Toàn Cầu Cao Võ

Chương 508: Quyền lực hợp nhất

Chương 508: Quyền lực hợp nhất
“Cậu muốn dựa vào quyền pháp mà thắng tôi à, thật sự cho rằng Phương Bình cậu không ai có thể địch lại sao?”
Chu Văn Long bị một quyền của Phương Bình đánh lui, nhưng lại không bị thương chút nào, trường thương như rồng, một thương đâm ra, trường thương như hóa rồng hóa rắn, vô cùng sống động, không ngừng vây xung quanh cổ Phương Bình.
Song quyền của Phương Bình nhanh chóng vung vẩy, không ngừng nện vào trường thương, nhưng không thể chiếm được ưu thế quá lớn.
“Khí huyết mình không đủ ngưng luyện!”
“Lực ra quyền cũng không đủ liên tục!”
“Bằng không Kim Cương Quyền khi đánh ra, một chiêu có thể chấn động nội phủ của hắn khiến hắn trọng thương!”
“Quyền lực hợp nhất...”
Lực lượng tinh thần của Phương Bình bám vào trên nắm đấm, không ngừng ngưng tụ và bắt giữ luồng khí huyết bị tràn ra ngoài kia.
Qua một lúc, sắc mặt Phương Bình đột nhiên hơi thay đổi, lực lượng tinh thần bám vào trường thương của Chu Văn Long, vị võ giả đỉnh cấp ba này, thật sự làm được quyền lực hợp nhất, hoặc có thể nói khí lực hợp nhất, lực đâm ra của trường thương rất hoàn chỉnh.
Phương Bình nhanh chóng quan sát trạng thái khí huyết lưu động của đối phương, tình hình phân bố hạt năng lượng. Không phải thời điểm chiến đấu, không quan sát đánh giá được, đối thủ quá mạnh rồi, không cho Phương Bình cơ hội quan sát. Nhưng lúc này thực lực của cậu ngang bằng với Chu Văn Long, Phương Bình ngược lại có thể quan sát rõ ràng.
Song quyền vẫn không ngừng đánh, lúc vừa bắt đầu Chu Văn Long vẫn có thể nhẹ nhàng chống đỡ, nhưng rất nhanh sắc mặt của Chu Văn Long cũng thay đổi rồi.
Khí huyết bộc phát quyền pháp của Phương Bình mạnh yếu không khác trước đó là bao, nhưng sức mạnh tràn lan trước đó đã dần dần ngưng tụ, uy lực bộc phát mỗi quyền càng lúc càng mạnh.
“Hự!”
Chu Văn Long lại gầm dữ dội một tiếng, hai tay cầm thương vung vẩy khiến người nhìn hoa hết cả mắt, một vài võ giả cấp ba cao kỳ trở xuống cũng nhìn không rõ động tác của cậu ta.
Mà Phương Bình lúc này cũng chống đỡ khó khăn hơn, trên trái mồ hôi đầm đìa.
...
Bên ngoài.
Có sinh viên cau mày nói: “Hạng 3 trên bảng xếp hạng võ đại chỉ là trình độ này?”
Trong bảng xếp hạng võ đại, Phương Bình xếp hạng 3, trên bảng xếp hạng toàn quốc xếp hạng 9.
Chu Văn Long vẫn chưa có tên trong bảng xếp hạng võ đại, nhưng đứng hạng 46 trong bảng xếp hạng toàn quốc, theo lý mà nói, vẫn có khoảng cách với top 10, nhưng lúc này, Chu Văn Long lại chiếm thế thượng phong, Phương Bình chỉ dựa vào thể chất mạnh, đang gắng gượng, uy lực chiến pháp cũng không phải quá lớn.
“Cái trình độ này cũng dám xưng là cấp ba vô địch, võ đại thật là không có ai rồi!”
“Không thể nói như vậy, chỉ có thể nói Phương Bình vô năng, đừng quên, trước kia, võ giả xếp hạng cao trên bảng xếp hạng đều là cường giả.”
Lời này được mọi người gật đầu tán thành.
Trường quân đội Vân Mộng bị khiêu chiến không phải một lần.
Là một trong ba trường quân đội, Vân Mộng là một lựa chọn tập luyện tốt, những năm qua có học viên võ đạo tới, có học viên của những trường quân đội khác tới và cũng có đệ tử của tông phái tới… những người chỉ được mã ngoài ít vô cùng.
Phương Bình… xem ra hiện tại, có thể xếp vào top 50 toàn quốc là cùng, top 10 còn thua xa.
Lúc này, theo thời gian giao chiến kéo dài, khí huyết của hai người đã tiêu hao rất nhiều, khí huyết Phương Bình tràn tán ra ngoài, tiêu hao còn nhiều hơn Chu Văn Long, ưu thế về khí huyết cũng dần dần giảm xuống.
Nhưng Phương Bình không sợ mà còn vui mừng, cậu lúc này đang không ngừng dùng lực lượng tinh thần thăm dò phương thức phát lực, bố trí năng lượng của Chu Văn Long, dần dần có được chút thu hoạch.
“Thì ra là như vậy… đây chính là khống chế sức mạnh sao?”
Phương Bình lẩm bẩm một tiếng, màu máu trên nắm đấm càng lúc càng yếu, người ngoài chỉ cảm thấy khí huyết của cậu tiêu hao rất nhiều, ngay cả lực lượng khí huyết cũng nhanh chóng tuột xuống, không cách nào duy trì được.
Có điều một vài võ giả trung niên mặc quân trang lại nhận thấy có chút dị thường.
Phương Bình của Ma Võ thật sự là một thiên tài, cậu ta đang bắt đầu không chế năng lượng trong lúc chiến đấu rồi, chứ không phải tiêu hao khí huyết lung tung giống như trước đó.
“Thiên tài võ giả!”
Người trung niên mặc quân trang cảm khái một tiếng, thiên tài của võ đại quả thật rất nhiều.
Thiên tài võ giả của trường quân đội cũng không ít nhưng đa số đều dựa vào từng trận chiến, dựa vào những lần chém giết mới học được những điều này.
Phương Bình chỉ là đang so tài, bắt đầu bước vào con đường đỉnh cấp ba.
“Văn Long sắp thua rồi!”
Người trung niên mặc quân trang nói một câu.
Sau một khắc, phía trước, nắm đấm của Phương Bình đã hoàn toàn khôi phục màu da bình thường, nhưng ngay giây phút đánh trúng trường thương của Chu Văn Long, nắm đấm lập tức bộc phát một luồng ánh sáng màu máu mạnh mẽ đỏ ngàu.
Quyền này đánh ra, trường thương của Chu Văn Long rung lên mạnh mẽ, gan bàn tay đang cầm thương lập tức nứt toác, máu tươi nhuộm đỏ thân thương.
Phương Bình cũng không công kích, nắm chắc cơ hội, song quyền luân chuyển nhanh chóng nện vào trường thương.
Chu Văn Long liên tiếp lui về phía sau, nhưng không cách nào né tránh Phương Bình.
Trong chớp mắt hơn chục quyền đánh xuống, bỗng nhiên hai tay của Chu Văn Long buông lỏng, trường thương rơi xuống đất.
Hai cánh tay của cậu ta lúc này không ngừng run rẩy, máu trên hai bàn tay không ngừng chảy xuống.
Sắc mặt Phương Bình cũng trắng bệch nhưng không truy đuổi, cười nói: “Cậu thua rồi!”
Gương mặt ngăm đen của Chu Văn Long có vẻ hơi ửng hồng, một lát sau, cậu nhặt trường thương lên, buồn bực nói: “Ngày khác giết địch ở địa quật, cho tôi thấy uy phong của cậu!”
“Sẽ không khiến cậu thất vọng!”
Phương Bình cười vô cùng sung sướng, cậu không dùng ưu thế khí huyết… 1200 cal khí huyết vốn là ưu thế, cái này không tính là ăn gian.
