Thiết Xỉ Long Ngạc chính là yêu thú cấp Vương, chỉ có Đại Tông Sư cao cấp mới có thể đánh chết.
Vị mặc áo giáp màu đỏ trước mắt này chính là một vị Đại Tông Sư cao cấp sao?
Nội tâm hai người suýt chút nữa sụp đổ.
Nhưng nhìn thấy Chu Hạo không có đáp lại, Nghiêm Tuyết nhịn không được nói: "Ngô Khu Trưởng, ngài… ngài có phải đã nghĩ sai rồi không? Hắn… hắn làm sao có thể đánh chết Thiết Xỉ Long Ngạc được?"
Hàn chủ quản cũng vội vàng tiến lên nói: "Đúng vậy đó Ngô khu trưởng, ngài nghĩ sai rồi!"
"Câm miệng!" Ngô Đào nghiêm nghị quát lớn.
Chu Hạo nhìn lướt qua Hàn chủ quản và Nghiêm Tuyết, lại nhìn Kiều Dĩnh Nhi đang tuyệt vọng, thở dài nói: "Thôi, dù sao ta cũng phải bán, Thiết Xỉ Long Ngạc đúng là do ta đánh chết!"
Nói xong hắn hướng về phía đám nhân viên kỹ thuật công tác tại nhà kho hô lên: "Tránh ra hết đi!"
Đám nhân viên kỹ thuật vội vàng thối lui.
Chu Hạo vung tay lên.
Ầm!!!
Thiết Xỉ Long Ngạc dài hơn ba trăm mét xuất hiện, nó trực tiếp làm bể cả nhà kho.
Rắc rắc rắc!!!
Thiết Xỉ Long Ngạc mặc dù đã chết, nhưng hung uy khủng bố của nó vẫn không biến mất.
Vừa xuất hiện liền có yêu diễm ngập trời quét ra, khiến cho sắc mặt đám người chung quanh trắng bệch, từng người không chống đỡ nổi té ngã trên mặt đất.
Hàn chủ quản và Nghiêm Tuyết càng hoảng sợ hơn khi nhìn thấy Thiết Xỉ Long Ngạc đột nhiên xuất hiện.
"Làm sao… làm sao có thể?"
"Hắn… hắn vậy mà thật sự đánh chết Thiết Xỉ Long Ngạc?"
Trên mặt hai người đồng thời xuất hiện thần sắc khó có thể tin, trong mắt càng là hiện lền vẻ sụp đổ tuyệt vọng.
Thiết Xỉ Long Ngạc xuất hiện đã đánh nát một tia may mắn cuối cùng trong đáy lòng bọn họ.
Đại Tông Sư cao cấp!
Bọn họ đã đắc tội một vị Đại Tông Sư cao cấp!
Kiều Dĩnh Nhi ở bên cạnh Chu Hạo nhìn xem Thiết Xỉ Long Ngạc vô cùng kinh khủng kia mà triệt để bối rối.
Nàng tuyệt đối không ngờ rằng vị khách hàng mình đang tiếp đãi thế mà đã đánh chết Thiết Xỉ Long Ngạc.
Trời ạ! Đó chính là yêu thú cấp Vương a!
Toàn bộ căn cứ thành phố Hoa Đông chỉ có vị Chiến Thần Triệu tư lệnh trong truyền thuyết kia mới có thể đánh chết yêu thú cấp Vương!
Nói cách khác, thực lực của vị trước mắt này ngang với Chiến Thần của căn cứ Hoa Đông!
Kiều Dĩnh Nhi vừa nghĩ đến điểm ấy đầu óc liền đứng máy.
Ngô Đào kích động khó nhịn, giọng nói của hắn run rẩy: "Đúng vậy… đó chính là Thiết Xỉ Long Ngạc. Ngài… ngài chính là vị Đại Tông Sư đỉnh phong kia."
"Cái gì? Đại Tông Sư đỉnh phong?"
Hàn chủ quản và Nghiêm Tuyết sắc mặt lần nữa trắng nhợt.
Nhất là Nghiêm Tuyết toàn thân đều run rẩy.
Bốp!!!
Bỗng nhiên Hàn chủ quản tát Nghiêm Tuyết một cái vang dội.
Sau đó hắn đi đến trước người Ngô Đào, quỳ xuống ôm đùi Ngô Đào khóc than: "Ngô khu trưởng, đều là lỗi của Nghiêm Tuyết này, là nàng xúi giục ta phong tỏa nhà kho của Kiều Dĩnh Nhi, tất cả mọi chuyện đều không liên quan đến ta!"
Ngô Đào dùng sức đạp Hàn chủ quản ra ngoài, chán ghét nói: "Cút!"
Hàn chủ quản lại nhanh chóng bò tới trước người Chu Hạo, dập đầu bôm bốp, van xin: "Đại nhân, là lỗi của ta, xin ngài tha mạng cho ta!"
Chu Hạo thản nhiên nói: "Kiều tiểu thư, nơi này là nhà kho của ngươi, người không có phận sự vẫn nên đuổi ra ngoài!"
Ngô Đào vội vàng phụ họa: "Đúng đúng, Kiều tổng kho, nơi này ngươi làm chủ."
Kiều Dĩnh Nhi vẫn còn đang ngơ ngác, nghe nói như thế nàng mới từ trong rung động lấy lại tinh thần. Nàng nhớ tới lúc trước Hàn chủ quản mang đến cho mình áp lực tuyệt vọng, cắn răng không chút lưu tình nói: "Đem bọn họ đuổi ra ngoài!"
Lập tức có bốn nhân viên công tác đi tới phân biệt xách Hàn chủ quản cùng Nghiêm Tuyết ra ngoài.
Ngô Đào cười nói: "Kiều tổng kho, về sau ngươi sẽ là chủ quản mới của bộ tài liệu tầng mười hai."
Kiều Dĩnh Nhi lần nữa bối rối hỏi: "Ta sẽ là chủ quản mới sao?"
Ngô Đào trịnh trọng gật đầu.
Chu Hạo không để ý đến những thứ này, bình tĩnh nói: "Kiều tổng kho, con Thiết Xỉ Long Ngạc này ngươi ra giá bao nhiêu?"
Kiều Dĩnh Nhi trong lúc nhất thời không kịp phản ứng.
Ngô Đào thấy Kiều Dĩnh Nhi còn đang thất thần, vội vàng nháy mắt với nàng và đành phải tự nói: "Đại nhân, Thiết Xỉ Long Ngạc mặc dù chỉ là Vương thú cấp thấp, nhưng lực phòng ngự cường hãn không thua gì Vương thú cấp trung, bộ tài liệu chúng ta có thể đưa ra 4500 vạn nhân dân tệ. Ngài thấy thế nào?"
Kiều Dĩnh Nhi rốt cuộc lấy lại tinh thần, gật đầu như gà con mổ thóc.
Chu Hạo nghe vậy liền trầm ngâm một chút.
Giá cả của yêu thú cấp Vương phổ biến nhất là 2000 vạn đến 3000 vạn. Ngô Đào và Kiều Dĩnh Nhi báo giá 4500 vạn quả thật rất không tệ.
"Được, vậy thì 4500 vạn, tính cả Hồng Ban Lâm Xà và Thiết Xỉ ngạc tổng cộng là 5220 vạn đúng không?" Chu Hạo nói.
Kiều Dĩnh Nhi hít một hơi thật sâu, đáp: "Vâng."
Nàng lấy ra tinh thẻ, Chu Hạo cũng lấy ra tinh thẻ.
Nàng ở phía trên nhập vào dãy số, sau đó đụng vào tinh thẻ của Chu Hạo một cái.
Chu Hạo nở nụ cười, đưa tay ra nói: "Hợp tác vui vẻ."
Kiều Dĩnh Nhi vội vàng đưa ra hai tay trắng nõn nắm chặt lấy tay Chu Hạo, nói: "Hợp tác vui vẻ."
Sau đó nàng cẩn thận hỏi: "Đại nhân, không biết sau này chúng ta còn có cơ hội hợp tác hay không?"
Kiều Dĩnh Nhi vừa nói ra, trái tim Ngô Đào bên cạnh nàng liền thắt lại.
Đây là đại tông sư đỉnh phong a, chỉ cần được hợp tác kinh doanh thì tương lai sẽ có vô hạn khả năng!