Chương 367: Tìm đường chết mới có thể trở nên mạnh mẽ (2)
Người hỏi tắt tiếng, Đường Phong tiếp tục nói: "Thành lập đội nhóm, không phải là chuyện một sớm một chiều, không phải nhất định phải là thành viên cùng lớp. Em có thể tìm đến bất cứ người nào, tiền đề là em cảm thấy bạn ấy có thể sinh tồn được tại địa quật, dù đó là người bình thường cũng được.
Đương nhiên, đưa người bình thường vào địa quật, đó là tự liên lụy chính mình, em muốn chết, chúng tôi cũng sẽ không ngăn.
Tôi kiến nghị, nên tìm các chiến hữu có thực lực tương đương, các em có thể đồng thời phát triển, đồng thời trưởng thành, như vậy mới có thể hợp tác dài lâu, mới có thể hình thành một loại ăn ý, hiểu ngầm lẫn nhau.”
Nói xong chuyện thứ nhất, Đường Phong nói tới những chuyện khác.
“Ngoại trừ lựa chọn đội nhóm, trước khi tiến vào địa quật, các em cần phải hiểu rõ về địa quật.
Bắt đầu từ ngày mai, mỗi buổi tối từ 7 giờ đến 8 giờ, sẽ có đạo sư đến dạy các em kiến thức phổ cập về địa quật.
Bao gồm kiến thức về địa lý, nhân văn, sinh vật chủng loại ở địa quật, các vật phẩm có giá trị ở địa quật, căn cứ của nhân loại ở địa quật…”
Phương Bình bỗng nhiên nói: "Thầy ơi, nhân loại ở địa quật có căn cứ ạ?"
Đường Phong nhìn thấy cậu học trò này liền không thoải mái, ông không thích thằng nhóc xấu tính này, cứ luôn cảm thấy một ngày nào đó mình sẽ bị nó đem bán kiếm tiền!
Nghe thấy Phương Bình hỏi hỏi, Đường Phong hừ nói: “Phí lời, không có căn cứ ở đó, lẽ nào lại đem chiến trường dời vào Trái Đất hay sao?
Mỗi nơi lối vào địa quật, đều có căn cứ của nhân loại!
Thậm chí, là thành trì!
Đương nhiên, đó cũng là căn cứ quân sự quan trọng, được xây dựng với mục đích chiến tranh. Để xây dựng được căn cứ quân sự như thành trì lớn, nhân loại phải trả giá vô cùng đắt.
Nhưng mà thành trì lớn như vậy cũng cực kỳ hiếm, đa phần là quân doanh, nơi quân đội đóng quân thôi.
Bên trong có một nhánh quân đội, bên ngoài có một nhánh quân đội, hai bên thay nhau đóng quân, cho nên nhóm quân thường trú bên ngoài mà các em biết đến thực ra là 2 đội ngũ khác nhau."
Ở Ma Đô, ở rất nhiều nơi, đều có quân đội thường trú.
Nếu như kiểm tra số lượng quân sĩ đóng quân trên mặt đất, vậy thì sĩ số quân đội của Hoa Quốc gần như biến đi đâu mất hơn một nửa rồi.
Phương Bình bĩu môi, ông thầy này, hỏi có một câu thôi mà, hừ gì mà hừ, tỏ vẻ mũi họng thông thoáng lắm hả?
Cậu liếc mắt nhìn Triệu Lỗi ngồi bên cạnh… Sắc mặt Triệu Lỗi đen thui, dư quang ở đuôi mắt nhìn Phương Bình, ánh mắt tràn ngập lửa giận, ngon thì đánh tôi thử xem!
Không nhìn Triệu Lỗi nữa, Phương Bình tiếp tục nói: "Vậy địa quật có mặt trời không thầy?"
Đường Phong cau mày nói: "Những thông tin này, chờ lên lớp học rồi hỏi, hôm nay tôi chỉ giới thiệu sơ cho các em biết chương trình học thôi!"
Thằng nhóc này nói nhảm nhiều quá, bộ nó không nghe thấy mình đã nói sau này mỗi tối dành ra một tiếng để phổ cập kiến thức địa quật hay sao?
"Vậy có chương trình học thực chiến không thầy?"
"Phương Bình, câm miệng, em ngồi yên nghe tôi nói hết!"
Đường Phong hơi mất kiên nhẫn, không chịu nổi thằng nhóc này, em chờ tôi nói xong lại hỏi, sẽ chết sao?
Đường Phong gần như muốn cạn lời với Phương Bình, quát một tiếng, lập tức nói: "Ngoại trừ mỗi ngày có một tiếng học thực chiến… khụ khụ, phổ cập kiến thức địa quật, lớp huấn luyện đặc biệt cũng sẽ tổ chức chương trình thực chiến, bao gồm huấn luyện sinh tồn."
"Học sinh tồn cực hạn, dạng làm sao sinh tồn trên hoang đảo phải không thầy?" Phương Bình lại lần nữa hỏi dò.
"Đi ra ngoài!"
Đường Phong không thể nhịn được nữa, tức giận tới mức mũi gần như thở ra khói rồi.
Phương Bình than nhẹ, em chỉ thăm dò nhẫn nại của thầy thôi mà, ai ngờ, phát hiện ra, thầy vậy là không được rồi.
Cậu có thể xác định, trong thời gian ngắn, Đại Sư Tử không có hy vọng lên cấp Tông sư.
Như vậy cũng tốt, điều này nói rõ mình có thể đuổi theo thầy ấy, sớm muộn gì cũng sẽ được đánh thầy ấy một trận.
Một xíu bao dung độ lượng cũng không có, làm sao làm Tông sư?
Trong lòng nghĩ những điều này, Phương Bình vỗ vỗ vai Triệu Lỗi, cất bước liền muốn đi ra ngoài.
Sắc mặt Triệu Lỗi đen đến mức không ai dám nhìn, Đường Phong thấy thế, cảm thấy thật sa mạc lời, lát sau lại quát lên: "Ngồi xuống, bắt đầu từ bây giờ, không có sự cho phép của tôi, không cho em hỏi dò!"
Thằng học trò của mình cũng phế quá, bị Phương Bình áp chế hoàn toàn.
Ba ngày đi học thì hết hai ngày ôm đầu heo đến lớp. Đường Phong cũng không nhớ nổi trong vòng mấy tháng nay, mặt Triệu Lỗi bị đánh sưng không biết bao nhiêu lần rồi.
Phương Bình cũng không dị nghị, tiếp tục ngồi xuống.
Triệu Lỗi nghiến răng nghiến lợi, tiếng trầm nói: "Phương Bình, cậu không xong với tôi đâu!"
"Ha ha, đạo sư của cậu mà còn bắt nạt tôi, tôi sẽ không để yên cho cậu đâu."
"Cậu..."
"Đừng có cậu cậu tôi tôi gì hết á, chờ khi nào cậu lên bảng xếp hạng cấp hai đi rồi tới nói chuyện với tôi."
Triệu Lỗi cũng vô cùng tức giận, cũng không lên tiếng, Phương Bình nói đúng, mình phải dựa vào thực lực để nói chuyện!
Chờ khi thực lực của mình vượt qua Phương Bình, mình nhất định ở trước mặt toàn trường, đánh thằng khốn này thành đầu heo… Cho nó một năm ôm đầu heo đi học!
Đường Phong thính tai, lời của hai người bọn họ, ông cũng nghe được rồi.
Hơi bất đắc dĩ liếc mắt nhìn Triệu Lỗi, thằng nhóc khốn nạn kia cấp ba rồi, chờ em tới đỉnh cấp hai, chắc nó lên đỉnh cấp ba mất rồi. Xem ra, sau này không thiếu cơ hội nhìn thấy đầu heo rồi.
"Ở các lớp phổ cập kiến thức địa quật, luyện tập thực chiến, thử nghiệm sinh tồn, ai đạt được thành tích tốt, đều sẽ có điểm thưởng.
Ngoại trừ khen thưởng thành tích thi cử, mỗi ngày, lớp huấn luyện đặc biệt còn có 10 điểm thưởng…"
"Thầy ơi, làm sao lấy được khen thưởng…"
Phương Bình lần này thật sự nhịn không được, bây giờ chỉ cần nghe thấy khen thưởng, trong lòng cậu lập tức ngứa ngáy, thật sự không phải tìm cớ chọc tức Đường Phong.
Đường Phong lườm cậu một cái, lần này lại không răn dạy cậu nữa, chỉ mở miệng nói: "Khen thưởng hằng ngày sẽ do đạo sư phụ môn học ngày hôm đó quyết định…"
"Không công bằng!"
Phương Bình lập tức nói: "Em cảm thấy như vậy không công bằng."
"Vậy em nói xem, em muốn như thế nào?"
"Em… Em cảm thấy, có thể để các bạn cùng lớp bỏ phiếu mỗi ngày, người nào có số phiếu bầu cao nhất thì nhận điểm thưởng."
Đường Phong hơi kinh ngạc liếc mắt nhìn cậu, dân chủ thế cơ á?
Những người khác cũng hơi kinh ngạc, Phương Bình nói như vậy, mọi người đều có cơ hội, vậy thì phải xem cách tạo mối quan hệ của chính mình rồi.
Ai có nhiều bạn bè tốt, người đó sẽ có xác suất lớn nhận được điểm thưởng.
Mỗi ngày 10 điểm thưởng. 10 điểm cũng không phải là con số nhỏ.
Lớp huấn luyện đặc biệt ít nhất sẽ kéo dài hai tháng, cũng chính là ít nhất đi học 60 ngày, 600 điểm thưởng!
Đường Phong suy nghĩ một chút, cảm thấy hình như cũng không tệ, bình chọn công bằng như vậy, nếu như thật sự xuất hiện lũng đoạn, cũng có nghĩa là lớp học xuất hiện một vị học viên có thể thống lĩnh mọi người, đối với cuộc chiến ở địa quật lại là một chuyện tốt.
Còn về Phương Bình… Đường Phong cảm thấy cơ hội không lớn.
"Có thể."
Phương Bình nghe vậy, bắt đầu làm nóng người, Dương Tiểu Mạn ngồi ở phía trước quay đầu lại, nhỏ giọng nói: "Cậu không có bị gì đó chứ, làm vậy chẳng phải đi tặng điểm không cho người khác sao?
Người ủng hộ Trần Bằng Phi rất nhiều…"
Phương Bình hừ hừ nói: "Tất cả còn phải nhìn thực lực nói chuyện nữa. Sáng sớm ngày mai, tôi sẽ đi tìm từng người, trò chuyện đàng hoàng với bọn họ, nếu không chọn tôi, chúng ta cứ bỏ qua là được!"
"Chỉ cần lôi kéo được 50 người, vậy thì 600 điểm này tôi sẽ rất vui lòng nhận rồi!"
Phương Bình tính toán một trận, lại nhỏ giọng nói: "Các cậu có 8 người, cũng phải bình chọn cho tôi, một tháng 300 điểm, tôi lấy 200 điểm, còn lại cho các cậu."
"Cậu cảm thấy cậu có thể được chọn sao?"
Phó Xương Đỉnh kinh ngạc hỏi một câu, còn về việc Phương Bình chia cho 8 người bọn họ một tháng 100 điểm, mọi người đều không có suy nghĩ gì.
Nếu như thật sự dựa vào sức bọn họ, nói khó nghe một chút, trừ khi Dương Tiểu Mạn và Trần Vân Hi vận dụng mỹ nhân kế, nếu không, đừng mơ đụng đến được một điểm thưởng.
Mọi người có bình chọn cho ai cũng sẽ không bầu chọn cho đám tân sinh viên như bọn họ.
"Đương nhiên, có thể được chọn chớ, thuyết phục 42 người là được rồi."