Toàn Cầu Cao Võ

Chương 149: Chơi lớn đi! (2)

Chương 149: Chơi lớn đi! (2)
Phương Bình gần như có thể khẳng định, ngày mai nhất định có đối thủ thực lực ngang nhau khiêu khích thách đấu, lựa chọn ai có thể làm đổi thủ, vậy phải dựa vào lực quan sát.
Đánh bại bạn cũng tầng, tuyết đối sẽ thêm điểm xếp hạng.
Thật sự muốn ở trong tòa nhà không nhúc nhích để bảo vệ xếp hạng, loại người này cho dù vào Học viện Binh Khí cũng sẽ không xuất sắc.
...
Vừa đi vừa nói chuyện với Phó Xương Đỉnh, hai người đến siêu thị của trường.
Nói là siêu thị của trường, nhưng so với trung tâm thương mại còn to hơn, nhưng giá cả cũng quá không đắt.
Nói chuyện với Phương Bình cả đoạn đường, Phó Xương Đỉnh cảm thấy hai người cũng tính là thân thiết, cười nói: “Phương Bình, ngày mai có hứng thú đấu một trận không?”
“Là sao?”
“Lần này Võ Đại tuyển sinh, có 52 võ giả cấp một, 9 chuẩn võ giả tôi cốt lần hai, đương nhiên cũng có thể có người đột phá trong kỳ nghỉ hè .
Có điều sẽ không quá nhiều, dù sao mọi người đều muốn tới trường học để có thể tiết kiệm không ít tài nguyên.
Lần thứ hai tôi cốt cũng có thể xem như mới bước đầu vào cấp một, cũng tính là có 70 giả võ cấp một.
Cấp một nhiều như vậy, không thể hiện một chút cũng không được, cơ hội chỉ ưu ái cho những người mạnh mẽ và người có sự chuẩn bị.”
Phương Bình vừa chọn đồ, vừa thấp giọng nói: “Cậu dự định làm thế nào?”
“Tôi tự nhận thực lực vẫn có thể, năng lực thực chiến cũng không tồi, võ giả cũng không phải đều có thể thực chiến, còn cậu?”
“Cũng được, chưa từng đánh thử, nên không rõ.”
“Cậu tu luyện chiến pháp rồi?”
“Ừm.”
“Vậy không thành vấn đề, những người vì đột phá võ giả, rất nhiều người còn chưa tu luyện chiến pháp, dù sao trước kia vì muốn vào đại học, chứ không phải vì thực chiến.”
Phó Xương Đỉnh biết Phương Bình luyện chiến pháp, cực kỳ hài lòng, nhẹ giọng nói: “Ngày mai chúng ta cùng nhau chọn đám người võ giả thế nào?”
“Hả?”
“Cậu một người, tôi một người, thay nhau đánh!”
Phó Xương Đỉnh cực kỳ thông minh, cười tủm tỉm nói: “Một người không được, cho dù đều đấu solo, khí huyết cũng không khôi phục kịp, chống đỡ không nổi.
Hai người thì không có vấn đề gì, từng vòng từng vòng, hai người chúng ta đánh ngã toàn bộ bọn họ!
Cho dù cuối cùng thua, hai chúng ta cùng nổi tiếng, không sợ không có đạo sư không để vào mắt.
Tôi có thể nói với cậu, đạo sư Ma Võ, thực lực rất lớn!
Cấp bốn cấp năm, tôi coi thường. Ít nhất phải là cấp sáu, mà cấp sáu cũng có chia ra mạnh yếu, có một số đạo sư, gần đạt đến giới cảnh tông sư!
Nếu như được các võ giả đại sư đỉnh cao xem trọng, tuyệt đối lợi ích nhiều đến nỗi sẽ khiến cậu giật mình!”
Phó Xương Đỉnh thoải mái nói, Phương Bình lại kinh ngạc nói: “Chỉ hai người chúng ta?”
“Đúng, ai biểu tôi nhìn trúng cậu rồi.”
