Toàn Cầu Cao Võ

Chương 501: Chung mục tiêu, khác con đường (2)

Chương 501: Chung mục tiêu, khác con đường (2)
Mấy ngày gần đây, Phương Bình cũng chưa từng gặp Lưu Vĩnh Văn, không ngờ lần này lại gặp.
Khi Phương Bình chưa là võ giả, đối phương là võ giả cấp ba.
Hiện tại Phương Bình là cấp ba cao kỳ, cậu mới vừa dò xét một hồi, Lưu Vĩnh Văn cũng chỉ mới là cấp ba trung kỳ mà thôi.
Không biết là không có cách nào đột phá, hay là sợ đột phá sẽ chết.
Thật, sẽ chết!
Võ giả cấp ba cao kỳ, rất nhiều lúc, bạn không xuống địa quật, chắc chắn sẽ bị người khác xem thường, bao gồm cả đạo sư!
Khi Phương Bình là võ giả cấp ba cao kỳ, Đường Phong cũng chán ghét cậu vì cậu không dám thâm nhập địa quật.
Một học sinh cũ như Lưu Vĩnh Văn, cấp ba cao kỳ còn không dám xuống địa quật, vậy thì không phải là vấn đề ghét bỏ hay không mà đó là một sự sỉ nhục của Ma Võ khi có học sinh như vậy.
Không quan tâm Lưu Vĩnh Văn, Phương Bình lại nhìn thấy mấy người, vội vã hô: "Diệp sư huynh, Lưu sư tỷ!"
Bên cạnh, Lưu Mộng Dao và Diệp Kình cất bước đi tới.
Diệp Kình khẽ gật đầu, thân ảnh vẫn đứng thẳng tắp, Lưu Mộng Dao nhiệt tình hơn nhiều, nhìn thấy nhóm người Phương Bình, lập tức cười nói: “Phương sư đệ, Vân Hi, các em cũng tới rồi."
Trần Vân Hi cũng bận bịu bắt chuyện, còn Triệu Tuyết Mai, vì chưa đến đỉnh cấp hai, nên không được mời đến tham dự hội nghị.
Phương Bình và Lưu Mộng Dao nói chuyện vài câu, hỏi: “Hai vị Lương sư huynh không tới ạ?”
“Phong Hoa đang chuẩn bị đột phá cấp bốn, Hoa Bảo cũng đang chuẩn bị đột phá cấp ba cao kỳ, ra ngoài làm nhiệm vụ rồi…”
Bởi vì Lữ Phượng Nhu từng căn dặn mấy người bọn họ, gần đây không nên xuống địa quật, cho nên mấy người lần này đều không đi địa quật.
Diệp Kình lúc này cũng đã đột phá đến đỉnh cấp ba, thêm Lương Phong Hoa là võ giả đỉnh cấp ba đang chuẩn bị đột phá cấp bốn, Lương Hoa Bảo chuẩn bị đột phá cấp ba cao kỳ, Phương Bình chợt phát hiện, học sinh của Lữ Phượng Nhu lúc này đều rất không tệ.
Hai người đỉnh cấp ba, hiện nay chỉ có Phương Bình là võ giả cấp ba cao kỳ, Lương Hoa Bảo cùng Lưu Mộng Dao là cấp ba trung kỳ, Trần Vân Hi đỉnh cấp hai và Triệu Tuyết Mai là cấp hai cao kỳ.
7 vị học sinh, Triệu Tuyết Mai yếu nhất cũng sắp lên đỉnh cấp hai rồi.
Chờ đến khai giảng học kỳ sau, nếu không có gì bất ngờ xảy ra, Trần Vân Hi sẽ bước vào cấp ba.
Triệu Tuyết Mai bước vào đỉnh cấp hai cũng không có vấn đề gì, cũng sắp cấp ba rồi.
Đến lúc đó, 7 người cấp ba, hoặc có cả cấp bốn, thực lực như vậy cực mạnh.
Mấy người vừa đi vừa nói một chút, cùng nhau đi tới phòng họp của hội võ đạo, về việc Trương Ngữ muốn nói gì, mọi người đều không quá rõ ràng.
...
Hội võ đạo.
Phòng họp lớn.
