Chương 100: Phương Bình tội không thể tha
Người đi đường nhao nhao bàn tán về người đàn ông trung niên bị bắt, đều cười trên nỗi đau của người khác, cũng không ai hỏi kỹ rốt cuộc đó là tôn giáo nào.
Đầu năm nay, mọi người sùng bái võ giả, sùng bái tông sư, ít thờ phụng tôn giáo.
Đương nhiên, cũng không phải tôn giáo nào cũng thần kinh điên loạn như vậy.
Cảnh sát bắt người, cũng chỉ là chuyện nhỏ, cảnh sát nhanh chóng dẫn người rời đi, mọi người vây xem cũng ào ào giải tán.
Phương Bình thấy cảnh sát dẫn người rời đi, không khỏi nói: “Hiệu quả nhanh thật!”
Loại người này ở kiếp trước, cho dù gặp phải, cảnh sát thường cũng không bắt người, mà có bắt cũng không xử lý.
Không nghĩ tới bây giờ cảnh sát rất trách nhiệm, trực tiếp bắt đi.
Phương Bình cũng không quan tâm, cùng Ngô Chí Hào tiếp tục đi về khách sạn.
Kết quả trên đường lại bắt gặp chuyện như vừa nãy.
Siêu thị cách khách sạn không xa, con đường ngắn như vậy, vậy mà bắt tới tận hai người, Phương Bình có chút ngoài ý muốn nói: “Đám điên này, sao lại điên cuồng như vậy?”
Người đàn ông thứ hai khi bị bắt cũng kêu to: "Ác ma giáng thế, Chân Thần cứu vớt thế gian”.
Thái độ điên cuồng kia, khiến Phương Bình thiếu chút nữa cho rằng mình gặp phải những kẻ đánh bom liều chết.
Ở Hoa quốc, loại cuồng tín đồ này nên rất ít mới phải chứ?
Ngô Chi Hào lắc đầu, cũng không quá để ý.
Phương Bình vốn gặp phải cũng coi như là đang xem náo nhiệt, nhưng đi ngang qua hiện trường bắt người, lại có chút nhíu mày. Bắt người là những cảnh sát mặc áo bình thường, khí huyết rất cao!
Hình như... hình như so với cậu còn cao hơn!
Nói cách khác, chẳng lẽ là võ giả?
Võ giả đến đường phố bắt những tên điên truyền giáo?
Phương Bình nhăn mày, võ giả Thụy Dương không đáng giá như vậy sao? Không suy nghĩ nhiều, đợi trở về khách sạn, Phương Bình lại có chút bất ngờ.
Đại sảnh khách sạn, cũng có một người đàn ông khí huyết cao hơn cậu đang ngồi đọc báo. Dường như phát giác được khí huyết của Phương Bình, người đàn ông đang đọc báo, đột nhiên động tác nhanh nhẹn nhảy lên một cái. Có điều nhìn thấy dáng vẻ của Phương Bình, người đàn ông lại bay qua ngồi xuống, dường như vừa mới không có gì xảy ra. Phương Bình lần nữa nhăn mày, suy nghĩ một chút cũng không ở lại lâu, trực tiếp lên lầu. Cậu vừa đi, người đàn ông mới đọc báo liền nhẹ giọng nói: “Vừa mới gặp được một học sinh khí huyết sôi trào, ở Thụy Dương khoá này còn có thí sinh có khí huyết cao như vậy sao?
Bên tai, tai nghe ẩn nhanh chóng truyền tới tiếng người nói: “Bên chỗ cậu là địa điểm thi của thí sinh Dương Thành, nghe nói Dương Thành năm nay có một chuẩn võ giả cực hạn...”
“Chẳng trách... có điều cảm thấy không kém tôi, cực hạn chuẩn võ giả có khí huyết mạnh như vậy sao?”
Người đàn ông nói thầm một tiếng, cũng không nói thêm gì nữa.
Trong tai nghe lại có tiếng nói: “Nghiêm túc chút đi, mấy ngày này mọi người chịu khổ một chút, sự việc không tốt lắm, trên đường lớn không ít người tuyên dương bàn luận Diệt thế, đều là một đám điên!
Thụy Dương trước kia không có tình huống này, mọi người cũng không cần quá để ý.”
“Tuân lệnh!”
“...”
…
Trở về phòng, Phương Bình nhớ lại chuyện vừa gặp trên đường.
Đoạn đường chỉ ngắn vài trăm mét đã bắt gặp hai võ giả, và hai tên điên dường như truyền bá tà giáo.
“Có nhiều võ giả tới vậy sao?”
"Hay là có liên quan đến những tên điên truyền đạo kia?
Nói khắp nơi đều có nhiều võ giả, mấy lời kia đều là nói nhảm
Mặc dù Thụy Dương phát triển hơn Dương Thành, nhưng Dương Thành có tới bao nhiêu võ giả? Thụy Dương lại càng có bao nhiêu người?
Không gặp được võ giả nào, hoặc là chỉ gặp được một người, Phương Bình còn có thể cảm thấy ngoài ý muốn. Nhưng một lúc gặp liền hai người thì...
Lắc lắc đầu, Phương Bình cảm thấy bản thân mình hiện tại đối với mấy chuyện này không cần thiết cũng không có tư cách lo lắng.
Cái cậu cần quan tâm bây giờ là kỳ kiểm tra chuyên môn vào ngày kia. Sau khi kiểm tra xong sẽ trở về Dương Thành, mấy chuyện khác đều không liên quan đến cậu.
Mặc dù khí huyết của cậu bây giờ không thấp, miễn cưỡng cũng coi như có chút lực chiến đấu.
Nhưng đừng nói là võ giả, chỉ cần là người bình thường cầm theo súng, Phương Bình cũng không thể chống lại được.
Cố đè nén bất an trong lòng xuống, Phương Bình lấy một quyển tư liệu kiểm tra chuyên môn lật ra xem.
...
Khoảng thời gian tiếp theo, nhóm người Phương Bình đều không ra ngoài.
Gần đến ngày 10, kiểm tra chuyên môn đang đến gần, Phương Bình chọn cách quên đi những chuyện trước đó.
Rất nhanh đã đến ngày 10 tháng 5.
Ngày 10 kiểm tra chuyên môn kết thúc, nhóm người Phương Bình liền có thể trở về Dương Thành chuẩn bị cho kỳ kiểm tra văn hóa.
Địa điểm kiểm tra chuyên môn ở Nhất Trung Thụy Dương
Nhóm người Phương Bình là học sinh từ nơi khác đến, đều là được thầy giáo dẫn cả đội tới phòng thi để tham gia cuộc thi.
Mà học sinh ở Thụy Dương, lại có không ít người có ba mẹ đi cùng.
Cũng không khác gì các thí sinh có ba mẹ đi cùng, lúc nhóm người Phương Bình vào thi, bên ngoài cổng trường tụ họp không ít phụ huynh học sinh.
Những vị phụ huynh này đều đang tha thiết nhìn con của họ, kỳ vọng con mình có thể thi đỗ Võ Đại.
Đến được vòng kiểm tra chuyên môn này, cũng đã nắm chắc thêm phần nào việc đậu Võ Đại.
...
Ngay lúc đám người Phương Bình vào phòng thi.
Con đường bên cạnh Nhất Trung Thụy Dương, có một chiếc xe van cũ dừng ngay đó.
Ở trong xe,có sáu đến bảy người nam nữ ngồi trong đó.
Xa xa nhìn học sinh tiến vào phòng thi, ngồi ở vị trí kế bên tài xế là một người đàn bà trung niên tướng mạo bình thường thấp giọng nói: “Đều đã thấy rõ rồi chứ?
"Nhìn rõ rồi! “
"Mấy ngày nay, Thụy Dương không ngừng bắt giữ anh em của chúng ta”
Chúng ta vốn là vì truyền bá vinh quang của Chân Thần, đem tình yêu truyền bá đến xã hội loài người, để cho tất cả mọi người đều có sự bình đẳng, để mọi người đều có quyền nhận thức.
Nhưng mà những tầng lớp đặc quyền kia, vì để củng cố sự thống trị của họ, đã giấu giếm việc ác ma giáng thế, tin tức về ngày tận thế sắp đến.
Những con người này, tội không thể tha.”
Người phụ nữ trung niên nói xong, lại bảo: "Những tầng lớp đặc quyền kia, tham sống sợ chết, chúng ta không có đủ thực lực để thanh tẩy hết sự ô ế của những con người ở thế gian này.”
Còn nhóm học sinh này đều bị mê hoặc bị tẩy não, đều là hạt giống của tầng lớp đặc quyền.
Vì để gột rửa xã hội loại người, chúng ta phải dùng máu tươi của bọn chúng để người đời tỉnh ngộ...”
Người đàn bà cho rằng hành động của mình là đại nghĩa, cuối cùng mới nói: “Những người này đa số đều là vô tội.
Nhưng có một số người, đã hoàn toàn bị mê hoặc, không cách nào cứu vớt!
Do vậy, một lát nữa, chúng ta cần ở trước mặt mọi người, công khai cứu vớt linh hồn của bọn họ!”.
Về phần những người đã bị mê hoặc hoàn toàn, điều kiện sàng lọc rất đơn giản, khí huyết càng cao, chứng minh càng có khả năng tương lai sẽ thuộc tầng lớp quyền lực.
Đối với loại người này, nghiệp chướng nặng nề, đã không còn cứu vớt được nữa. Đương đầu với nguy hiểm này, chính là một học sinh có khí huyết đã đạt chuẩn võ giả.
Loại người này hoàn toàn không có cách nào dùng tình yêu của Chân Thần để cảm hóa, chỉ có lấy cái chết mới đổi lại cuộc đời mới.
...
Trong phòng thi.
Phương Bình đang đắm chìm trong bài thi, vẫn chưa biết rằng, cậu ta đã bị định là tên tội đồ không thể cứu vớt được nữa.
Nếu như biết rồi, Phương Bình chỉ sợ có thể đến tức giận thổ huyết, tôi làm sao có thể phạm tội không thể tha chứ?
Cậu ta cảm thấy bản thân vẫn có thể được cứu mà.
Phương Bình không hề biết chuyện gì, vẫn đang tiếp tục làm bài thi của mình, trong lòng đã nghĩ đến cảnh tượng buổi chiều trở về nhà.
...
Hai tiếng sau.
Kiểm tra chuyên môn kết thúc
Ra khỏi phòng thi, học sinh đi thi rất nhiều, Phương Bình không tìm thấy mấy người Ngô Chí Hào đâu. Cũng lười tìm người trong đám đông, nên Phương Bình chuẩn bị trở về khách sạn tụ họp với bọn họ.
Ra khỏi cổng lớn của trường học, Phương Bình chen lấn một hồi mới có thể ra khỏi đám đông phụ huynh đang chờ con cái.
Vừa mới thoát ra khỏi đám đông, Phương Bình liền thấy đối diện mình có một người vội vàng đi tới.
Người quá đông, Phương Bình cũng lười nhìn kỹ, liền một mạch đi về phía trước.
Nhưng vừa mới bước một bước, trong lòng Phương Bình đột nhiên có chút sợ hãi, liếc mắt xung quanh, thì thấy trước mặt là người đó, đang dùng ánh mắt nảy lửa nhìn cậu.