Toàn Cầu Cao Võ

Chương 453: Thành Hy Vọng (2)

Chương 453: Thành Hy Vọng (2)
Phương Bình khóe miệng co giật, bao nhiêu người?
5 vị võ giả cao cấp?
Cậu nhớ Lý lão đầu từng nói, thành Thiên Môn hiện nay có 14 cường giả cao cấp, đó là số lượng đã biết, mỏ năng lượng này lại có thêm 5 người, vậy làm sao mà có ý đồ với chỗ đó được, cứ ngoan ngoãn kiếm chỗ khác đi nha.
Hơn nữa, nơi đó cách thành Thiên Môn quá gần, 10 km, cường giả cấp cao đều có thể ngự không bay đi, không chừng chỉ một cái chớp mắt, sẽ bị bao vây bởi cả 14 vị cường giả cấp cao, bao gồm cả thành chủ thành Thiên Môn cấp chín.
Ngay cả Tư lệnh Lý của Quân đội có đến, e là cũng chưa chắc có thể thuận lợi cứu người từ trong tay đối phương.
Hứa Mạc Phụ thấy Phương Bình không nói lời nào, lại cười nói: "Trên thực tế đây đại khái là cái bẫy, mỏ năng lượng sớm đã bị khai thác rồi, đối phương đang dụ chúng ta mắc câu.
Lúc trước phát hiện có 5 vị võ giả cao cấp tọa trấn, cũng là một bất ngờ.
Nếu không, chúng ta thật sự sẽ tổ chức Tông sư tập kích… Cho nên nói, chớ xem thường võ giả địa quật."
Lực hành động của Tông sư rất mạnh, nếu như tập kích, vẫn có hy vọng đào được một mớ đá năng lượng rồi chạy trốn trước khi thành Thiên Môn kịp phản ứng.
Nhưng đối phương cũng không ngốc, đại khái đã sớm biết nhân loại chúng ta có hứng thú với đá năng lượng của bọn họ, cố ý bày ra mồi nhử.
"Vậy những nơi khác có không ạ?"
"Không biết."
Hứa Mạc Phụ nở nụ cười, Đường Phong không biết nói gì cho phải: "Nếu như quân độ phát hiện được, đã sớm tự khai thác, còn để dành cho em hay sao? Trừ phi chính em phát hiện được, nếu không thì đừng hòng mơ tới.
Còn nữa, tôi nhắc nhở em, nếu như phát hiện, em phải kịp thời chạy trốn ngay."
"Vì sao?"
Đường Phong thấy Phương Bình nhìn mình với ánh mắt hoài nghi, tức giận nói: "Mỏ đá năng lượng là nơi tập trung năng lượng, ở nơi đó tu luyện, tốc độ tu luyện sẽ nhanh vô cùng!
Những mỏ năng lượng chưa được khai phá phần lớn đều có sinh vật mạnh mẽ chiếm đóng!
Sao hả, em nghi ngờ tôi sẽ đánh cắp công lao của em sao?"
Đường Phong thật muốn nhào lên đánh thằng nhóc này một trận tơi bời, ánh mắt nhìn mình kiểu đó là sao!
Tôi bảo em đừng đi tìm đường chết, có hiểu hay không?
Phương Bình vội ho một tiếng, gật đầu nói: "Quả thực là tốc độ nhanh hơn một chút, em vào địa quật, phát hiện khí huyết của em năng động hơn nhiều, trước đó còn không thể thực hiện khí huyết ly thể, bây giờ có thể rồi…"
Lúc nói lời này, Phương Bình còn cố ý bạo phát khí huyết một chút, ngưng tụ một ánh hào quang đỏ ngầu trong tay.
Hứa Mạc Phụ hơi nhíu mày, sau đó cười cười nhắc nhở: "Bạn học à, ở địa quật, mỗi một cal khí huyết đều phải tiết kiệm, lúc quan trọng có thể giúp em có thêm cơ hội sinh tồn, đừng lãng phí khí huyết."
Phương Bình nghe lời khuyên, vội vàng gật đầu.
Nếu như Đại Sư Tử nói lời này, Phương Bình sẽ nói cho ông ấy biết, cậu cái gì cũng thiếu, chỉ không thiếu khí huyết.
Hứa Mạc Phụ đứng ra tiếp đãi mọi người, cũng biểu đạt tâm ý tôn trọng của quân đội.
Trên thực tế, ông ấy rất bận, rất nhanh, Hứa Mạc Phụ liền rời đi.
Ông ấy vừa đi, Đường Phong liền nói: "Ngày hôm nay mọi người có thể đi lòng vòng ở thành Hy Vọng, nơi này cũng có một vài nơi tốt.
Có cửa hàng dành cho võ giả, có một số chi nhánh của một vài tập đoàn trên Trái Đất…"
Phó Xương Đỉnh kinh ngạc nói: "Mở chi nhánh ở đây á?"
"Kiếm được rất nhiều tiền."
Đường Phong cũng có vẻ ước ao, giải thích: "Có một số võ giả thường trú tại địa quật, bọn họ không muốn lên mặt đất, cho nên chiến lợi phẩm sau khi săn giết một số sinh vật, bao gồm săn giết võ giả địa quật, đều sẽ xử lý tại địa quật, đổi thành tài nguyên mà bọn họ cần.
Công ty ở nơi đây mở chi nhánh, chủ yếu cũng phục vụ cho những người này, mua bán gì cũng có."
Phương Bình nhổ nước bọt: "Cũng chỉ phải đi hơn 1000 mét thôi mà, đi ra ngoài bán là được rồi..."
Từ trong thành đi đến lối vào, muốn bước lên mặt đất chỉ cần đi qua đường hầm năng lượng đó là được rồi.
Đường Phong liếc nhìn Phương Bình một cái, mở miệng nói: "Em cho rằng có thể tùy tiện ra vào đường hầm hay sao? Mỗi lần muốn đi đều cần phải xin lệnh từ cấp trên, còn phải chờ đợi…"
"Chờ đợi?"
"Không sai, võ giả võ đại còn đỡ, hai người là có thể xuất phát, võ giả xã hội phải tập hợp đủ 10 người mới có thể đi vào."
"Vì sao?"
"Lo có người phá hoại đường hầm năng lượng! Sắc mặt Đường Phong âm trầm nói: "Võ giả tà giáo từng làm chuyện như vậy, muốn khuấy động năng lượng trong đường hầm, cắt đứt kết nối giữa hai thế giới, triệt để chôn vùi tính mạng của nhân loại còn đang bên này…"
"Đậu xanh, mẹ nó, độc ác như thế?" Phương Bình mắng một câu, lại nói: "Không thành công chứ ạ?"
"Không, đối phương coi thường tính ổn định của đường hầm năng lượng, người gây rối không phải là võ giả cấp cao, chỉ là võ giả trung cấp, bị phát hiện cuối cùng bị chém chết rồi.
Nhưng Quân đội cũng lo lắng sẽ xuất hiện chuyện ngoài ý muốn, nên khi xét duyệt võ giả xã hội, sẽ hơi hơi nghiêm khắc một tý."
"Dạ hiểu."
Trong lúc một hỏi một đáp, mọi người cũng đã hiểu rõ quy tắc ở địa quật rồi.
Đường Phong tuyên bố tan họp, mọi người lập tức náo nhiệt hẳn.

Sau 10 phút.
Phương Bình và nhóm sinh viên đại học năm nhất cũng đi đến đầu đường.
"Còn có khách sạn!"
Phó Xương Đỉnh sửng sốt, chỉ vào một số kiến trúc hai tầng cách đó không xa nói: "Khách sạn Cẩm Giang cũng lập chi nhánh ở đây rồi!"
Trong lòng Phương Bình hơi động, lẩm bẩm nói: "Có khách sạn, có thể triển khai dịch vụ giao thức ăn!"
"Nhìn kìa, đó là chi nhánh của công ty dược phẩm…"
"Giành mất mối làm ăn rồi, đáng tiếc thật."
"Ô, trung tâm cho thuê xe đạp?"
Phương Bình lại lần nữa thầm nói: "Cùng đạp xe à? Không đúng, xe ngựa hiện đại… Ngành này cũng có người làm rồi."
"Tiệm cắt tóc, cái này cũng có sao?"
"Không có thẩm mỹ viện, hẳn là khó thực hiện."

Mọi người đi lòng vòng hơn nửa tiếng, thành Hy Vọng nhỏ cũng đi được hơn một nửa rồi.
Lúc này, mọi người mới phát hiện một vấn đề nghiêm trọng.
Phó Xương Đỉnh xoa xoa cái bụng, khô khốc nói: "Ăn cơm ở đâu bây giờ?"
Mọi người hai mặt nhìn nhau, không ai nói a!
"Hay là đi khách sạn ăn cơm đi?"
Đây là lời đề nghị của Dương Tiểu Mạn, Phương Bình lại dội gáo nước lạnh: "Tôi không mang tiền, ai trả tiền?"
Mọi người xuống địa quật, ai lại mang tiền?
Trần Vân Hi nhỏ giọng nói: "Tôi trả tiền cho."
"Đi, đi khách sạn!"
Tinh thần Phương Bình lập tức phấn chấn lên hẳn, cậu cũng muốn xem thử xem địa quật có món gì ngon.
Thuận tiện hỏi thăm một chút xem dịch vụ giao thức ăn liệu có thực hiện được không, phải để cho Viễn Phương mở rộng nghiệp vụ mới được.
Còn những chuyện khác, đến lúc đó lại tính, dù sao nhiệm vụ mấy ngày nay của mọi người là làm quen hoàn cảnh, Phương Bình cũng không vội, vừa vặn mình có thể luyện chiến pháp. Chưa làm quen với hoàn cảnh và địa hình nơi này, đi ra ngoài thăm dò hoặc làm nhiệm vụ, đó chính là muốn chết.
Khách sạn.
Nói là khách sạn, nhưng nơi này đương nhiên không thể so sánh được với bên ngoài.
Nhưng so với “phòng họp” trước đó, khách sạn này đã tốt hơn nhiều lắm rồi.
Ít nhất không thiếu bàn ghế, hơn nữa, còn là bàn ghế hiện đại.
Bên trong có trang trí, đương nhiên cũng không thể coi là tinh xảo, nhưng điều kiện ở đây cũng tốt hơn quán ven đường nhiều.
Bên trong khách sạn không có ánh đèn tráng lệ, chỉ có những viên đá thuỷ tinh nhân tạo được khảm ở bốn phía, mang lại cảm giác sáng sủa, không chật chội.
Phương Bình và mọi người vừa vào cửa, liền có người nhiệt tình tiến lên tiếp đón: “Chào quý khách, mời lên phòng riêng trên lầu!”

Đám Phương Bình mơ mơ hồ hồ lên lầu.
Lầu hai, bên trong phòng riêng, Phương Bình nhìn thấy cửa sổ thủy tinh, lúc này mới cảm nhận được một chút cảm giác quen thuộc.
Nhưng khi mọi người cầm thực đơn lên, Phương Bình nhìn lướt qua, bỗng nhiên ném thực đơn cho Trần Vân Hi, nói: “Cậu gọi đi, cậu trả tiền mà.”
Trần Vân Hi nhận thực đơn, liếc mắt nhìn, sắc mặt lập tức đỏ lên.
"Tôi..."
Phương Bình thấy thế, khóe miệng hơi giật giật, không ngờ, đại tiểu thư cậu cũng bị dọa sợ rồi?
Không nói nhảm nữa, Phương Bình đứng dậy nhân tiện nói: "Đi, trở về ăn!"
Vị nữ võ giả vừa mới đưa họ lên lầu kia thấy thế hơi nhíu mày, rất nhanh cười nói: “Các vị đều mới tới lần đầu, chắc là không biết tình huống bên này, ở địa quật, cơm nước thuộc mặt hàng xa xỉ.
Ở đây không có cách nào sử dụng điện năng, cũng không thể nhóm lửa. Để nấu đồ ăn, chúng tôi phải dùng đá năng lượng.
Mà đá năng lượng dù là loại đá kém nhất, giá cả cũng không thấp, điều này các vị cũng biết."
Truyện Cùng Thể Loại
Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức

Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất