Chương 250: Dùng tiền mới có thể trở nên mạnh mẽ (2)
Thấy Lý Ngọc Anh lo lắng, Phương Bình an ủi: "Lo trước khỏi hoạ mà, mẹ cứ giữ mà dùng là được.
Con bây giờ tốt xấu gì cũng là võ giả, mẹ với ba tuyệt đối đừng tiết kiệm. Mẹ cũng biết, võ giả dù sao cũng là nhân vật lớn, nếu ba mẹ tiết kiệm ăn uống, người khác sẽ nghĩ con thế nào?
Mua quần áo tốt một chút, có thể học lái gì đó, đừng để ba chạy chiếc xe điện kia nữa mẹ. Đợi có giấy phép lái xe rồi thì mua một chiếc xe mà chạy."Phương Bình nói một hồi, Lý Ngọc Anh nghe cậu nói như vậy, đúng là hơi do dự rồi.
Con trai nói cũng đúng, võ giả là nhân vật lớn, bọn họ tiết kiệm một chút cũng không sao, nhưng nếu tằn tiện quá, truyền ra ngoài, chẳng phải sẽ khiến con trai mất mặt sao?
Bên này đang nói chuyện, Phương Viên lại lần nữa giành lấy điện thoại, lớn tiếng nói: "Phương Bình, anh thật sự kiếm được bộn tiền hả?"
"Em nghĩ sao hả? Đừng so với anh, mấy trò kiếm tiền lừa bịp của em tốt nhất là nên dừng lại khi còn kịp đi.
Số lẻ trong tay anh đây cũng chẳng phải là con số mà tiểu kim khố của em có thể so sánh được đâu."
Phương Viên chu mỏ, làu bàu: "Có tiền ghê gớm quá ha, em cũng có tiền, em còn nhỏ, chờ khi em lớn rồi, nhất định sẽ lợi hại hơn anh nhiều!"
"Vâng vâng vâng, em lợi hại, nhớ mua nhiều đồ ăn ngon vào, đừng gầy đi đó."
"Sao cứ thấy anh chẳng giống như đang quan tâm em gì cả!"
Phương Viên nói, ông anh nhà mình mỗi lần gọi điện thoại đều chỉ mỗi câu này, ăn nhiều vào, đừng gầy đi.
"Con bé này, không hiểu lòng tốt của người khác gì cả, anh đương nhiên là quan tâm em rồi…"
Hai anh em nói chuyện thêm vài câu rồi cúp điện thoại, tâm tình Phương Bình cũng đột nhiên tốt hẳn lên.
Một tháng vừa rồi vẫn bôn ba bên ngoài, vẫn lo giết người bắt người, tâm tình lúc vui lúc buồn, hơi khó chịu.
Bây giờ đúng là đỡ hơn nhiều rồi.
…
Đến khi xử lý xong những điều này, Phương Bình lại liếc mắt nhìn số liệu trong hệ thống:
Tài phú: 15180000
Khí huyết: 299 cal (308 cal)
Tinh thần: 256 hz (269 hz)
Tôi cốt: 55 đốt (90%), 1 đốt (45%), 150 đốt (30%)
"Còn 7 đốt xương nữa mới hoàn thành tôi cốt chi dưới, cần 4 triệu 50 ngàn điểm tài phú.
Chỉ sợ thân thể không chịu nổi, nếu như vậy thật, phải mua thêm một ít Cường Thân Dịch mới được, trực tiếp dùng tiền mua."
Phương Bình tính toán một chút, nếu như thân thể có thể chịu đựng vậy trước hết tăng lên đến đỉnh cấp một.
Nếu không được, vậy thì mua thêm Cường Thân Dịch, tăng tiến độ cường hóa thân thể.
Không do dự, Phương Bình trực tiếp lựa chọn tăng nhanh tôi cốt.
Rất nhanh, xương cốt lại lần nữa tê dại.
Qua hơn nửa tiếng…
"Hự…"
Phương Bình cảm giác thân thể có hơi đau đớn, cảm giác tê dại cũng biến mất không còn tăm hơi.
Lúc này, số lượng tôi cốt cũng xuất hiện thay đối sau:
Tài phú: 12930000
Khí huyết: 297 cal (312 cal)
Tinh thần: 250 hz (269 hz)
Tôi cốt: 59 đốt (90%), 147 đốt (30%)
"Thân thể đến cực hạn rồi, mua thêm Cường Thân Dịch hoặc thuốc nào đó có tác dụng cường hóa thân thể và kinh mạch mới được."
Còn cần rèn luyện thêm 3 đốt xương nữa là Phương Bình sẽ hoàn thành tôi cốt chi dưới rồi.
Mà lúc này, vừa cách thời gian nhập học 3 tháng!
Quả nhiên, cam lòng dùng tiền mới có thể trở nên mạnh mẽ…"
Phương Bình lại lần nữa tính toán, mua Cường Thân Dịch để cường hóa thân thể, binh khí đã mua rồi, vậy kế tiếp nên tu luyện một số chiến pháp liên quan đến đao và côn rồi.
Phượng Chủy Đao có thể tách ra, có thể dùng như côn bổng, cũng có thể dùng như đao.
"Công phu quyền cước cũng nên tu luyện thêm chiến pháp mạnh mẽ một chút rồi.
Hiện tại, hiệu quả của cơ sở chiến pháp có hạn chế…"
...
Ngày hôm sau, bắt đầu bước vào tháng 12.
Một lần nữa bước vào lớp đại cương, Phương Bình có chút cảm giác như trong mộng chưa tỉnh.
Tháng trước bọn họ ra ngoài làm nhiệm vụ, không tham gia các lớp văn hóa đại cương, nhà trường cũng không có ý định dạy bù cho bọn họ, bọn họ phải tự học bù để đuổi kịp chương trình học của lớp đại cương.
Mấy người Phương Bình vừa vào lớp, ánh mắt những học sinh khác nhìn bọn họ có chút phức tạp.
Bởi vì mọi người đều đã biết chuyện Lục Khôn Cường của lớp huấn luyện đặc biệt tử vong trong khi làm nhiệm vụ rồi.
Một số người không thể vào lớp huấn luyện đặc biệt không biết nên vui vì đã không tham giam hay nên buồn vì khoảng cách ngày càng bị kéo xa.
Trên thực tế, xu thế này rất rõ ràng rồi.
Bây giờ, học viên lớp huấn luyện đặc biệt hầu như đã hoàn thành tôi cốt một chi, cho dù có người vẫn chưa tới, nhưng rất nhanh cũng sẽ không thành vấn đề rồi.
Còn những sinh viên lớp khác, có không ít người vẫn chưa là võ giả, cho dù trở thành võ giả, thì số lượng xương cốt tôi luyện được cũng chỉ mới ở hàng đơn vị.
Chênh lệch của bọn họ và lớp huấn luyện đặc biệt cũng không phải chỉ là vấn đề số lượng đốt xương tôi luyện được, mà còn là sự thuần thục nhuần nhuyễn chiến pháp, kinh nghiệm thực chiến, kinh nghiệm thấy máu.
Dù cho hiện tại mọi người có cùng số lượng đốt xương tôi luyện được, có cùng mức khí huyết, thì sinh viên lớp huấn luyện đặc biệt cũng có thể thắng chắc.
Phương Bình mới vừa ngồi xuống đã nghe bên cạnh có người nói: "Có vẻ như muốn cải cách thật rồi!"
"Chứ không lẽ giả à, thật là sẽ cải cách đấy, hiện tại đang trưng cầu ý kiến các ban ngành, có thể sẽ áp dụng cho năm 2009 đấy."
"Chắc không ảnh hưởng đến chúng ta chứ? Cho dù là cải cách lại phương thức định cấp, nhưng chúng ta cấp mấy thì vẫn là cấp mấy chứ, nhưng võ giả khí huyết thì phiền phức rồi."
"Ngoại trừ cái này, còn có cái khác nữa cơ!"
Có người vô cùng thần bí nói: "Tôi nghe nói, chính phủ có ý muốn công khai lực lượng võ giả!
Sau này, chính quyền các nơi sẽ tổ chức một vài loại hình thi đấu như khiêu chiến, tranh tài trên toàn quốc.
Trước đó, võ giả có giao thủ cũng sẽ bị giấu hoàn toàn, trên mạng cũng rất hiếm khi truyền ra tiết mục này.
Nhưng tôi nghe nói, sau này, một vài trận đấu sẽ được phát trực tiếp, không phải dạng livestream trên internet, mà là trực tiếp thông qua đài truyền hình.
Thậm chí… Thậm chí có người còn kiến nghị, cũng nên truyền lôi đài sinh tử, để người bình thường có thể thấy máu!"
"Không thể nào?"
Có người thấy không thích hợp, không đồng ý nói: "Như vậy không thích hợp đâu, giống như người nhà chúng ta nè, có không ít người đều là người dân quê chân chất, nhìn thấy những tin như vậy, trong nhà khẳng định sẽ lo lắng cho chúng ta, thậm chí cũng không dám cho con cái tập võ nữa…"
"Vẫn còn đang thảo luận mà, nhưng tôi thấy không sao cả, nên tập võ vẫn phải tập võ."
"..."
Mọi người nghị luận sôi nổi, sắc mặt mấy người Phương Bình mặc dù vẫn tự nhiên như thường, nhưng đương nhiên trong lòng đã có chút lăn tăn rồi.
Chính phủ bắt đầu hành động rồi!
Đây là dấu hiệu thế cuộc chuyển biến ngày một xấu đi sao?
Hay là thuận theo trào lưu, chuẩn bị cho người bình thường nắm bắt chút tin tức gió tanh mưa máu của thế giới võ giả?
Mạng Internet ngày càng phát triển, có vài tin tức cũng được truyền bá rất nhanh.
So với việc để mấy giáo phái kia xằng bậy, có lẽ chính phủ cũng muốn dần dần vạch trần thế giới này.
Đương nhiên, bây giờ chỉ mới bắt đầu.
Từ từ cho người bình thường tiếp thu tất cả những thứ này, để bọn họ hiểu rõ, võ giả cũng không nhàn nhã, không thoải mái như trong tưởng tượng của bọn họ. Võ giả cũng sẽ chết, cũng sẽ tranh đấu, cũng sẽ vào sinh ra tử để ngày một tiến bộ.
Mà chuyện xuất hiện các loại hình thi đấu, để trực tiếp thông qua truyền hình, để võ giả nổi đanh, để mọi người đều biết đến cường giả, cũng là vì kích thích sự mong ngóng của người bình thường.
Phương Bình không biết thay đổi như thế là tốt hay xấu.
Cũng không biết, như vậy rốt cuộc có hiệu quả hay không.
Nhưng chung quy vẫn có chỗ tốt, có thể giúp một số võ giả trút bớt tâm tình u oán.
Rất nhiều võ giả chết đi không ai biết. Thực ra chết vì nhân loại cũng không cần phải khoe khoang làm gì. Nhưng bọn họ chết trong im lặng, chết một cách không biết là có đáng giá hay không.
Để cho người bình thường biết nhiều một chút, để bọn họ tưởng nhớ đến võ giả, dù có thể chỉ là một giây một khắc nhỏ bé tưởng nhớ đến bọn họ, cũng tốt hơn là để họ chết trong im lặng không ai biết.
Còn có, tổ chức thi đấu, một vài võ giả khí huyết có thể cũng sẽ chuyển dần thành võ giả thực chiến.
Võ giả khí huyết thua kém võ giả thực chiến ở việc tu luyện chiến pháp.
Nếu bọn họ muốn thay đổi vậy thì thực ra vẫn rất dễ dàng.