Lúc này, học sinh đỉnh cấp hai, cấp ba và cấp bốn lục tục đi đến, trong phòng họp miễn cưỡng có hơn trăm người.
Trương Ngữ đứng tại đầu phòng họp lại hơi nhuốm chút bi thương, thời còn thịnh vượng, học viên Ma Võ có đến mấy vị võ giả cấp năm, cấp bốn đạt hai chữ số, cấp ba hơn 100 người, đỉnh cấp hai thậm chí có tới mấy trăm người.
Hiện tại, ít đi hơn một nửa.
Phần lớn là do đại học năm tư tốt nghiệp, nhưng cũng không ít người chết trận ở địa quật.
Khi nhóm Phương Bình đến, người khác đến cũng gần đủ rồi.
"Đều đến đủ rồi sao?"
Trương Ngữ hỏi thăm một câu, Chu Nghiên lập tức nói: "Ngoại trừ một số người không ở trường học, số còn lại ở trường đều đến rồi."
"Tốt lắm, bắt đầu cuộc họp đi."
Trương Ngữ ngồi xuống, nhìn về phía mọi người nói: "Những chuyện gần đây xảy ra tại Ma Võ, tôi nghĩ mọi người đều biết rồi.
Hôm nay triệu tập mọi người lại đây vì 3 mục đích.
Thứ nhất, đưa các đạo sư và các bạn học về nhà!"
Ngữ khí Trương Ngữ trầm trọng hẳn: "Ngày mai, cửa vào địa quật sẽ được mở ra, nhóm di thể đầu tiên sẽ được nhân viên đưa ra, các đạo sư sẽ được an táng tại Nam Viên, Ma Võ, nhưng tin tức bọn họ đã hy sinh cần được báo cho người nhà bọn họ. Việc này, các đạo sư hiện tại đều khá bận rộn, không thể xử lý được, những người khác lại không biết chuyện địa quật, chỉ có thể là chúng ta đưa bọn họ về nhà, mọi người có ý kiến gì không?"
Mọi người đều lắc đầu.
"Di thể của các bạn học cũng sẽ được hỏa táng, tiền an ủi và tro cốt sẽ được gửi về cho người nhà, tôi hy vọng mọi người có thể góp chút sức lực, hơn nữa còn phải trấn an gia đình quyến thuộc, đồng thời tiến hành bàn bạc với chính quyền địa phương, việc này cũng chỉ có thể là chúng ta cùng làm."
Mọi người lại gật đầu, chuyện đến chính quyền địa phương bàn bạc, nếu thực lực quá yếu, đi tới đó không chừng lại bị vướng vào phiền phức, ít nhất muốn gặp tầng lớp lãnh đạo tại chính quyền địa phương cũng sẽ không dễ.
"Thứ hai, cuối năm nay sẽ có một đợt thi đấu giao lưu võ đạo lần thứ hai, lần này không còn dựa vào tân sinh viên nữa, mà sẽ do hội võ đạo của các trường ra mặt… Phương Bình, anh muốn mời cậu đảm nhiệm chức hội phó hội võ đạo, cậu có ý kiến gì không?"
Ngồi trong đám người, Phương Bình nhìn Trương Ngữ một cái, cậu không quen biết gì với Trương Ngữ, nhưng xem ra Trương Ngữ cũng không khiến người khác chán ghét.
Suy nghĩ một chút, Phương Bình lắc lắc đầu, nói: "Tôi không làm hội phó, trước khi khai giảng, tôi sẽ khiêu chiến anh, anh nhường chức hội trưởng cho tôi là được."
Trương Ngữ hơi nhíu mày, Tạ Lỗi nãy giờ vẫn chưa hé răng bỗng nhiên hừ nói: "Mạnh miệng ha, Phương Bình, cậu thật cảm thấy cậu giết được mấy tên võ giả ở địa quật là đã có thể coi hội võ đạo không ra gì rồi hả?"
Phương Bình lắc đầu nói: "Hội phó Tạ, đừng kích động như thế, tôi không nói như vậy, anh cũng đừng suy nghĩ nhiều như vậy.
Tôi không làm hội phó chỉ vì không muốn xung đột với mọi người thôi, mọi người nên hiểu ý của tôi..."
Tạ Lỗi nhíu mày nói: "Cho cậu chức hội phó chẳng qua chỉ là treo chức danh thế thôi. Cuối năm thi đấu giao lưu rồi, bây giờ Ma Võ khó khăn cỡ nào, không thể thua thi đấu giao lưu được, với tốc độ của cậu, cuối năm hẳn có thể bước vào cấp bốn, không tới cấp bốn, rất khó có thể giành thắng lợi trong trận đấu giao lưu..."
Phương Bình lại lần nữa lắc đầu nói: "Đến lúc đó lại nói, hiện tại không vội, hội trưởng Trương, anh nói tiếp đi."
Trương Ngữ nhìn chằm chằm Phương Bình một lúc lâu, sau đó mới nói: "Thứ ba, anh hy vọng trang web Viễn Phương đóng chế độ mượn điểm, nói đúng hơn, không phải đóng, mà thu về tất cả điểm thưởng đã cho mượn, gom tài nguyên lại, cho tất cả các võ giả đỉnh cấp hai đang có mặt tại đây, để bọn họ nhanh chóng bước vào cấp ba.
Bao gồm một số võ giả trung kỳ, giúp bọn họ có thể nhanh chóng tiến vào cấp ba cao kỳ.
Phương Bình, anh không hề có ý nhằm vào cậu, hy vọng cậu có thể hiểu ý anh.
Tài nguyên của Ma Võ có hạn, vì gom đủ tài nguyên trị giá 100.000 điểm thưởng, phía nhà trường hiện tại đã không còn cách nào phụ cấp cho mọi người.
Nhưng bây giờ cậu nhìn xem, học viên cấp ba của Ma Võ không tới trăm người, đây cũng là lần đầu tiên số lượng ít ỏi đến vậy trong suốt bao năm qua.
Vì tôn nghiêm, địa vị, danh tiếng của Ma Võ, chúng ta cần giúp một nhóm người nhanh chóng tiến vào cảnh giới cấp ba..."
Phương Bình khẽ cau mày, mở miệng nói: "Hội trưởng Trương lần này triệu tập tất cả võ giả đỉnh cấp hai và cấp ba, là vì muốn tạo áp lực cho tôi sao?"
"Đừng hiểu lầm, anh không có ý này." Trương Ngữ giải thích: "Hiện tại tài nguyên 100.000 điểm thưởng đang nằm rải rác trong tay các võ giả cấp một và các bạn phi võ giả, mọi người đều là học sinh, nếu như bình thường, các bạn ấy tiến bộ, anh cũng mừng thay.
Nhưng bây giờ không giống trước kia, chúng ta nên tập trung tài nguyên vào những người có hy vọng tiến vào cấp ba, chứ không phải chia tài nguyên ra như vậy."
"Đây là mục đích của trường học."
"Phương Bình, mục đích của trường học là bồi dưỡng càng nhiều cường giả."
"Nếu đã là cường giả, vậy thì dựa vào bản thân tranh thủ tài nguyên đi. Hiện tại tôi có thể hiểu là anh đang muốn đoạt quyền của tôi không?"
Tạ Lỗi xen vào: "Phương Bình, phân phối tài nguyên vốn là chức quyền của hội võ đạo!"
Phương Bình lơ đãng nói: "Vậy các anh tự lập một trang web nữa là được mà."
"Cậu..." Tạ Lỗi hơi tức giận: "Bây giờ không phải đang nói tới vấn đề trang web, mà đang nói tập trung tài nguyên bồi dưỡng võ giả cấp ba, chứ không phải chia tài nguyên rải rác, để phi võ giả lên cấp một, cấp một lên cấp hai. 100 người cấp hai cũng không bằng một võ giả cấp ba cao kỳ!"
"Anh cũng từ cấp một cấp hai lên cấp ba đó thôi."
"Cậu đừng tráo đổi khái niệm." Tạ Lỗi lại tiếp tục nói: "Hội trưởng và tôi đã nói rồi, đây là khoảng thời gian đặc thù, bây giờ học viên cấp ba cấp bốn chết trận ngày càng nhiều, từ đầu năm đến hiện tại, đã chết 20 người rồi!
Chúng ta nhất định phải duy trì số lượng học viên cấp ba. Có bao nhiêu học viên cấp ba chính là thành quả khẳng định nền giáo dục của một trường võ đại."

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất