Thịnh Đường Quật Khởi

Chương 207: Pháp Tàng

Chương 207: Pháp Tàng
Mục Minh Ngọc không dám lỗ mãng, ngồi khoanh chân bên ngoài tháp Thông Thiên.
Tiếng Phạn được kéo dài khoảng một canh giờ, thấy đã qua giờ Tý rồi mới dừng lại.
Lát sau, từ trong tháp Thông Thiên có một đội tăng nhân đi ra, người dẫn đầu là một tăng nhân khoảng gần bát tuần, râu tóc bạc phơ.
Ông vừa bước ra, chúng tăng lần lượt đứng lên hành lễ.
Mục Minh Ngọc cũng liền khom người, bởi vì y nhận ra, lão tăng thất tuần đó chính là A Nhĩ Chân Na.
- Pháp sư, bên ngoài đã bắt đầu cấm đêm rồi, e là không tiện đi lại.
Công chúa đã hạ lệnh, mời pháp sư đêm này ở lại trong chùa ngủ và đã bố trí chỗ ở xong xuôi rồi. Công chúa để nô tỳ đi chuyển lời mời pháp sư, người sẽ cố gắng hỗ trợ hết sức.
- Vậy thì lão tăng đa tạ Công chúa.
Có người tiếp các khách tăng đi lên trước, dẫn đoàn người A Nhĩ Chân Na đi.
Khí chất của lão hòa thượng này quả thực là rất mạnh!
Mục Minh Ngọc tự nhận thấy năng lực chống lại áp lực của mình rất xuất chúng, nhưng trước mặt lão tăng đó vẫn cảm thấy khó thở, giống như có ngọn núi lớn đè lên ngực.
Sau khi A Nhĩ Chân Na rời đi rồi, y thở phào một tiếng.
Lúc này, có nội thị đi tới trước mặt y, cười nói: - Minh Nguyệt tới rồi!
- Minh Nguyệt đã từng gặp A Da rồi.
Nội thị trước mặt răng trắng môi đỏ, dung mạo tuấn tú.
Nhìn sắc da và tướng mạo, người không biết có thể còn cho rằng, hắn ta chỉ mới hai chục tuổi, nhưng Mộ Dung Minh Nguyệt lại biết, hiện giờ nội thị nhìn qua tuổi tác không lớn này, trên thực tế đã gần ngũ tuần rồi, cũng là tâm phúc bên cạnh Thái Bình Công chúa.
Người này tên là Cáp Sĩ Kỳ, nghe nói là từ nhỏ đã vào cung, bầu bạn với Thái Bình Công chúa.
Sau đó khi Thái Bình Công chúa được gả cho Tiết Thiệu, Đường Cao Tông hỏi nàng muốn của hồi môn gì? Ngay đầu tiên Thái Bình Công chúa đã muốn Cáp Sĩ Kỳ đi cùng. A Da, là Mộ Dung Minh Nguyệt tôn xưng với Cáp Sĩ Kỳ, cũng tương tự với "công công" sau này. Cáp Sĩ Kỳ ở phủ Công chúa rốt cuộc có quyền lực thế nào? Mục Minh Ngọc nói thực cũng không rõ lắm.
Nhưng, thật ra y cũng đã từng nghe được một chuyện.
Khoảng mấy năm trước, đã từng có một người khách tự nhận là được Công chúa chú ý tới, cho nên trong một lần tụ hội, đã chửi Cáp Sĩ Kỳ. Sự việc sau khi truyền tới tai Công chúa, ngày hôm sau người khách đó đã bị đánh chết ngay trước nhà.
Địa vị của Cáp Sĩ Kỳ ở phủ Công chúa cũng có thể thấy rất nổi bật.
Thấy bộ dạng này của Mục Minh Ngọc, Cáp Sĩ Kỳ lại mỉm cười.
