Chương 238: Tiệc đầy tháng (1)
Cư trú ở Sùng Nhân Phường đa phần là người làm quan, trong đó lấy võ quan làm chủ, Lang Vệ lưu thủ kinh thành về cơ bản đều ở hết chỗ này, dùng rổ sói để hình dung quả thực vô cùng thích hợp. Cũng chính bởi vì vậy, Sùng Nhân Phường hoàn toàn trái ngược với Hổ Đài Nhai, là nơi người giang hmồ không thích tới nhất, cũng là địa điểm an toàn nhất trong Trường An Thành.
Mưa rào tí tách, trút xuống dưới mái vòm phủ đệ ven đườngy, trong trà xá tửu quán truyền ra từng hồi tiếng ồn ào, Lang Vệ về muộn cầm ô hoặc khoác áo tơi đi lại, thỉnh thoảng lại hùng hùng hổ hổ chửi đổng một câu"Mẹ nó, khí trời như ct", hoặc là ngồi trước cửa nhà dốc ngược ủng, đổ ra nước đọng bên trong.
Kẽo kẹt kẽo kẹt.
Trong mưa, phó sứ Tập Trinh Ty Lưu Vân Lâm đứng bên ngoài nhà mình, trong tay xách theo hộp quà, cầm ô nói chuyện với một tên Lang Vệ, như là thượng cấp tán gẫu với thuộc hạ đi ngang qua.
Sự tình đã an bài thỏa đáng.
Lang Vệ lưng đeo đồng bài khẽ cúi người, chân thành nói.
An bài thỏa đáng, tìm chính là hiệp khách Khấu Mãnh vừa tới Trường An, trước đây ít năm danh khí rất lớn, luận thân thủ hẳn nên có thể xông vào rừng trúc mặt sau Phù Dung Quan, đêm nay mưa lớn che lấp khí tức, thám tử có thể thừa loạn lẻn đến phụ cận tra xem kết quả.
Lưu Vân Lâm khẽ gật đầu, nhẹ giọng nói.
Không tiết lộ phong thanh chứ?
Lang vệ đưa tay ôm quyền, Đại nhân cứ yên tâm, Khấu Mãnh chỉ cầu tiền tài, không tiếp mua bán giết người, chỉ cần nói cho hắn biết địa điểm và tướng mạo đại khái, không cần biết người muốn đánh là ai, cũng không cần biết là ai an bài, sẽ không tiết lộ phong thanh.
Lưu Vân Lâm nhè nhẹ gật đầu, để cho thuộc hạ lui đi.
Hơi đợi khoảnh khắc, một chiếc xe ngựa từ phường môn tiến vào, đi trên phố chính Sùng Nhân Phường, cuối cùng dừng lại bên ngoài tòa nhà này.Lưu Vân Lâm nhảy lên xe ngựa xa hoa, thu tán lại.
Trong xe ngựa trang trí tinh mỹ, trên bàn đặt một chiếc đèn nén, Đường Cửu thân mang hoa phục ngồi dựa lên sạp, mấy tháng tĩnh dưỡng, vết thương trên trán lúc ở ngoài Thái Cực Điện đã đỡ nhiều nhiều, chẳng qua tình tự hiển nhiên vẫn chưa khôi phục từ trong sự kiện lần nọ, ánh mắt mang theo mấy phần âm u.
Lưu Vân Lâm run run áo khoác, vẩy đi nước mưa dính trên đó, lúc này mới tiến vào xe ngựa, ngồi xuống đối diện, hộp quà đặt ở trong tay.Đường Cửu dựng thẳng người làm lễ, rót chén trà, thái độ còn tính cung kính, nói.
Lưu phó sứ, vị trí Vũ Khôi của gia phụ đã có tin gì chưa?
Lưu Vân Lâm tươi cười hòa ái đáp, Đường gia vì triều đình tận trung nhiều năm, tất nhiên sẽ có một vị trí Vũ Khôi, chẳng qua cụ thể lúc nào thì phải xem tình hình, đến lúc đó thánh thượng nhất định cũng sẽ thân lâm tứ thưởng kim biển, để gia phụ làm tấm gương cho quân nhân trong thiên hạ.
Đường Cửu gật gật đầu, hơi chút yên tâm mấy phần, nghĩ nghĩ rồi nói tiếp.
Hiện tại giang hồ một đoàn đay rối, thánh thượng hẳn nên tiếp tục sửa trị một lần. Mấy ngày trước, dư nghiệt Chúc gia kia công khai tới Đông Hải Lục gia gây chuyện, không phải đền tội thì cũng thôi, đằng này còn thành một trong Thập Vũ Khôi.Nghe Đường Cửu phàn nàn, Lưu Vân Lâm lắc đầu.
Vũ Khôi nói cho cùng vẫn phải dựa vào bản lĩnh để nói chuyện, Chúc Lục thắng Lục Bách Minh, dù là dư nghiệt giang hồ, cũng xứng được nổi với hai tiếng Vũ Khôi, chẳng qua kim biển này, chắc hắn không có gan tới nhận.
Đường Cửu nhàn nhạt hừ một tiếng, Nếu hắn dám tới, ta sẽ là người đầu tiên"thăm hỏi"hắn, năm đó Đường gia ta có thể diệt đi Chúc gia, bây giờ cũng vẫn vậy.
Đây hiển nhiên chỉ là nói cho vui vậy thôi, hai nhà Đường Chúc kết xuống huyết cừu, Chúc Lục đã lộ diện, sớm muộn cũng sẽ tới Đường gia báo thù diệt môn, nếu gia chủ Đường gia Đường Giao nói ra lời này thì còn có chút phân lượng, chứ một tên hậu bối của Đường Cửu, rõ ràng chưa đủ tư cách.
Lưu Vân Lâm chỉ cười khẽ chứ không tiếp lời. .
Xe ngựa xuyên qua phố dài mưa to như trút, dần dần đi tới dinh thự"Vạn Nhân Đồ"Trương Tường.
Trương Tường nguyên là người trong Bí Vệ, cũng như đám người Giả công công, đều là tử sĩ bên người hoàng đế. Mười năm trước sau khi được điều ra từ Bí Vệ liền khôi phục thân phận bình thường, bước vào hoạn lộ, cũng cưới hai phòng thê thiếp, dưới gối có đủ cả trai lẫn gái.
Chẳng qua bởi vì xuất thân tử sĩ, tính cách được bồi dưỡng từ nhỏ rất khó thay đổi. Trương Tường trước nay luôn kiệm lời ít nói, sinh tính tận trọng, hoàn toàn là vì sống như người bình thường mới lấy vợ sinh con, cũng một mực học cách làm người bình thường.
Giống những quân nhân khác, Trương Tường cũng thu đồ đệ, đối với thân truyền đệ tử có tiền đồ như Trương Đình Báo quả thực rất để ý, từ nhỏ liền đã xem như người thừa kế, tận lực bồi dưỡng, Trương Đình Báo được người xưng là Trương soái, một phần nguyên do là vì điều này..