Chương 23: Thầy phong thủy từ ngàn năm trước
Ông nghe tôi hỏi thì liên tục thở dài rồi bảo: “Tiểu An à, nói ra chắc con không tin, nhưng gã nhà giàu đó đúng là có bằng chứng, cái thứ nhất chính là gia phả từ đời tổ tiên của nhà gã cho đến tận đời này, vô cùng rõ ràng”
Trong lòng tôi đột nhiên có linh cảm nên hỏi ngược lại: “Gia phả có thể làm giả mà?”
Ông tôi lộ vẻ khen ngợi, sau đó gật đầu nói: “Lúc đó ông và sư đệ cũng nghĩ như vậy, gia phả hơn một ngàn năm, lại không bỏ sót bất cứ cái gì, chuyện này thật sự không thể tồn tại. Nhưng gã nhà giàu đó lại lấy ra một bằng chứng khác, chính vì bằng chứng này mà ông và sư đệ mới đào ngôi mộ đó lên”
“Bằng chứng gì vậy ạ? Chẳng nhẽ là nhân chứng?” Tôi tò mò hỏi.
Ông tôi cười nhạo tôi: “Mộ từ một ngàn năm trước mà còn có nhân chứng? Cho dù là có thì bọn ông cũng không dám tin. Giống như muốn dời mộ vào thời đại bây giờ, đầu tiên là phải xác minh thân phận khách hàng thứ hai là xác nhận với các hộ gia đình xung quanh, thứ ba là nhìn tin tức từ mộ bia để xác định nguyên nhân chết.
“Lúc đó ông và sư đệ phủ nhận quyển gia phả đó, gã nhà giàu không cam lòng để bọn ông rời đi, thế là hắn nói cho bọn ông biết phía trên ngôi mộ có mộ bia, trên mộ bia có ghi lại thân phận chủ nhân ngôi mộ, chỉ cần chúng ta đào ra là nhìn thấy. Theo lý thuyết thì chưa xác minh thân phận thì không thể động đến ngôi mộ, nhưng khoản phí dời mộ này quá quan trọng đối với môn phái chúng ta, ông và sư đệ thương lượng với nhau rồi định đào ra nhìn thử. Nếu đúng như những gì mà gã nhà giàu đã nói thì bọn ông sẽ nhận cuộc làm ăn này, nếu là lừa gạt thì vấn đề cũng không lớn khi chỉ đào mộ bia”
“Thông tin trên mộ bia có thể tìm được trong gia phả sao?” Tôi hỏi.
Ông tôi gật đầu: “Đúng thế, ông và sư đệ đào mộ bia ra rồi đối chiếu với thông tin trên đó, thật sự tìm được người đó trong gia phả”
“Nếu đã không phải mộ vô chủ thì đương nhiên có thể nhận vụ làm ăn này. Hai người bọn ông đào cả tuần mới mở được ngôi mộ cổ này, cứ nghĩ là chuyển thi cốt ra ngoài là coi như xong việc. Nhưng không thể ngờ thứ chờ đợi ông và sư đệ không phải thi cốt mà là một đồ vật kỳ quái người không ra người quỷ không ra quỷ” Ông tôi đau khổ nhắm hai mắt lại, nước mắt tràn ra từ khóe mi.
Tôi lẳng lặng ngồi chờ, tôi đã nghe bác Tùng nhắc đến Tà thuật sĩ, ông ta cũng đã từng nói Tà thuật sĩ người không ra người quỷ không ra quỷ, căn bản không biết thuộc về loại nào, chỉ biết là Tà thuật sĩ rất lợi hại.
Ông tôi yên lặng một lúc rồi nói tiếp: “Vật đó rất kỳ quái, sư đệ đã bị hắn hút khô máu chết ngay tại chỗ. Ông cũng bị hắn nắm trong tay, tất cả bản lĩnh trừ tà trấn yêu mà ông học được từ sư phụ không hề có tác dụng đối với hắn nên ông không thể nào phản kháng. Ông cứ nghĩ rằng mình sẽ rơi vào kết cục như sư đệ, không ngờ vật đó không giết ông mà lại bàn điều kiện với ông”
“Hắn muốn ông cứ cách hai tháng phải dẫn một đứa trẻ năm tuổi đến cho hắn hút máu tươi, ông lúc đó sợ muốn chết nên đáp ứng ngay mà không hề nghĩ ngợi gì”
Ông tôi mở mắt nhìn tôi rồi nói đầy hối hận: “Tiểu An, có phải con đang cười nhạo ông nhát như chuột không, vì muốn sống mà đáp ứng điều kiện không bằng cầm thú đó”
Tôi thở hắt ra rồi lắc đầu: “Ai mà không sợ chết chứ, nếu lúc đó đổi thành cháu thì chắc cháu cũng sẽ đáp ứng”
Ánh mắt đục ngầu của ông tôi bỗng trở nên trong sáng, ông lẩm bẩm: “Đúng vậy, lúc đó ông không cam lòng phải chết như vậy, cụ bà của con vẫn còn chờ ông chăm sóc cho đến lúc lâm chung kìa”
“Sau khi đáp ứng điều kiện của thứ quỷ quái đó, ông cứ nghĩ hắn sẽ đặt thứ gì đó trên người ông để khống chế, nhưng hắn chẳng làm gì mà cứ thế thả ông rời đi”
“Việc đầu tiên ông làm sau khi rời khỏi ngôi mộ cổ đó là quay về môn phái, ông đã lợi dụng quan hệ của môn phái để tìm được gã nhà giàu kia. Nhưng gã ta hoàn toàn không biết gì về ngôi mộ đó, tất cả đều là do thầy phong thủy họ Từ đã dạy gã. Cực chẳng đã, để giữ được tính mạng nên ông đi khắp nơi tìm kiếm thầy phong thủy họ Từ”
“Ông đã tìm được chưa ạ?” Tôi hỏi.
Giọng nói của ông tôi bỗng trở nên hung dữ và đầy oán hận: “Đương nhiên là được, ông đã sai người bắt tên chó đó về môn phái Dời mộ, sau khi tra tấn thì rốt cuộc gã cũng khai thật”
“Ngôi mộ đó không phải chôn người ngoài mà chính là tổ tiên của gã thầy phong thủy họ Từ này, chính vì vậy nên gã mới có thể lấy ra gia phả, đồng thời biết được tấm mộ bia chôn ở dưới đất.
“Tổ tiên của thầy phong thủy họ Từ này là một thầy phong thủy ở đời Đường, cả đời hắn đã theo con đường phong thủy nên có bản lĩnh phi thường. Vào lúc sắp chết hắn không cam lòng luân hồi chuyển thế nên đã tìm một mảnh đất có phong thủy Cửu Long bái Phật ngàn năm khó gặp, hắn định hút linh khí của Cửu Long được tẩm bổ bởi khí của dãy núi, tắm trong ánh sáng của mặt trăng mặt trời, hắn mơ mình có thể thay da đổi thịt, hóa thân thành rồng và trở nên bất tử”
“Nhưng hắn lại sợ vùng đất phong thủy tốt của mình bị người ngoài phá hoại, cắt đứt mất nguyện vọng trường sinh bất tử, vì thế hắn để lại lời nhắn cho con cháu, bắt bọn họ đời đời kiếp kiếp trông coi ngôi mộ này, và cũng căn dặn là cách mười năm phải phái người đi theo con đường mà hắn để lại vào trong mộ, xem thi thể hắn còn tốt hay không”
“Bởi vì ngôi mộ cổ này cực kì xa xôi, có thể nói là giấu trong những dãy núi nên mới có thể bình yên vượt qua những năm tháng loạn lạc. Cứ như vậy đến tận thế hệ của thầy phong thủy họ Từ, gã dựa theo lời căn dặn của tổ tiên nên tiến vào mộ, mười năm đầu tiên không có gì bất thường. Nhưng đến lần thứ hai ở mười năm sau, gã thầy phong thủy họ Từ lại phát hiện tổ tiên của mình sống lại. Lão tổ từ ngàn năm trước sống lại, hậu nhân sao có thể không vừa mừng vừa sợ?”
“Gã thầy phong thủy họ Từ cúi đầu vái lạy, kích động nói không ra lời. Nhưng không ngờ vật đó mặc dù sống lại nhưng không thể rời khỏi ngôi mộ, sự hội tụ của phong thủy trong cả ngàn năm đã biến hắn thành mắt trận của cả mảnh đất phong thủy này, nếu thân thể hắn không được linh khí của phong thủy tưới tắm thì sẽ lập tức trở nên khô héo rồi chết một lần nữa”
“Vật này làm sao có thể chấp nhận kế hoạch ngàn năm của mình lại thất bại? Hắn sai thầy phong thủy họ Từ tìm đọc sách cổ, cuối cùng đúng là tìm được một phương pháp khôi phục máu thịt thay cho linh khí phong thủy. Đó chính là hút máu tươi và hồn phách của những đứa trẻ từ năm tuổi trở xuống”
“Tại vì sao chỉ có thể là năm tuổi ạ? Năm tuổi trở lên không được sao?” Khi nghe ông tôi nói đến đây, một lần nữa tôi lại nhớ đến chuyện đời thứ ba của nhà họ Trần không sống quá năm tuổi, đây rõ ràng có liên quan đến gã Tà thuật sĩ này.
Ông tôi cười lạnh: “Trước đây ông cũng không hiểu tại sao lại chỉ cần trẻ em năm tuổi, sau này ông cố ý hỏi thăm vô số thầy phong thủy, bọn họ nói cho ông biết trẻ em dưới năm tuổi thì hồn phách và thân thể chưa hoàn toàn dung hợp với nhau, thường xuyên có tình trạng hồn phách rời khỏi thân thể, loại linh hồn vô cùng trong sạch này là thứ cực bổ đối với những vật tà ma, vì nó có thể ổn định hồn của tà vật. Mà máu của trẻ em năm tuổi lại có kèm máu nhau thai từ trong bụng mẹ, máu nhau thai có tác dụng sinh máu thịt và xương cốt”
“Gã thầy phong thủy họ Từ vì muốn tổ tiên có thể sống để ra ngoài nên nguyện ý làm tất cả, nhưng gã chỉ có một người thì làm sao mà tìm được nhiều đứa trẻ năm tuổi đến vậy? Thế là gã đã nghĩ ra một cách hoàn hảo, đó chính là phát triển một số cấp dưới, tổ tiên của gã mà khống chế càng nhiều người thì số trẻ em được đưa tới lại càng nhiều. Còn gã nhà giàu kia thì bị thầy phong thủy lừa dối thành một ngòi dẫn nổ, lừa ông và sư đệ qua đó dời mộ, sau đó thì bị khống chế”
Tôi quay về phòng rót cốc nước cho ông, sau đó ngắt lời hỏi: “Chẳng phải ông đã nói lúc Tà thuật sĩ thả ông đi thì không đặt cái gì lên người ông để khống chế mà?”
“Đừng sốt ruột, nghe ông kể hết đã” Ông tôi uống hết mấy ngụm nước rồi tiếp tục nói: “Lúc đó ông cũng nghĩ là mình không bị khống chế, cho nên sau khi trở về môn phái, ông cũng không đưa những đứa trẻ năm tuổi đến để làm theo điều kiện của hắn. Ông lúc đó cũng đâu phải cầm thú không còn nhân tính mà có thể làm ra những chuyện thương thiên hại lí để bị trời phạt như vậy”
“Ông cứ sống bình yên như vậy qua hơn nửa năm, thậm chí ông còn nghĩ là gã Tà thuật sĩ chỉ dọa nạt mà thôi nên còn thầm cảm thấy may mắn trong một thời gian dài. Nhưng không ngờ vào một buổi đêm của ngày nào đó, thân thể của ông bắt đầu khô héo, bắt đầu từ cánh tay, sau đó đến hai chân, giống như bị người khác hút hết máu thịt và chỉ còn một lớp da mỏng vậy. Ông lúc đó bị dọa phát sợ và lập tức hiểu ra Tà thuật sĩ đã động tay động chân trên người mình, hắn muốn ép ông đi vào khuôn khổ, chỉ cần ông còn sống thì nhất định phải làm theo lời hắn.
“Ông trốn trong phòng không dám gặp ai, trong lòng cứ giằng xé trong đau khổ, ông không muốn chết nhưng lại càng không muốn dùng những đứa trẻ năm tuổi đến đổi tính mạng của mình. Ông nhìn thân thể mình khô héo theo từng ngày và biết một khi nó khô héo đến trái tim thì ông thật sự sẽ chết”
“Rơi vào đường cùng, thậm chí ông còn viết cả di thư, cho đến tận lúc sư phụ phát hiện sự thay đổi của ông. Sư phụ nói đây là một loại cổ độc, Tà thuật sĩ đã gieo cổ trùng vào người ông, mấy tháng đầu sẽ không hề biết gì cả, khi cổ trùng từ từ lớn lên, nó sẽ gặm nhấm sạch sẽ máu thịt toàn thân. Trừ khi có dược vật khống chế không cho cổ trùng lớn lên, hoặc hoàn toàn lấy được cổ trùng ra”
Tôi nghe ông tôi nhắc đến cổ trùng thì lập tức nghĩ đến âm trùng, thế là tôi hỏi: “Có phải giống âm trùng không hả ông?”
Ông tôi cười miễn cưỡng: “Cháu đoán cũng không sai lắm, cổ trùng rất khó đào tạo, bình thường chỉ có người nuôi cổ mới có thuốc giải, Tà thuật sĩ đó muốn ông làm theo lời hắn, cứ cách hai tháng sẽ cho ông thuốc giải, như vậy không những có thể khống chế cổ trùng trong cơ thể ông mà còn để phòng trường hợp ông không nghe lời”
“Vậy sau đó thì sao, ông làm thế nào để lấy cổ trùng trong người ra” Tôi hỏi với khuôn mặt tràn đầy hứng thú.
“Cổ trùng có cả ngàn vạn loại, khi chưa xác định trong cơ thể mình là chủng loại nào thì ai dám dùng sức mạnh để lấy ra chứ? Một là không có bản lĩnh đó, hai là cổ trùng trong người đều có kịch độc, nếu dùng sức mạnh lấy nó không thành rồi để nó chết trong người, vậy sẽ không có thuốc nào cứu được” Ông tôi sợ hãi nói.