gái này, lại ồ lên sợ hãi.
Trong truyền thuyết, không phải quỷ cũng không có bóng sao?
Ánh mắt Ba La tăng ngưng lại, lập tức nói: -Yêu hóa cốt, quỷ hóa hồn…các ngươi là Bạch Cốt Yêu hóa thân thành, còn cô gái kia hiển nhiên là âm quỷ biến thành.
-Ngươi mới là quỷ! A Cửu cũng lấy làm lạ sao mình lại không giống người thường, nhưng vẫn quát lên: -Gương này có điều kỳ lạ, ngươi cũng qua đây soi thử, không chừng cũng không khác biệt gì Nàng cũng nghĩ rất đơn giản, nhưng một câu lại nói trúng điểm yếu.
Đám người Trụ Tử bỗng dưng giật mình, đánh mắt nhìn nhau, đồng loạt vọt lên trước, quát: -Cút đi! Bốn người Trụ Tử, Lương Tử võ công không cao, nhưng thành ý lại có, vừa nghe A Cửu nói thì thấy A Cửu nói rất có lý.
Gương này có kỳ lạ, yêu tăng đứng trước gương e rằng cũng giống vậy thôi.
Yêu tăng này tất nhiên sẽ không chịu soi gương, vậy thì họ sẽ giành lấy tấm gương này bức yêu tăng tự nhận quả báo.
Động tác của bốn người chỉnh tề lưu loát, nháy mắt liền đẩy mấy tăng nhân cầm gương ra, đoạt lấy gương về tay, rồi chiếu về phía Ba La tăng.
Đơn Phi thờ ơ đứng nhìn, trong lòng thấy không ổn lắm, hắn không cho rằng tăng nhân mà Ba La tăng dẫn theo sẽ dễ dàng bị đám người Trụ Tử đoạt gương như thế.
Trong gương hiện lên quang hoa, chợt chiếu lên người Ba La tăng.
Mọi người cả kinh thất sắc.
Bởi vì trong thời khắc đó, trên người Ba La tăng tỏa ra kim quang, trên đầu lại hiện ra Phật ảnh.
-Đại Nhật Như Lai! Có dân chúng nhận ra tượng Phật đã hô to lên.
Ba La tăng cười to nói:
-Đúng vậy, là Đại Nhật Như Lai. Yêu hóa cốt, quỷ hóa hồn, tăng là Như Lai, kính chiếu yêu có thể khiến yêu nghiệt hiện thân, cũng có thể khiến Phật hiển linh. Đám yêu nghiệt các ngươi muốn gây sóng gió, Đại Nhật Như Lai nếu đã hiện hình, còn không bó tay chịu trói.