Chương 161: Bị lão già kia hãm hại
Trong phòng lò luyện đan.
Hai người trung niên đi tới chỗ này, sắc mặt đại biến.
Bọn hắn nhìn thấy hai người bị chôn dưới vách tường đổ nát.
Bọn hắn cũng nhìn thấy lò luyện đan đã mở ra.
"Nguy rồi, Long Hổ Huyền Đan đã bị lấy đi!"
"Hai người tu hành này đã Ngưng Pháp mà cũng bị tru diệt ở đây?"
"Thiếu niên kia lấy đan dược đã lập tức chạy trốn?"
"Không đúng, chúng ta đến rất nhanh, hắn hẳn là còn chưa ra khỏi cung điện này."
"Mau tìm tung tích của hắn! Có lẽ hắn vẫn còn ẩn náu ở xung quanh!"
"Cần cẩn thận, nếu hắn có thể đoạt được Long Hổ Huyền Đan ở trong tay hai tu sĩ tầng ba, nhất định là có bản lĩnh hơn người."
. ..
Nơi Yêu Hổ bế quan.
Tô Đình mơ hồ nghe thấy âm thanh bên ngoài, trong lòng cứ có cảm giác quái lạ.
Tiểu tinh linh ngồi trên phong châu, nghe âm thanh bên ngoài, thần sắc khẽ biến, khẽ cắn môi, lộ ra vẻ ưu sầu.
"Nghe tiếng thì chắc chỉ có hai người, từ ngữ khí khi bọn hắn đề cập tới hai chữ Ngưng Pháp có thể thấy bọn hắn cũng không phải kính nể gì, có lẽ hai người này cũng ở cảnh giới này." Tô Đình cau mày nói.
"Nhìn một chút là biết." Tiểu tinh linh suy nghĩ một chút, nói một câu như vậy.
"Nhìn một chút?" Tô Đình có chút ngạc nhiên.
"Đây là nơi bế quan của Yêu Hổ động phủ, có thể giám sát mọi động tĩnh trong và ngoài động phủ." Tiểu tinh linh nói rằng: "Bình thường khi Yêu Hổ ở đây, dù nó đang tu hành, không phân thần để cảm ứng khắp nơi, nhưng khi chúng ta tới gần động phủ của nó, nơi này cũng sẽ hiện ra. . . Ta nhớ trên bức vẽ kia có ghi chép, địa phương hiện ra là ở sau lưng ngươi."
"Nơi này?"
Tô Đình quay đầu nhìn lại, chỉ thấy một mặt vách tường, hỏi: "Phải làm thế nào?"
Tiểu tinh linh nói rằng: "Từ chỗ của ngươi, đi thẳng tới, đếm dưới mặt đất tới viên gạch thứ mười, dụng hết toàn lực, kết hợp với Chân khí rồi đánh tới một chưởng, sau đó đi sang phía trái, lướt ngang ba thước, dùng Chân khí đánh xuống, tiếp đó di chuyển sang bên phải chín thước, lại dùng Chân khí đánh vào. . ."
Nghe tiểu tinh linh chỉ điểm, Tô Đình không ngừng điểm Chân khí vào trong đó, chỉ cảm thấy mặt vách tường này đều giống như sống lại vậy.
Tô Đình không khỏi kinh ngạc nói: "Còn có loại biến hóa này?"
Tiểu tinh linh nói rằng: "Đây là thủ đoạn của thiền sư trong Vô Sinh thiền tự ở Khảm Lăng dâng lên cho Yêu Hổ, dùng để hoàn thiện bố trí động phủ này, cố gắng để Yêu Hổ tha cho hắn một mạng, nhưng sau đó vẫn bị Yêu Hổ ăn. . . Kỳ thực mặt vách tường này không khó vận dụng, đồng thời dùng pháp lực đánh vào mấy vị trí kia là được, nhưng dù sao ngươi cũng không phải Yêu Hổ, tu vi còn nông. Nên chúng ta làm từng bước mới được."
"Cái gì gọi là tu vi còn nông?" Tô Đình nghiêm túc nói: "Cũng giống như Yêu Hổ, đồng thời dùng Chân khí đánh vào, đối với Tô mỗ thì chuyện này cũng không tính là việc khó, chỉ là từ trước đến giờ Tô mỗ yêu thích khiêm tốn, không học con hổ kia mà thôi."
Vừa nói chuyện, trên tay hắn đã ngưng tụ pháp lực, dùng hết toàn lực, đánh Chân khí vào vị trí cuối cùng.
Oanh một tiếng!
Vách tường trước mắt mặt này dĩ nhiên hóa thành một chiếc gương!
Mà trong gương lại chính là cảnh tượng trong phòng luyện đan!
"Ồ?"
Tô Đình cảm thấy thú vị, trong lòng thầm nói: "Phép thuật huyền bí ở kiếp này lại cũng có chút tương tự cùng khoa học kỹ thuật ở kiếp trước."
Hắn mới nghĩ như vậy, tiểu tinh linh đã đột nhiên kinh hô một tiếng.
"Tô Đình, bọn họ hình như chắc chắn chúng ta ở bên trong động phủ, đang tìm kiếm ở chung quanh!"
"Ta nghe thấy."
Tô Đình nhìn cảnh tượng hiện ra trên mặt vách tường, khẽ cau mày.
Tiểu tinh linh thấp giọng nói: "Làm sao bây giờ?"
Tô Đình nở nụ cười tiếng, nói: "Vừa nãy làm thế nào thì hiện tại làm như thế?"