Lời này Khiến Phương Bình dở khóc dở cười, có thể đừng nói chuyện có nghĩa khác như vậy được không.
Do dự một lát, Phương Bình hỏi: “Những sinh viên võ giả khác cậu biết không?”
“Không cần biết, võ giả cấp một, căng hết cỡ cũng chỉ có thế, tôi ăn nói ngay thật. Tôi là võ giả cấp một, đã tôi cốt lần hai, bây giờ chân phải đã hoàn thành tôi cốt rồi.
Điều này còn không tự tin, tôi cũng không dám tìm người khác nói chuyện này.”
Tôi cốt lần hai, chân phải hoàn thành rèn luyện, người như vậy, quả thật có tư cách kiêu ngạo.
Tôi cốt lần thứ hai, sẽ tăng khí huyết lên hạn mức cao nhất, chứng tỏ sức mạnh bộc phát bền bỉ.
Ngoài ra xương cốt toàn đốt xương rèn luyện lần thứ hai, sức bền, lực đối kháng cũng mạnh hơn so với võ giả bình thường.
Xương chân rèn luyện, lực sát thương so với xương tay sẽ lớn hơn một chút.
Cứ như vậy, nếu như chiến pháp của Phó Xương Đỉnh không yếu, thực lực cực kỳ mạnh thì đánh mấy tên võ giả cấp hai cũng không có vấn đề gì.
Phương Bình liếc nhìn cậu ta, nửa ngày mới nói: “Lực hồi phục của cậu thế nào?”
“Uống thuốc, tôi mang theo ba viên Khí Huyết Đan cấp một, uống xong mới thôi.”
“Cậu không sợ tôi kéo chân cậu sao?”
"Phòng số 86, chứng tỏ lúc thực trắc có lẽ cũng không phải mạnh, nhưng bây giờ tôi cũng có chút thấy không rõ mức độ, sẵn sàng cược một trận!”
“Được!”
Lần này đến Phó Xương Đỉnh sững sốt, buồn cười nói: “Xem ra cậu còn mạnh hơn so với tưởng tượng của tôi, càng tự tin, vậy cứ quyết định như vậy nha?”
“Nếu bị vây đánh thì phải làm sao?”
“Sẽ không, mọi người đều kiêu ngạo, với lại võ giả cũng không dễ tổ chức như vậy, ít nhất ba đến năm người một nhóm.
Thật có một nhóm như vậy, chúng ta có cùng nhau đánh bọn họ!”
“Có muốn tìn thêm hai người nữa không?”
“Không cần, hai người đủ rồi, nhiều người, làm sao có thể thể hiện sự đặc biệt của chúng ta? Nếu không phải không có thời gian nghỉ ngơi, chuyện này một người độc chiếm vị trí đầu mới tốt.”
Phương Bình không hỏi nữa, mua xong đồ, cười nhạt nói: “Vậy thử đi, hy vọng cậu mạnh hơn so với tưởng tượng của tôi, 70 người, thay nhau đánh sẽ mất mạng ...”
“Rất tự tin, tôi thích!” Phó Xương Đỉnh nhe răng nở nụ cười, hàm răng trắng noãn khiến Phương Bình muốn đánh cho rớt vài cái răng.
Bởi vì hai người đã hẹn cùng nhau đánh một trận lớn, quan hệ hai người gần gũi hơn rất nhiều.
Mua đồ xong liền trở về ký túc xá, hai người cũng không đi gõ cửa những phòng khác, cùng nhau đi xuống nhà ăn.
Nhà ăn Ma Đô Võ Đại rất nhiều, chỉ là khu ký túc xá bên này có ba cái.
Phương Bình là người mới tới, hiểu biết đối với Ma Võ còn có hạn.
Phó Xương Đỉnh mặc dù cũng là tân sinh viên, nhưng hiểu biết rất nhiều, trên đường đến nhà ăn giải thích cho cậu: “Ở Ma Võ, ở ký túc xá không cần tiền, ăn cơm cũng không cần tiền, những đồ này không có giá trị lớn, Ma Võ đều cố gắng cho sinh viên có thể được ăn ngon ở tốt.”
“Đương nhiên, những điều này không cần tiền, bởi vì chí phí quá thấp. Ở Ma Võ, đồ không cần tiền không đắt, đồ cần tiền sẽ đắt đến dọa người.
Thuốc, công pháp, vũ khí đều thu phí, đương nhiên, chưa chắc là vì tiền, điểm thưởng cũng được.”
Phương Bình nghe câu này, cũng nghi hoặc hỏi: “Học phí cần đóng không?”
“Ách...”
Phó Xương Đỉnh hiển nhiên không ngờ Phương Bình để ý điều này, cười nói: “Có thu, có điều phải đợi chọn xong học viện mới thu tiền học phí.
Tiêu chuẩn học phí của mỗi học viện không giống nhau, có điều cũng gần giống nahu, cũng không nhiều tiền.”
“Ừm”
Đang nói chuyện, hai người đã đến nhà ăn thứ hai.
Nhà ăn Ma Võ cũng rất xa xỉ, bố cục cũng không khác nhà hàng của khách sạn, mà không phải bàn bốn người đơn sơ, ghế cũng vậy.
Có điều trong đây không có nhân viên phục vụ cho bạn gọi đồ ăn, mà theo kiểu tự phục, tự lấy đồ ăn.
Thức ăn rất ngon!
Món chay mặn kết hợp, mùi thơm của canh xương hầm từ xa đã ngửi thấy, còn có trái cây, sữa có thể tùy ý lấy dùng.
Phó Xương Đỉnh cùng Phương Bình vừa lấy đồ ăn vừa nói: “Đây chỉ là nguyên liệu thức ăn bình thường, không bổ sung hiệu quả khí huyết, chỉ có thể nói thỏa mãn một chút ham muốn ăn uống.
Mỗi nhà ăn đều có hai lầu, lầu hai thu phí, có thể gọi đồ ăn, bao gồm một ít thức ăn giúp bổ sung khí huyết.
Nếu như có điều kiện cho phép thì đi lầu hai ăn, đối với chúng ta càng tốt.”
Võ giả cho dù không hoạt động, bình thường tu luyện cũng cực kỳ tiêu hao khí huyết, nhưng không thể mỗi lần dùng thuốc khôi phục.
Phần lớn thời gian, vẫn là dùng nhiều thức ăn bổi bổ.
Phương Bình nghi ngờ, nếu như không phải bản thân vừa vào liền lấy đồ ăn, Phó Xương Đỉnh có lẽ đã đi lầu hai.
Người này, vừa nhìn liền biết không phải lớn lên trong gia đình bình thường.
Đương nhiên, điều này cũng vô nghĩa.
Trở thành võ giả tôi cốt lần hai, không dùng bất cứ tài nguyên trường học, cho dù không dùng mấy triệu, cũng có mấy chục triệu.
Tiền không phải là mấu chốt, có thể trở thành võ giả cấp một, trong nhà thường có võ giả cấp bốn hay năm trở lên trấn thủ, vì vậy võ giả tân sinh viên, cũng không phải đơn giản.
Hai người lấy xong đồ ăn, sau đó chọn một chỗ không ai chú ý ngồi xuống.
Phó Xương Đỉnh không có tâm tình ăn cơm, nhìn xung quanh, nửa ngày mới thở dài nói: “Tôi không đi Kinh Đô Võ Đại, thật ra còn có một nguyên nhân.
Sớm nghe nói phương Nam có nhiều gái đẹp, đi đâu cũng có thể gặp.
Nhưng cho tới bây giờ, nữ sinh không nhìn thấy được mấy người, mà có nhìn thấy đều là… haizz...”
Phó Xương Đỉnh có chút thất vọng, trong nhà ăn lúc này không phải không có nữ sinh, có điều không nhiều, nhìn một vòng, có thể nhìn thấy không có mấy người.
“Xem ra chỉ có thể đợi tập trung rồi ngắm, bây giờ tới nhà ăn cơm dù sao vẫn là rất ít.”

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất