Chương 200: Ngư Long Trì
Ty Thiên giám.
Ba chữ này đối với người tu hành trong cảnh nội Đại Chu thì rất có lực uy hiếp, giống như người thường đối với quan phủ vậy.
Tô Đình đi theo Dư Nhạc tới Ty Thiên giám.
Nơi này ở gần hoàng cung, nhưng cũng ở bên ngoài hoàng cung.
Nơi này vô cùng rộng lớn, đi qua một mảnh đất trống đằng trước, tới gần cửa lớn Ty Thiên giám.
Ở hai bên cửa lớn có một đôi sư tử màu đá nằm rạp trên mặt đất, hai mắt khép hờ.
"Hả?"
Tô Đình khẽ nhăn trán.
Dư Nhạc đạo nhân bình tĩnh nói: "Hai con sư tử này có màu giống như đá, nhưng vẫn là vật còn sống, chính là hai đại yêu mà quốc sư nuôi dưỡng, thổi một hơi là có thể diệt đi người tu đạo tầng ba tầm thường."
Trong giọng nói của hắn hơi có chút ý đả kích.
Tô Đình dường như không nghe được ẩn ý trong lời nói của hắn, chỉ hơi cảm khái, nói: "Hóa ra là lợi hại như vậy, nói như vậy, ngươi có đạo hạnh là Thượng nhân này cũng không sánh bằng hai con đại yêu trông cửa này?"
Sắc mặt Dư Nhạc đạo nhân hơi ngưng lại, giống như vừa bị người đâm một kiếm, không dễ nhìn lắm.
Hai con sư tử màu đá kia đột nhiên chấn động, ánh mắt cùng nhìn về phía Tô Đình, khí thế nghiêm nghị, ép lại đây.
Tô Đình ngưng tựu ra đạo ý, không đến nỗi vừa bị đè ép khí thế như vậy mà pháp ý đã tan rã, còn ảnh hưởng về tinh thần thì chỉ cần hồ lô trong thức hải hơi chút thay đổi là có thể xóa đi.
Bởi vậy bị uy thế của hai đại yêu đè ép mà thần thái Tô Đình vẫn như cũ, giống như chưa từng phát giác.
Trong lòng Dư Nhạc đạo nhân âm thầm ngơ ngác.
Thế gian này có vô số người tu đạo, dù là tán tu cũng thật sự không thể khinh thường.
Mà hai con sư tử màu đá kia cũng không có hành động gì, vẫn nhắm hai mắt, giống như chưa từng hiển lộ ra khí thế.
"Đi thôi."
. ..
Bước vào Ty Thiên giám.
Cảnh sắc khắp nơi vô cùng thoải mái.
Tô Đình nói rằng: " Ty Thiên giám trong truyền thuyết có vô số người tài, có người chuyên với tu hành, có người chuyên với đấu pháp, có người chuyên với luyện đan, có người lại chuyên phù văn trận pháp, phong thuỷ bí thuật, lại có người chuyên xem sao trời, trắc mệnh số, khám địa thế, gặp số phận. . . Chắc phong thuỷ trong ngoài Ty Thiên giám, cũng là do cao nhân bố trí."
Dư Nhạc nghe hắn tán thưởng, trên mặt lộ ra ý cười, nói: "Không sai, bố trí phong thuỷ trong Ty Thiên giám, không phải người ngoài mà chính là gia sư."
Tô Đình cười hỏi: "Sư phụ ngươi là ai?"
Dư Nhạc đáp: "Gia sư chính là Vân Tích đạo nhân ở Ty Thiên giám."
Tô Đình nghe vậy, run lên một lát.
Dư Nhạc thấy thần sắc hắn khác thường, không khỏi hỏi: "Ngươi nhận ra sư phụ ta?"
Tô Đình khụ một tiếng, nói: "Nghe qua đại danh."
Dư Nhạc giống như có chút đắc ý, cười nói: "Gia sư đạo hạnh cao thâm, ở bên trong Ty Thiên giám có đảm nhiệm trọng chức, thanh danh đúng là không nhỏ."
Tô Đình gật đầu nói: "Việc này ngược lại cũng đúng."
Thần sắc hắn quái lạ, liếc nhing Dư Nhạc mấy lần.
Tiểu vương bát đản này, ỷ vào đạo hạnh là Thượng nhân, thân phận Ty Thiên giám, ở trước mặt Tô gia gia không phải lập uy phong thì chính là khoe khoang đả kích.
Chờ ngươi trở lại thấy sư phụ ngươi, lần sau gặp Tô mỗ ta, có lẽ còn phải gọi gia gia.
. ..
"Nơi này là trung tâm Ty Thiên giám."
" Bể nước này chính là do gia sư tự mình bố trí, chu vi chín bước, sâu mười ba thước, dẫn nước từ dưới lòng đất kết hợp với phong thuỷ xung quanh để bố trí."
"Trong ao có 3,596 con cá chép, mỗi khi cho ăn, cá chép nổi lên mặt nước tỏa ra hào quang vô cùng mỹ lệ."
"Nếu ngươi có duyên pháp, có lẽ có thể đạt được cảm ngộ từ trong đó, năm đó bần đạo cảm ngộ từ bên trong đó mới thành tụ Âm Thần."
Dư Nhạc đạo nhân dẫn đường, trên đường đi thoáng giới thiệu một phen.
Tô Đình nghe vậy, nhìn bể nước mấy lần, trong lòng càng cảm thấy kinh dị.
