Thâu Hương

Chương 767: Gặp tàn.

Chương 767: Gặp tàn.


hương 767: Gặp tà
Khi mọi người nghe thấy chủ trì Tô Tất Địa nói, một số người hoang mang, một số người không cho là đúng. Không cho là đúng là vì căn bản không tin, hoang mang là vì không hiểu.
Tin Phật và hiểu Phật là hai chuyện khác nhau.
Trên đời này không biết có bao nhiêu người cho rằng dập đầu, vái dài, thành khẩn cầu nguyện là có thể được Phật phù hộ. Theo Đơn Phi thấy, đó thật ra là chuyện thật buồn cười.
Tham quan trên đời này vừa ăn hối lộ phạm pháp, vừa bái phật tỏ ý sám hối, nếu Phật thật sự phù hộ cho những người này, khiến họ tiếp tục làm hại dân gian, thì là Phật cái gì chứ?
Cùng một đạo lý, nếu Phật không phù hộ những tham quan đó, thì có lý nào lại phù hộ những người bái Phật chứ? Nếu là thế, Phật không phải đang tự hủy đi nhận thức chúng sinh bình đẳng sao?
Phật không phải là càng thêm phiền sao!
Phật vốn giác ngộ, một người giác ngộ tuyệt đối sẽ không nói với mọi người là ngươi đến bái ta đi, ta sẽ cho ngươi lợi lộc, nếu ngươi không bái ta thì sẽ gặp tai nạn. Nếu giác ngộ của Phật lại như con buôn như thế, thì còn cần làm gì?
Đơn Phi không bái phật, nhưng lại có một số lĩnh ngộ đối với Phật giáo, nghe thấy chủ trì Tô Tất Địa nói, hắn lập tức nhớ đến một mối quan hệ cực kỳ giống, Đâu suất thiên của Phật gia nói là niết bàn phân giới với chúng sinh, theo như người bí mật truyền thụ Lục giáp bí chúc cho hắn nói, thì Đâu thiên giới chính là dị độ không gian, không gian này không phải cũng là một nơi nằm ngoài chúng sinh sao!
Đâu thiên giới và Đâu suất thiên rất giống nhau!
Hai thứ này là hai cách nói của cùng một khái niệm sao? Bất luận là Đơn Bằng, hay là Thích Ca đều biết về không gian này? Không gian dị độ này là không gian Vô Gian sao?
Đơn Phi nhất thời lâm vào trầm tư.
Chủ trì Tô Tất Địa nghe nói Đơn Bằng đã cứu Vu Điền nên rất có hảo cảm với hắn, bây giờ nhìn thấy dáng vẻ hơi hiểu ra của hắn, thì chủ trì Tô Tất Địa khiêm tốn thỉnh giáo nói: -Không biết thí chủ có biết Đâu suất thiên không?
-Biết đại khái, có điều không rõ lắm. Đơn Phi ăn ngay nói thật nói.
Chủ trì Tô Tất Địa hơi thất vọng.
A Cửu đột nhiên nói: -Ta lại biết một chút. Thấy Đơn Phi có ý cổ vũ, A Cửu phấn chấn nói: -Bất kể là Thân Độc hay Trung Nguyên đều có quan hệ đến cách nói thế giới này chia thành nhiều tầng. Đạo gia của Trung Nguyên nói số tầng trên đời này tổng cộng có ba mươi sáu, có sáu tầng dục giới, mười tám tầng sắc giới, thêm vào bốn tầng vô sắc giới, tổng cộng là hai mươi tám. Dục giới, sắc giới, vô sắc giới là ba giới thường nghe thấy. Theo cách nói của Đạo gia Trung Nguyên, luân hồi sinh tử của người đời luôn nằm trong ba giới này. Nếu muốn tiến thêm một bước thì phải nhảy ra khỏi tam giới mới được.
Mọi người kinh ngạc.
Chủ trì Tô Tất Địa mắt lóe sáng, chắp tay trước ngực nói: -Thiện tai, thiện tai, xin nữ tí chủ nói hết.
A Cửu thấy Đơn Phi cũng có hứng thú, tiếp tục nói: -Theo cách nói của Đạo gia, ngoài tam giới còn có bảy tầng khác: bốn phạm thiên, ba thanh thiên. Như vậy tổng cộng là ba mươi lăm tầng, thêm vào một tầng đại la thiên thống lĩnh chư thiên mới có ba mươi sáu tầng. Chư thiên hữu hạn, mà đại la thiên vô hạn, bao quát chư thiên không có điểm cuối.
Nghiêm túc suy nghĩ một hồi, A Cửu tiếp tục nhớ lại nói:
-Có điều trong ba mươi sáu tầng trời này không có Đâu suất thiên hay Đâu thiên giới. Ánh mắt lóe lên, A Cửu khẽ vỗ trán nói: -Ta nhớ ra rồi. Ba mươi sáu tầng trời còn có một cách nói khác. Cách nói này cho rằng thế giới có khí tam thanh. Khí tam thanh tự sinh tam khí, tổng cộng là cửu thiên. Cửu thiên giống như mẹ vậy, lại sinh thêm tam khí là hai mươi bảy thiên. Hai mươi bảy thiên này thêm vào chín mẫu thiên là ba mươi sáu thiên. Mà trong chín mẫu thiên này có một cái tên là Tịch Nhiên Đâu Thuật Thiên. Tịch Nhiên Đâu Thuật Thiên này có phải là Đâu thiên giới không?
Mọi người nghe mà trợn mắt há mồm, khi nhìn sang A Cửu lần nữa thì ánh mắt đã hoàn toàn khác rồi.
Đám người Ban Doanh, Trụ Tử sống ở Tây Vực, tự cho rằng nhận thức rộng rãi về thế giới này, lại không ngờ rằng đứng trước thiếu nữ này, vẫn nông cạn giống như ếch ngồi đáy giếng vậy.
Đơn Phi cũng hơi kinh ngạc, không ngờ A Cửu lại có nhận thức như thế, hắn trầm ngâm gật đầu nói: -Thật sự có khả năng, trong Phật giáo giải thích số tầng của thế giới này thế nào?
A Cửu thấy Đơn Phi rất tán thưởng, trong lòng thực vui mừng. Nàng đi theo Đơn Phi mấy ngày, chưa từng cảm thấy mình hữu dụng giống như hôm nay vậy, trầm ngâm suy tư, A Cửu nghiêm túc nói: -Phật phân chia số tầng thế giới rất khác với Đạo gia. Phật giáo cũng có dục giới, sắc giới, vô sắc giới, gọi tầng thứ sáu trong dục giới là Tam thập tam thiên, cũng gọi là Đao lợi thiên, Phật nói có ba ngàn thế giới. Từ đó có thể thấy, số tầng thế giới trong Phật giáo nhiều hơn Đạo giáo. Đâu thiên giới là một tầng trong sáu thiên của dục giới. Vừa rồi chủ trì nói không sai, Đâu thiên giới là giới hạn giữa niết bàn và người đời. Ta chỉ biết có nhiêu đó, nếu có sai sót, xin chủ trì chỉ giáo.
Chủ trì Tô Tất Địa kính nể hẳn lên nói: -Nữ thí chủ nói rất đúng, bản tăng tự xưng Tô Tất Địạ, thật sự…còn không biết nhiều bằng cô nương. Trong khi ông ta nói thì liên tục lắc đầu, mặt hiện vẻ xấu hổ.
A Cửu nghe vậy thì cười nói: -Người tin Phật không thể bên trọng bên khinh, cũng không cần tự coi nhẹ mình. Thích Ca có nói, con người chỉ cần có lòng hướng thiện hướng tri, bất luận đời này có được công nhận hay không, nhưng chỉ cần kiên trì, cuối cùng sẽ có ngày gặp được phật duyên. Chủ trì pháp hiệu là Tô Tất Địa, nếu có thể lĩnh ngộ điểm này, không phải cũng coi như đã thành công sao?
Tô Tất Địa nghe thế thì hơi suy nghĩ, lát sau nở nụ cười nói: -Thiện tai, thiện tai.
Pháp hiệu ông ta là Tô Tất Địa, theo Phạn ngữ nghĩa là “Diệu thành tựu”, có điều con người không phải nói phát tài là có thể phát tài được, cũng không phải tên “Diệu thành tựu” là có thể có thành tựu. Thấy A Cửu có nhận thức như thế, có thể nói là học hết Trung Tây, chủ trì Tô Tất Địa khó tránh trong lòng tự thẹn Phật hiệu không đủ uyên bác, càng khó xưng là có thành tựu.
A Cửu biết dụng ý khi ông ta nhắc đến ba chữ “Tô Tất Địa”, lúc này mới nói lời hay an ủi.
Tô Tất Địa thầm nghĩ thiếu nữ này tuổi còn trẻ mà lại có hảo ý như thế, trong lòng bội phục, Tô Tất Địa khiêm tốn hỏi:
-Không biết nữ thí chủ đến từ đâu?
A Cửu hơi do dự, cuối cùng nói: -Ta là muội muội của Quý Sương Vương, vì đại ca tôn sùng Phật pháp, ta lại…nên mới… Liếc nhìn Đơn Phi, A Cửu thầm nghĩ, muội vì nhận định huynh là nam nhân kiếp này của muội, nên mới học văn hóa Trung Nguyên, có điều nàng cuối cùng cũng không nói hết.
Mọi người liền thay đổi sắc mặt.
Ban Doanh kinh ngạc nói: -Cô là muội muội của Quý Sương Vương Vi Tô Đề Bà? Thấy A Cửu chậm rãi gật đầu, Ban Doanh kinh ngạc đến không thể khống chế mình.
Ban thị kinh doanh Tây Vực, nên tự nhiên cũng biết về Quý Sương, An Tức gần với Tây Vực. Cho dù là thế, Ban thị cuối cùng cũng chưa thể qua lại với Quý Sương Vương mới. Nghe thấy nữ tử bên cạnh Đơn Phi là muội muội của Quý Sương Vương, Ban Doanh thực sự không biết nói gì.
Đám người Trụ Tử cũng không biết thân phận A Cửu, nghe nói lai lịch của A Cửu, Trụ Tử khàn cả giọng: -A Cửu Công Chúa, chúng ta không biết thân phận người, trên đường đi nếu có chỗ không chu đáo, kính xin thứ tội.
A Cửu không kìm nổi cười nói: -Chúng ta đều là bằng hữu của Đơn Phi, cần gì phải khách khí như vậy?
Vu Điền Vương lại tự mình lo lắng. Ông ta biết nước Vu Điền chẳng qua chỉ là một trong ba mươi sáu nước Tây Vực thôi, tuyệt đối không thể đánh đồng với Quý Sương. Nếu vì chuyện kết thân mà khiến nước Quý Sương thù hận, Vu Điền làm sao chống lại đây? Vừa nghĩ đến đây, Vu Điền Vương liền cảm thấy Thôi Trấn Tướng nói rất có lý.
Thấy Đơn Phi như thoáng suy nghĩ, A Cửu hạ giọng nói: -Đơn Phi, muội chỉ biết đến vậy, không biết có thể giúp được huynh không.
Đơn Phi lại thật sự giác ngộ.
A Cửu nói thì rất rườm rà phức tạp, nhưng lời của A Cửu lại có một khái niệm cực kỳ quan trọng mà đơn giản, bất luận là Thân Độc hay Trung Nguyên đều có liên quan đến cách nói thế giới chia thành nhiều tầng!
Cách nói nhiều tầng có thể là nói đến không gian vĩ độ mà thế giới kia của hắn có nhắc đến!
Ở thời đại kia của hắn, các nhà khoa học từ không gian ba chiều nhận thức đến bốn chiều, thêm vào đủ mọi giả thiết, vẫn luôn giả thiết đến không gian mười chiều.
Rất nhiều người đều cho rằng đó đã là cực hạn phân chia của không gian rồi.
Nhưng thế giới này nào có cực hạn?
Dùng nhận thức như muối bỏ biển mà giới hạn vũ trụ thật sự là chuyện vớ vẩn.
Thật ra, Đạo gia Hoa Hạ, Phật giáo Thân Độc sớm đã đề xuất khái niệm không gian nhiều tầng, hơn nữa còn nhiều hơn là vĩ độ mà các nhà khoa học hiện đại vạch ra nữa, đây chính là quan niệm ba mươi sáu tầng trời của Đạo gia tuần hoàn vô hạn, ba ngàn thế giới của Phật giáo.
Đạo gia, Phật giáo chia như thế, vẫn cho rằng thế giới này vô cùng tận, lại có người cho rằng mười mấy chiều đã là cực hạn của không gian sao? Đó không phải là cực hạn của không gian, mà là cực hạn đầu óc của một số người thôi.
Thời đại kia của hắn có một số người thủy chung khó tin rằng những người còn xa xưa hơn họ sao lại đề xuất ra được kiến thức càng tiên tiến hơn bọn họ chứ. Thế nhưng những học thuyết lục đạo, kinh mạch, khí trường…đã được chứng minh tuyệt đối không sai. Nhà khoa học thông minh tuyệt đỉnh biết muốn khai thác bí quyết của kiến thức sâu thêm thì không phải là kỳ vọng tương lai, mà là kế thừa xa xưa. Rất nhiều người đã bắt đầu làm quen với quan niệm hấp thu dinh dưỡng trong Đạo gia, Phật giáo, hơn nữa còn phát hiện linh cảm trong đó là không bao giờ hết.
Đơn Phi bây giờ đã hiểu rõ, văn minh của con người trong thời Hoàng Đế đã đạt đến đỉnh cao, bởi vì những người Hoàng Đế được quy về Đạo gia. Đạo gia, Phật giáo đời sau mới xuất hiện quan niệm thế giới đa chiều thoạt nhìn khó lòng tưởng tượng này.
Mà đám người Hoàng Đế không chỉ sớm có những kiến thức này, đám người Hoàng Đế, Đơn Bằng càng nghiệm chứng được một số không gian, ví dụ như Vô gian Đâu thiên giới!
Trong lòng ngạc nhiên thán phục, Đơn Phi nhìn thấy ánh mắt chờ đợi của mọi người thì lại không biết giải thích thế nào. Hắn biết nói những kiến thức của mình cho những người này biết, có nói ba ngày ba đêm những người này cũng không lĩnh ngộ được, ngược lại sẽ càng thêm hỗn loạn.
Trước mắt điều quan trọng nhất không phải là nhận thức những không gian này, mà là…
Hắn còn chưa kịp nghĩ thì giữa ngực bất giác đập thật mạnh.
Phi Thiên thạch đột ngột sáng lên lần nữa.
Mọi người kinh ngạc, mọi người nhận định chỉ A Cửu mới có thể mở được Phi Thiên thạch này, không ngờ vòng phượng huyết của A Cửu còn chưa có dị thường gì thì Phi Thiên thạch lại tự động hiển linh.
-Đơn lão đại, bỏ hòn đá kia đi! Trụ Tử chợt kêu lên. Gã ít khi suy nghĩ, nhưng lại là người đầu tiên nhìn thấy giữa ngực Đơn Phi có bạch quang rót vào trong Phi Thiên thạch, nên mới dẫn đến sự khác thường của Phi Thiên thạch.
Trụ Tử mấy ngày nay đã nhìn thấy quá nhiều thần quỷ, những chuyện này tuyệt đối không phải là thứ mà đầu óc gã có thể chấp nhận, nhưng gã lại tin cách nói thần tiên quỷ quái. Gã cảm thấy Đơn lão đại có tiềm chất thành tiên. Đợi khi nhìn thấy giữa ngực Đơn Phi có bạch quang chiếu vào Phi Thiên thạch, gã theo bản năng cho rằng Phi Thiên thạch có quỷ có thể hút lấy linh hồn con người.
Vừa nghĩ đến đây, thấy thần sắc Đơn Phi kinh ngạc cầm chặt lấy Phi Thiên thạch kia, Trụ Tử mặc kệ tất cả xông lên muốn tách Đơn Phi và Phi Thiên thạch ra.
Có tiếng quỷ khóc thê lượng chợt truyền đến.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất