Toàn Cầu Cao Võ

Chương 548: Một năm bốn cấp (2)

Chương 548: Một năm bốn cấp (2)
Đạo sư phụ trách cũng không nhiều lời, xoay người rời đi, ông sợ mình còn ở lại, thật sẽ bị người chém chết.
Ma Võ bây giờ càng ngày càng không bình thường, đạo sư đỉnh cấp năm cũng nguy hiểm.
Đạo sư phụ trách than thở trong lòng, thầy hiệu trưởng già rời đi rồi, những tên chuyên đâm đầu này không dễ trấn áp.
Hiệu trưởng Ngô, có thể trấn áp được sao?
Có lúc, thực lực mạnh không có nghĩa nhất định có thể trấn áp được.
...
Trong phòng, Phương Bình tự nhiên không biết những điều này.
Cây cầu thiên địa thứ ba đã được dựng thành công.
Sau bốn tiếng bước vào phòng, cây cầu thứ tư đã được dựng thành công.
Khi xây dựng cây cầu thiên địa thứ năm, càng khó khăn hơn trước, bốn cây cầu trước đó đã bắt đầu sinh ra sự bài xích yếu ớt.
Mấy lần dựng cầu nối đều bị bài xích, cây cầu mỏng manh không ngừng rung lên, lát sau sụp đổ.
Phương Bình thử nghiệm mấy lần, không ngừng đưa khí huyết vào, lực lượng tinh thần cũng không còn bắt giữ hạt năng lượng, mà bắt đầu trấn áp, động viên những cây cầu khác.
Qua mấy lần như vậy, cây cầu nối mờ ảo cuối cùng cũng xuất hiện rồi!
Khi cây cầu nối thứ năm xuất hiện, thân thể Phương Bình chấn động, nội phủ bắt đầu nhanh chóng thu nạp hạt năng lượng tự do, khí huyết bắt đầu nhanh chóng khôi phục!
"Võ giả cấp bốn trung kỳ đã có thể chủ động thu nạp hạt năng lượng, khôi phục khí huyết nhanh chóng sao?"
Phương Bình nhớ lại mấy vị võ giả địa quật mà mình gặp phải. Hầu như cậu giết nhiều nhất là cấp bốn sơ kỳ, không quá cảm nhận được điều này.
Nhưng sức chiến đấu của vị võ giả cấp bốn trung kỳ kia hình như mạnh hơn người khác, Phương Bình và Tần Phượng Thanh hai người thay nhau đánh đối phương một hồi, đối phương vẫn duy trì được lực chiến đấu mạnh mẽ.
"Chẳng trách mọi người đều nói cường giả cấp sáu có khí huyết gần như vô hạn. Ngay cả cấp bốn trung kỳ cũng có thể chủ động hút lấy hạt năng lượng tự do, vậy còn cường giả đỉnh cấp sáu thì sao? Đóng kín cánh cửa tam tiêu, khí huyết không còn bị tràn ra ngoài nữa, cộng với lực lượng tinh thần mạnh mẽ, có thể chủ động hút lấy hạt năng lượng…
Nhiều thủ đoạn đảm bảo như vậy, cường giả đỉnh cấp sáu hẳn là mạnh hơn mình nghĩ rất nhiều!"
Trong lòng Phương Bình mơ hồ có phán đoán, chiến đấu với cường giả đỉnh cấp sáu, có lẽ còn khó hơn trong tưởng tượng nhiều.
Đánh giết cường giả đỉnh cấp sáu, hoặc là đánh trúng những chỗ yếu hại như đầu, một chiêu giết hắn, hoặc phải dựa vào lực lượng tinh thần mạnh mẽ nghiền ép.
Nếu muốn dây dưa đối phương đến chết, chỉ sợ là một việc tốn công tốn sức.
Trong lòng nghĩ lung tung, Phương Bình cũng không làm lỡ chuyện gia cố cây cầu thứ năm.
Lại tốn thêm gần nửa tiếng, cây cầu thứ năm trong suốt bên trong nhuốm chút màu máu dần dần vững chắc, không còn rung lắc nữa.
Mà Phương Bình lại cảm giác nội phủ của mình không ngừng nhẹ nhàng rung lên, một số tạp chất bẩn trong cơ thể cũng bị thải ra ngoài, lớp da bên ngoài cũng hình như đã kết vảy, một lớp máu đen dày đặc ngưng tụ bên ngoài, bao trùm lấy cơ thể Phương Bình.
"Cũng không tính là thoát thai hoán cốt, nhưng mà đã có xu thế này, rèn đúc kim thân!"
Võ giả sơ cấp, trung cấp, thực ra đều là một quá trình rèn đúc kim thân.
Phương Bình lúc này cũng dần rõ ràng con đường tu luyện.
Cơ thể con người là cơ sở võ đạo.
Luyện võ thực ra không phải theo đuổi sức mạnh ngoại lực mà theo đuổi sức mạnh từ cơ thể con người, đột phá từng mức cực hạn.
Hoặc nên nói là đang hoàn thành quá trình tiến hóa sinh mạng.
"Khi nhân loại đạt đến cảnh giới cấp tám, triệt để hoàn thành cải tạo thân thể, có thể sẽ thật không thể gọi là người nữa rồi."
"Cấp tám... lại là một khởi đầu mới."
Cường giả kim thân cấp tám đã hoàn thành quá trình cải tạo thân thể, vậy cường giả cấp chín mạnh hơn cường giả cấp tám ở chỗ nào?
Trong lòng Phương Bình hơi thắc mắc.
Con đường tu luyện đến cấp tám, cậu đã nhìn rõ, cũng dần tiếp xúc được, nhưng mà con đường cấp chín vẫn còn là một ẩn số.
"Còn sớm mà, trước tiên cứ mặc kệ đi."
Phương Bình không tiếp tục nghĩ nữa, cũng không đi ra khỏi Khí Huyết Trì, mà nhìn sự thay đổi của mình.
Tài phú: 18 triệu.
Khí huyết: 820 cal (1550 cal +)
Tinh thần: 410 hz (619 hz +)
Tôi cốt: 177 đốt (100%), 29 đốt(30%+)
Điểm tài phú tiêu hao nhiều hơn mong muốn một chút, tiêu hao hơn 23 triệu, đây là bởi vì sau đó Phương Bình cũng dùng để khôi phục khí huyết nhanh chóng, thêm vào một phần khí huyết hấp thu được từ Khí Huyết Trì, nếu không, ít nhất cũng phải tiêu hao 30 triệu điểm tài phú.
"30 ngàn cal khí huyết, võ giả cấp ba bình thường làm sao có khả năng làm được! Cùng dựng năm cây cầu thiên địa một lần, trừ phi... Nhà hắn có mỏ năng lượng!"
Nhà ai có mỏ năng lượng, mở rộng cung cấp đá năng lượng tu luyện, vậy biết đâu có thể làm được, hoặc vào Khí Huyết Trì, để cường giả cao cấp cung cấp khí huyết không ngừng, nếu không, Phương Bình cảm thấy dựng năm cây cầu thiên địa trong một lần không phải là chuyện người thường có thể làm được.
Còn bản thân cậu, đó là trường hợp đặc biệt, thiên tài không giống người thường.
"Hạn mức tối đa của khí huyết tăng lên không nhiều, lực lượng tinh thần cũng như thế, nhưng mà..."
Ngay trong lúc Phương Bình đang quan sát, khí huyết tối đa từ 1550 cal đã biến thành 1551 cal, đang tăng lên!
"Đúng rồi, lực lượng khí huyết và hạt năng lượng đang bị nội phủ thu nạp, rèn luyện nội phủ, đây là một quá trình dài, trong quá trình này, cơ thể của mình không ngừng mạnh mẽ, khoảng thời gian này, cho dù mình không chủ động tu luyện, hạn mức khí huyết tối đa cũng sẽ được tăng lên với tốc độ cực nhanh."
Lúc này, Phương Bình cuối cùng cũng coi như lĩnh hội được lợi ích của việc xây dựng thành công cầu thiên địa, cơ thể đang chủ động trở nên mạnh mẽ.
Hôm nay, Phương Bình xem như bước vào cấp bốn trung kỳ.
Nhưng bởi vì vượt qua sơ kỳ, thời gian rèn luyện còn thiếu sót, thể chất, khí huyết của cậu cũng chưa chắc mạnh hơn võ giả cấp bốn trung kỳ khác.
Người khác đột phá dần dần, trong quá trình, bọn họ hoàn thành việc cải tạo và rèn luyện cơ thể.
"Nhưng mà không gian phát triển của mình còn rất nhiều, bình nước của người khác đã đầy rồi, nhưng mình chỉ mới bắt đầu rót nước vào bình thôi. Mỗi ngày mình đều đang mạnh mẽ dần, còn bọn họ chỉ có thể chờ đợi đến ngày đột phá lên cảnh giới tiếp theo."
"Rất tốt, cấp bốn trung kỳ rồi!"
Phương Bình mừng vui, cậu vốn chỉ muốn đột phá lên cấp bốn là được.
Bước vào cảnh giới trung cấp, cậu và lão Vương coi như cùng cấp bậc rồi.
Không ngờ, cậu lại trực tiếp trở thành cấp bốn trung kỳ, chỉ còn cách lão Vương một bước!
"Một năm mà thôi!"
Lúc này, cậu đã tập võ được 1 năm 4 tháng. Từ một người hết sức bình thường cậu đã sắp đuổi theo kịp Vương Kim Dương lúc trước là đỉnh cấp hai rồi.
"Sắp rồi, có thể mình rất nhanh có thể vượt qua anh ấy."
"Lý Hàn Tùng, Diêu Thành Quân, Trần Văn Long... Những người cùng thế hệ này, đều sẽ bị mình vượt mặt từng người một!"
"Có lẽ, mục tiêu của mình nên đổi thành một số người khác đi, tỷ như... Tiểu Mã?"
Phương Bình đột nhiên cảm giác mình nên đổi mục tiêu thành một số người khác rồi.
Người cùng thế hệ sao có thể là mục tiêu của chính mình.
Chính mình, không tới 1 năm, lên cấp bốn.
Hai năm, có thể mình thành cấp tám rồi.
Nếu như có 12 cấp bậc, nói không chừng ba năm mình lên cấp mười hai luôn á!
Trong lúc đang suy nghĩ lan man, bên tai bỗng nhiên truyền đến một tiếng quát lạnh: "Còn không ra, chuẩn bị bế tử quan à!"
Tinh thần Phương Bình chấn động, chớp mắt đứng dậy, kén máu bọc bên ngoài cơ thể nhanh chóng tan vỡ, rớt xuống từng mảng.
Kéo theo... quần áo trên người.
Phương Bình nhanh tay lẹ mắt, chớp mắt cởi giáp da, mặc vào bên dưới làm quần, thở phào một hơi.
Lữ Phượng Nhu xì cười một tiếng, vừa quay đầu rời đi, vừa lạnh nhạt nói: "Quảng cáo xấu hổ như vậy còn dám đi quay, còn sợ cái này sao?"
Phương Bình xấu hổ, em quay quảng cáo có cần cởi quần đâu, sao lại xấu hổ chứ?
"Có lẽ... mình nên mua quần lót bằng da thú rồi."
Phương Bình suy nghĩ cho tương lai, sau này hở ra một chút là rách quần nát áo, nửa người trên còn đỡ, nửa người dưới vẫn phải chăm sóc một chút.
Ngày xưa cậu mua đôi giày một triệu đã cảm thấy khó mà tin nổi.
Không biết bây giờ mua quần lót da sinh vật địa quật cấp năm, cấp sáu thì cần bao nhiêu tiền?
Đi ra khỏi Khí Huyết Trì, trên người Phương Bình có thêm một bộ đồ màu đen.
Vị đạo sư phụ trách Khí Huyết Trì tốt hơn thầy Tống Doanh Cát phụ trách phòng năng lượng nhiều. Đưa miễn phí, không thu phí, có lẽ là sợ Phương Bình sau này vượt qua ông sẽ quay lại tính sổ.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất