Chương 232: Chuyện xấu (3)
Nghe thấy tiếng rít gào này của Dương Thủ Văn, Dương Thừa Liệt đã im lặng!
Ông ở bên giường bên này, nằm xuống giường, hồi lâu không nói gì.
- Hủy Tử, là ta sai rồi.
Lúc lâu sau, ông lại ngồi dậy, trịnh trọng nói.
- Ta vốn nghĩ rằng con cần có tiền đồ, cũng là muốn để con vứt bỏ thân phận Dương gia.
Nhưng ta đã quên mất lời dặn của ông, cũng đã không chú ý tới thái độ của con. Chuyện này, ta sai rồi! Ta xin lỗi con, được chứ?
- Hừ!
Dương Thủ Văn nghe lời xin lỗi của Dương Thừa Liệt, liền hừ một tiếng, cầm đũa lên.
- Kỳ thực, nếu con không phải họ Dương, có lẽ sẽ còn tốt hơn chút nữa.
- Cha để nói sau, để nói sau đi!
- Được được được, ta không nói nữa.
Dương Thừa Liệt cười khổ nói: - Kỳ thực, cho dù bây giờ con có đồng ý đổi họ, e là cũng không được nữa rồi.
- Hả?
Dương Thủ Văn dừng đũa lại, kinh ngạc nhìn Dương Thừa Liệt.
Không sai, hắn cũng không hề có chút hứng thú nào về việc đổi họ, nhưng nghe thấy Dương Thừa Liệt nói như vậy, vẫn cảm thấy có chút kỳ lạ.
Dương Thừa Liệt cầm một miếng thịt bò thăn lên, cho vào trong miệng.
- Hủy Tử, con có biết vì sao ta lại muốn con đổi họ không?
- Vì sao?
- Họ này của con, lại cộng thêm cái tên này. Ta không biết nên nói thế nào nữa, đối với con chính là một gánh nặng.
- Là có ý gì?
- Con có lẽ cũng biết, năm đó ông con sau khi cứu được nhà Thái tử, đã làm gì?
Vẻ mặt Dương Thủ Văn mơ hồ, khẽ lắc đầu nói: - Chuyện này sao mà con biết được? Khi đó, con có lẽ là một tên ngốc mà.
- Ông con và Thái tử đã định một mối hôn sự.
Câu nói này của Dương Thừa Liệt như sét đánh bên tai Dương Thủ Văn.
Đũa rơi xuống giường, hắn há hốc miệng ra, nhìn Dương Thừa Liệt, hồi lâu không nói lên lời.
- Phụ thân, người là nói.
- Ừ! Dương Thừa Liệt vẻ mặt buồn bực.- Ông con đã từng nói, hôm đó ông cứu được nhà Thái tử, trùng hợp con gái của Thái tử chào đời. Còn con, khi đó lại sống chết cũng đã cởi áo trên người ra, đưa cho Thái tử phi để bọc lấy con gái của Thái tử. Người con gái đó của Thái tử cũng chính vì vậy mà tên là Khỏa Nhi. Ừ, Lý Khỏa Nhi! Khi đó Thái tử cũng rất cảm kích ông con, nói là chờ sau khi nha đầu Khỏa Nhi lớn lên, sẽ hứa làm vợ của con.
Dương Thủ Văn ngập ngừng, lại phát hiện thấy mình biến thành kẻ câm điếc.
Khỏa Nhi?
Lý Khỏa Nhi?
Ông trời ơi!
Cuối cùng Dương Thủ Văn cũng đã nhớ ra, "Khỏa Nhi" trong giấc mơ đáng chết đó là ai.
An Nhạc Công chúa, là An Nhạc Công chúa.
Người này cũng không phải là một cây đèn tiết kiệm dầu. Dương Thủ Văn nhớ rất rõ, An Nhạc Công chúa trong lịch sử tên là Lý Khỏa Nhi. Ở kiếp sau, rất nhiều người nói Dương quý phi là đệ nhất mỹ nữ đại đường, được liệt vào một trong tứ đại mỹ nữ. Tuy nhiên, theo một số ghi chép liên quan, đệ nhất mỹ nữ Đại Đường tuyệt đối không phải là Dương quý phi gì đó, mà là An Nhạc Công chúa Lý Khỏa Nhi.
Thanh danh của Lý Khỏa Nhi trong lịch sử xấu xa vô cùng.
Nàng sa đọa vô độ, ngang tàng hống hách, là hoàng thái nữ nổi tiếng thời Đường.
Trong lịch sử nói, Lý Khỏa Nhi ban đầu gả cho con trai của Võ Tam Tư là Võ Sùng Huấn, sau đó lại gả cho con trai của Võ Thừa Tự là Võ Diên Tú.
Thời kỳ Đường Trung Tông thống trị, nàng mở phủ thiết quan, can dự triều chính, mua quan bán tước.
Nghe nói, quan lại từ chức Tể tướng trở xuống thời đó, phần lớn đều xuất phát từ môn hạ của nàng. Hơn nữa, quyền lực của Lý Khỏa Nhi rất lớn mạnh, cuộc sống xa xỉ, để xây dựng nhiều công trình to lớn, nàng đã cướp đất cướp nhà của dân, mà khi trở thành Hoàng thái nữ, nàng đã cùng mẫu thân Vi Thị hạ độc giết chết Đường Trung Tông. Ừ, trong "Đại Minh cung từ" của đạo diễn Lý Thiếu Hồng cũng có miêu tả tới.
Nói chung, đây không phải là một người phụ nữ thành thật với bổn phận.
Lý Long Cơ phát động Đường Long chính biến, tru sát An Nhạc Công chúa, sau đó lại truy phế làm "Bội nghịch thứ nhân" (kẻ phản nghịch).
Dương Thủ Văn không ngờ mình lại có thể có liên quan tới Lý Khỏa Nhi.
Tuy nhiên, như vậy những cơn ác mộng mà hắn thấy dường như cũng có một cách giải thích hợp lý.
Khi đó, mặc dù Dương Thủ Văn ngốc nghếch, nhưng ký ức kiếp trước vẫn còn giữ lại được một ít. Hắn biết Lý Khỏa Nhi chết thế nào? Vì thế cho nên nhiều năm sau đó, hắn có giấc mộng tương tự, mơ thấy người phụ nữ đó chạy trốn trong hoàng cung.
Người phụ nữ đó chính là Lý Khỏa Nhi.
Mà cảnh tượng đó không phải hắn ở kiếp trước khi đọc "Đại Minh cung từ", trong sách cũng xuất hiện cảnh tượng đó sao?
Nụ cười trên mặt Dương Thủ Văn cũng có chút cứng ngắc, nhìn Dương Thừa Liệt.hồi lâu sau mới lên tiếng:
- Phụ thân, phụ thân đừng làm ồn nữa.
- Ta ồn cái gì chứ?
- Theo như người nói như vậy, vậy con con sau này con không phải không phải.. không phải là Phò mã sao?
Dương Thừa Liệt cười lạnh một tiếng: - Nếu Thái tử có thể đăng cơ, con đương nhiên chính là Phò mã.
- Con không muốn làm Phò mã.
Dương Thủ Văn vỗ án hét lên, vẻ mặt kích động.
Phò mã các triều đại lịch sử, đặc biệt là Phò mã triều Đường, dường như đều không có kết cục tốt đẹp gì.
Quan trọng là Công chúa thời Đường đó, hình như cũng không có cây đèn nào là đèn cạn dầu! Đây, đây, đây ta đây chẳng phải là mình đã tự tìm rắc rồi rồi sao?
Trong ký ức của Dương Thủ Văn, kiếp sau có một vở kinh kịch tên là "Đả kim chi".
Nói là con trai của Quách Tử Nghi cưới một nàng công chúa. Thật ra nàng công chúa đó vẫn xem như không tệ, nhưng hai người có một lần xảy ra cãi nhau, y tức giận đánh công chúa. Kết quả là sau khi bị Quách Tử Nghi biết, đã sợ tới mức đem trói y lại đưa tới điện.
Đừng làm ồn, đó nào phải là cưới công chúa à?
Rõ ràng chính là tìm về cho mình một bà cô mà phục vụ.
Dương Thủ Văn thì cũng không muốn chịu tội này, trong đầu hình như có chút không khỏi hoang mang.- Con không muốn cưới công chúa gì đó, con không muốn làm phò mã như đồ bỏ đi kia.
Dương Thừa Liệt lại nhặt miếng thịt bỏ thăn lên cho vào trong miệng, vừa nhai vừa nhồm nhoàm nói: - Con không muốn? E là không phải do con.
- Là có ý gì?
- Biết vì sao ta lại muốn đổi họ cho con rồi chứ?
Dương Thừa Liệt liền nuốt miếng thịt bò xuống, nhìn Dương Thủ Văn nói: - Kỳ thực, chuyện này vốn là Trịnh gia đề xuất trước! Con cũng biết Trịnh gia hiện giờ nhân tài điêu linh, dù nói những người Trịnh Lượng, Trịnh Kiền thiên tư rất tốt, nhưng thế hệ Nhập Cửu thúc con lại không đủ khả năng chống đỡ đại cuộc. Cho nên, Trịnh gia muốn con đổi họ là vì Trịnh gia họ mà gánh vác gia môn.
Nếu con bằng lòng, Trịnh gia sẽ dốc lòng tương trợ cho con.
Con nên nhớ, Trịnh gia hiện giờ dù có chút suy yếu, nhưng thực lực vẫn còn tạm ổn. Họ muốn nâng đỡ con lên cũng không phải là chuyện khó khăn gì.
Nói tới đây, Dương Thừa Liệt cười khổ nói:
- Nếu ta vẫn còn ở Dương gia thì không thể đồng ý chuyện này được.