Y đưa tay ra cầm lấy bàn tay mềm mại, trắng trẻo, giống như da em bé vậy. Trong ánh lửa lại hiện rõ vẻ mềm mại, Cáp Sĩ Kỳ vỗ lên vai Mục Minh Ngọc, khẽ nói: - Đêm nay Công chúa nghỉ ngơi trong tháp, ngươi vào đi.
- Vâng.
- Minh Ngọc.
- Có.
- Có chuyện gì chỉ cần nói là được hôm nay Công chúa tham Phật đã vất vả rồi, chớ làm chậm trễ người nghỉ ngơi.
Trong lòng Mục Minh Ngọc liền thấy căng thẳng, nói: - Tiểu tử hiểu rồi.
Cáp Sĩ Kỳ lúc này mới dẫn y đi vào tháp Thông Thiên. Bên trong tháp Thông Thiên này còn có một động khác, một tầng tháp, diện tích khoảng gần nghìn mét vuông, xung quanh tường bao có năm trăm phù điêu la hán, chính giữa là một bức tượng Phật thờ phụng. Mục Minh Ngọc theo Cáp Sĩ Kỳ men theo cầu thang đi lên, tới tầng thứ hai tháp Thông Thiên. Diện tích tầng thứ hai này nhỏ hơn tầng thứ nhất hơn một nửa.
Ở đây, nằm ở giữ tháp Thông Thiên, qua cửa sổ có thể nhìn thấy Lạc Hà.
Trong Phật đường thờ phụng pháp tướng Như Lai, phía trước Phật có một đôi nam nữ đang ngồi.
Đàn ông khoảng chừng ngũ tuần, thanh tú gầy yếu, thoạt nhìn thì giống như hơi yếu đuối.
Đó là một tăng nhân, cũng chính là trụ trì pháp sư Pháp Tàng của Đại Phúc Tiên Tự.
Hòa thượng Pháp Tàng không phải người Trung Nguyên, mà là người Khang Cứ quốc. Do tổ phụ chuyển tới Trường An, cho nên lấy họ Khang.
Người này 17 tuổi giống như hiện tượng của Thái Bạch sơn, được pháp sư Trí Nghiễm của Vân Hoa tự thu Hoa Nghiêm kinh.
Năm Hàm Hanh Cao Tông, Vinh quốc phu nhân Dương Thị qua đời, do đó đã tu tạo Thái Nguyên tự, khi đó Pháp Tàng có chút danh tiếng, do đó đã đắc đạo thành. Bạc Pháp và các cao tăng khác của kinh thành liên thủ đề bạt, được Pháp Tàng dùng Sa Di giới giảng Hoa Nghiêm kinh ở Thái Nguyên tự.
Sau đó, Võ Tắc Thiên thấy y Phật pháp cao minh, liền lệnh cho Trường An Thập Đại Đức thụ giới cho y và ban danh "hiền thủ quốc sư". Vì để Võ Tắc Thiên có thể bước vào cảnh giới Hoa Nghiêm, Pháp Tàng lấy sư tử vàng tiền điện làm ví dụ, trình bày Phật pháp.
Đoạn văn tự này đã được ghi chép lại và lưu truyền ra ngoài, được gọi là "Kim sư tử chương".
Từ đó về sau, Pháp Tàng cùng với Thái Nguyên tự tới giờ là Đại Phúc Tiên tự, trở thành trụ trì Đại Phúc Tiên tự.
Y hiện giờ có lẽ là tên của người Phật giáo Lạc Dương. Nghe nói năm nay Vu Lan pháp sẽ để y thay Võ Tắc Thiên giảng pháp.
Người phụ nữ ngồi đối diện với Pháp Tàng pháp sư, thoạt nhìn cũng khoảng ngoài 20 tuổi, dung mạo quyến rũ, tư thái kiều diễm, lại toát lên một uy lực khiến cho người ta phải khiếp sợ. Khí chất kỳ diệu của sự ủy mị và uy nghiêm đó hòa quyện vào nhau, nếu là ở thời hậu thế sẽ có một cách gọi vô cùng vang dội, chính là "khí chất nữ vương".
Nàng ngồi xếp bằng trên bồ đoàn, chăm chú nghe Pháp Tàng giảng giải nội dung Đại Bảo Tích kinh.
Sau khi Mục Minh Ngọc bước tới, Pháp Tàng bỗng nhiên dừng giảng giải.
- Thời gian cũng không còn sớm nữa, hôm nay giảng tới đây thôi.
Công chúa có khách tới chơi, bần tăng không tiện quấy rầy, xin cáo từ trước.
Người phụ nữ duỗi lưng ra, để lộ rõ sự mệt mỏi.
Nàng gật đầu, dịu dàng nói: - Hôm nay bổn cung đã nhận lời của A Nhĩ Chân Na cũng là bất đắc dĩ. Ông ta dù sao cũng ở Hoằng pháp Lạc Dương nhiều năm rồi, lần này Thập Đại Đức Trường An lộ diện chờ lệnh của ông ta, bổn cung thực sự không còn cách nào từ chối.
Pháp Tàng nói: - Công chúa vất vả rồi, bần tăng hiểu mà.
Nhưng A Nhĩ Chân Na nếu muốn tu tạo đạo tràng ở trong thành Lạc Dương, tất sẽ ảnh hưởng tới Hoằng pháp tông ta. Cho nên, ông ta muốn tu tạo đạo tràng cũng được, nhưng tuyệt đối không được ở trong thành. Chỉ cần Công chúa có thể đồng ý với bần tăng điều kiện này, bần tăng đương nhiên là không có ý kiến gì khác nữa.
- Ừ, pháp sư yên tâm đi, bốn cung đương nhiên là biết nặng nhẹ.
Bổn cung chuẩn bị cho A Nhĩ Chân Na tu tạo đạo tràng ở Long Môn sơn, tin chắc như vậy cũng không ảnh hưởng tới pháp sư truyền pháp.
- Như vậy thì tốt quá.
Pháp Tàng nói xong, liền đứng lên.
Y vốn là khoanh chân mà ngồi, lại không nhìn thấy y có động tác khác, trực tiếp đứng lên.
Mục Minh Ngọc lúc này mới chú ý tới, mắt Pháp Tàng vẫn luôn nhắm lại, nhưng y dường như lại nhìn rất rõ, phiêu nhiên đi vòng qua Mục Minh Ngọc, sau đó đứng trước Cáp Sĩ Kỳ chắp hai tay trước ngực, đi dọc theo cầu thang xuống.
- Pháp sư hiện giờ đang tu Thiên nhãn thông, dù hai mắt không mở ra, nhưng lại có thể thu được toàn bộ trạng thái thế gian vào trong mắt.
Thấy Mục Minh Ngọc để lộ rõ vẻ nghi ngờ, người phụ nữ mỉm cười giải thích.
Nàng lại duỗi lưng ra, bước tới trước cửa sổ, quay lưng lại phía Mục Minh Ngọc nhẹ nhàng nói: - Minh Ngọc, ngươi nói có chuyện cần trình báo, rốt cuộc là chuyện gì?
Trong Phật đường đèn đuốc sáng trưng, ánh sáng chiếu lên bóng dáng yếu ớt của nàng.
Mục Minh Ngọc không nhìn thấy được vẻ mặt của nàng, nhưng lại từ trong cái bóng của nàng thấy được sự thướt tha đến mê người.
- Khụ khụ!
Thấy Mục Minh Ngọc không nói gì, Cáp Sĩ Kỳ ho khan một tiếng.
Người phụ nữ này không phải là người nào khác, chính là Thái Bình Công chúa. Mục Minh Ngọc liền tỉnh ngộ, ý thức được y vừa rồi có chút thất thố, liền khom người nói: - Khởi bẩm Công chúa, hôm nay Minh Ngọc ở trong hoàng thái tôn phủ, ngẫu nhiên nghe được một tin thú vị.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất