Chương 25: Trận pháp Tứ Sát Dẫn Long
Đêm hè cuối tháng tám đã dần dần trở lạnh, ông tôi dựa vào giếng nước, hai mắt híp lại, dường như ông đang tiêu hao chỗ sức lực cuối cùng của mình.
Tôi nhìn ông tôi mà trong đầu liên tục lặp lại câu nói của ông, bác hai, bác ba không phải do Tà thuật sĩ giết chết, vậy rốt cuộc thì bọn họ chết như thế nào?
“Tiểu An” Ông tôi gọi tên tôi như đang mê sảng, sau đó lật tung chiếc chăn lông đang đắp trên người ra rồi cố gắng đứng dậy. Ông cố mở đôi mắt đang gần như không thể mở nổi của mình, tiếp đó nhìn tôi chăm chú rồi cười thảm, ông nói: “Chính tay ông đã giết bác hai, bác ba của con, cha con gánh tội thay cho ông vì nó biết tất cả những gì ông làm cũng là vì con”
Tôi đứng phía trước ông tôi và nhìn đôi chân gần như đứng không vững đó, đầu ông đầy tóc bạc trắng, khuôn mặt già nua cùng với vết máu đã khô bên mép. Tôi cứ đứng yên không nhúc nhích như vậy, giống như không nghe thấy câu nói vừa rồi của ông.
“Tiểu An, ông biết bây giờ con không thể tiếp thu được, nếu con muốn trách thì cứ trách một mình ông. Từ đầu đến cuối đều là do ông đã tạo nghiệt, nếu như năm đó ông không trở thành thầy dời mộ thì sẽ không đụng chạm đến Tà thuật sĩ, bọn con cũng sẽ sống thật khỏe mạnh” Ông tôi thở hổn hển, tay phải vịn vào thành giếng, ông lão hơn bảy mươi tuổi này không khóc và cũng không quá kích động. Ông chỉ khom người và cúi đầu, không ai nhìn thấy rõ nét mặt của ông.
Tôi quật cường nhìn lên không trung rồi cắn mạnh vào môi, tôi muốn khóc, muốn phát tiết thậm chí muốn đánh người khác. Nhưng đối mặt với ông tôi, đối mặt với người còn thương tôi hơn cả cha, ngoại trừ im lặng thì tôi không nói nổi một câu trách móc.
“Thật ra ông nên để cho con chết vào lúc năm tuổi, như vậy thì ông cũng không cần phải bận tâm đến con, mấy người bác cả có lẽ cũng không phải chết” Tôi ngồi xổm xuống rồi ôm đầu, tôi cảm thấy mình có lỗi với tất cả mọi người.
“Tiểu An, con nghe ông nói” Giọng nói của ông tôi mang theo vẻ run rẩy và cũng rất chân thành: “Kể cả không có con, Tà thuật sĩ cũng sẽ trả thù cả nhà chúng ta, từ lúc hắn giết bác cả của con là có thể nhận ra. Hắn muốn toàn bộ nhà họ Trần phải chết, hắn sẽ không tha cho bất kỳ ai”
“Ông biết con muốn hỏi tại sao ông lại giết bác hai, bác ba, thậm chí còn liên lụy đến cha con. Toàn bộ chuyện này đúng là để bảo vệ con, nhưng ông cũng muốn nhân cơ hội này triệt để diệt trừ Tà thuật sĩ, dù nhà họ Trần còn một mình con thì cũng tốt hơn là tuyệt hậu” Ông tôi lộ vẻ rất kích động, sau đó ho khan đau đớn.
Ông tôi che miệng, thở không ra hơi, tôi vội vàng về phòng rót cho ông một cốc nước nóng, sau khi ông tôi uống xong thì có vẻ khá hơn, lúc này ông mới nói tiếp: “Những năm qua ông vẫn luôn âm thầm tìm cách giải quyết Tà thuật sĩ, ông đã đến môn phái Dời mộ, tìm đọc vô số sách cổ, cũng nhờ rất nhiều người tìm hiểu giúp ông, đúng là có công mài sắt có ngày nên kim, ông đã thật sự tìm được một biện pháp”
“Tứ Sát Dẫn Long trận, lấy bốn hướng Đông, Nam, Tây, Bắc làm sát địa, tập hợp Đông Kim, Nam Mộc, Tây Hỏa, Bắc Thổ hội tụ vào trong Thủy, cứ như vậy các sát khí sẽ hình thành Sát Long ở vị trí thủy, trận này hoàn toàn không có cửa sinh, chỉ cần tiến vào thì chắc chắn phải chết, nếu Tà thuật sĩ dám đến, ông tin rằng mình có thể triệt để tiêu diệt hắn” Khuôn mặt mệt mỏi của ông tôi đột nhiên trở nên ửng hồng, trông có vẻ rất hưng phấn.
