Chương 273: Thanh trúc mai tử tửu (2)
Người chủ trì thật không ngờ đến tận lúc này còn có người chạy lên đòi đánh, đương chúng thiết lôi đài, vốn là có ý quảng mời thiên hạ hào kiệt, có người dám lên đài tự nhiên không thể đuổi xuống. Chẳng qua Túc Vương thế tử thân thể ngàn vàng, đứng trên đó chờ lâu cũng không hay, lập tức liền trực tiếp quay đầu, nhìn về phía đám người Tư Đồ đang ngồi, hỏi nói.
Vị thiếu hiệp kia cũng dùng kiếm, hay là Cửu công tử tới giao lưu một phen?
Đường Cửu ngồi dựa trên ghế bành, trán còn lưu lại vết máu, là lần trước bị"Chúc Lục"dùng đồng tiền đánh. Chẳng qua đối với điểm này Đường Cửu không mấy để ý, hai nhà Đường Chúc vốn có huyết thù diệt môn, hắn có thể sống sót dưới tay Kiếm Thánh Chúc Lục, còn chỉ bị chút thương ngoài da, tính ra còn là chuyện đáng để tự hào.
Thấy có người cầm kiếm lên đài, Đường Cửu tiếp lấy bội kiếm từ trong tay gia bộc, đứng lên. Với loại trường hợp ngàn người dõi mắt nhìn thế này, đăng trường vốn là cơ hội tăng trưởng danh vọng, lát nữa đánh Hứa Bất Lệnh hắn tuyệt không có gan đi ra chịu chết, có thể lộ mặt thêm một phen, phơi bày hùng phong Đường gia kiếm, hắn tự nhiên sẽ không cự tuyệt.
Tùy theo hai kiếm khách trẻ tuổi lên đài, Long Ngâm Các lập tức an tĩnh lại, không ít người bội phục lá gan của thư sinh kia, đại phu tùy thời đợi mệnh lại đã nâng lên cáng cứu thương, đứng chờ trên bậc thềm, chuẩn bị sẵn sàng đi lên cấp cứu.
Keng.
Người chủ trì gõ đồng la, sau đó nép mình ở góc lôi đài nhường ra không gian cho hai kiếm khách.
Đường Cửu khoác một bộ hoa phục, tay cầm bảo kiếm nhìn thư sinh đứng cách chừng hai mươi bước một cái, đưa tay hành lễ giang hồ, trầm giọng báo xưng hiệu.
U Châu Đường gia, Đường Cửu.
Sau đó liền giơ tay phải bắt lấy chuôi kiếm, súc thế đợi phát.Từ khi bị Tả Dạ Tử miểu sát, Đường Cửu đã bỏ được thói quen khinh địch, ánh mắt cực kỳ thận trọng.
Thư sinh cầm trường kiếm màu xanh, nhã nhặn tựa như tú tài, đưa tay hành lễ nói.
Nhạc Lộc Sơn, Mai Khúc Sinh. .
?
Đám đông ngơ ngác, cảm thấy cái tên này hơi có chút quen tai.Đường Cửu nắm lấy trường kiếm, ngay khi còn đang nghi hoặc đánh giá đối phương.
Táp.
Trước là hàn quang kinh tứ hải, tiếp sau là kiếm khí xung đấu ngưu.Trên đài cao, hàn quang lóe lên một cái rồi tan biến, kiếm mang lành lạnh, như có gió mát quét qua lâu vũ.
Toàn trường chấn kinh, sát na đó, tâm tư đều bị một kiếm này giảo nát.
Đủ loại danh hào hiện ra tùy theo một kiếm kia, tân khách toàn trường rốt cục hồi thần, cuối cùng cũng nhận ra thư sinh bình phàm trên đài là ai.Thanh trúc mai tử tửu, tiêu diêu bạn khúc sinh.
Nhất kiếm động Trường An!
Mai Khúc Sinh!Trước khi Hứa Bất Lệnh được ban kim biển Thanh Khôi, đệ nhất nhân trong lứa tuổi trẻ được toàn Đại Nguyệt công nhận!
Bịch.
Đường Cửu thẳng tắp ngã trên mặt đất, trường kiếm chưa kịp rút ra ném ở một bên, phía bên phải búi tóc nhiều thêm một vết máu, giống hệt với vết thương cũ ở bên trái, không kém chút nào.Hoa.
Toàn trường kinh hô, tiếng hô của đám phu nhân tiểu thư thậm chí còn ép cả tiếng quát của vũ nhân tại trường.
Mai Khúc Sinh thu lại trường kiếm, quay người đưa tay thi lễn với Đường Cửu đang không rõ sống chết nằm rạp trên đất, Đắc tội, kiếm xuất vỏ liền phải thấy máu, đấy là quy củ của Đường gia các ngươi.
Mai công tử.
A.