Trong bể nước này lại có thể giúp người ta cảm ngộ, trưởng thành Thượng nhân?
"Vân Tích đạo nhân bố trí thực sự khiến người cảm thấy sửng sốt."
Tô Đình niệm như vậy một tiếng, lại không khỏi hỏi: "Vì sao trong ao lại thả 3,596 con cá chép?"
Dư Nhạc cười nói: "Năm đó khi đào ra ao cá này, tiên đế thả xuống một con cá chép, quốc sư thả xuống một con cá chép, gia sư thả xuống một con cá chép, thêm vào đại nhân vật khắp nơi, tổng cộng mười ba đuôi cá chép, sinh sôi đến nay, có 3,596."
Tô Đình nở nụ cười ha ha, trong lòng thầm nghĩ, Ty Thiên giám này không khỏi quá nhàn rỗi đi, trong ao này có bao nhiêu con cá chép, còn cả ngày ngồi đếm nữa hả?
Dư Nhạc dường như nhìn ra ý của hắn, nói rằng: "Ngươi đã từng nghe qua một câu nói chưa?"
Tô Đình hỏi: "Lời gì?"
Dư Nhạc nói rằng: "Cá trong chậu đầy 3,600, sẽ có một giao."
Tô Đình nghe vậy, ánh mắt đột nhiên ngưng lại.
Cá trong chậu đầy 3,600?
Có một Giao Long?
"Kỳ thực cá con sinh sôi, chỉ cần một con cá chép, trứng cá trong bụng sẽ đếm không xuể."
Dư Nhạc đạo nhân nói: "Thế nhưng sinh sôi đến tám năm trước, đã có 3,596 con, nhưng mấy năm gần đây, một con cá chép cũng không có thêm, số lượng không nhiều cũng không giảm."
Tô Đình trong lòng càng nghi hoặc, nhìn về phía Dư Nhạc, nói rằng: "Vì sao?"
Dư Nhạc nói rằng: "Những cá chép này không phải loại thường, chính là long ngư, ngoại lực không thể can thiệp, chỉ có thể mượn phong thuỷ, mượn vận thế, để chúng nó tự mình sinh sôi, đến khi đủ 3,600, như vậy cũng là đến thời cơ có thể sinh ra Giao Long."
Hắn nhìn về phía Tô Đình, trầm ngâm nói: "Loại thời cơ này ngàn năm một thuở, nếu như có thể gặp được, nhất định sẽ thu hoạch vô cùng lớn."
Sau khi nói xong, không đợi Tô Đình cảm khái, đa nghe đạo nhân này cười nói: "Là ta nhiều lời."
Tô Đình vuốt cằm, không nói một lời.
Dư Nhạc đạo nhân thở dài một hơi rồi nói: "Kỳ thực đạo nhân tiếp dẫn người tu hành ngoại lai, đều sẽ giải thích cho người tới một chút chuyện về Ty Thiên giám, nhưng địa vị bọn họ không cao bằng ta, không biết rất nhiều bí ẩn bằng ta, ta sơ sẩy đã nói cho ngươi quá nhiều."
"Chỉ có điều, những việc này nói ra cũng không sao, nói cho ngươi ngược lại ngươi cũng không có cơ hội nhìn thấy tình cảnh đó, ngược lại khiến trong lòng ngươi ngóng trông mà lại không thể làm gì, tràn đầy tiếc nuối, quả nhiên xin lỗi."
Dù là đang nói xin lỗi, nhưng không có một chút thành ý.
Tô Đình liếc mắt nhìn nhìn hắn, trong lòng không ngừng căm giận, cháu trai này nhất định là cố ý, bị chính mình đỗi hai hồi nên muốn tìm khí thế.
Lại đi xong một đoạn đường.
Đi qua một lâm viên.
"Phía trước chính là chỗ ở của ngươi."
Dư Nhạc đạo nhân dừng bước lại, nhìn Tô Đình, nói rằng: "Nơi đó có rất nhiều chỗ ở, đều là người tu hành đến kinh thành tham dự thịnh hội, ta dẫn ngươi chọn một nơi ở, sau đó ngươi lại dắt xe ngựa, từ phía sau vòng qua đến, sửa xoạn hành lý xong. Trong mấy ngày nay, cứ an ổn tu hành ở đây, chờ đợi thịnh hội bắt đầu."
Tô Đình gật đầu nói: "Rất tốt."
Dư Nhạc đạo nhân dẫn Tô Đình, tiếp tục tiến về trước.
Vào chỗ ở này.
Nhìn thấy trước mắt có rất nhiều phòng ốc.
Đoàn người cũng có không ít, đều là người tu hành, quần áo cũng khá quái lạ, có trang phục đạo nhân, có trang phục tăng nhân, có trang phục nho sinh, cũng có trang phục công tử nhà giàu, có quần áo hoa lệ, cũng có quần áo cũ nát.
Kỳ trang dị phục, nam nữ già trẻ, đều có không ít.
Thấy rõ có người của Ty Thiên giám dẫn một thiếu niên đi vào, phản ứng mỗi người có khác biệt.
Có người giống như chưa từng phát hiện, có người làm như không thấy, có người liếc mắt nhìn rồi không để ý tới, cũng có người quan sát tỉ mỉ, càng có người gắt gao nhìn chòng chọc, giống như nhìn thấy đại địch.
"Chỗ ở của ngươi ở phía trước."
* * *