Chương 164: Chuyện ngoài ý muốn
Ở trong trò chơi này, khi chết sẽ không trừ một chút kinh nghiệm nào, nhưng sau khi tử vong mười lần thì không có cách nào tiến vào thế giới trò chơi nữa.
Có thể nói, loại trừng phạt này còn tàn khốc hơn xa việc sau khi chết phải làm lại tất cả từ đầu!
“Phải diễn trò vui ngày hôm nay thế nào đây?”
Ngoài Trấn Bạch Vụ, Tô Mộ lâm vào suy nghĩ.
Hiển nhiên không thể thực hiện lại phương pháp của ngày hôm qua rồi.
“Có lẽ có thể dùng một mũi tên bắn hai con chim!”
Đột nhiên Tô Mộ nghĩ đến một kế hoạch tuyệt hảo.
“Biến thân Hiên Viên!”
Sau khi cả người biến thành trang phục cung tiễn thủ, Tô Mộ đi về hướng phía trong trấn Bạch Vụ.
Tên đội trưởng đội vệ binh phòng thủ ở tuyến đường giao thông quan trọng như cũ.
Hiển nhiên, đội trưởng đội vệ binh đang phòng ngừa Tô Mộ trốn đến thành Tiếu Nguyệt!
“Chào ngươi, nhà thám hiểm!”
Sau khi nhìn thấy Tô Mộ, đội trưởng đội vệ binh đã làm động tác chào hỏi.
Ngày hôm qua Hiên Viên dùng một mũi tên giết chết “Tô Mộ” ngay lập tức, không thể nghi ngờ việc đó đã tăng thêm độ thiện cảm của hắn.
“Ta tới nhận nhiệm vụ!” Tô Mộ rất trực tiếp.
Vệ binh đội trưởng gật đầu, một nhiệm vụ cũng xuất hiện ở trước mặt Tô Mộ.
Vẫn lại là nhiệm vụ của ngày hôm qua, nhưng phần thưởng của nhiệm vụ hôm nay lại trở thành một trang bị.
“Bàn Thạch Liên Giáp (cấp A): +100 thể chất +100 sức mạnh, kỹ năng bổ sung: Da Bàn Thạch (sau khi sử dụng, giảm được 80% tổn thương vật lý, sau khi bị công kích ba lần mất đi hiệu lực, cooldown 10 phút đồng hồ) cấp bậc yêu cầu: Cấp 5 Nhị giai”
“Ồ!”
Xem xét từ thuộc tính trang bị cùng với kỹ năng bổ sung kia, có thể nói trang bị này là cực phẩm cho chiến sĩ cho dù là chiến sĩ tấn công hay là chiến sĩ phòng ngự.
Nhưng so với kỹ năng cấp A ngày hôm qua, phần thưởng này thật sự khiến cho Tô Mộ cảm thấy thất vọng!
“Sao vậy? Nhà thám hiểm?” Hình như đội trưởng đội vệ binh cũng đã nhận ra vẻ mặt của Tô Mộ, lên tiếng hỏi thăm.
“Ừm, ta muốn hỏi một câu, nhiệm vụ tiếp theo cũng có phần thưởng là loại trang bị này sao?” Tô Mộ biết rõ phương thức giao tiếp cùng với NPC, ra vẻ nghi ngờ hỏi ngược lại.
“Đúng vậy!” Vệ binh đội trưởng trả lời.
Tô Mộ không nói gì, xoay người rời đi.
Nhìn bóng lưng của Tô Mộ, đội trưởng đội vệ binh cũng nhíu mày.
Hắn cảm thấy có chỗ nào đó không đúng lắm nhưng nghĩ thế nào vẫn không nghĩ ra.
…
Ở trấn Bạch Vụ, Tô Mộ nói chuyện cùng với đội trưởng đội vệ binh, vừa lúc cách đó không xa có một đạo tặc Tàng Hình thu hết tất cả vào mắt.
“Hứa thiếu gia, tên Hiên Viên kia tới, nhưng tạm thời còn chưa phát hiện ra tên Tô Mộ kia!” Đạo tặc lập tức nói chuyện riêng với Hứa Thế Kiệt.
“Biết rồi, chú ý vị trí tên Hiên Viên kia, nhất định Tô Mộ kia sẽ tìm hắn để gây phiền toái!”
Hứa Thế Kiệt ra lệnh cho đạo tặc còn chính hắn thì núp ở một ngóc ngách trong trấn Bạch Vụ, tùy thời chờ lệnh.
“Hôm nay ta sẽ làm cho ngươi biết được thực lực của Hứa thiếu gia ta!”
Gương mặt của hắn lộ nụ cười thật tươi, hiển nhiên nắm rất chắc.
...
“Không đúng lắm!”
Ở trấn Bạch Vụ, Tô Mộ đang tìm địa điểm thích hợp để gọi phân thân về, nhưng vẫn có cảm giác có người đang nhìn chằm chằm vào mình.
Rất nhanh hắn nghĩ tới điều gì đó, chân mày cau lại.
“Góc Nhìn Ma Pháp!”
Mở kỹ năng thị giác, Tô Mộ nở nụ cười.
“Tên Hứa Thế Kiệt này muốn gây sự!”
Mình chiếm ưu thế về cấp bậc, kỹ năng Góc Nhìn Ma Pháp này lại còn ở level max, những kỹ năng Tàng Hình cấp thấp này của đạo tặc căn bản không thể che dấu.
“Mau Lẹ!”
Vừa mở ra kỹ năng Mau Lẹ, Tô Mộ bước mấy bước đã cắt đuôi toàn bộ những đạo tặc chỉ có thể hành động chậm chạp dưới trạng thái Tàng Hình này.
Một giây sau, hắn đi tới một chỗ góc tối không người.
“Phân Thân Ảo Ảnh!”
Tô Mộ trực tiếp sử dụng kỹ năng phân thân.
Một giây sau, một “Hiên Viên” khác xuất hiện!
Ngay sau đó, Tô Mộ biến về chính mình.
Đó không phải sai sót mà là việc hắn đã lên kế hoạch.
Trò vui tối nay sẽ có một chút khác biệt!
...
Thành phố HF.
Ngoài một ngôi biệt thực có một nhóm người đang dọn dẹp.
“Toàn bộ bốn người trong phòng đã mất mạng, hỏa hoạn vô tình!”
“Đúng vậy, nhìn tình huống thì hẳn là lúc ấy bốn người này đang uống rượu, có lẽ là uống rượu say nên không thể phát hiện lửa lớn!”
Bọn họ vừa dọn dẹp vừa thảo luận, giọng điệu mang vài phần than thở.
“Có thể điều tra rõ thân phận của bọn họ hay không?”
“Đã điều tra xong, tất cả đều là du học sinh, nơi này hẳn là nơi tụ hội thường ngày của bọn họ.”
Mấy người nhìn tài liệu thân phận trong tay, tiếp tục điều tra hiện trường.
“Tìm được nguyên nhân bốc cháy chưa?” Một người mở miệng hỏi.
“Tạm thời không rõ, căn cứ từ hoàn cảnh thì thứ bốc cháy trước tiên hẳn là ghế salon mà bọn họ ngồi, có thể là không bóp tắt tàn thuốc dẫn đến bốc cháy!” Có người trả lời ngay lập tức.
“Gần đó có tình huống khả nghi gì không?” Người nọ tiếp tục đặt câu hỏi.
“Cũng điều tra rồi, không có gì bất thường!” Lại có người cầm một phần báo cáo đi tới.
Người nọ nhận lấy báo cáo rồi nhìn lại.
Một lát sau, hắn gật đầu.
“Tất cả mọi người cực khổ rồi, kết thúc công việc đi!”
“Tạm thời nhận định chuyện lần này là việc ngoài ý muốn!”
Sau khi biến về chính mình, Tô Mộ trực tiếp dùng Chớp Nhoáng đi tới một địa phương khác trong trấn.
Kế hoạch tiếp theo rất đơn giản.
Mình sẽ diễn tiết mục thoát khỏi trấn Bạch Vụ!
Trước tiên thì không cần phân thân “Hiên Viên”, phân thân chỉ cần duy trì việc “đuổi giết” là được.
Tô Mộ dẫn những người của Hứa Thế Kiệt hướng về tuyến đường quan trọng do đội trưởng đội vệ binh canh giữ.
Sau đó, hắn lại nghĩ cách tách vệ binh đội trưởng và mọi người ra.
Tiếp theo chính là tiết mục “Hiên Viên” ra tay đánh chết Tô Pháp Thần!
Muốn làm được điều này, không thể không sử dụng kỹ năng Ảo Ảnh Phân Thân.
Về phần trình diễn vở diễn này như thế nào?
Tô Mộ đã có một phương án tuyệt hảo trong lòng!
Hắn nhìn về phía thuộc tính của mình.