Tôi không rõ cái gọi là Tứ Sát Dẫn Long trận này lợi hại đến mức nào, nhưng tôi lại càng không hiểu nó thì có liên quan gì đến việc bác hai và bác ba của tôi bị giết?
“Người chết làm sát, chết đột ngột thì sát khí lại càng nặng. Nhưng những sát khí này không thỏa mãn được nhu cầu của Tứ Sát Dẫn Long trận, sát khí không đủ thì không thể hình thành Sát Long trong nước. Trừ khi ông có thể chôn mấy chục người chết đột ngột tại Đông Nam Tây Bắc, nhưng ông đi đâu mà tìm nhiều người chết đến thế, mà kể cả có tìm được thì người nhà của họ làm sao chịu chôn theo cách của ông?”
“Vào cái ngày bác cả của con chết, ông biết mình không thể đợi thêm nữa, kể cả ông không giết bác hai, bác ba thì bọn họ cuối cùng cũng sẽ bị Tà thuật sĩ giết chết. Cho nên ông đã tự tay giết bọn họ, kể từ đó sát khí oán hận trong thi thể họ sẽ càng nồng đậm. Quan trọng hơn là máu mủ tình thâm, anh em như chân với tay, bọn họ dù chết cũng sẽ không cam lòng luân hồi chuyển thế nên sát khí sẽ càng ngày càng tăng cường”
“Giếng nước trong sân này chính là thủy trong ngũ hành, ông đã lấy máu tươi của mình làm vật dẫn để liên tục kích thích sát khí từ bốn ngôi mộ, tất cả đều hội tụ vào đáy giếng, từ đó chỉ thiếu một bước là hình thành Sát Long”
Ông tôi nói xong rồi chỉ vào mình và bảo: “Tiểu An, con nhớ kỹ, nhất định phải nhớ thật kỹ càng, ông chính là kíp nổ Sát Long được hình thành trong nước, sau khi ông chết con dùng dây thừng trói thi thể ông lại rồi treo trong giếng, nhớ kỹ, tuyệt đối không được để thi thể rơi xuống. Nếu thi thể của ông bắt đầu bốc mùi, con hãy dùng xi măng lấp miệng giếng rồi để lại một lỗ thủng nhỏ cho dây thừng dễ dàng lên xuống, tuyệt đối không được để sợi dây bị kẹt cứng, vào cái ngày Tà thuật sĩ đến thì con hãy dùng dao cắt đứt dây thừng, chuyện sau đó con không cần phải để ý đến, Sát Long được hình thành cũng chính là lúc Tà thuật sĩ chết”
“Nghĩa, nghĩa là sao ạ?” Tôi bị lời dặn của ông dọa phát sợ, chết không được chôn mà còn phải dùng dây thừng treo thi thể trong giếng, nếu để người trong thôn biết thì nhà họ Trần chắc bị chế giễu chết mất?
“Bác cả của con chôn ở phía Đông, bác hai ở phía Nam, bác ba phía Tây, cha con được chôn ở phía Bắc. Tự tay ông đã giết bác hai và bác ba, cho dù chết thì họ cũng cực kì oán hận ông, vì thế khi thi thể họ hình thành sát khí thì người đầu tiên tìm đến sẽ là ông. Bác cả của con mặc dù không phải ông giết nhưng để cơ thể nó ngưng tụ sát khí, lúc ông ra tay giết bác hai và bác ba, ông đã cố tình dẫn nó đến, bác cả có trí khôn của trẻ em tầm bảy, tám tuổi nên nó sẽ biết ông giết anh em ruột của mình, đồng thời trong cơ thể của nó sẽ có oán hận đối với ông rồi sinh ra sát khí”
“Kể từ đó chỉ còn lại cha con, cha con là tự sát, sát khí không đủ, vì để đền bù Sát Long hình thành sát khí nên con nhất định phải treo ông trên miệng giếng rồi lấy sát khí của bốn hướng Đông Nam Tây Bắc đến xâm chiếm dần linh hồn ông, có như vậy mới sinh ra oán hận sát khí. Cái giếng nước này giống như một hộp chứa, nó chứa đựng toàn bộ sát khí của bác cả, bác hai, bác ba và cha con, tất cả oán hận của chúng nó đều đến từ ông nên thi thể của ông chính là dây dẫn nổ. Một khi thi thể ông rơi xuống đáy giếng, Tứ Sát Dẫn Long trận sẽ được tạo ra. Nói như vậy con hiểu chứ?” Ông tôi nói rất nhanh và cũng cực kì rõ ràng, giống như hồi quang phản chiếu, tinh thần của ông cực tốt, ánh mắt cũng rất có thần.
Tôi khẽ gật đầu theo phản xạ, ông tôi thở phào nói tiếp: “Thời gian của ông không còn nhiều, con còn muốn biết gì nữa thì cứ hỏi đi”
Tôi suy nghĩ thật lâu, cuối cùng không nhịn được mà nức nở hỏi: “Ông đừng chết có được không ạ?”
Ông tôi cười trìu mến, sau đó vỗ vai tôi rồi hiền lành nói: “Ai cũng sẽ phải chết, nếu như ông chết mà đổi được sự bình an cho con thì những gì ông làm hoàn toàn đáng giá. Ông giúp con lấy tên Trần An chính là vì hi vọng cả đời con có thể bình an”
Tôi không hỏi gì nữa vì ông tôi đã giải đáp toàn bộ những điều mà tôi đang cảm thấy bối rối. Tôi ngồi cạnh ông rồi dựa vào ông giống như hồi còn bé vậy, tôi nhìn những ngôi sao trên bầu trời đêm, dường như tôi đã thấy cha tôi và mấy người bác, bọn họ nhìn tôi rồi mỉm cười.
Ông tôi đã đi, đi rất bình yên, trước khi đi còn nắm tay tôi và nói một câu xin lỗi.
Tôi không khóc và cũng không quay về phòng gọi bà, tôi chỉ quỳ trước mặt ông. Nếu như tôi có thể tự mình lựa chọn thì tôi sẽ chọn dùng tính mạng của mình để đổi tính mạng tất cả mọi người, như vậy ít nhất cái nhà này vẫn còn hoàn chỉnh.
Tôi không biết bác Tùng đến đây lúc nào, ông ấy cầm theo một bình rượu giơ lên trước mặt ông tôi rồi tự mình uống một chén, chỗ còn lại đổ hết lên mặt đất.
“Ông của cậu là một nhân vật rất ghê gớm, Tứ Sát Dẫn Long trận, thật không thể tưởng tượng được, ông cậu vậy mà thật sự đã tìm được cách giải quyết Tà thuật sĩ” Bác Tùng thổn thức.
“Lúc nào Tà thuật sĩ sẽ đến ạ?” Tôi tê tái hỏi.
Tôi chẳng muốn làm bất cứ điều gì vào lúc này vì chỉ muốn dùng cách của ông giết chết Tà thuật sĩ để báo thù cho mọi người.
“Cái đấy thì tôi thật sự không rõ lắm, thứ quỷ quái đó rất cáo già và cẩn thận. Ông cậu bày sát trận đúng là rất lợi hại nhưng lại để sót một điều” Bác Tùng đè thấp giọng xuống, “Tà thuật sĩ không thể lúc nào cũng ở thôn Lão Loan để quan sát gia đình cậu, nếu không dù hắn có ẩn nấp kỹ đến mức nào thì tôi cũng sẽ cảm nhận được. Hơn nữa Đại tiểu thư còn ở sau núi, dù Tà thuật sĩ không thèm để ý đến tôi thì hắn cũng phải e ngại Đại tiểu thư”
“Bác Tùng, bác nói vậy nghĩa là sao?” Tôi ngơ ngác hỏi.