Chương 9: Thứ bảy viên tinh tử
“Đồng thời khống chế bốn viên, năm viên, độ khó càng lớn hơn a! Ai, không biết trước khi học kỳ này kết thúc có thể hoàn thành việc khống chế toàn bộ bảy cái tiểu hỗn đản này không, nối nối tinh quỹ đến… Lại nói, Hầu tử bảo hắn hiện tại mỗi ngày nhiều nhất chỉ có thể luyện tập khống chế một giờ, thêm năm phút nữa là sẽ tan vỡ. Cũng không biết tại sao ta vừa bắt đầu đã có thể luyện tập hai giờ, chẳng lẽ là do thức tỉnh song hệ?” Mạc Phàm lầm bầm lầu bầu.
“Mỗi lần khống chế tinh tử tốn mana hẳn là như nhau, nói cách khác, lượng mana của ta gấp đôi bọn Hầu tử?”
Lực lượng tinh thần của mỗi học sinh ma pháp đều có hạn. Mỗi lần thử nghiệm khống chế tinh tử đều là một lần hao tổn tinh thần. Với trình độ lực lượng tinh thần hiện tại của các học sinh ma pháp, có vẻ như tuyệt đại đa số người chỉ có thể luyện tập khống chế một giờ…
Bỗng dưng có thêm ưu thế một giờ, hơn nữa Mạc Phàm mỗi ngày đều nỗ lực, tiến độ của hắn đã vượt xa các bạn học. Ngay cả Mục Bạch, người xuất sắc nhất lớp, nghe đồn cũng chỉ khống chế được ba viên tinh tử.
Bảy viên mới thành chính quả, Mạc Phàm đã khống chế bốn viên, và có hi vọng đột phá năm viên trong tuần này. Xem ra, thức tỉnh song hệ không chỉ cho phép Mạc Phàm mở hai hệ, mà thời gian tu luyện cũng dài hơn người khác!
Đây chính là ưu thế hoàn mỹ!
Chính mình sắp lên đỉnh cao nhân sinh, cưới vợ bạch phú mỹ chỉ trong tầm tay!
… …
Tám giờ, giờ học bắt đầu. Tiết đầu tiên là tiết Yêu ma, do thầy chủ nhiệm lớp bên cạnh, Trương Kiến Quốc, giảng dạy.
“Mạc Phàm, sao ngươi lại đến muộn? Liệu không thể nghiêm chỉnh một chút sao? Ngươi vốn đã có thiên phú không bằng đa số bạn học, nội tình lại đặc biệt kém, còn không chăm chú học hành. Ngươi nhìn bạn học Chiếu Đình lớp ta xem nào, thiên phú Lôi hệ, thông minh, nội tình tốt, thái độ học tập lại tốt, người ta hiện tại đã có thể khống chế bốn viên tinh tử Lôi hệ. Còn ngươi thì sao? Ta nghe nói ngươi đến giờ vẫn chưa khống chế được tinh tử Hỏa hệ, thức tỉnh Hỏa hệ trên người ngươi quả là lãng phí!” Trương Kiến Quốc vừa thấy Mạc Phàm ung dung đến muộn, lập tức không khách khí răn dạy.
Mạc Phàm không khỏi khinh thường. Trương Kiến Quốc thật sự là… cứ suốt ngày nói về thằng Lôi hệ.
Cái gọi là bạn học Chiếu Đình chính là thằng nhóc thức tỉnh Lôi hệ ở lễ khai giảng. Trương Kiến Quốc luôn nhắc đến nó, dù chỉ là vẻ mặt khi giáo dục người khác cũng toát ra vẻ đắc ý không che giấu nổi.
“Tên đó khống chế bốn viên tinh tử sao? Lão tử đã sáu viên rồi, chỉ còn thiếu bước cuối cùng.” Mạc Phàm âm thầm xem thường, nhưng không nói ra, chỉ ung dung đi đến chỗ ngồi.
“Được, mọi người mở sách Yêu ma ra. Hôm nay ta tiếp tục giảng giải cho mọi người về các loại yêu ma thường gặp. Mọi người đều biết, yêu ma phân bố ở vùng ngoại ô nơi con người sinh sống, mang tính chất tấn công tuyệt đối đối với loài người, chúng lang thang khắp nơi, tàn sát lẫn nhau… Vậy nếu một pháp sư muốn ra vùng ngoại ô, chỉ gặp một con Độc Nhãn Ma Lang thì phải làm sao đây?” Trương Kiến Quốc bắt đầu giảng bài với vẻ mặt hớn hở.
Độc Nhãn Ma Lang.
Đây là một loại yêu ma thường xuất hiện ở vùng hoang dã gần thành thị con người, Mạc Phàm chỉ từng thấy qua hình dạng đại thể qua sách và video, dáng vẻ rất hung dữ.
Người thường không thể đối phó với loại sinh vật này, chỉ có pháp sư mới có thể chiến đấu với chúng. Tất nhiên, đối với những học sinh ma pháp hiện tại vẫn chưa thể sử dụng bất kỳ kỹ năng nào, nếu chỉ gặp một con Độc Nhãn Ma Lang thì đó là một cuộc tàn sát đẫm máu!
Độc Nhãn Ma Lang là yêu ma trọng điểm được giảng dạy trên lớp, Trương Kiến Quốc đã dành cả tuần để giảng về loại yêu ma này, Mạc Phàm nghe đến phát chán.
Hiện tại, Mạc Phàm nhờ thời gian tu luyện gấp đôi độc nhất của mình đã khống chế được sáu viên tinh tử Lôi hệ. Chỉ cần tập trung tinh thần tuyệt đối là có thể sắp xếp sáu viên tinh tử thành tinh quỹ.
Vấn đề là, viên tinh tử thứ bảy đặc biệt khó đối phó, giống như một trinh nữ kiên cường, mềm không ăn, cứng không chịu, khiến Mạc Phàm vô cùng sốt ruột!
Chỉ thiếu có một bước này thôi a!
“Phàm ca, Hỏa hệ tu luyện của cậu tiến triển thế nào rồi?” Trương Tiểu Hầu thấy Mạc Phàm ngồi xuống, vội vàng hỏi.
“Vẫn như cũ.” Mạc Phàm tùy ý trả lời.
Hỏa hệ...
Chính như Trương Kiến Quốc từng nói, đến giờ Mạc Phàm vẫn chưa thể khống chế bất kỳ một viên tinh tử Hỏa hệ nào.
Đó cũng là chuyện bất đắc dĩ, học kỳ này hắn dồn toàn bộ tâm sức vào hệ Lôi.
“Không thể nào, xem ra nền tảng của ngươi thực sự ảnh hưởng đến việc tu luyện. Ta nghe nói Mục Bạch đã có thể khống chế 4 viên tinh tử Băng hệ rồi. Nếu hắn nghỉ đông mà nỗ lực hơn nữa, không chừng học kỳ sau hắn có thể hoàn thành phóng thích kỹ năng Băng hệ sơ giai “Băng Mạn”.” Trương Tiểu Hầu nói.
“Ta biết.”
“Đại ca, sao ngươi không sốt ruột chút nào vậy? Ta đã nói với ngươi rồi, hắn cùng con chó săn Triệu Khôn Tam đang mưu tính cho ngươi một bài học đấy.”
“Không sao, cứ để chúng nó tới đi.”
Hiện tại, trong đầu Mạc Phàm chỉ toàn là làm sao khống chế viên tinh tử thứ bảy, những chuyện khác hắn mặc kệ.
“Ai, dù sao ngươi cũng nên cẩn thận… Học kỳ này sắp kết thúc rồi, học kỳ sau Phàm ca, ngươi phải cố gắng hơn nhé. Nếu sát hạch phóng thích ma pháp cuối học kỳ sau mà ngươi không qua, trường có thể sẽ tìm đủ mọi lý do để đuổi học ngươi.”
… …
Một học kỳ nhanh chóng trôi qua, Mạc Phàm cảm thấy viên tinh tử thứ bảy lúc ẩn lúc hiện cũng đã bị mình cảm hóa phần nào.
“Mẹ kiếp, tu luyện còn khó hơn hầu hạ nữ thần, ngày đêm thăm hỏi, cầu cạnh…” Mạc Phàm vừa oán trách, vừa bước ra khỏi trường học.
Cả học kỳ này, Mạc Phàm hầu như không hề rời khỏi trường, mỗi ngày luyện tập khống chế hai giờ, minh tu mười giờ, rồi đến đi học, ăn cơm, ngủ, không một ngày nghỉ.
Dù sao thì, học kỳ này cũng đã kết thúc, các sinh viên sau khi nhận nhiệm vụ nghỉ đông thì ai về nhà nấy.
Bước ra khỏi trường, Mạc Phàm theo phản xạ muốn bắt xe buýt về nhà, nhưng khi tỉnh táo lại, hắn bỗng chốc ngơ ngác.
Suýt chút nữa quên mất cha đã bán nhà, mình căn bản là không còn nhà để về.
Cha, Mạc Gia Hưng, hơn nữa còn đang lái xe, không biết đi đâu, Mạc Phàm nghĩ một chút, quyết định đến nhà cô mình một chuyến, thăm Tâm Hạ.
Sao cũng được, sắp nửa năm rồi không gặp Tâm Hạ, không biết nàng ở nhà cô thế nào.
“Đi đón nàng ở trường luôn.”
Mạc Phàm bắt xe buýt, đến một khu trường trung học khác.
Ngồi trên xe, Mạc Phàm tranh thủ thời gian tiếp tục luyện tập khống chế, xem viên tinh tử thứ bảy có ngoan ngoãn nghe lời không.
Tinh tử các hệ, tinh tử khác nhau đều có tính khí khác biệt, có loại dễ bảo, Mạc Phàm chỉ cần vài buổi tối nịnh nọt, hơn nửa là có thể khiến chúng nghe lời. Nhưng có loại lại rất ngang bướng, khó thuần phục, không khéo còn bị phản phệ, loại phản phệ này sẽ gây ra đau nhói tinh thần rất mạnh, tiêu hao lực lượng tinh thần gấp nhiều lần.
Mạc Phàm đoán viên tinh tử thứ bảy này thuộc loại ngang bướng, một lời không hợp là đánh nhau, khó hầu hạ như bà cô.
May mà gần đây quan hệ hai bên tiến triển nhanh như gió, viên tinh tử ngang bướng dần dần biểu hiện ra ý muốn nghe lời, không thì Mạc Phàm muốn khóc mất, thời gian bỏ ra cho viên tinh tử thứ bảy này gần cả tháng rồi…