Tiểu tinh linh nhớ tới cảnh tượng lúc trước hắn tru diệt Huyết tán nhân, trong lòng thoáng ổn định, nhưng lại nghĩ tới một chuyện, nên nói với vẻ lo sợ bất an: "Nhưng trước đó hai người kia đã tàn sát lẫn nhau, một người bị chết, một người lại bị trọng thương, nhưng hai người trước mắt này cũng không tàn sát lẫn nhau."
Tô Đình hắc một tiếng, nói: "Vậy cũng chỉ vướng tay chân một chút thôi, chí ít cũng còn có mấy phần thắng, không nhất định là ở thế yếu."
Hai người kia đều tầm tuổi trung niên, hiển nhiên đều đã ngưng tụ pháp ý, có bản lĩnh tầng ba.
Hai người tu đạo đã Ngưng Pháp, tuy có thể khiến Tô Đình phải chú ý, nhưng hắn có niềm tin nên cũng không thất kinh gì.
Dù bản thân chưa từng Ngưng Pháp, nhưng về bản lĩnh đấu pháp thì hắn không kém người tu đạo tầng ba tầm thường, hơn nữa còn có một lực sĩ do Ngũ Hành Giáp hoá thành, hắn cũng chưa chắc đã hoàn toàn ở thế yếu, nhưng muốn nói có nắm chắc tất thắng thì đúng là lời nói khoác.
"Như vậy?" Tiểu tinh linh nháy mắt một cái, nói: "Chúng ta giết ra ngoài?"
"Đợi lát nữa."
Tô Đình cau mày, thấp giọng nói: "Đối thoại của bọn hắn có chút quái lạ?"
. ..
Trong phòng luyện đan.
Hai người tu đạo trung niên đều đang tìm tòi dấu vết ở chung quanh, nhưng cũng không dám rời đi quá xa.
Dù sao hai cỗ thi thể dưới vách tường sụp đổ kia đều có tu vi Ngưng Pháp, không chắc đã kém hai người bọn hắn.
Nhưng hai người đã Ngưng Pháp kia đều đã chết rồi.
Hai người bọn hắn cũng không dám bất cẩn, không dám cách nhau quá xa, tránh trường hợp khi xuất hiện biến cố lại không thể chiếu ứng lẫn nhau.
"Quái lạ, lão tiền bối kia không nhắc tới chuyện nơi này còn có hai người tu hành dĩ nhiên đã Ngưng Pháp."
"Lão tiền bối kia là nhân vật cỡ nào, ngay cả Long Hổ Huyền Đan đều không muốn tranh cướp, cần để ý tới hai người tu hành? Ông ấy vừa mới thấy chúng ta, cũng chỉ là thuận miệng nói ra một câu thôi."
"Khi nãy lão tiền bối nói nơi này chỉ có một thiếu niên tầng hai. . . Nhưng ta thấy hai vị đạo hữu này bị chết kỳ lạ, chỉ sợ thiếu niên kia không chỉ có đạo hạnh tầng hai."
"Yên tâm, dựa vào dấu vết thì chí ít sẽ không phải là Thượng nhân!"
"Ngươi nói Long Hổ Huyền Đan đã rơi vào trong tay thiếu niên này, sẽ không bị hắn dùng rồi chứ? Bằng không làm sao thiếu niên này có thể tru diệt hai người kia?"
"Nếu như dùng rồi như vậy dù thiếu niên này thử đột phá cảnh giới hay vừa mới đột phá không lâu thì đều sẽ có động tĩnh không nhỏ, khí tức cũng khó có thể thu lại. Nhưng trước mắt không có một chút dấu vết, có lẽ là đã ẩn giấu đi."
"Nếu hắn đã rời đi động phủ rồi thì sao? Ta cảm thấy chúng ta chỉ tìm kiếm ở trong động phủ thì không ổn thỏa."
"Sẽ không, theo lão tiền bối nói cho chúng ta, để chúng ta đến nơi này, thời gian cách nhau không dài, nếu chúng ta không gặp được người, trong động phủ cũng không có dấu vết đi ra ngoài thì hắn nhất định vẫn ẩn nấp ở bên trong, không dám lộ đầu mà thôi."
"Nhất định phải mau chóng tìm tới hắn, đoạt được Long Hổ Huyền Đan, nếu chậm thì e rằng sẽ sinh ra biến cố."
"Ta bày trận pháp trước vậy."
"Cũng tốt."
. ..
Ở nơi bế quan Yêu Hổ.
Sắc mặt Tô Đình biến đổi.
Từ cuộc trò chuyện của hai người này, hắn nghe ra một điểm quái lạ.
Hình như có một lão già nói cho bọn họ biết trong động phủ Yêu Hổ này, có một thiếu niên có cảnh giới tầng hai đã đoạt được Long Hổ Huyền Đan, còn chưa đi ra động phủ.
Đây rõ ràng chính là đang ám chỉ hai người này đi đến động phủ Yêu Hổ, ngăn chặn thiếu niên này rồi giết người đoạt bảo.
Mà thiếu niên này rõ ràng chính là Tô Đình.
Còn lão tiền bối có "Lòng tốt" nói cho người khác biết kia, lại không tham Long Hổ Huyền Đan, không cần nhiều lời, chính là ông lão Nguyên Phong sơn lúc trước kia!
"Lão quỷ vô liêm sỉ!"
"Lão đầu nhi này đi rồi lại vẫn bẫy ta một trận?"
Tô Đình vừa kinh vừa sợ, tức giận mắng thành tiếng.
Nhưng mà tiểu tinh linh lại nói: "Nhưng cũng không đúng."
Tô Đình tức giận nói: "Làm sao không đúng?"
* * *