Dựa vào Kim Cương Quyền, cùng với việc phân tích khí lực hợp nhất của Chu Văn Long, cộng thêm ưu thế về rèn luyện xương cốt, cậu miễn cưỡng đánh rơi vũ khí của Chu Văn Long, một võ giả đỉnh cấp ba, điều này cũng chứng minh, Chu Văn Long không phải là đối thủ của cậu.
Phương pháp khí lực hợp nhất, Phương Bình đại khái đã biết rồi, cũng đang học, nhưng vẫn chưa thể vận dụng linh hoạt, cũng có nghĩa là cậu chưa bước vào đỉnh cấp ba.
Chu Văn Long cũng không quá mất mát, cầm lấy trường thương quay người lui về.
Lúc này, một người bước ra.
“Trường quân đội Vân Mộng, Trần Gia Vượng.”
Phương Bình khẽ thở phào, vị trí thứ 14 trên bảng xếp hạng cấp ba, cũng là người mạnh nhất trường quân đội Vân Mộng, đây mới là mục tiêu cậu tới Vân Mộng.
“Cậu quen Trần Gia Thanh của Đông Lâm võ đại không?”
Nhìn thanh niên cao lớn đối diện, Phương Bình hỏi một câu.
Trần Gia Vượng rất cao, cũng dùng thương, vũ khí của sinh viên trường quân đội phần nhiều là thống nhất chế tạo, dễ dàng tác chiến theo đội.
Nghe câu này, Trần Gia Vượng khẽ lắc đầu nói: “Không quen, nhưng tôi biết cậu ấy, Trần lão Tông sư cũng là tấm gương mẫu mực của tôi, Tông sư của Ma Võ, đặc biệt là hiệu trưởng Vu cũng là tấm gương của cho chúng tôi học theo, võ giả nên như thế!”
Phương Bình cũng gật đầu nói: “Những Tông sư cường giả này bao gồm cả võ giả và quân đội chết trận ở địa quật đều là tấm gương của chúng ta.”
Không nói là gương tốt vì Phương Bình không muốn chết trận, nhưng những người đó quả thật là nhân trung hào kiệt, không hỏi nữa, khí huyết Phương Bình chớp mắt hồi phục sung mãn.
Trần Gia Vượng khẽ cau mày, mấy vị đạo sư ở phía sau cũng hơi bị kinh dị.
Phương Bình Ma Võ quả nhiên có khả năng này!
Trần Gia Vượng cũng không nóng vội, mà hỏi: “Không dùng đao?”
“Không dùng, tôi muốn quyền lực hợp nhất, đột phá đỉnh cấp ba!”
“Cho nên tôi là đá mài dao của cậu?”
“Xin lỗi nhưng tôi quả thật là nghĩ như vậy.”
“Không sao, tôi cũng từng lấy người khác làm đá mài dao, nhưng cậu chặn trước cổng trường quân đội Vân Mộng, trận này tôi sẽ không nhường!”
“Đây cũng là điều này tôi hy vọng.”
“...”
Hai người không nói chuyện nữa cũng không có bất kỳ trọng tài nào.
Nói chuyện xong, trường thương của Trần Gia Vượng ngưng tụ khí huyết, tốc độ cũng nhanh vô cùng!
Phương Bình vốn dĩ vẫn muốn dùng phương pháp vừa nãy đối phó với Chu Văn Long để đối phó cậu ta, nhưng nhìn thấy lực khí huyết trên trường thương thì sắc mặt thay đổi nhanh chóng lui về phía sau.
Mạnh mẽ không có nghĩa là ngốc!
Cậu vừa lui về phía sau thì mũi thương của Trần Gia Vượng liền xuất hiện trước ngực cậu!
Phương Bình ngửa người ra sau, nhấc chân liền đá.
Cánh tay Trần Gia Vượng hơi động, mũi thương rung lên một chút, biến đâm thành đập, “Ba” một tiếng, đâm trúng ngực Phương Bình!
“Phụt!”
Máu trong miệng Phương Bình lập tức phun ra, nhưng cũng một cước đá bay trường thương.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất