Chương 770: Mồi câu
Vừa nghĩ đến cấm chế đã hết hiệu lực, trong lòng Đơn Phi có cảm giác sợ hãi.
Trên đời này cũng không phải chỉ tồn tại bốn bí địa, nơi mà do đám người Hoàng Đế bảo tồn văn minh không chỉ có các bí địa Minh Sổ, Vân Mộng, Côn Luân và Bạch Lang, ít nhất Thần Nông còn để lại mê cung ở Hy Lạp.
Có thể vì thời đại đã lâu, bí địa truyền đến tai người Trung Nguyên thì chỉ còn lại bốn nơi. Nhưng dù có bao nhiêu bí địa thì ngoài bí địa Bạch Lang, đám người Hoàng Đế và Thần Nông đã phong tỏa những bí địa còn lại, di tích ít ỏi này không thể bùng phát ra tai họa lớn gì.
Nhiều khi cái mà phát minh vượt thời đại mang đến lại là tai nạn.
Bí địa Bạch Lang chính là căn nguyên của mọi vấn nạn.
Nữ Tu không thể tiêu diệt bí địa Bạch Lang, Đơn Bằng chỉ có cách dùng quỷ môn trấn áp, nhưng mấy ngàn năm qua, những bí địa khác đều tàn lụi, chỉ có bí địa Bạch Lang là không ngừng biến hóa. Gen không ngừng biến đổi sẽ dẫn đến hậu quả khinh khủng như thế nào, không ai đoán trước được.
Xi Vưu không mở rộng phạm vi cải tạo gen lên toàn thế giới, nhưng không lí nào Xi Vưu lại không thực thi kế hoạch này tại địa bàn mình sống.
Nơi này có tiếng tru của vạn quỷ, có phải có nghĩa phía dưới Quỷ môn có quá nhiều tiếng gào thét rống giận của người Dị Hình, còn có quái vật một mắt ban nãy, tất cả đều là kiệt tác của bí địa Bạch Lang sao?
Đó là người, người biến dị!
Vừa nhìn thấy quái vật thì Đơn Phi đã biết đó là người, dù thời đại của hắn không bị Tam Hương ảnh hưởng, nhưng khoa học nhân loại “được lợi” mà phát triển, không những biến ra chuột có kích thước to bằng heo, heo còn có thể đẻ ra nhiều quái thai, cùng với đó là loài người cũng biến dị.
Vừa mới sinh ra đã bị bệnh tật vô phương cứu chữa…tỷ lệ quái thai ngày càng gia tăng…
Có lẽ không cần đến Dị Hình Hương, nhân loại vào thời đại của hắn sớm muộn cũng sẽ biến thành quái vật trong Quỷ Môn.
Rốt cuộc phía dưới đáy Quỷ Môn có bao nhiêu quái vật như thế?
A Cửu nói không sai, sau khi một con quái vật chạy ra sẽ dẫn theo nhiều con quái vật khác nữa xuất hiện. Nếu cấm chế của Đơn Bằng không còn hữu hiệu ở bí địa Bạch Lang, vậy quái vật vô tận bên dưới Quỷ Môn sẽ xông ra, thế giới sẽ ra sao?
Trong lòng kiên định, Đơn Phi kiên định đi theo tiếng quỷ kêu gào mãnh liệt nhất, không lâu sau, bỗng dưng hắn dừng bước.
A Cửu cũng đồng thời dừng lại bước chân.
Cả hai đều cảm giác được đôi tay đối phương lạnh băng.
Tiếng quỷ gào thét đã không còn.
Bốn phía yên tĩnh đến mức hai người nghe rõ tiếng tim đập của mình.
Thế sự chính là buồn cười như thế, tiếng quỷ gào thét khiến người ta hoảng hốt, nhưng bỗng nhiên nó biến mất, hắc ám đến tĩnh mịch lại càng khiến người ta sợ hãi hơn bao giờ hết.
A Cửu nuốt nước miếng, vốn muốn hỏi Đơn Phi, đến tột cùng là cái gì đang xảy ra, nhưng nàng biết Đơn Phi cũng như nàng, hốt hoảng và hoang mang, vì thế nàng kiềm chế duy trì lặng im.
Đơn Phi không nhìn thấu được hắc ám phía trước, liền nhắm chặt hai mắt, xác định động tĩnh phía trước.
Có năng lượng lưu động.
Năng lượng lưu động này rất giống với tình hình lúc Tần Hoàng Kính phát ra ánh sáng trắng.
Đơn Phi âm thầm cảnh giác, đột nhiên A Cửu nói: - Đơn Phi... Lồng ngực của huynh. Không đợi nàng nói tiếp, Đơn Phi cúi đầu nhìn ánh sáng trắng dịu nhẹ từ ngực hắn bắn lên không trung.
Là ánh sáng linh bùa của Thần Nữ.
Đơn Phi chậm rãi kéo A Cửu ra sau, hắn đi lên trước một bước, ánh mắt nhìn về phía ánh sáng chiếu tới. Sau khi nhìn rõ tình hình phía trước, lòng hắn nhảy dựng lên, nhất thời không xác định những gì mình thấy.
- Đó là gì? Một cái vòng tròn sao? Ý là gì? A Cửu rốt cục đã không nhịn nổi sự tò mò, nhỏ giọng hỏi.
Hai người thấy một cái vòng tròn, nhưng đó tuyệt đối không phải cái vòng tròn tầm thường!
Cái vòng tròn có màu trắng bạc, kích thước bằng cánh tay trẻ con, đường kính vài trượng, lơ lửng giữa không trung. Nếu không có ánh sáng trắng từ lá bùa của Thần Nữ chiếu sáng nơi phía trước tối đen, thì hai người căn bản là không hề nhận ra sự hiện diện của cái vòng ở đây.
Dưới ánh sáng của lá bùa Thàn Nữ, ngân quang của cái vòng càng chói sáng hơn, ẩn hiện bảy màu sắc lóng lánh khác nhau.
- Thứ đó là sống đấy. Đột nhiên A Cửu nói.
Đơn Phi cũng có cảm giác ly kỳ này. Thực tế là từ khi nhìn thấy cái vòng kia hắn đã cảm thấy đó là vật thể sống, vì mỗi lần nhìn vào cái vòng nó đều thể hiện một bộ dáng khác nhau, nhưng cụ thể là nơi nào đang thay đổi, thì lại khiến cho người ta không thể nói ra được.
- Đơn Phi, trên đó có chữ. A Cửu lại nói.
Đơn Phi cũng nhìn thấy những con chữ đang không ngừng di động trên vòng tròn, nhưng khoảng cách quá xa, tốc độ di chuyển lại quá nhanh, nhìn rất mơ hồ, khiến hắn không thể nhìn rõ đến tột cùng là cái gì.
- Chúng ta đi gần xem kỹ hơn? A Cửu thử hỏi. Nàng không nghe thấy tiếng kêu của quỷ nữa, trong lòng không còn hoảng sợ như trước, càng thêm tò mò.
Đơn Phi ngược lại kinh ngạc vì sao tiếng khóc than của quỷ không còn, trầm ngâm một lát liền bảo: - Thử xem. Muội… Hắn vốn muốn đẩy A Cửu ra phía sau, nhưng nhìn ánh mắt khẩn cầu của nàng, Đơn Phi sửa lời nói: - A Cửu, muội nắm lấy áo ta, đừng buông tay.
A Cửu cười tươi như hoa, lập tức bắt lấy vạt áo của Đơn Phi.
Đơn Phi thử đi về phía trước một bước, ánh sáng từ lá bùa Thần nữ không hề giảm đi, không ngừng chiếu lên cái vòng kia, bên trong vòng vốn là không gian tối tăm, nhưng theo mỗi bước Đơn Phi tới gần, không gian bên trong giống như gợn lên sóng nước.
Nó đang thay đổi theo khoảng cách giữa hắn và vòng.
Đơn Phi rất nhanh liền nghĩ đến điểm này, trong lòng kỳ dị, liền tiếp tục tiến lên.
Ánh sáng lưu động trên cái vòng càng chói lóa, rất nhiều con chữ chạy trên đó, mắt thường vốn không thể nhìn rõ, không gian bên trong cái vòng cũng như nước sôi, bốc lên hơi nước.
- Đơn Phi, trong đó có thể nào là một không gian khác không? A Cửu giật mình hỏi.
Đơn Phi cũng cho rằng bên trong vòng là khoảng không, nhưng lúc này xem ra, bên trong vòng tròn còn ẩn chứa cảm giác sâu không lường được.
Đứng lại, Đơn Phi cau mày suy tư, đột nhiên A Cửu lại nói - Đó… có phải Quỷ Môn không?
Đơn Phi ngẩn ra.
Trong đầu hắn có rất nhiều giả thiết, nhưng hắn chưa nghĩ đến khả năng cái vòng này chính là Quỷ Môn, theo lẽ thường, Muỷ Môn nên có cấu tạo giống như những cánh cửa ở nhân gian chứ …
Thầm mắng mình ngu xuẩn, Đơn Phi nghĩ thầm, Quỷ Môn của thế giới loài người là do chính con người tự thiết kế dựa trên cấu tạo mà mình nghĩ đến, nhưng đó đều là hư cấu, còn Quỷ Môn do Đơn Bằng tạo ra là sản phẩm của công nghệ cao, nếu vậy hắn nên tư duy theo lối suy nghĩ của đám người Hoàng Đế mới đúng.
- Đúng vậy, đây có thể là Quỷ Môn. Đơn Phi chợt nói: - Có lẽ đây là tấm cửa chắn năng lượng do Đơn Bằng tạo ra. Bên trong có thể là lối dẫn đến bí địa Bạch Lang.
Hắn nói ra ý tưởng trong đầu, liên tưởng về tình hình ở bí địa Vân Mộng, Hoàng Đế dùng không gian dị độ dẫn người vào trong, vậy có thể Đơn Bằng cũng dùng không gian dị độ để khóa bí địa Bạch Lang, không để người Dị Hình lọt ra ngoài.
A Cửu thấy Đơn Phi rất là phấn chấn, cũng cao hứng nói: - Xem ra Quỷ Môn cũng không đáng sợ lắm. Ừ, đó là…
Lúc nói nàng chợt thấy trên vòng hiện qua hai chữ.
Đó là “A Cửu”.
A Cửu cảm thấy kinh ngạc, không hiểu vì sao tên mình lại xuất hiện trên vòng tròn đó: - Đơn Phi, tên của muội… Nàng thất thanh: - Và tên của huynh.
Đơn Phi ngẩn ra, đã nhìn thấy hai chữ “Đơn Phi” hiện lên trên vòng tròn.
Bốn chữ “A Cửu” và “Đơn Phi” ở trên vòng tròn không giống như những chữ khác hiện chớp nhoáng hiện lên, mà từ từ tiến gần vào nhau.
Trong lòng Đơn Phi kinh ngạc, a Cửu cũng kích động, nắm chặt nắm tay, chẳng lẽ trong đó là lời tiên đoán có liên quan đến nàng và Đơn Phi sao?
A Cửu khác Ban Doanh, nàng từ nhỏ đã tin Phật, không bài xích cách nói thần tiên quỷ quái, lời tiên đoán thiên cơ, mắt thấy trên vòng xuất hiện tên của nàng và Đơn Phi, đương nhiên sự chú ý đều nằm trên đó.
Sau khi bốn chữ hợp lại, chữ thứ năm xuất hiện, di chuyển xuống phía dưới bốn chữ ban đầu.
Đó là chữ “ Nhân”
- Nhân duyên, là nhân duyên! Chữ tiếp theo có thể là chữ “duyên”. A Cửu kích động kêu lên: - Trên vòng tròn lại khắc tên của muội và huynh…đó là lời tiên tri sao? Vừa nghĩ đến đây nàng liền bước lên, quả nhiên chữ thứ sáu là chữ “duyên”.
Trong lúc kích động A Cửu không thể kiềm chế nổi bản thân, có nằm mơ nàng cũng không ngờ đó lại là “A Cửu, Đơn Phi, nhân duyên”. - Nhân duyên giữa ta và Đơn Phi thế nào? Vòng tròn, ngươi hãy nói cho ta biết.
Nàng rất bình tĩnh, nhưng khi gặp phải chuyện liên quan đến Đơn Phi thì sự bình tĩnh ấy hoàn toàn biến mất.
Trong lòng Đơn Phi lại kinh sợ, thấp giọng nói: - A Cửu, đừng manh động. Bên trong chỉ sợ có vấn đề gì đó.
- Có vấn đề gì?
A Cửu hơi thất thố nói: - Đơn Phi, muội chưa từng đến đây, sự cổ quái này không phải do muội gây ra. Muội từng nghe bảo lời tiên tri của ông trời rất đúng, nếu đây là lời tiên trì dành cho muội và huynh…
Khi nói thì nàng lại thấy một chữ đang hiện lên, chữ đó là “kiếp”.
- Đây là... ý gì? Trong lòng A Cửu càng không hiểu nổi, lại phát hiện ra khi nàng càng đến gần vòng tròn, thì chữ sẽ xuất hiện ngày càng nhanh, A Cửu quyết nhiên bước lên, hỏi: - A Cửu, Đơn Phi, nhân duyên, kiếp cái gì?
Trong khi nàng quát nhẹ, ba chữ đồng loạt hiện lên, “này, không, thể…”
A Cửu nhíu mi, chỉ muốn biết câu dưới, tiến lên một bước nữa, chỉ thấy hai chữ khác nhảy ra “thay, đổi!”
- A Cửu, Đơn Phi, nhân duyên, kiếp này không thể thay đổi! A Cửu đọc đi đọc lại, trong mắt là lệ, quay đầu nói với Đơn Phi: - Đơn Phi, huynh thấy không…
Lúc nàng bị nhốt trong không gian Vô Gian, trong lòng rất tuyệt vọng, nhưng khi nhìn thấy Đơn Phi khó xử, nàng thật sự không nỡ làm cho Đơn Phi khó xử. Sau khi rời khỏi không gian Vô Gian, nàng luôn xem mình là con đà điểu của hạnh phục, đi theo Đơn Phi, mặc cho sau này thế nào.
Nàng tưởng mình không nghĩ tới nữa, nhưng khi trên vòng tròn hiện lên lời tiên tri, trong nháy mắt đã khơi dậy vô số chờ mong của nàng, nàng cần một câu trả lời mà nàng đang chờ đợi!
Sắc mặt Đơn Phi lại thay đổi, kinh hô: - Cẩn thận!
- Sao?
Trong khi A Cửu đang không thể hiểu nổi, thì cảm thấy có một lực hút đột nhiên từ phía vòng tròn truyền đến.
Trong tiếng kêu sợ hãi, A Cửu như bị đôi tay vô hình bắt lấy, lăng không bay vào trong vòng tròn.
Đơn Phi đồng thời nhảy dựng lên.
Lúc A Cửu nói chuyện thì hắn đã cảm giác được năng lượng rất mạnh trong không gian, nhưng không ngờ không phải từ ánh sáng trắng phát ra, mà là sức hút vô hình.
Là mồi câu!
Đơn Bằng rất độc đáo, không phải người cưỡng cầu, nếu vòng tròn là Quỷ Môn, sao Đơn Bằng lại cường định nhân duyên của người khác?
Nếu không phải Đơn Bằng, vậy là ai đứng sau bày trận dụ A Cửu tiến lên? Chỉ sợ người đối phương dụ dỗ không phải A Cửu, vậy liệu có phải là đang thiết kế Đơn Phi hắn?
Suy nghĩ thoáng hiện, Đơn Phi cảm thấy chấn động, nhưng vẫn dứt khoát… tiến về phía trước.
Tiến về phía trước mới có đáp án!